Hệ Thống Kim Tiền Phúc Hắc

chương 66: đại họa rừng phong lâm 3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

__Rừng Phong Lâm: Hồ Nước Xinh Đẹp

Phong Lâm lúc này ánh bình minh đã lên khá cao, hiện quân lính triều đình rất đông đang chiến đấu kịch liệt cùng với thú triều nhiều vô số kể do chính Ma thú vương triệu tập mà ra. Máu đỏ hiện đã thấm đẫm một màu cả một vùng lớn, tình cảnh chẳng khác gì với câu nói máu chảy thành sông.

Còn rất nhiều người xem chiến lúc này do đây là quân lệnh của triều đình nên họ cũng đã không còn cách nào đành phải đi ra khỏi rừng Phong Lâm rồi.

Trung tâm trận chiến lúc này có một nhóm của Ngô Kình Đa, Thương Bình và cùng với bốn nhóm của Tứ Bất Tượng đang đối đầu chực diện với phía Ma thú vương.

Hiện yêu thú cả rừng Phong Lâm hầu như đều không ngừng tiến đến nơi này. Thú triều hiện rất hung hãn, cứ thấy người là lập tức không sợ chết liền lao vào.

Phía xa đằng sau Tứ Bất Tượng thì các thiếu gia, tiểu thư, công tử, các cung phụng, cận vệ thân cận hiện cũng đã đang chiến đấu quyết liệt với đám thú triều.

Còn phía Ma thú vương lúc này thì lực lượng thú triều tuy đông đúc, nhưng thú triều tuy đông thế thôi chứ cảnh giới thì lại rất thấp, vã lại quân lính triều đình cũng không có ít chút nào.

Do thế nên tình hình của Ma thú vương hiện tại đang rơi vào tình thế rất hung hiểm tiến thoái lưỡng nan. Lúc này Ma thú vương, nhị đệ Hùng Sơn, tam muội Hỏa Hồ đã thương tích đầy mình vì phải cố gắng đánh trả lại nhóm Tứ Bất Tượng.

Bên dưới thì quân lính triều đình không ngừng hô hào chiến đấu, thú triều thì cũng không kém gầm rống liên hồi. Nơi này hiện tại màng nhĩ của người không tu luyện mà dám ở đây thì chắc chắn sẽ bị vỡ tai mà chết ngay tại chỗ.

Lúc này mười hai lão trưởng giả Ma thú đã chết hơn quá nữa, số còn sống thì trên người cũng không lành lặng gì. Bỗng một lão trưởng giả lúc này hướng Ma thú vương nói.

"Vương ngài xin ngài hãy rút lui trước.! Để các lão trưởng giả chúng ta liều mình cản bọn chúng lại cho vương ngài."

"Không được.! Nếu mọi người đều phải chết vậy Ma thú vương ta một mình sống thì có ý nghĩa gì nữa chứ." Ma thú vương liền dứt khoát nói ra quyết định của mình.

Xong Ma thú vương liền hướng Hùng Sơn dùng thần thức nói. "Nhị đệ.! Xem ra huynh đệ ta phải từ biệt nhau tại đây thôi... Đệ hiện mau cùng đem tam muội rời đi ngay đi."

"Không.! Đại ca..." Nghe thế Hùng Sơn liền biết đại ca của hắn là hiện muốn làm gì rồi, thế là Hùng Sơn liền không kìm được xúc động hướng Ma thú vương gọi lớn.

Tam muội Hỏa Hồ bỗng nghe Hùng Sơn hô lớn thì cũng liền lập tức lo lắng nhìn qua Ma thú vương. Khi vừa nhìn qua thấy Ma thú vương toàn thân thoát khí lượng lờ quanh người thì Hỏa Hồ cũng liền biết đó là gì, thế là cũng không kìm được gọi lớn.

"Đại ca..."

Ma thú vương lúc này bỏ hết ngoài tai mọi chuyện, cả thân mình đang không ngừng thôi động một lượng lớn linh khí, tiếp sức mạnh của Ma thú vương hiện không ngừng tăng cao.

Bên Tứ Bất Tượng hiện cũng đã phát hiện ra điều này nên cũng liền hướng mắt nhìn qua. Nam Sư và Thương Bình thì từ đầu vẫn luôn chiến đấu cùng Ma thú vương, bỗng nhất thời bị các lão trưởng giả Ma thú cản tay có một chút mà giờ thấy Ma thú vương đã đang định giở trò rồi.

