Zombie cấp ba kia xuất hiện phía sau Hoắc Kình.
Phong Thần phóng dây ra kéo Hoắc Kình nhanh chóng tránh đi.
Zombie cấp ba nhanh chóng hét lên, rất nhiều zombie khác lật đật đi tới.
-"Không xong rồi! Nếu không tiêu diệt nhanh nó sẽ kêu gọi thêm nhiều zombie tới hơn!"
Hoắc Kình căng thẳng nhìn quanh.
Con zombie cấp ba kia liền chạy tới nơi khác.
-"Hai người đuổi theo zombie cấp ba đi! Còn lại chúng tôi sẽ lo dưới này!"
Một người hét lên.
Trong nhóm người ấy ai ai cũng là dị năng giả nên có lẽ họ sẽ nhanh chóng giữ được thế cục bên dưới này! Hoắc Kình có chút an tâm.
-"Được! Nhờ vào mấy người!"
Phong Thần cùng Hoắc Kình chạy theo hướng của zombie mà tới.
Lần này đi tuy biết nguy hiểm rất nhiều nhưng...
Bên phía cô.
Cô nhìn đám chất lỏng ấy lại bắt đầu chuyển động nhanh chóng khẽ nhí mày.
Tuy không biết có nên tin hắn hoàn toàn hay không nhưng...cô vẫn nên liều mình! Chờ cho chất lỏng một lần nữa sắp bùng nổ cô gom sức lại phóng lên màn chắn.
Quả nhiên!
Cô đã thấy rõ được tế bào chính!
Chờ khi tế bào quay lại chủ thể cô nhanh chóng vận sức thu lại màn chắn bảo vệ bật người lên chuẩn xác lấy ống nghiệm đổ về phía tế bào gốc.
Rất nhanh chóng tế bào gốc bị bùng cháy.
Mọi chất lỏng nhanh chóng hóa đá! Cô thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn chưa thể nghỉ ngơi! Cô cần tới bên Phong Thần! Xem họ cần gì giúp hay không.
-"Nĩ Nĩ thật giỏi! Không ngờ anh lại biết cả mấy thứ này! Anh không cần nghiên cứu chút sao? Mà thôi! Cái này nói sau chúng ta đi thôi!"
Cô cười nói nhưng lại nhận được sự yên lặng.
Bỗng cô có cảm giác không lành cho lắm!
Ding! Cảnh báo! Javel sắp bị biến thành Zombie! Hệ thống sắp mở trừng phạt!
Cô đơ người kinh ngạc.
Không phải bình thường hắn đều rất nhanh chóng linh hoạt tránh né hay sao? Hắn bị nhiễm virus từ lúc nào mà cô không hay kia chứ! Không lẽ hắn cố tình muốn bị biến thành zombie?
Cô không biết rằng là bất cứ chất lỏng nào tìm được cơ thể sống thì sẽ không chết.
Khi cô thu lại màn chắn đã có một số chất lỏng đã về với tế bào gốc nhưng còn một số vô tình bám được Javel!
Có một cách giúp cô có thể cứu hắn!
Cách gì?
Cô mau lấy máu mình cho hắn!
Cô có chút sững sờ.
Nhưng...cứu người gấp hơn!
Cô vung gậy đánh ngất Javel rồi hạ người hắn xuống.
Cô nhanh chóng rút trong mình con dao ra cứa ngón tay.
Cô từ lâu đã nghi ngờ thân phận của ký chủ.
Cô sớm đã biết ký chủ có chút đặc biệt nhưng không ngờ....nếu thật sự mọi suy đoán của cô là đúng.
Thật sự nếu cô bị phát hiện chỉ e rằng loài người sẽ săn lùng cô, họ sẽ xem cô như vật thí nghiệm đem ra mổ xẻ rút máu để làm thí nghiệm chống lại zombie mất! Giờ cô hiểu tại sao lại có nhiệm vụ bảo vệ tốt bản thân rồi! Cô lạnh toát sống lưng.
Cô đưa tay đã chảy máu tới miệng của Javel, cô cố ấn ngón tay để máu ra nhiều hơn.
Máu của cô thật sự có tác dụng!
Hơn ba mươi phút sau.
Mạch máu xanh trên người Javel đã lặn xuống, thậm chí đám chất lỏng còn từ trong người hắn thoát ra.
Đám chất lỏng thoát ra cũng rất nhanh hóa đá.
Cô thở phào nhẹ nhõm.
Chúc mừng ký chủ! Javel trở về trạng thái bình thường! Thu lại trừng phạt!
Cô lấy nước từ trong túi càn khôn ra lau mặt cho Javel.
Hắn nhanh chóng tỉnh lại.
Chỉ là...cô không để ý.
Ánh mắt của Javel chuyển sang màu đỏ, môi khẽ nhếch nụ cười huyền bí.
Bất quá hắn cụp mắt xuống.
-"Tỉnh lại rồi?"
Thấy tay Javel khẽ động cô dò la tin tức.
-"Ân! Nhưng...sao tôi lại nằm đây?"
Cô cười cười xoa má.
-"Ai kêu anh ngốc? Lúc đó tôi lỡ vung tay quá đà! Anh ở đằng sau không tránh liền bị tôi đập ngất! Không phải bình thường tránh nhanh lắm sao?"
Javel trưng ra bộ mặt vô tội nhìn cô.
-"Vậy sao? Chắc tôi bị ăn đập nhiều lắm! Miệng tôi rất tanh!"
-"Nếu anh dậy rồi chúng ta mau tới phía Phong Thần! Nơi đó đang cần chúng ta!"
Cô nhanh chóng cầm lấy gậy rời đi.
-"Ân!"
Javel ngoan ngoãn theo sau.
Chúc mừng anh đã lừa lấy được máu của cô ấy!
Cái này cũng nên cảm ơn cậu phối hợp!
Anh đừng có mà đắc ý! Đừng quên giao hẹn của chúng ta!
Đương nhiên rồi!
Cô dùng bản đồ của hệ thống phụ đưa cho nhanh chóng tìm tới phía của Phong Thần.
Đi ra bên ngoài cô liền thấy có rất nhiều zombie tiến tới, cây biến dị và động vật biến dị cũng tới góp vui.
Cô chạy tới nhìn mọi người.
-"Nhanh lên! Mau theo giúp Phong Thần! Họ theo zombie cấp ba mà chỉ có hai người chỉ e lành ít dữ nhiều! Chúng tôi ở đây có thể cầm cự được! Cô mau giúp họ! Nếu không chỉ e zombie đó gọi thêm người tới chúng ta sẽ chôn thây ở đây mất!"
Một người cạnh phòng bọn cô nhìn thấy cô liền hét lên.
-"Được!"
Cô sảng khoái nhận lời sau đó liền bế lấy Javel bên cạnh dùng sức bật lên đạp trên đầu zombie mà đi tới chỗ Phong Thần.
Vừa tới cô liền thấy Phong Thần và Hoắc Kình tả tơi hứng chịu từng đòn tấn công của zombie nữ.
Cô hạ Javel xuống.
-"Để em tới giúp!"
Nghe thấy tiếng của cô Phong Thần khẽ dao động mất đi chú ý.
Zombie cấp ba nhanh chóng lao về phía hắn.
Cô vội vã dùng chút năng lượng sắp cạn kiệt của mình tạo màn chắn chạy tới trước Phong Thần.
Zombie tiến tới liền bị ẩn ra xa! Cô thở phào nhẹ nhõm.
Cô thu lại màn chắn muốn cầm thanh đao lên nhưng là hai tay cô đã phồng rộp đau nhức.
Có lẽ là do màn chắn gây ra!
-"Nhanh lên! Em sẽ là người dụ zombie! Phong Thần anh khóa nó lại! Javel hỗ trợ tôi! Hoắc Kình anh chém nó đi!"
Cô phân phó mọi người.
-"Được!"
Ba nam nhân ngoan ngoãn nghe lời cô.
Cô tiến tới đấu tay đôi với zombie ấy.
Mọi người đều biết tuy cô có thể đỡ đòn của con zombie ấy nhưng tốc độ của cô chậm hơn bình thường rất nhiều.
Nhờ cô làm mồi nhử rất nhanh chóng Phong Thần xác định được phương hướng của Zombie, Phong Thần nhanh chóng tạo ra khóa khóa zombie lại ở trên không.
Javel chạy tới làm bàn đạp đẩn cô lên muốn đánh vào con zombie ấy quả nhiên nó phóng tinh thần lực muốn hất văng cô.
Cô bị văng ra Hoắc Kình liền nhảy lên không để zombie kịp hồi phục liền chặt bay đầu nó! Cô rút chốt lựu đạn ném về phía Zombie khiến nó nổ tan xác.
Nội tạng và một số thịt thừa rơi xuống khiến cô chán ghét.
Javel ở dưới đỡ được cô.
Hoắc Kình nhìn đầu của zombie rơi xuống lúc này mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Cô kiệt sức rồi! Bất quá...
-"Javel thả tôi xuống!"
Javel nhìn cô nghi hoặc nhưng vẫn là thả cô xuống.
Cô bước tới đầu zombie bắt đầu nổ đầu nó ra bằng con dao nhỏ.
Quả nhiên! Cô thấy một viên linh thạch hình con thoi màu trắng.
Cô nhếch môi cười thả lỏng người.
Giờ cô kiệt sức thật rồi! Cô gục ngã xuống ngất đi.