Sáng hôm sau.
-"Wiliam.
Lâu rồi không gặp cậu càng ngày càng đẹp trai đấy!" Cô mỉm cười nhìn cậu bạn đã lâu không gặp.
-"Quý cô xinh đẹp trước mặt tôi là ai đây? Không phải tiểu thư Tố Tố đó sao? Không biết cơn gió nào cuốn tiểu thư tới chỗ tôi?" Cô gõ đầu hắn cười.
-"Bớt xàm đi.
Tôi tới tìm cậu là mong cậu giúp việc này!" Hắn nhìn cô cười.
-"Chậc chậc.
Là bạn lâu không gặp vậy mà mới gặp mặt liền nhờ vả người ta.
Tiểu thư nể mặt tôi chút đi.
Không tính mời tôi ăn gì sao?"-"Cậu chưa nghe câu không nhờ được thì vả sao? Cậu thích ăn vả không?" Cô quàng vai hắn cười cười.
Hắn liền ho khan.
-"Được rồi.
Chỗ này tai vách mạch rừng.
Đi theo tôi." Hắn kéo cô đi vào một căn phòng kín.
Sao cô không dùng tài liệu kia? Hệ thống ngoi lên hỏi cô.
Cô cười nhạt.
Theo mấy ngày nay ta liền biết.
Chuyện kia chỉ là mồi lửa quyết định việc họ đấu ngầm từ bé.
Từ bé hai người họ đã có xích mích.
Chỉ là cô ta tới đúng lúc họ muốn lật mặt mà thôi.
Lam Mặc luôn xuất sắc hơn Lam Thiên.
Hơn nữa Lam Mặc cũng là một người nắm giữ cổ phiếu rất lớn.
Nhất là khi hợp đồng khu đất kia được ký kết.
Địa vị của hắn trong công ty càng cao.
Khác với Lam Thiên.
Bất quá Lam Thiên cũng không ăn chơi như mọi người nghĩ.
Theo tôi điều tra được.
Khu đất đó vốn là Lam Thiên dành được.
Anh ta có đủ năng lực.
Nhưng lại nhường cho Lam Mặc.
Dựa vào chỉ số thiện cảm bây giờ cho biết.
Chắc Lam Thiên đã lấy tôi trao đổi với Lam Mặc.
Lam Mặc cho dù vẻ ngoài như vậy.
Thực chất vẫn luôn đề phòng Lam Thiên.
Muốn họ hòa...trừ phi Lam Thiên không còn trong công ty.
Bất quá Lam Thiên cũng hiểu.
Nên đã sớm lập ra một công ty khác của riêng hắn.
Lam Mặc gọi hắn về làm...hoặc Lam Thiên đang có âm mưu gì đó.
Muốn họ hòa...trừ phi hiểu được tại sao họ lại chống đối nhau như vậy.
Loài người mấy người quá phức tạp.
Đúng rồi.
Trong nhiệm vụ có ghi cô phải phá hoại tình cảm giữa nam nữ chủ.
Sao cô lại giúp họ?Cô gãi má.
Việc này tôi có tính toán. Ban đầu cô có ý định giúp nữ chủ.
Nhưng cô nhận ra.
Nữ chủ có chút ôm thù với cô.
Cô thật không hiểu.
Nhưng dựa vào độ thiện cảm giữa cô và Lam Mặc thì cô hiểu rồi.
Nữ chủ đã động lòng với Lam Mặc nhưng vì cô xuất hiện khiến Lam Mặc trệch hướng chuyển sang cô.
Cô lệch quỹ đạo nhưng cũng là nữ phụ quyền lực =]]] Mặc dù vẫn bị hành sấp mặt nhưng cô lại là nút quyết định Nam Nữ chủ tới với nhau.
Nhưng giờ nam chính thích cô.
Không phải cô ta.
Nhiệm vụ này cô nhắm mắt cũng đã hoàn thành.
Còn việc giúp hai người kia làm lành và công lược Lam Thiên nữa là ok.
-"Tố Tố.
Em đi đâu?" Cô nhìn Lam Thiên một thân soái khí bước tới liền mỉm cười.
-"Em có chút đói.
Đúng rồi.
Em có gửi cho anh một bất ngờ trong ngăn kéo anh xem chưa? Tối hôm đó em tính đưa anh xem nhưng vì vướng Lam Mặc nên không tiện."Anh hôn trán cô. -"Cô ngốc.
Anh vốn biết mấy chuyện đó.
Chỉ là anh không biết nói gì mà thôi.
Dù sao anh cũng từng thích cô ta.
Nếu lột mặt nạ cũng có chút ngượng ngùng.
Nhưng chỉ cần cô ta đụng tới một sợi tóc của em.
Anh nhất định sẽ lột da cô ta." Cô bĩu môi.
-"Đại ca.
Anh làm vậy sẽ khiến nhiều người hiểu lầm đấy.
Dù sao chúng ta cũng chỉ là huynh đệ.
Đúng rồi Lam Mặc đâu? Không phải nói hôm nay em cùng Lam Mặc đi sao? Sao anh lại ở đây?" Cảnh báo.
Điểm thiện cảm giảm xuống điểm. Cô cứng họng.
Cho cô nói lại được không?-"Anh ta hỏng xe giữa đường.
Sao vậy? Không phải anh ta đi khảo sát cùng em liền thất vọng?"Cô chân chó nhìn anh ta.
-"Nào có.
Anh ở đây làm em thụ sủng nhược kinh.
Vô cùng vô vùng vui vẻ vì có anh bên cạnh.
Em thực hạnh phúc vì đãi ngộ này!" Anh nhìn cô như vậy bỗng bật cười xoa đầu cô.
-"Được rồi đi thôi.
Chúng ta mất hai ngày để đi.
Anh nghe người nhận dự án này là một nữ nhân trẻ tuổi.
Rất có thực lực.
Chúng ta không nên trễ hẹn."Cô lẩm bẩm.
-"Chứ không phải anh muốn ngắm gái xinh sao?" Anh nghe được liền bẹo má cô.
-"Ghen?" Cô cắn tay anh -"Em mới không thèm.
Đi nhanh đi!" Lần này anh và cô đi khảo sát lô đất mới được ký hợp đồng.
Nhưng không ngờ.
Lại gặp người quen.
-"Lam Thiên!" Một giọng nói quen thuộc vang lên.
Cô có cảm giác muốn đập kịch bản xuống bàn hét.
"CMN đạo diễn có cần máu chó vậy không? Đi đâu cũng gặp nữ chủ hoặc nữ phụ .
Còn cho cô sống không a! Tôi muốn gặp người qua đường giáp.
Tôi muốn gặp người qua đường ất!!!!"Cô mệt mỏi nhìn nữ phụ hai bước tới.
-"Cô sao vậy thư ký Trần? Không khỏe sao?" Cô nhìn cô ta cố duy trì nụ cười.
Trong lòng thầm nói.
"Nếu tôi nói vô cùng không khỏe cô tin không?" -"Không có.
Tôi không sao.
Chỉ là đường có chút xa.
Tôi có chút mệt nhọc.
Bây giờ chúng ta có thể bàn bạc được chứ?" Cô vừa dứt lời cô ta liền không thèm để ý mà lướt qua cô cầm tay Lam Thiên -"A Thiên.
Chúng ta nói chuyện riêng một lát được không?" Cô giật giật khóe miệng.
Hello ist me.
Các người thấy tôi không????Lam Thiển ẩn cô ta ra kéo cô vào lòng.
-"Lăng Vũ tiểu thư thỉnh tự trọng.
Tôi đã có bạn gái.
Cự tuyệt mọi thông đồng nếu có gì muốn nói.
Trừ khi là có cả bạn gái tôi ở cùng.
Nếu không miễn bàn." Cô nhìn anh trao đổi.
Đại ca anh muốn làm gì?Hai triệu.Cô tức giận đập bàn.
Anh nghĩ tình bạn của chúng ta chỉ là vật chất hay sao? Em rất nghĩa khí đấy nhé! -"Đúng vậy.
Tôi không muốn bạn trai tôi có nói chuyện với bất cứ nữ nhân nào sau lưng mà tôi không biết.
Nếu có chuyện hãy nói luôn ở đây.
Nếu không chúng ta cùng bàn về công việc nào? Cô mỉm cười thiện lành.
Tay trong tay anh ra giấu.
(Hai triệu em muốn lấy tiền mặt) Ok ổn =]]] Tình anh em có chắc bền lâu.
Lam Thiên chợt nhận ra.
Chỉ cần có tiền liền có thể mua chuộc cô.
Nếu không mua được chỉ e là tiền quá ít mà thôi.
Hắn có chút mặc niệm.
Nếu sau này có kẻ nhiều tiền hơn hắn bước tới đời cô....cô sẽ bỏ rơi hắn chứ? Cảnh báo.
Lam Thiên sắp hắc hóa! Cô giật giật khóe miệng.
Cô nể tình huynh đệ lấy có hai triệu thôi mà.
Cùng lắm cô lấy anh một triệu đừng hắc hóa được không? Hệ thống co rút khóe miệng không biết nên nói gì với ký chủ này.
Nó sâu sắc cảm nhận tổn thương.
Tiểu hệ thống muốn đổi ký chủ a!.