Thấy thế Nam Sư Nguyên Sư Công liền hướng Thương Bình nói. "Tên Ma thú kia đột nhiên sức mạnh tăng tiến, theo lão thấy hai ta phải cản nó lại ngay mới được."

"Được..!" Thương Bình cũng thấy Ma thú vương hiện rất bất thường nên cũng liền dứt khoát đồng ý với Nam Sư xong liền cả hai phi nhanh loạn cước tiến qua.

Hùng Sơn bên kia thấy đại ca như thế thì liền tức giận hướng Bắc Báo Báo Hùng trước mặt quát lớn.

"Tránh ra cho ta..."

Tiếp Hùng Sơn liền kích tốc như một tàn ảnh ngay lập tức liền xuất hiện ngay bên cạnh Bắc Báo tung ra một đấm mạnh.

"Binh..."

"Ngươi... Phóc..." Bất ngờ với tốc độ của Hùng Sơn Bắc Báo liền chỉ kịp nói chữ ngươi thì đã bị Hùng Sơn đánh trúng ngay bên sườn. Thế là Bắc Báo liền bị đánh một cái khiến cho bị phóc lăn bay ra xa.

Còn phía bên Hỏa Hồ thì sau khi ngừng lại gọi lớn Ma thú vương thì đã bị Tây Kỳ Kỳ Long tận dụng thời cơ tiếp cận hô lớn đá cho một cái mạnh trúng ngay phía sau đầu của Hỏa Hồ Tiểu Ly.

"Chết Đi..."

"Áaa..." Hỏa Hồ Tiểu Ly liền mắt hoa choáng váng rơi nhanh xuống bên dưới.

"Ầm..." Bụi đất bay mịt mù vì cú rơi mạnh của Hỏa Hồ.

"Tam muội..." Khi nghe tiếng hét thất thanh của Hỏa Hồ, Hùng Sơn đã liền nhìn qua thấy hết mọi chuyện. Thế là Hùng Sơn càng thêm nổi điên gầm lớn.

"Gào...."

Đúng lúc này phía sau lưng Hùng Sơn liền có Đông Ngưu không biết đã lặng lẽ từ bao giờ mà giờ đã liền ra tay tung một đấm mạnh vào đầu của Hùng Sơn.

"Binh..." Một đấm mạnh liền đánh trúng ngay đầu Hùng Sơn.

"Ầm... ầm.." Tiếp Hùng Sơn cũng không tránh khỏi số phận liền cũng rơi mạnh xuống đập ngay một tảng đá lớn. Nhưng do thân thể Ma thú cứng rắn nên tảng đá đó đã không chịu nổi mà bị chấn cho vỡ tanh tành.

Tình hình lúc này có thể nói là bên Ma thú vương sẽ thua thiệt đã là điều chắc chắn rồi, nhưng rồi bỗng đúng lúc này phía bên kia Ma thú vương liền gầm lớn nói.

"Dừng tay cho ta... Grào........"

Một tiếng gầm lớn mang theo một lực lượng lớn linh khí chấn mạnh tam phương tứ hướng liền được xong ra theo tiếng gầm của Ma thú vương. Nam Sư, Thương Bình lúc này đang tiến qua thì cũng bị lực lượng mạnh này chấn cho phải dừng lại.

Các Ma thú và nhóm người của Tứ Bất Tượng lúc này liền cũng bị bất ngờ với Ma thú vương, thế là hai phe liền dừng lại lui ra, tiếp trước muốn xem đã có chuyện gì xảy ra trước đã.

Bên dưới chúng yêu thú đang cuồng dã lúc này khi nghe thấy tiếng gầm giận giữ của Ma thú vương thì cũng liền lập tức dừng lại di chuyển, tiếp hướng Ma thú vương mà cúi đầu gầm gừ theo.

Quân lính triều đình lúc này thấy tình hình bỗng có dị tượng thì cũng liền dừng lại quan sát xem xem là có chuyện gì. Thế là chỉ tích tắc hai bên không một lời liền ngừng chiến dựng khiên phòng thủ xem kỳ biến.

"Các ngươi đừng có hiếp người quá đáng." Bên này lúc này Ma thú vương đang nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhóm người Tứ Bất Tượng nói lớn.

"Hừ... Con Ma thú ngươi đã hết sức rồi sao.!" Nam Sư Nguyên Sư Công có chút chăm chọc nói.

Bên kia lúc này Đông Ngưu thấy thế thì cùng ngu ngốc hướng Ma thú vương chăm chọc cười nói vô tư. "Ha... ha... ha... Nếu đã không được nữa thì sao còn không mau gọi cho vương của ngươi ra đi a."

