Cô bị đánh tới đen người hận thù chửi thề trong lòng.
Ngay cả sét cũng đánh nhầm người, quả thực lão thiên không có mắt.
Cô run rẩy đứng lên, ông trời lại kéo thêm sét đánh tới, cô dùng hết kỹ năng tránh khỏi đạo sét đánh mây liền tan.
Lúc mây tan cô nhìn lại, zombie vương cũng dính sét.
Cô nhún vai tỏ vẻ không liên quan.
Cầm lên năng lượng kia cô cảm nhận được sinh mệnh của mình còn rất ít.
Chỉ e không đủ...bất quá cô vẫn muốn liều mạng lần này, tạo ra màn chắn, cô cắt máu bắt đầu khởi động lại năng lượng này.
Tốc độ hút máu lần hai của năng lượng này cũng rất nhanh, sớm muộn cô cũng sẽ thành xác khô, tâm niệm lớn nhất của cô chính là tiêu diệt zombie vương.
Bỗng năng lượng ấy không theo một chiều nữa, năng lượng ấy chạy dọc theo luồng khí, tiến vào bản thể cô nhập vào xác của nguyên chủ.
Linh mạch chạnh đều, cho tới khi quá mức năng lượng bỗng cô đột phá.
Cả người được bao bọc bởi ánh hào quang.
Thêm mái tóc vàng cô có cảm giác bản thân biến thành super saiyan.
Luồng sức mạnh này tỏa ra zombie vương cùng lúc hất văng Phong Thần lao tới cô.
Ý Ý phá vỡ lớp phòng vệ mỏng manh của cô.
Cô và hắn tiếp tục lao vào đánh nhau nhưng không phải là kiểu chuột vờn mèo nữa mà là dùng hết sức mà đánh nhau.
Tốc độ và sức mạnh của cô đã mạnh hơn khiến hắn gặp rất nhiều khó khăn, từng cú đấm của cô trúng hắn cũng khiến hắn bị thương.
-"Ngươi phải chết! Tất cả các ngươi...loài người đều phải bị hủy diệt!"
Zombie vương gào lên, hai móng vuốt sắc nhọn lao tới cô.
Cô nhón chân lên lộn một vòng trên không xoay người muốn đá nó.
Nhưng rất nhanh chóng một tay khác của nó liền đỡ được đòn của cô.
-"Chết đi...chết đi! Chết hết đi!"
Hắn vẫn lẩm bẩm một ý niệm.
Cô bật đài lên, một bài kinh siêu độ, tay chắp lại cả người tâm niệm.
-"Thiện tai, thiện tai!"
Phong Thần một bên nhìn tình hình, nhìn lại sức mạnh đang hút mạch sinh khí của cô liền nhíu mày.
Sinh khí của cô sắp cạn.
Nếu vậy cái xác kia cũng chỉ là nơi chứa sức mạnh.
Không được! Phong Thần muốn lao lên giằng lấy nguồn sức mạnh của cô nhưng lại bị một luồng ánh sáng hất ra.
Cả cô và nguồn sức mạnh kia gần như không muốn hắn tới gần.
-"Ở tại chỗ đi! Em sẽ hạ hắn!"
Cô quay lại nhìn Phong Thần nở nụ cười thật tươi.
"Thịch" trái tim Phong Thần lần nữa nhói lên.
-"Không!"
Nhưng không nghe Phong Thần nói, cô vẫn lao vào chiến đấu cùng zombie vương.
Phong Thần bắt buộc lao theo cô.
Zombie vương tróc da ra từng mảnh.
Hình như nó tiếp tục nâng cấp, quả nhiên sau s hình thái mới của nó xuất hiện.
Nhiều mắt hơn, nhiều tay hơn.
Ngay cả năng lượng cũng theo một định mức mới.
Nếu cứ kéo dài thêm chỉ e người bất lợi cũng là cô và Phong Thần.
Không thể cứ để như vậy!
Năng lượng lần này được chuyển hóa thành tia năng lượng.
Hắn bắn tới cô.
Dù cô có sử dụng lá chắn nhưng hiệu quả cũng không cao.
Bắt buộc cô phải sử dụng tia năng lượng lớn hơn.
Cuối cùng vì không thể tấn công trực diện cô quyết dùng năng lượng mới tạo thành tia hủy diệt.
Khiến từng tế bào của zombie vương kia sẽ bị hủy đi.
Chỉ như vậy mới có thể triệt hạ gắn hoàn toàn.
-"Phong Thần, hỗ trợ em!"
Cô rút về sau.
Phong Thần nghe lệnh nhanh chóng chạy tới dùng dị năng đánh nhau cùng zombie vương.
-"Phong Thần, ngươi phải chết! Ngươi phải chết!"
Trình Thiên Ý gào lên.
Cô tuồn nhanh sức mạnh vào tia sáng.
Chưa kịp ngạc nhiên, Phong Thần nhanh chóng chạy tới sau cô.
Phong Thần chạm tới người cô ngay tức khắc bờ vai cô rát lên.
Một ấn ký nào đó hiện lên giữa vai của cô và Phong Thần chỉ là cô không biết.
Mặc nhiên cả hai ấn ký đó đều giống nhau không tưởng.
Sinh mệnh của cả Phong Thần cũng bị hút theo.
Cô kinh ngạc nhìn qua hắn.
Phong Thần mỉm cười nhìn vào mắt cô.
