Nghe Long nói vậy. Mọi người đều giật mình, đặc biệt là hai người Nguyễn Huy. Trong lòng xuất hiện một cỗ dự cảm. Nguyễn Huy vội vàng nói
"Long, có chuyện gì sao?"
"Anh Huy, các học sinh trên thuyền gặp nguy hiểm" Long trầm giọng
"Cái gì?" Mọi người hô lớn, khuôn mặt biết sắc. Thanh Thảo lo lắng nhìn Long nghiêm túc nói: "Long, em nói vậy là sao?"
Thanh Thảo vừa lên tiếng liền khiến mọi người bình tĩnh lại, ánh mắt chờ mong nhin Long, mong hắn giải thích lý do. Thấy vậy, Long gật đầu lêng tiếng
"Mọi người đều biết con thuyền này dùng để trở các học viên lớp mười của học viện Hà Bắc đi học " Tu luyện giả lập" đúng không?"
"Đúng vậy, có gì sao?" Thanh Thảo gật đầu sau đó khó hiểu hỏi Long
"Tất nhiên là có vấn đề. Mỗi lần "Tu luyện giả lập" đều đích thân thầy hiệu trưởng đưa đi có phải không? mà thầy hiệu trưởng của chúng ta chính là thầy Thiên. Một vị Độ Khí Cảnh cường giả. Nếu không phải lần này vì một vài lý do mà ông ấy không thể đi cùng thì chắc chắn trên tàu sẽ có một vị Độ Khí Cảnh tọa trấn rồi. Mà cũng vì điều này mà thầy hiểu trưởng mới bỏ tiền ra thuê tàu Incar số năm, được coi là con tàu vũ trụ an toàn nhất thế giới hiện này. Nếu như vậy, tại sao tên sát nhân lại dám leo lên con tàu này chứ" Long giải thích
"Khoan đã, nếu em nói vậy thì thiếu bằng chứng. Lỡ tên sát nhân là ngẫu nhiên chọn con tàu này thì sao? dù sao lúc đó hắn đang bỏ trốn mà" Thanh Thảo nhíu mày cắt đứt lời Long, phản bác
"Điều này lại càng không thể. Bởi vì có tới học viên tham gia buổi học này. Vì thế để cho mọi người dễ tiện tìm thấy con tàu. Incar số năm có treo một tấm hình D ghi dòng chữ: Tàu Incar số năm, con tàu trở các học viên lớp mười học viên Hà Bắc đi học "Tu luyện giả lập"". Mà thân là người dân Đế Quốc liền không thể không biết tới Học viên Hà Bắc, không thể không biết tới việc đích thân hiệu trưởng sẽ đưa các học viên đi, lại càng không thể không biết hiểu trưởng học viện là Bùi Thiên, một người mà năm mươi năm trước đã có tên trên Thiên Linh Bảng, một vị Độ Khí Cảnh cường giả. Nếu như đã biết rõ như vậy, tại sao tên sát nhân vẫn chọn con tàu nguy hiểm này chứ?" Long phân tích.
Mà nghe xong tất cả mọi người đều trầm mặc không nói gì. Bởi vì Long nói hoàn toàn chính xác, bọn họ không thể phản bác được
Thấy mọi người trầm mặc, Long lại nói tiếp
"Việc thầy Thiên không ở trên tàu ngay các học sinh cũng không biết, ngay cả sáu thầy cô giáo cũng sẽ không vậy làm thế nào mà tên sát nhân lại biết được việc này? Có một lời giải thích hợp lý đó là tên sát nhân đã được báo trước về việc này. Mà như vậy, việc hắn ở trên tàu này không phải là vô tình mà là cố ý
Sau khi xem tư liệu về tên sát nhân cùng với thời gian hắn bỏ trốn, tôi càng chắc chắn vào giả thuyết này của mình"
Nói xong, Long đưa ra tờ thông tin về tên sát nhân cho mọi người xem, chờ cho mọi người đã xem rõ ràng hắn nghiêm giọng
"Thời gian tên sát nhân trốn thoát là lúc h sáng ngày hôm nay, mà h sáng. Thầy Thiên có cuộc họp khẩn cấp trên thủ đô, không chỉ thầy hiệu trưởng mà ngay cả bốn thầy hiệu phó cũng bị gọi tới. Cũng vì việc này, thầy Thiên đã nhờ tới thuộc hạ của mình chính là Lam thuyền trưởng thuê lấy tàu Incar để chở các học sinh tới Huyễn Mộng Tinh.