"Hử..." Bắc Báo Báo Hùng nghe vậy thì liền ngay lập tức nhìn Đông Ngưu hử một tiếng.

"Hử..." Tây Kỳ Kỳ Long cũng không ngoại lệ liền cũng nhìn qua Đông Ngưu.

"Hử..." Nam Sư Nguyên Sư Công cũng cau mày nhìn qua tên ngốc Đông Ngưu.

"Hử... hử... hử..." Ba tiếng hử đồng loạt lên tiếng từ Bắc Báo Báo Hùng, Tây Kỳ Kỳ Long, Nam Sư Nguyên Sư Công đồng hướng Đông Ngưu liếc xéo.

"Hử..." Bỗng lúc này Ngô Kình Đa cũng đã phát hiện ra gì đó, thế là liền lên tiếng nói. "Xem ra Tứ Bất Tượng bốn lão cáo già các ngươi vẫn còn giấu lão Ngô ta chuyện gì đó nha."

"Ặc...." Đông Ngưu bỗng nhớ đến ở đây lúc này còn có cả lão Ngô Kình Đa nữa, thế là Đông Ngưu liền cứng họng vì sự ngu ngốc của chính mình.

Lúc này với sự thông minh của mình, lão Ngô Kình Đa đã có thể đoán ra được đó thì là chuyện gì rồi, thế là liền nói tiếp.

"Người của ta có Thương Bình cảnh giới Thiên Tiên Cảnh và còn có rất nhiều cao thủ khác nữa. Xem ra trợ lực của lão phu hình như nó cũng không có nhỏ lắm đi."

"Haizz..." Nam Sư Nguyên Sư Công liền biết lúc này mọi chuyện đã không thể giấu Ngô Kình Đa nữa rồi, thế là liền thở dài một cái nói.

"Ài... Thật sự thì Tứ Bất Tượng chúng ta ngay từ đầu thì đã là vì con Ma thú vương hóa hình hoàn toàn mà tới, chứ không phải chỉ đơn giản là một đám Ma thú bán hình như thế này."

Ngô Kình Đa nghe xong thì vẻ mặt có chút hòa hoãn nói. "Nam Sư lão huynh nếu như đã thành thật thì giờ lão Ngô ta cũng chẳng muốn bới sâu nữa làm gì."

Ngừng một chút Ngô Kình Đa lại nói. "Nhưng... Nhưng chuyện này trước mắt là ta có ý như vầy. Sau khi thu hoạch chiến lợi phẩm thì tất cả phải được trước đem về thành Kinh Sư trước, còn việc chia như thế nào thì tới lúc đó mới tính đi."

"Hảo.! Ngô lão đệ nếu đã sản khoái như vậy thì Nam Sư ta hiện cũng không còn gì để ý kiến nữa."

Thấy Nam Sư thông minh đã lên tiếng đồng ý, Ngô Kình Đa lúc này lại tiếp hướng ba Tứ Bất Tượng còn lại nói.

"Vậy còn ba lão thì sao.?"

"Được.! Ta cũng không ý kiến." Tây Kỳ Kỳ Long tuy giờ trong lòng vẫn còn tức khí với Đông Ngưu nhưng vẫn biết điều lên tiếng đồng ý.

Bắc Báo Báo Hùng hiện cũng không còn gì để phản đối nên cũng lên tiếng thuận theo nói. "Cứ theo xấp xếp của Ngô viện trưởng đi."

"Ta... ta... ta cũng không ý kiến." Đông Ngưu thì lúc này có hơi xấu hổ vì sự ngốc nghếch của mình nên nói năng có chút lấp bấp đồng ý.

Hừ... Bốn lão cáo già các ngươi cứ chờ cho tới lúc đó để xem xem lão phu sẽ sử lý bốn lão các ngươi ra sao đi.

Hừ lạnh trong lòng một cái xong thì lúc này Ngô Kình Đa lại hướng Ma thú vương nói. "Ma thú ngươi cũng đã nghe hết rồi đấy. Giờ Ma thú ngươi biết điều thì hãy mau gọi Ma thú vương của ngươi đi ra đi."

"Hừ... Chỉ là một đám con người thấp bé mà cũng dám trước mặt Ma thú bàn tính chuyện giết bọn ta như chốn không người... Hừ!. Đúng là quá ngông cuồng mà." Ma thú vương bạo nổ xung thiên hướng đám con người phía trước mặt nói.