-"Nếu em muốn đi, tôi cũng không còn lý do ở lại!"
Trình Thiên Ý bây giờ cũng dồn hết lực vào đòn cuối cùng này.
Cô cảm nhận luồng sức mạnh đã không còn truyền vào cô như trước nữa.
Cô...cạn sinh lực rồi!
Khi đạt được tới sức mạnh tối đa zombie vương lao tới, tấn công tia năng lượng ấy vào cô.
Cùng lúc cô kết thúc muộn hơn một chút, bắn tia sáng ấy tới chỗ zombie vương.
Hai tia đấu nhau không bên nào nhường nhịn.
Phong Thần thấy vậy dùng thêm ba phần sức ẩn vào vai cô.
Năng lượng kia tàn bạo hút sinh lực của hắn.
"Bùm" tóc hắn hóa trắng, bản thể trở về như lúc ở trong không gian.
Cô vì mải dồn lực đánh với zombie vương mà không để ý.
Từ lúc hắn thay đổi dồn lực sức mạnh bên cô áp đảo hẳn.
Tia sáng ấy đánh vào zombie vương khiến hắn trong ánh sáng bị bùng nổ.
Từng tế bào bị tan rã.
Cô nhếch môi cười khụy xuống, không còn mạnh mẽ như vài phút trước người cô trở nên yếu mềm hơn hết.
Phong Thần thấy vậy liền đỡ cô.
Cô đưa tay lên vuốt má hắn.
-"Đây là hình dạng của anh khi về già sao? Thật đẹp!"
Cô trong lòng anh yếu ớt thì thào.
-"Anh nói rồi! Chúng ta cùng nhau nắm tay đi tới cuối đời!"
Anh nắm lấy tay cô hôn lên.
-"Em buồn ngủ rồi! Chờ anh ở thế giới sau!"
Cô nhắm mắt, buông đôi tay đang nắm cùng anh.
Phong Thần đỏ mắt hôn lên trán cô.
-"Ngoan.
Chúng ta cùng đi!"
Sau đó Phong Thần đưa cô tới một nơi phong cảnh hữu tình, xây một ngôi mộ đôi.
Ngày xây xong anh cho người chôn cả cô và anh vào cùng một ngôi mộ.
Trên tay còn buộc lấy sợi chỉ đỏ khi qua đời.
Đời này cô và anh vẫn chưa thể thành hôn.
Như có một lời nguyền.
Mối tình cảm vẫn không thể kết thúc.
-"Chào mừng ký chủ trở lại!"
Hệ thống của Phong Thần hiện lên chào mừng anh trở lại.
-"Lần này thu thập được nước mắt của cô ấy chứ?"
-"Lần này cô ấy chỉ khóc vì Javel!"
Anh cúi đầu lần nữa nhìn về cánh cửa thủy tinh kia yên lặng không nói một lời.
Thế giới sau khi zombie vương chết đã thoát khỏi sóng zombie.
Sau khi sự thật được phơi bày người dân ở đó làm hẳn một bức tượng dành cho cô.
Có một số kẻ dù hận cô tới nghiến răng nhưng vì áp lực loài người cũng biến thành tung hô cô.
Có một số kẻ ôm hi vọng cho loài người tiến hành nghiên cứu loại quả mà cô đem về tìm ra được một loại dưỡng chất giúp con người nâng cao gen.
Tạo ra tương lai mới cho loài người.
Javel và Hoắc Kình sau khi đưa ba cô tới một căn cứ khác liền biến mất như không tồn tại trên thế giới.
Căn cứ của ba cô hoàn toàn bị zombie chiếm lĩnh.
Rõ ràng trong giây phút tiêu diệt được vua zombie cô vẫn có thể xé không gian sau đó tới chỗ căn cứ diệt toàn bộ zombie ở đó.
Bất quá cô vẫn lựa chọn chỉ tiêu diệt đúng zombie vương.
Quả thực ích kỷ.
Vậy mà loài người ngu ngốc kia vẫn tung hô cô.
Hệ thống bên trong khinh bỉ nhìn người này truyền miệng người kia về huyền thoại của cô.
Nào là mạnh mẽ hiên ngang, nào là thiên thần cứu thế.
Chậc! Nó thật muốn vạch mặt cô.
Nhưng nhìn tới thanh đao đang kề cổ mình nó quyết định giả mù.
Ký chủ đại nhân làm việc thật tốt.
Không nhiệm vụ nào là không hoàn thành! Tiểu nhân bái phục, bái phục!
Hệ thống một bên chân chó nịnh nọt cô.
Cô nhìn hắn bĩu môi.
Làm sao ta dám nhận đây? Không phải ta vẫn không hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ điểm và tích phân trước nanh vuốt của ngươi sao?
Như nhau cả, như nhau cả thôi!
Hệ thống cười cười bản thân vẫn lựa chọn kịch bản.
Đã lựa kịch bản xong.
Ký chủ đi luôn chứ?
Hệ thống nhìn cô một bên lười biếng.
Đi thôi!
Cô gật đầu cười.
Đi sớm một chút cô còn tán vài bé trước khi Lam Thiên tới.
Một bên nào đó phong ấn của ma vương ngày càng yếu đi báo hiệu một sự trở lại sau cả ngàn năm yên tĩnh.
Javel và Hoắc Kình nhìn nhau.
Một bên cốt tiên, một bên cốt ma đi hai đường trái ngược nhau.
Định mệnh sẽ lại ràng buộc họ..