Bởi vì tàu Incar được coi là phi thuyền an toàn nhất của kỷ nguyên vũ trụ, không có bất kì một ngoại lực nào có thể phá hủy nó vì thế thầy ấy mới không cho người đi theo bảo vệ học sinh mà chỉ có sau thầy chủ nhiệm Dẫn Nguyên Cảnh mà thôi
Mà hai tiếng sau, Huyết Lang cũng chính là tên của kẻ sát nhân lại không thể giải thích được trốn thoát khỏi nhà tù, đồng thời có mặt trên chiếc tàu này. Trùng hợp sao? tôi không cho là vậy. Mọi người hãy nhìn cái này"
Nói tới đây, Long điều khiển chiếc máy để nó xuất hiện một tờ danh sách, đây chính là tên cùng với ảnh của những nạn nhân mà Huyết Lang đã giết. Sau đó, Long ngẩng đầu nhìn Thanh Mị nghiêm túc nói
"Chị Thanh Mị, chị hãy xem có mối liên hệ nào giữa hai người không?"
Cầm lấy chiếc máy, lật qua lật lại tờ danh sách những nạn nhân của Huyết Lang. Thanh Mị hơi nhíu mày như có điều suy nghĩ. Thế nhưng rất nhanh cô liền mở to mắt, biến sắc lên tiếng
"Chị biết rồi. Trong hai mươi người này trừ tám người ra còn lại tất cả đều là họ Trần. Thế nhưng điều này thì liên quan gì tới vụ án chứ"
Nói xong, cô dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Long, chờ mong hắn giải thích
"Chị biết Trần gia. Linh Sư hệ xạ thủ nổi tiếng thủ đô chứ?"
"Chị biết. Chẳng lẽ...." Thanh Mị gật đầu, bỗng nhiên nghĩ ra cái gì liền kinh hô.
"Đúng như chị nghĩ. Tất cả nạn nhân của Huyết Lang đều là người Trần gia. Còn tám người kia. Ha... ha, chị có biết một điều đó là nạn nhân thứ sáu của Huyết Lang: Nguyễn Hoàng Hận Trần chính là con trai út của Trần gia, người đã bị đuổi khỏi gia tộc cách đây sáu mươi năm về trước không? mà bảy người còn lại, chắc mọi người cũng tra được chứ: Bọn họ là người vợ, hai người con trai, hai cô con dâu và hai đứa cháu của Nguyễn Hoàng Hận Trần, em nói đúng chứ?" Long cười ha hả nói ra một bí mật kinh người
Đúng vậy, Huyết Lang đã giết hai mươi người. Tất cả đều là người của Trần gia, điều này khiến Long sửng sốt đồng thời cũng phát hiện ra điểm mấu chốt nhất của vụ án này và cũng phát hiện mục tiêu tiếp theo của đối phương là ai.
"Thì ra là vậy? Thảo nào chúng ta không tìm thấy được mối quan hệ giữa các nạn nhân. Đối với một gia tộc, đặc biệt là gia tộc Linh Sư. Việc đuổi một ai đó đều cực kì bí mật, chỉ có trong nội bộ gia tộc mà thôi. Chúng ta không biết tới việc này là đúng rồi?"
Nguyễn Huy nghe xong toàn bộ lời giải thích của Long như là người mù được khai nhãn vậy. Tất cả các câu hỏi mà hắn thắc mắc bấy lâu này đều được giải khai, ánh mắt tràn đày khâm phục nhìn Long than thở
"Long à! anh thật không phục em đó, chỉ trong thời gian ngắn mà đã có thể phá vụ án làm cảnh sát bọn anh điêu đầu cả tháng nay. Anh phục rồi"
"Đúng vậy. Hì... hì, nếu không sau khi tốt nghiệp em thi vào Hư Không Cảnh Sát Viện đi. Tin tưởng em sẽ rất dễ dàng đỗ đó" Thanh Mị cũng phụ họa, ánh mắt sùng bái nhìn Long. Long chỉ mấy có mấy phút liền phá vụ án khiến cảnh sát các cô đau đầu cả tháng này, . Cô không phục không được? đồng thời đối với Long tràn đầy hiếu kì. Tuổi chỉ khoảng mười năm, khuôn mặt tuấn mỹ, khí chất khác người, tài năng phá án kinh người, thậm chí ngay cả việc bí ẩn của Trần gia hắn cũng biết. Cô thật sự rất muốn tìm hiểu xem trên người Long có bí mật gì
Nghe Thanh Mị nói vậy, Long chỉ cười ha hả không nói gì.