Thấy Ma thú vương vẫn cứng đầu Ngô Kình Đa lại nói tiếp. "Chỉ dựa vào một mình con Ma thú ngươi thì theo ta thấy ngươi không đáng để ta cho ngươi lọt vào mắt đâu."

Ngừng một chút Ngô Kình Đa liền quát nói. "Biết điều thì mau gọi vương của ngươi ra đây cho ta."

"Hừ..." Ma thú vương liền hừ lạnh một tiếng xong thì hướng Ngô Kình Đa quát lớn nói. "Lão mắt mù ngươi nghe cho kĩ đây.! Rừng Phong Lâm này vương chính là ông của ngươi đây."

"Hừ... Chết đến nơi rồi mà còn cứng miệng." Lúc này Thương Bình bỗng lên tiếng khinh miệt Ma thú vương, xong lại nói. "Nếu vương của ngươi đã không dám ra thì ta sẽ giết sạch hết những Ma thú ở đây không chừa lại một con nào cả."

"Hừ... Để lão phu ta xem xem vương của ngươi có còn chịu ra hay nữa không."

Tình hình bí bách Ma thú vương lúc này liền nở một nụ cười lạnh, xong liền thu tay vung quyền làm ra một số động tác, gương mặt thì cũng liền nghiêm nghị giống như Ma thú vương đã hạ quyết tâm đang chuẩn bị làm một cái gì đó rất không bình thường.

"Đại ca.! Đừng..." Phía dưới Hùng Sơn thấy vậy liền vẻ mặt lo lắng hướng Ma thú vương gọi lớn.

"Áaa....." Bỗng nhiên đúng lúc này một tiếng đau đớn thất thanh bỗng vang lên.

Lập tức thấy tiếng thét rất quen thuộc Ma thú vương liền dừng lại động tác nhìn qua. Khi vừa nhìn qua thì Ma thú vương liền nhìn thấy cảnh tượng khiến Ma thú vương liền kích động hô lớn.

"Không....! Dừng tay....."

Lúc này Tây Kỳ Kỳ Long không biết từ lúc nào mà đã tiếp đất tiếp cận tam muội Hỏa Hồ, tay đang cầm một thanh kiếm đâm mạnh vào một bên chân của Hỏa Hồ Tiểu Ly, thế là Hỏa Hồ Tiểu Ly liền đau đớn hô lên một tiếng.

Lúc này phía xa nhị đệ Hùng Sơn cũng đã lòm còm ngồi dậy thấy Hỏa Hồ bị thế thì liền tức giận hô lớn.

"Tên hèn hạ.! Dừng lại cho ta..."

Kỳ Long lúc này một chân đạp mạnh lên một bên chân của Hỏa Hồ giữ chặt, tay thì vẫn cầm chuôi kiếm đang cắm ngay một bên chân Hỏa Hồ Tiểu Ly, miệng thì nở một nụ cười lạnh hướng Ma thú vương nói.

"Con Ma thú ngươi nếu còn không hiểu chuyện nữa thì đừng hỏi tại sao không chỉ có mỗi một mình ngươi phải chết không đâu."

Thấy vẻ huênh hoang của Kỳ Long, Ma thú vương liền trong lòng rất khó chịu, hai tay liền xiếc chặt đến chảy máu, mắt thì liền đỏ ngầu vì giận giữ. Còn nhị đệ Hùng Sơn thân thể có chút loạng choạng đứng lên cũng tức giận không kém, hai tay cũng rung lên từng hồi vì tức giận xiếc chặt thành quả đấm.

Đám Ma thú ít ỏi còn lại thấy vậy cũng tức giận không kém vì phải chứng kiến tận mắt cảnh Ma thú bọn chúng bị ức hiếp đến cực hạn như vậy.

Còn phía bên đám con người lúc này thì gương mặt vẫn dửng dưng như chuyện bình thường không hơn. Từ đám quân lính triều đình cho đến những công tử, thiếu gia, tiểu thư, thân cận vệ, trưởng lão, cung phụng của phía bên Tứ Bất Tượng, ai ai cũng đều thấy việc ức hiếp đám Ma thú trước mặt cũng là đều hết sức bình thường mà thôi.

Ma thú vương mắt đỏ ngầu nhìn qua từng gương mặt ở phía trước thấy, Tây Kỳ Kỳ Long thì cười lạnh nhìn qua, Đông Ngưu Kim Ngưu Sa và Bắc Báo Báo Hùng gương mặt cũng chẳng khắc mấy là bao.

