Có được sự chấp nhận của Xi Vưu đồng nghĩa với việc cả hầm ngục đều thuộc về Lâm Thần, hắn nội tâm phập phồng nóng nảy không nhịn được muốn đem thần khí ra xem.
[ Đan Ngục ( thần khí): thu thập nguyên liệu + đan phương + linh thạch có thể thôi động thần khí tự động luyện phẩm chất cao cấp nhất đan dược. ]
[ Khí Ngục ( thần khí): thu thập nguyên liệu + phôi khí + linh thạch có thẻ thôi động thần khí tự động đúc pháp bảo phẩm chất cao cấp. ]
[ Thú Ngục ( thần khí): phục chế yêu thú trở lại hình dáng ấu thú đề thăng huyết mạch và tính sinh trưởng, tiêu hao thú hạch + linh thạch để nuôi dưỡng. ]
- Tuyệt!
Lâm Thần như muốn nổ tung chưa kể đến những thứ khác chỉ với món thần khí và tên ma nô mới thu đủ để Lâm Thần tung hoành cõi.
ẦM! ẦM! ẦM!
Cả không gian hầm ngục mong chóng thu lại Lâm Thần theo chỉ dẫn của Ma Phương đem đặt cả hầm ngục vào Ma Phương Thời Không.
Đám tu sĩ vẫn còn đang loay hoay mắc kẹt với mớ đất đá hỗn độn nhanh chóng bị truyền tống đi mất. Cả không gian lòng đất bên dưới Cổ Lan Thành như sống dậy, cây cối um tùm tràn lan trên mặt đất như đại xà dạng cuốn cuồng chui xuống lòng đất các vết nứt gãy cũng tự động hợp lại với nhau, lũ cổ thú hay đống cổ hạch cũng hư không tiêu thất.
Đương nhiên với việc hầm ngục Xi Vưu mất đi đám cổ thú cũng mất đi nguồn năng lượng sống hay nói đúng hơn bọn chúng là do hầm ngục sinh ra nên hầm ngục mất đi thì chúng tự chẳng còn.
`...........
Bên ngoài.
- Hả nó đâu mất rồi? Cổ hạch của ta đâu?
- Chuyện gì thế này có người trộm kho cổ hạch mau báo cho cháp sự!
- Hử đầu cổ thú tự dưng mất đi đâu rồi?
......
Hàng loạt tu sĩ đang tích cực tích cực đánh cổ thú thu cổ hạch tự dưng đều gặp một trường hợp...bọn chúng đều hư không tiêu thất. Trong khi nhiều tu sĩ đang khủng hoảng về số cổ hạch tự dưng mất đi thì Lâm Thần hắn tự bao giờ đã chui lên mặt đất.
Nhóm cự đầu đi thực địa xơ xác như khất cái dạng bị truyền tống ra ngoài nơi của phủ thành chủ. Bọn họ lòng người đang vô cùng oán hận kẻ đưa ra chủ kiến thực đi lần này nhưng e ngại đối phương thân phận nên thôi, đi chưa kiếm được chút nào bảo bối thậm chí ngay cả đầu cổ thú cũng không tao ngộ vậy mà đội ngũ lại tổn thất dăm ba người chỉ do sụp hầm.
- ngũ trưởng lão ngài nói xem tại sao chúng ta lại bị truyền tống ra ngoài! - kẻ lên tiếng là Tạ Đỉnh Khiêm, hắn giờ cũng tàn tạ không kém thân hoa phục rách rưới lấm lem bùn đất nhưng được cái không thụ chút thưởng tổn nào.
Ngũ trưởng lão lườm hắn hừ lạnh như thể đang nhìn kẻ ngu dạng, hắn cũng nào đâu rõ ràng a chính bản thân bị cưỡng chế truyền tống ra đây nên giờ cũng mớ mịt mù trong đầu.
- A đau đầu quá! Ta đang ở đâu đây....
Mấy người cuối cùng rốt cuộc cũng bị truyền tống ra đang ngơ ngác như nai tơ.
..............................
Tại xó xỉnh Lâm Thần chui lên từ cái giếng của nhà dân trong thành.
Thanh niên tiếu sái anh tuấn lạnh lùng chi lên từ giếng cung toát lên vẻ phong độ vốn có của nó.