Bên cạnh hắn, Uyển Như ánh mắt tràn đầy vẻ ái một nhìn Long, Lạc Tuyết thì tự hào còn Lan thì tán thưởng nhìn hắn. Ngoài ra cô giáo Thảo ánh mắt tương tự như Thanh Mị, ngoài kính phục ra còn có hiếu kì, những người còn lại cũng đều tán thưởng nhìn Long chỉ có Quách Thành Công thì âm trầm nhìn hắn, trong mắt tràn đầy lửa giận, chỉ thấy hắn khinh thường mở miệng lên tiếng
"Hừ, tất cả chỉ là lời nói suông mà không có bằng chứng. Có giỏi thì em tìm ra tên sát nhân xem nào?"
Cảm nhận được Quách Thành Công tràn đầy khiêu khích. Mọi người âm thầm nhíu mày. Mấy cô gái đều là dùng ánh mắt chán ghét nhìn Quách Thành Công, sau đó quay đầu không thèm để ý. Ánh mắt đều tập trung lên người Long
"Long, như vậy em có biết tên sát nhân ở đâu chứ?" Thanh Mị âm thanh nhu hòa hỏi
" Em biết, hắn hiện tại đang ở phòng A - của Trần Tuyền"
"Hay lắm Em dẫn đường cho bọn chị nhé. Còn mọi người hãy tản ra trông chừng xung quanh không cho tên sát nhân trồn thoát" Thanh Mị nghiêm mặt lên tiếng đề nghị
Nghe vậy Quách Thành Công rất muốn đứng lên để mình thay thế vào chỗ Long. Thế nhưng hắn buồn bực phát hiện mình lại không biết phòng A - ở đâu. Phi thuyền này cực kì rộng lớn, lên chỉ có giáo viên chủ nhiệm của lớp nào thì biết nơi ở của học sinh trong lớp mà thôi, vì thế đối với học sinh lớp khác, các giáo viên đều không biết
Về phía Long, nghe Thanh Mị nói vậy thì gật đầu quay sang ba người Lạc Tuyết nghiêm túc nói
"Các cậu về phòng đợi mình. Mình đi một lúc rồi về"
"Anh cẩn thận đó, bọn em đợi anh" Lạc Tuyết gât đầu ôn nhu xoa má hắn quan tâm nói.
"Yên tâm, anh sẽ rất cẩn trọng" Long ôm lấy mặt Lạc Tuyết hôn lên trán cô một cái trấn an mỉm cười.
Nhìn hai người thân mật, Nguyên Huy trong mắt toát lên vẻ hâm mộ: Mẹ nó! mười bốn tuổi mà đã có bạn gái không bù cho hắn, đã hai mươi tuổi rồi mà vẫn thuộc hội F.A, người so với người thật là tức chết mà
Còn Thanh Mị thấy vậy, trong mắt lóe lên dị sắc. Bộ dạng lại không mấy kinh ngạc. Tài năng như Long mà vẫn chưa có người yêu, cô mới thấy lạ đấy
Chở cho Long thả Lạc Tuyết ra. Thanh Mị mỉm cười đi tới chỗ hắn, lôi kéo tay Long quay đầu về phía Lạc Tuyết dơ tay chào theo kiểu quân đội đùa dỡn nói
"Lạc Tuyết phải hông? Em cứ giao bạn trai em cho chị, đảm bảo chị để cậu ấy không một chút thương tích trở về"
"Hì... Hì, làm phiền chị ah" Lạc Tuyết cười gật đầu, sau đó mang theo Uyển Như cùng Lan rời đi. Còn Thanh Mị thì lôi kéo Long đi về phía phòng A - . Nguyễn Huy củng vội vàng chạy theo.