Cô được Stiver dắt tới nơi đó, trước mắt cô là một người con gái khá xinh đẹp nếu nhìn qua ngũ quan.
Chỉ tiếc người cô ấy lắm vết dao cắt, hai mắt cô ấy thâm cuồng, tóc có dấu hiệu rụng trên người là da bọc xương.
Không cần nói cũng tự hiểu...đây là dấu hiệu của bệnh thiếu máu, hơn nữa là cô nàng kia sắp chết.
Đây chắc là xưởng thức ăn của vampire đi?
-"Cô ấy là cần tiền mua thuốc chạy chữa cho ba mẹ bán mình vào đây, vì chất lượng máu loại A nên được ở đây điều kiện vật chất không thiếu nhưng ở lâu định kỳ bị rút máu liền sắp phát điên."
Cô yên lặng theo anh dắt đi tiếp tục nói.
Alex ở phía bên trên chỉ có thể yên lặng dõi theo từng bước chân.
Tiếp theo tới một nơi tồi tàn hơn.
Hẳn là người có máu cấp B đi?
Ở nơi đó mọi người được sống người một phòng cùng nhau.
Chỉ là điều kiện nơi ấy thấp hơn so với bên A kia.
Một người nuôi để cho đám nhà giàu nứt cố đổ vách, một người nuôi cho thương gia nên như vậy...không cần nói càng đi vào sâu càng như nào trong lòng cô cũng tự hiểu rõ.
Tới phòng giam máu loại F.
Những con người bị thế cuộc bỏ rơi.
Có người vì chẳng muốn kiếm tiền cực khổ ngoài kia, có người thì bị tòa tuyên án tử liền ném vào đây mặc sống chết.
Họ bị trói trên xích sắt, đồ ăn chỉ là những thức ăn thừa thãi, mùi hôi thối bốc lên.
-"Anh đưa em tới đây có ý gì?"
-"Anh nghĩ em hiểu!"
Cô xoa cằm khẽ cười.
-"Đây là đế chế đã vài trăm năm...anh nghĩ muốn lật đổ liền dễ dàng vậy sao?"
-"Ai thì anh không biết nhưng anh tin rằng em có thể!"
-"Anh đặt niềm tin quá lớn vào em rồi!"
Stiver không nói gì nhiều chỉ mỉm cười.
Chuyện hôm nay mai hẳn sẽ lên báo chí...cô cũng chẳng thể giả nam trang rồi.
Thật đáng tiếc...sẽ có bao nhiêu trái tim thiếu nữ tan vỡ vì cô đây?
-"Chúng ta về thôi! Có lẽ hai bên cũng đã nói chuyện xong rồi!"
-"Được!"
Cô đưa hai tay cho Stiver, anh quay đầu lại khó hiểu nhìn cô.
Cô lười biếng nói.
-"Đưa em theo với! Em lười đi!"
Nghe vậy Stiver liền muốn bật cười.
Anh đưa tay ra muốn ôm lấy eo cô liền cảm nhận sát ý từ đâu vụt tới.
Vòng eo cô bị cánh tay khác ôm lấy.
-"Bị tôi cắn thì chính là người của tôi! Cô gái, hôm nay để tôi ôm em về!"
Là Kỷ Ái Quân!
Cô mặc hắn ôm eo rời đi để Stiver đuổi theo sau.
-"Alex! Đó là vị hôn thê của ta, ngươi như vậy không lo người ta chụp được?"
-"Vị hôn thê? Nực cười! Hôm qua là ai đem tiền kêu cô ấy rời khỏi anh? Nếu hai gia tộc vẫn muốn giữ lấy hôn ước hẳn người kế thừa hôn ước ấy sẽ là tôi!"
Ký chủ cô thật dễ dãi, ai ôm cô như vậy cũng được sao?
Cô lười biếng ngáp một cái mặc cho bên trên kia tranh chấp như nào chỉ nói một lời.
-"Khi nào tới thì gọi tôi!"
Nói xong cô liền gục xuống ngủ.
Hai người kia như vậy liền yên lặng không nói thêm một lời để cô ngủ.
Về tới nơi hai gia tộc quả thực đã nói chuyện xong, hôn ước vẫn được giữ vững!
Trước khi đi Kỷ lão gia vẫn không quên liếc qua cô với ánh mắt "chan chứa tình thương!"
Cô bĩu môi cười cười hẳn là sau này cũng không về cùng nhà, ghét thế nào cũng đâu làm gì được cô?
Sớm hôm sau cô tới trường với thân phận nữ nhi bao nhiêu người con gái đều nhìn cô với ánh mắt giết người.
-"Đúng là đồ hồ ly, cô ta giả làm nam câu dẫn Stiver đại nhân rồi lấy lòng anh ấy! Giờ quay về làm nữ để khiến anh ấy mê đắm đây mà!"
-"Càng nhìn cô ta càng thấy tức!"
Cô vừa bước vào trường liền cảm nhận sức nóng hừng hực của mọi người.
Hẳn tin mới đã giúp cô có thêm một đội ngũ Fans đi? Nhìn những ánh mắt yêu thương nồng cháy của mọi người đối với cô kìa!
Ký chủ hình như có hiểu lầm! Ánh mắt ấy là căm hận cô!
Là ngươi nhìn lầm mới có! Họ chỉ là hận không yêu thương ta hết mực mà thôi!
Ta mới nhận ra một khả năng đặc biệt của ký chủ mà quên chưa cho vào danh sách!
Là gì?
Đó là từ chối sự thật! Dù sự thật có phũ phàng tới đâu cô cũng có thể biến nó thành tự luyến!
Cô ngượng ngùng câu môi cười.
Nhìn như vậy một số kẻ liền không chịu được nữa đem trứng cùng cà chua muốn ném về phía cô, có một số kẻ còn đuổi đánh cô.
Cô đương nhiên nhanh chóng vắt chân lên cổ chạy rồi! Hôm nay cô là lần đầu mặc váy đồng phục đâu! Vừa hay thấy phòng nhạc cô vội chạy vào, mở cửa ra liền thấy nam chính đang chơi piano.
Thấy cô Stiver ngưng lại nhìn cảnh ồn ào bên ngoài khẽ nhíu mày.
-"Đây là?"
-"À! Là fans quá khích của tôi! Bọn họ muốn tôi nhận đại lễ của họ nhưng tôi không nghe liền biến thành như vậy!"
-"Không phải cô rất mạnh sao?"
-"Dù sao họ cũng là fans của tôi!"
Niềm tin của nữ nhân kia cũng thật lớn!
-"Mấy người mau biến khỏi đây! Đây là nơi cấm, khi có việc mới được vào!"
Một giọng nữ hét vang trời cất lên.
Cô ôm lấy đôi tai đáng thương muốn khóc.
-"Má nó! Giọng ai mà lớn vậy? Muốn lão tử điếc à?"
Cô tức giận hét lên nhưng chợt nhận ra gì đó nhanh chóng lấy tay bịp miệng, mọi người đơ người nhìn tới cô.
Cô lại được lên văn phòng uống trà.
Người nơi này cũng thật hòa nhã...
-"Tấm séc triệu bảng anh kia em có trả lại cho lão già kia?"
Kỷ Ái Quân từ cửa sổ nhảy vào.
Cô nhàm chán liếc hắn khẽ cười.
-"Tiền đã vào tay tôi còn mong rời đi sao?"
-"Không hổ là em!"
Kỷ Ái Quân cười nhìn cô ánh mắt phi thường chăm chú.
-"Thứ này em rảnh chứ? Vậy có muốn đi cùng anh tới một nơi?"
-"Khống hứng thú! Người nổi tiếng như tôi còn nhiều công việc cần sắp xếp!"
-" chi nhánh lớn thuộc Kỷ gia tặng em!"
Cô nhướng mày.
Hắn nghĩ cô dễ bị mua chuộc sao?
-"Tài liệu đen của Kỷ gia, phần?"
Cô nghe vậy dựa vào ghế khẽ nhếch môi.
-"Ý anh đây...là muốn gì?"
-"Tôi biết em muốn hạ Kỷ gia! Nếu có tôi hẳn mọi chuyện sẽ thuận lợi hơn?"
-"Anh muốn vị trí đứng đầu Kỷ gia sao?"
Cô xoay tách trà trong tay.
-"Anh muốn đầu hàng dưới chướng của em! Butterfly ạ!"
-"Nếu anh đã tra được tới vậy...sao còn muốn đầu quân cho tôi?"
-"Bởi vì...anh yêu em! Nữ vương của lòng anh! Anh tin rằng thế giới này em có thể thay đổi nó!"
Cô giữ giọt lệ của thần trong tay khẽ cười.
Hẳn là vậy đi?
-"Nếu anh đã muốn làm người dưới chướng của tôi...tôi cũng chẳng thể từ chối nhưng mà anh phải có thời gian tập sự!"
-"Thời gian tập sự?"
Cô yên lặng ánh mắt giảo hoạt khẽ đổi môi lặng lẽ câu lên nụ cười.
-"Anh đoán xem?"