Ngô Kình Đa và Thương Bình thì hiện hai tay đang chấp ra sao lưng dửng dưng nhìn qua Ma thú vương, Nam Sư Nguyên Sư Công thì một tay vuốt lấy bộ râu bạc của mình mắt cũng không còn có chút kiên kị gì với Ma thú vương nữa rồi.

Ấy vậy mà lúc này cũng có một trường hợp ngoại lệ đó là Nguyên Sương Sương và Mộc Lan Hoa đang cạnh nhau ánh mắt có chút thương xót khi nhìn qua vẻ mặt đau khổ của Hỏa Hồ Tiểu Ly. Một hướng khác thì nhị tiểu thư Kim Gia Như thì cũng có chút cau mày khi nhìn thấy tình cảnh này.

Thấy cả đám con người ai ai cũng luôn một ánh mắt như thế, Ma thú vương liền tức giận tột cùng. Bỗng Ma thú vương liền nhìn qua thấy vẻ mặt đau đớn của Hỏa Hồ Tiểu Ly thì liền có chút nhớ lại chuyện lúc trước.

Hồi ức lúc đó Ma thú vương vẫn còn nhớ là đã bị tam muội Hỏa Hồ giận dỗi suốt mấy ngày chỉ vì tranh cãi về việc con người này. Ma thú vương hắn vẫn còn nhớ rõ lúc đó tam muội Hỏa Hồ đã nói như vầy.

"Chủ nhân của muội đó là một con người.! Chủ nhân tuy là một con người nhưng chủ nhân chưa từng hề phân biệt qua với muôn loài yêu thú qua."

Lúc đó nhị đệ Hùng Sơn cũng đã liền không đồng ý đã nói. "Hừ... Chỉ là gạt tam muội đó thôi.! Con người thật ra chỉ toàn là một lũ giảo hoạt lương lẹo chỉ biết ức hiếp xem thường chúng yêu ma hồn thú chúng ta mà thôi."

Liền lúc đó tam muội Hỏa Hồ cũng đã liền khó chịu nói. "Huynh không được đánh đồng chủ nhân của muội như thế. Chủ nhân ngài ấy khác với những người bình thường, ngài ấy luôn lo lắng cho muội, luôn quan tâm đến muội, và cũng luôn bên cạnh bảo vệ cho muội."

"Hả... Quả thật hiếm có nha. Nếu có cơ hội thì đại ca huynh cũng muốn một lần được gặp mặt vị chủ nhân đó của muội nha."

Tuy chỉ một câu nói bình thường nhưng Ma thú vương ta vẫn còn nhớ lúc đó tam muội đã liền bỗng nổi giận nói.

"Luôn cả đại ca huynh cũng không tin muội.! Các huynh... Các huynh... Muội không thèm nói chuyện với các huynh nữa."

Và thế Ma thú vương ta nhớ là tam muội, muội ấy đã giận dỗi cũng rất là lâu sau đó.

Haizz... Chắc tam muội có gì đó hiểu sai về con người rồi. Chứ Ma thú vương ta từ thở sinh thời cho tới bây giờ thì cũng chưa hề thấy hay biết qua có một con người nào như thế cả a.

Ma thú vương lòng nặng trĩu thở dài khi nghĩ đến một thoáng chuyện xưa thì bỗng lúc này Ngô Kình Đa khi nhìn thấy Ma thú vương hiện đang rất bất lực thì liền cười lớn nói.

"Ha... ha... ha... Chẳng qua cũng chỉ là...."

Lời của lão lúc này bỗng còn chưa nói hết thì liền có một tiếng cười lớn bỗng vang lên cắt ngang mọi suy nghĩ cũng như hướng tập trung của mọi người.

Ma thú vương bí bách vạn phần cũng liền bị bất ngờ mà phải nhìn qua, Tứ Bất Tượng cũng như đám người của họ cũng liền bị tiếng cười lớn cắt ngang ảnh hưởng liền cũng tò mò nhìn sang.

Ma thú Hùng Sơn thì vẻ không mấy quan tâm mà vẫn chỉ luôn chăm chăm nhìn qua Hỏa Hồ Tiểu Ly, Hỏa Hồ Tiểu Ly thì đang đau đớn thì cũng liền bị tiếng cười nói cắt ngang đó làm cho chú ý, liền nhìn qua.

Mà tiếng cười lớn cắt ngang mọi thứ đó chính là. "Ha... ha... ha... Đại ca ca ta cuối cùng cũng đã ra ngoài rồi. Ha... ha... ha..."

- ---------!!!----------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio