Bên trong Lữ Đoàn có hai khu nhà tiểu đội A và A. Là nơi sinh hoạt của những người lính mới vào quân đội. Lần này, khu nhà A và A được nhường lại cho học sinh lớp học viện Hà Bắc sẽ sinh sống ở trong quân đội một tháng.
Khu nhà A và A là hai tòa nhà gồm bốn tầng. Mỗi tầng có mười phòng, mỗi phòng có mười chiếc giường. Có nghĩa là mười người sẽ ở trong một phòng như vậy. A dành cho nam, A dành cho nữ.
Sau khi mất một buổi sáng ngồi nghe Bùi Thiên giảng về luật lệ của khóa học " Tu luyện giả lập" rồi đến Sơn Tùng nói về kỉ luật trong quân sự, rồi các vị lữ phó lên giới thiệu, căn rặn, ... Sau khi buổi khai giảng kết thúc, tất cả nam sinh và nữ sinh đều chia ra t trở về hai khu nhà A và A.
Phòng A - - tức là khu nhà A, tầng một phòng số ba cũng chính là phòng ngủ của Long. Long bước vào phòng, lúc này bên trong phòng đã có chín nam sinh đang nói chuyện với nhau. Nhìn thấy người vào là Long, tám người lộ ra ánh mắt ghen ghét, độ kị sau đó tám người đều mặc kệ hắn, không thèm cũng hắn chào hỏi.
Hiện tại Long có thể coi là nổi danh khắp trường rồi. Mặc dù Bùi Thiên đã đứng ra giải quyết vụ Long Fan Club thế nhưng cũng chỉ khiến cho các nữ sinh không truy đuổi Long mà thôi. Long Fan Club vẫn còn đó, không những thế số lượng còn càng ngày càng tăng. Hiện tại, ở trong khối lớp mười, hỏi bất kì nữ sinh nào một câu: Thần tượng của bạn là ai. Tin tưởng % sẽ nhận được một câu trả lời đó là Long.
Đối với Long, các nữ sinh sùng bái, yêu thích vì khuôn mặt soái ca của hắn, thực lực của hắn và khí chất của hắn. Còn nam sinh thì lại ngược lại, ghét cay ghét đắng mỗi khi nghĩ tới Long. Bọn họ chỉ hận không thể một cước đạp vào cái bản mặt đẹp trai của hắn. Cũng phải thôi, Long trở thành thần tượng của các nữ sinh khiến cho việc các nam sinh có bạn gái trở lên vô cùng khó khăn. Bất kì nam sinh nào muốn tỏ tình đều sẽ nhận được các câu hỏi: Ngươi mạnh bằng Long chưa? Ngươi đẹp trai bằng Long chưa?,... Bảo sao các nam sinh đối với Long không hận cho được.
Vì thế biết bạn cùng phòng mình là Long, tám người nam sinh kia mới lộ ra ánh mắt ghen ghét, độ kị, tức giận. Sau đó quyết định tẩy chay hắn, khiến Long ở trong phòng trở lên cô lập. Về phía Long, đối với việc này hắn chẳng mấy để ý. Trong lòng hắn chỉ coi trọng vợ hắn, người thân hắn mà thôi. Còn về nam sinh, chỉ có những người nào mà hắn tán thưởng hắn mới kết bạn. Còn không, tất cả chỉ là một đám phàm nhân ấu trĩ mà thôi.
Trong phòng này có chín người thì đã có tám người tẩy chay Long. Còn lại một người nữa, đó là một nam sinh có chút đẹp trai, thân hình hơi chút gầy yếu. Hắn vừa nhìn thấy Long liền kích động đi tới hô.
"Đại ca. Thật không ngờ em lại cùng phòng với anh ah"
"Ha... Ha. Anh cũng thật không ngờ là sẽ ở cùng với em đó. Trần Tuyền" Long vỗ vai đối phương cười gật đầu.
Từ sau khi Trần Tuyền tỉnh lại. Biết Long cứu mình liền đi tới cảm ơn hắn. Điều khiến Long kinh ngạc là, Trần Tuyền vậy mà là một Fan trung thành của hắn. Nếu như không phải hắn là nam thì có lẽ hắn đã có thể tham gia vào Long Fan Club rồi. Long trở thành thần tượng của Trần Tuyền từ khi cậu ta bị Long dùng một chiêu đánh bại. Sau biết Long lại là người cứu mình thoát chết, cậu ta liền bái Long làm đại ca, bộ dạng cực kì kiên định, chỉ khi nào Long đồng ý thì cậu ta mới rời đi. Bất đắc dĩ, Long đành nhận người em kết nghĩa này mà không biết rằng, sau này đối phương lại trở thành cánh tay phải của hắn .
Trở lại với câu chuyện, lúc này Long đã chọn chỗ giường ngủ cho mình, chính là giường trên đầu Trần Tuyền. Sau đó hắn cũng mặc kệ mấy người bạn cùng phòng, lôi kéo Trần Tuyền ra ngoài cười nói:
"Đi thôi, chúng ta ra ngoài đi Băng Hỏa Sơn đi".
Lần "Tu luyện giả lập" này khác với mọi năm ở chỗ. Các học viên sẽ có ba ngày nghỉ trước khi chính thức bị cô lập trong lữ đoàn. Ở trong ba ngày nghỉ này, các học viên có thể đi bất kì đâu trong Huyễn Mông Tinh, kể cả ngủ bên ngoài cũng không có vấn đề gì. Thế nhưng bắt buộc ba ngày sau phải có mắt đầy dủ ở Lữ Đoàn, nếu như ai vắng mặt lập tức bị đuổi hỏi khỏi học viện. Không phải đuổi khỏi khối cấp ba mà là bị đuổi thẳng khỏi học viện đấy.
Còn về vấn đề các học viên bị bắt cóc hay là bị giết. Mỗi một học viên sau khi bước vào đây đều được gắn một thiết bị cảm ứng. Chỉ cần có một người nào đó gặp nguy hiểm lập tức sẽ có người của lữ đoàn ở xung quanh chạy tới cứu giúp. Vì thế, việc học sinh rời khỏi Huyễn Mộng Tinh do bị bắt cóc hoàn toàn là điều không thể xảy ra.
Sau ba ngày, các học sinh sẽ bắt đầu khóa học. Trong đó có mười ngày là học lịch sử quân đội, lịch sử đế quốc, các điều luật, ... trong mười ngày này, học sinh có thể nghỉ học nhưng tuyệt đối không được phép rời khỏi lữ đoàn. Nếu như yêu thích tu luyện có thể tiến vào phóng tu luyện của lữ đoàn, bên trong có nguồn năng lượng vũ trụ đã qua gia công có thể khiến Linh Sư cấp trở xuống hấp thu được.
Sau mười ngày, chính là thực chiến. Lần này, các học sinh sẽ tiến vào Yêu thú rừng rậm, săn giết ma thú. Mỗi khi giết một ma thú liền đạt được một số điểm nhất định. Yêu thú đẳng cấp càng cao, số điểm thu được càng nhiều. Sau khóa học, năm người có số điểm cao nhất nhất sẽ nhận được phần thưởng của học viện. Nếu như trong năm người này có người không phải học sinh lớp chuyên thì sẽ được đắc cách tiến vào lớp đó.
Không thể không nói, lần "Tu luyện giả lập" quả thực mang tới bầu không khí cạnh tranh vô cùng khốc liệt. Học viện Hà Bắc có phần thưởng cực kì phong phú. Linh kĩ cao cấp, đan dược tu luyện, vũ khí hiện đại,... học viên không gì không có. Không những thế lần này còn là một cơ hội cho những học sinh lớp khác tiến vào lớp chuyên. Vì thế, bất kì học sinh nào đều là ý chí sục sôi, đạt được một trong năm cái tên đứng đầu.
Tất nhiên đó là việc của mười ba ngày sau, hiện tại thì: Quẩy đi.
Băng Hỏa Sơn là một trong những thắng cảnh nổi tiếng của Huyễn Mộng Tinh. Băng Hỏa Sơn ban đầu là một núi băng khổng lồ sau đó được các Linh Sư cải tạo, khiến nó trở thành một ngọn núi Băng nhưng bên trong lại có những dòng chảy dung nham nóng bỏng cùng với đó là không khí tươi mát là thành quả của pha trộn giữa cái nóng và cái lạnh. Bên trong Băng Hỏa Sơn là một hang động đẹp huyền ảo do băng tuyết tạo nên, xung quanh thì lại có các dòng dung nham chảy, cùng với đó là các yêu thú cấp thấp sinh sống. Quả là một cảnh đẹp có một không hai của vũ trụ. Cũng vì thế, Băng Hỏa Sơn rất chi là hút khách. Mỗi ngày, đều có hơn triệu lượt du khách từ khắp nơi đổ về đây.
Bên trong Băng Hỏa Sơn. Lạc Tuyết ôm lấy tay Long hứng khởi nhìn đông ngó tây. Bên cạnh Long thì Uyển Như cũng hừng hực khí thế, lấy Iphone ra chụp khắp mọi nơi. Phía sau hắn thì là Lan cầm trên tay một chiếc đùi gà nhỏ, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ thỏa mãn, ánh mắt tán thưởng nhìn cảnh đẹp. Còn Trần Tuyền, thằng này thì đang bị bảy cô gái vây xung quanh nói chuyện cười đùa. Mà Trần Tuyền thì đã bao giờ được diễm phục như vậy, khuôn mặt hắn đỏ như gấc, thẹn thùng vô hạn. Điều này càng khiến hắn ở trong mắt tám nữ sinh trở lên cực kì " đáng yêu". Trần Tuyền càng như vậy, các nữ sinh càng trêu đùa hắn nhiều hơn.
Thấy Trần Tuyền rơi vào ổ sắc nữ, Long không khỏi lắc đầu, trong lòng cầu mong Trần Tuyền có thể sống sót. Sáng nay, Long mang theo Trần Tuyền tới khu A đón ba người Lạc Tuyết đi chơi. Bảy cô gái kia chính là bạn cùng phòng với ba người, đồng thời cũng là thành viên Long Fan Club. Được gặp thần tượng, các cô gái thét chói tai sau đó bu lấy hắn xin chữ kí, chụp ảnh các kiểu con đà điểu. Mất khoảng một tiếng Long mới thỏa mãn được tám cô nữ sinh điên cuồng này. Sau lại biết được Long vậy mà rủ ba người Lạc Tuyết đi chơi, bọn họ đều hô hào đi theo. Bộ dạng nếu Long không đồng ý liền nhốt hắn ở trong này. Dưới sự dâm uy của tám cô gái, Long không thể không đồng ý. Vì thế, mới có một cảnh tượng như thế này.
Mấy tiếng sau, Long dẫn theo Lan, Uyển Như và Lạc Tuyết đi tới đỉnh núi. Còn mấy người Tràn Tuyền thì đã rủ nhau đi chỗ khác rồi. Không thể không nói, Trần Tuyền cũng có số đào hoa đó nha. Chỉ trong mấy tiếng mà đã lấy được hảo cảm của tám cô gái, khiến bọ họ có thể vì hắn mà vứt bỏ thần tượng của mình. Tất nhiên, việc này đối với Long mà nói là cầu còn không được. Dù rằng Trần Tuyền là huynh đệ của hắn, thế nhưng hắn cũng không muốn xung quanh mình và bạn gái luôn kè kè một cái bóng đèn ah
Bốn người vừa lên tới đỉnh núi thì Uyển Như khuôn mặt đỏ bừng, há to miệng. Bộ dạng cực kì kích động cầm lấy tay Long lắc lắc sau đó chỉ về phía trước kinh hô:
"Oa. Long, nhìn kia. Đó là Băng Long"
Chỉ thấy lúc này trên không, có khoảng hơn trăm con rồng phương tây với màu da trắng như tuyết, trên người tỏa ra khí tức băng giá, không cần phải nói chính là Băng Long, sinh vật chỉ có ở thời thượng cổ.
"Ừm. Chính là Băng Long. Một loài yêu thú cường đại ở thời thượng cổ. Thế nhưng hiện nay chúng chỉ là những sinh vật cảnh mà thôi"
Long cười gật đầu giải thích. Bên cạnh hắn, Lạc Tuyết cũng tán thưởng nhìn đàn Băng Long, dù sao thì cô cũng đã từng tới đây rồi. Còn Lan thì si mê nhìn theo chúng, trong mắt tràn đầy vẻ yêu thích lên tiếng.
"Thật là đẹp. Lần đầu tiên mình được nhìn thấy Băng Long đó".
Thuộc tính của Lan là băng nguyên tố vì thế đối với những sinh vật cùng thuộc tính, Lan đều có một sự yêu thích không hề nhẹ
Đúng lúc này một âm thanh tràn đầy kinh ngạc cùng vui mừng vang lên khiến mọi người đều quay đầu lại.
"Ồ, Lan! Là cháu phải không?"
Người gọi chính là Sơn Tùng đang dùng ánh mắt vui mừng dẫn theo một cô bé khoảng ba, bốn tuổi chạy tới. Hôm nay, Sơn Tùng không mặc quân phục mà mặc thường phục khiến hắn không còn vẻ uy nghiêm như mọi ngày mà thay vào đó là cảm giác như một người đàn ông bình thường vậy.
Đi tới chỗ mấy người Long. Sơn Tùng cười ha hả nhìn Lan một lần nói:
"Đúng là cháu rồi! Hơn mười năm trôi qua. Cháu gái ta đã lớn, trở thành một thiếu nữ xinh đẹp ah"
Nghe thế, Lan mỉm cười vui vẻ, tâm trạng cực kì sung sướng. Có thể ở đây gặp được Sơn Tùng, cô cũng thấy vui mừng. Dù sao hiện tại hai người thân phận là học sinh với lữ trưởng, thời gian gặp mặt vô cùng ít. Nhìn sang cô bé bảy, tám tuổi bên cạnh Sơn Tùng, trong mắt toát lên một tia kinh ngạc cười nói:
"Hì. Chú cũng chẳng thay đổi nhiều là mấy ha! Đây là con gái của chú phải không? thật là đáng yêu"
"Đúng vậy. Đây là con gái chú: Hoàng Linh. Hoàng Linh, chào chị Lan đi" ;
"Em chào chị Lan ạ!" Nghe cha mình nói vậy, Hoàng Linh nhìn Lan khoanh tay lên tiếng. Âm thanh tràn đầy trẻ con búng ra sửa ;
"Thật là ngoan ah" Lan bế Hoàng Linh lên, nhìn cô bé đáng yêu, lễ phép như vậy. Lan cực kì yêu thích;
Thấy Lan cùng với Sơn Tùng nói chuyện vui vẻ. Ba người Lan đều không nói gì tiếp tục ngắm cảnh. Sơn Tùng là người chủ mà Lan yêu quý, lại xa cách nhau những mười năm. Hiện tại có cơ hội gặp mặt, tất nhiên có nhiều chuyện để nói rồi.
Đang nói chuyện, Sơn Tùng bỗng nhớ tới bên cạnh Lan còn có mấy người bạn. Vì thế hắn ngẩng đầu nhìn bốn người Lan, trong mắt không khỏi lóe lên một tia giật mình. Nam tuấn mỹ, nữ xinh đẹp. Hắn thật không ngờ trên đời này lại có ba người xinh đẹp như vậy trong mắt không khọi dại ra một chút. Thế nhưng rất nhanh bình tĩnh lại, nhìn về phía Lan cười nói:
"Lan, không biết cháu có thể giới thiệu bạn cháu cho chú biết được chứ".
"Vâng, đây là Nguyễn Tuấn Long, Lê Uyển Như và Lạc Tuyết. Bọn họ đều là bạn học cùng lớp với cháu".
Lan mỉm cười giới thiệu. Nhìn Lan bộ dạng vui vẻ không giống như giả tạo. Sơn Tùng không khỏi có chút kinh ngạc đánh giá ba người Lan. Hắn biết cháu gái mình là một người rất lạnh từ khí chất cho tới tính cách. Cũng là một tên tu luyện cuồng, đặt cả tâm trí vào việc tu luyện vì thế mà không có bạn bè. Hiện tại ba người Long lại có thể trở thành bạn với Lan, không những nhìn bộ dạng của Lan còn cho thấy là cô cực kì yêu thích mối quan hệ này. Bảo sao Sơn Tùng không kinh ngạc được.
Không thể không nói, ba người đều khiến Sơn Tùng giật mình, đặc biệt là Long. Nếu như là học sinh khác, đối với hắn chắc chắn sẽ để lộ ra sốt sắng, lo lắng thế nhưng Long lại khác. Bộ dạng điềm nhiên như là ông ta chỉ là một người bình thường chứ không phải là lữ trưởng lữ đoàn mà đối phương đang học vậy. Càng khiến ông giật mình là, Sơn Tùng không thể nhìn thấy thực lực của đối phương. Phải biết, hắn là Độ Khí Cảnh cấp ba một vậy mà không thể nhìn thấy đẳng cấp của Long. Chẳng lẽ đối phương đẳng cấp trên mình? Không thể nào! đối phương chỉ có mười bốn tuổi làm sao có thể đạt được thực lực như vậy chứ.
Tuy là trong đầu có rất nhiều câu hỏi. Thế nhưng vẻ mặ Sơn Tùng không chút biến hóa nào. Vẫn nở một nụ cười thân thiện đưa tay về phía Long lên tiếng:
"Xin chào. Chắc mọi người cũng biết chú là ai phải không? Các cháu là bạn của Lan thôi thì cứ gọi chú là chú Tùng cho thân thiện nhé".
"Nếu chú Tùng đã nói vậy, chúng cháu cũng không từ chối ah" Long cũng cười bắt tay lại. Thấy bộ dạng bình tĩnh, không một chút sợ hãi của Long. Sơn Tùng trong lòng không khỏi tán thưởng, đối với cái nhin về Long cũng cao lên rất nhiều.
"Mà nè Lan. Cháu có ba ngày nghỉ đúng không? Hay là đến nhà chủ ở nhé, cả các cháu nữa. Đến lúc đó, chú sẽ làm hướng dẫn viên du lịch miễn phí đưa các cháu đi thăm quan các thắng cảnh nổi tiếng trong Huyễn Mông Tinh".
Quay đầu về phía Lan, Sơn Tùng cười đề nghị. Nghe vậy, Lan cũng có chút động tâm. Mười năm rồi cô chưa gặp gia đình chú Tùng, cũng có rất nhiều chuyện để nói. Nhưng là ở đây không chỉ có mình hắn mà có cả mấy người Long nữa. Cô cũng không tiện quyết định. Ánh mắt nhìn về phía long hỏi ý hắn.
Long khẽ gật đầu một cái. Thấy vậy, Lan hướng về phía Sơn Tùng trả lời:
"Vậy được ạ!.Nhưng mà chú chờ một lúc được không? Bọn cháu còn một người bạn nữa?".
"Ok, cháu cứ gọi cho bạn ấy đi" Thấy Lan đáp ứng, Sơn Tùng cao hứng vô cùng. Hắn với Bắc, bố của Sơn Tùng là bạn cực thân, đối với cô cháu gái này hắn cũng cực kì yêu thích. Mười năm xa cách hiện tại mới có cơ hội gặp mặt, hắn rất muốn biết nhiều thứ xảy ra trong mười năm qua, muốn biết thầy mình sống như thế nào? gia đình Bắc sống như thế nào? ... mà tất nhiên những điều này không thể nói hết trong một ngày, vì thế hắn mới mời Lan cùng các bạn của cô đến nhà hắn ở ba ngày.
Long thấy Lan định rút ra điện thoại gọi điện cho Trần Tuyền liền mở miệng cười đùa:
"Lan nè. Cậu cũng không phải gọi Trần Tuyền đâu. Chắc giờ thằng đó bị mấy cô bạn cùng phòng của cậu làm cho thần hồn điên đảo rồi. Chắc chắn sẽ không đi đâu."
"Sao anh biết" Lạc Tuyết nhìn hắn nghi hoặc hỏi.
"Không tin. cứ gọi nó hỏi xem".
Nghe vậy, Lan bán tính ban nghi những cũng gật đầu. Nhấc điện thoại lên bấm số của Trần Tuyền. Lập tức hình chiếu d của hắn xuất hiện. Chỉ là lúc này hắn có chút chật vật, quần áo xộc xệch, khuôn mặt đỏ bừng mà bên cạnh hắn thì là tiếng cười đùa vui vẻ của các cô gái.
Mà quả không ngoài dự đoán của Long. Trần Tuyền từ chối đi cùng với ba người, lấy lý do là hắn cần ở lại bảo vệ tám cô gái. Tất nhiên ở đây không ai tin cả, thế nhưng cũng không vạch mắt. Tắt điện thoại đi, Lan nhìn Long khinh thường lên tiếng:
"Quả nhiên đàn ông các cậu không ai là người tốt. Thấy sắc bỏ bạn"