Oạch!
- Ui da! Trơn thật!
Lâm Thần nhanh chóng hướng bên ngoài cổng thành mà đi hắn nhưng còn phải làm nhiệm vụ Ma Phương cho nha.
[ Nhiệm vụ: tu luyện Bất Diệt Ma Thể tầng đại thành / ngày.
Thưởng: ma năng ]
Lâm Thần mới đầu nhìn lấy nhiệm vụ cũng cảm thấy khó hiểu mãi cho đến khi hắn mở ra luyện thể công pháp Bất Diệt Ma Thể tầng hắn mới phen há hốc.
[ Bất Diệt Ma Thể tầng : Vạn khí bất xâm.
Thừa nhận công kích của pháp bảo phẩm chất Pháp Khí trở lên.
Tiến độ: % ]
Đúng nghĩa Lâm Thần phải đứng yên mặc cho Phám khí trở lên tấn công lên thân thể kết hợp với vận chuyển pháp quyết tầng tựu thân “ Vạn Khí Bất Xâm “.
Vì thời gian của nhiệm vụ chỉ có ngày Lâm Thần cũng không thể tự mình đi lấy Kim Đao chém lên bản thân được do việc này khá mất thời gian mà cũng không hiệu quả. Lâm Thần chợt nảy ra ý.........
Hắn hiển nhiên xâm nhập trong các cứ điểm của các đại thế lực, cái hắn chọn vừa vặn lại là Vạn Pháp Môn.
Một thân tiêu diêu tự tại Lâm Thần ôm Kim Đao bên thân tiến thẳng cứ điểm Vạn Pháp Môn. Nơi đây do tinh anh đệ tử được Ngũ trưởng lão dẫn đi hết nên còn lại tọa trấn không nhiều chỉ có gã Kết Đan trung kì với gần trăm tên đệ tử Trúc Cơ cảnh.
- Đứng lại người đến là ai! - tên đệ tử canh gác quát.
Lâm Thần liếc nhìn tên đệ tử cười khỉnh bỉ hiển nhiên không đặt tên đó vào mắt.
- Phi, mới Luyện khí đỉnh phong, không gì hơn thế này!
Ngược lại tên đệ tử thấy Lâm Thần không chút để hắn vào mắt liền cả giận rút kiếm chĩa Lâm Thần toan đâm tới. Lâm Thần có chút hi vọng nhìn vũ khí tên đệ tử rút ra nhưng lại thất vọng, chỉ là Phàm Khí cực phẩm thật không để vào mắt. Lâm Thần huơ Kim Đao chém phăng vũ khí của tên đó làm , lại cầm đao vung vẩy như dạng hị vọng có người sinh ý cướp giật.
Thật quả không ngoài dự đoán của Lâm Thần tên đệ tử canh gác ánh mắt nảy lửa vì vũ khí yêu thích bị đối phương chém gãy nhưng lại nảy tham lam với thanh Kim Đao của Lâm Thần.
- Đáng chết tiểu tử dám phá hỏng vũ khí của ta! Khôn hồn mau giao thanh đao trên tay ta quỳ xuống xin lỗi ta tựu bỏ qua chuyện này!
Lâm Thần làm bộ sợ hãi nhất thời Kim Đao trên tay rơi xuống vừa vặn tại vị trí tên đệ tử kia. Tên đó không chút đề phòng tưởng chừng dọa nạt được đối phương liền nhặt lên Kim Đao liền nhất thời đại hỉ.
- Pháp bảo này thật không đơn giản, ít nhất là thuộc hàng pháp khí trở lên!
Lâm Thần liếc mắt xem thường tên đệ tử đưa tay khiêu khích bộ dáng muốn ăn đập.
Tên đệ tử chộp được Kim Đao trên tay nhất thời kinh hỉ nhưng cũng thập phần tỉnh táo, hắn biết với pháp bảo như thế này tên Luyện khí như hắn chưa có tư cách sở hữu nhưng cũng không muốn bị lộ ra rơi trong tay kẻ khác, cánh duy nhất chỉ có ...... giết người bịt miệng!
Hắn vung Kim Đao nhắm đầu Lâm Thần bổ xuống.
Keng!
Âm thanh có chút không đúng sao lại....... Kim Đao trong tay tên đệ tử kia thật chưa phát huy ra được phần sức mạnh vốn có nên va vào Bán Ma Chi Thể Lâm Thần cũng tựa như gõ lên vách sắt.
Lâm Thần liếc nhìn tiến độ nhiệm vụ không khỏi thở dài đoạn hắn lườm tên đệ tử kia dọa cho hắn suýt ngã ngửa.
- Này, ngươi chưa ăn cơm sao? không tựu mạnh lên điểm!
[ Tiến độ: , % ]
Bị chê thảm hại tên đó nhất thời trợn trừng phồng má hai tay vung đao kèm theo chiến kĩ.
- Khai Sơn! - cái nãy chiến kĩ ban đầu hình thức là môn kiếm kĩ nhưng do Kim Đao mặc dù là đao hình thức nhưng không có hình dạng hầm hố bản to rộng mà thân đao thuôn dài tựa kiếm dạng chỉ khác có phần sống đao, tên đệ tử đó trong cơn phẫn nộ bất đắc dĩ vô tình kết hợp được chiến kĩ vào đao.
Kim Đao lần này có ba động chân khí kèm theo, đao mãnh liệt chém xuống như phá núi dạng thật không hổ môn Hoàng cấp sơ giai chiến kĩ Khai Sơn cái này tựa như phù hộp với đao hơn kiếm.
Kéng!
???
Lần này lại thế nào? Rõ ràng hắn đã vận toàn lực cơ mà còn kết hợp cả chiến kĩ nửa.
Không phải chê đòn tấn công của tên kai yếu đuối đòn này nhưng mang theo lực lương cỡ cân chứ ít vượt qua lực lượng mà tên Luyện khí có thể phát huy. Bất quá phải nói Lâm Thần có biến thái Bán Ma Chi Thể, với trình độ của hắn dưới vạn cân lực lượng va phải liền trực tiếp không nhìn.
[ Tiến độ: , % ]
- Ài! Yếu quá, ngươi bị đuổi việc cút đi!
Lâm Thần nhanh như chơp thu hồi lại Kim Đao tiện tay đánh ngất tên canh gác đệ tử đường xông thẳng vào trong tìm mấy tên mạnh hơn.
Thật làm Lâm Thần thất vọng hắn đã ngồi yên cho cả tên Trúc Cơ cảnh trong đó có tên hẳn đến đỉnh phong gần đến Kết Đan nhưng tiếc rẻ vũ khí của đám đệ tử quá yếu cao nhất Pháp Khí trung giai, tính lun cả Kim Đao Bảo Khí cao giai Lâm Thần “ cho mượn “ nhưng bọn chúng chẳng tên nào đánh ra hồn.
[ Tiến độ: , % ]
[ Tiến độ: , %]
......
[ Tiến độ: , % ]
Lâm Thần ngồi như tượng mặc cho đám đệ tử vây vào chém xẻ bản thân hắn thì không chút nào rời mắt trên tiến độ nhiệm vụ.
- Hội các ngươi đánh yếu như vậy a!
- Uầy lũ “ cú có gai “,! May kêu thêm người có thực lực cao hơn ra đây, ta không có nhiều thời gian đâu.
Đam đệ tử chân khí tun ra vơi đi cũng gần nửa cũng chưa thấy Lâm Thần có mảy may thương tổn liền không ít bị mộng bức.
Phải nói cái này Lâm Thần là trang bức cực hạn, vô hình trang bức cực hạn a!
[ Tiến độ: , % ]
Được đâu đến hơn % đám đệ tử ra đòn cũng yếu dần có người càng là trực tiếp bỏ cuộc chạy đi kêu người.
Một tên trung niên thân thanh sam từ đâu đi đến, tên này khí độ hiên ngang khí tức áp bức hơn hẳn đám đệ tử bị Lâm Thần mắng “ trói gà không chặt “.
Lâm Thần liếc nhìn tên vừa đến mỉm cười gian.
- Rốt cuộc cũng có tên ra hồn!
Đoạn Lâm Thần trực tiếp đoạt lại Kim Đao từ tay tên đang ra sức dùng Kim Đao đang bổ thái sơn kia liền thảy cho tên vừa đến.
- Đến! Hội cho ta cảm nhận chút hương vị nào!