Lam lão gia nhìn cô nhíu mày.
-"Từ khi nào con đã...con lấy tiền ở đâu?"
Lam lão gia nhìn cô nghiêm nghị, cô khẽ cười nhấp ly rượu uống một ngụm rồi lại tiếp tục.
-"Con đã nói bên trên, con bắt đầu từ lúc mới vào trường.
Tiền trước kia có tích một khoản, sau này đầu tư chứng khoán có lợi nhuận lớn rồi cứ như vậy sinh trưởng đủ mua một công ty, công ty sinh lợi lớn cứ vậy mà tiếp tục!"
Mọi người nửa tin nửa ngờ nhìn cô nhưng lại không tiện hỏi.
Dù sao cô cũng là người làm, chỉ mình cô biết sự thật ra sao.
Chỉ là trong vòng năm làm được như vậy...quả thực tuy họ đã ở lâu trong thương trường cũng phải ngả mũ nể phục.
Kỷ lão gia càng thêm phần thất vọng về hai người con của mình, chỉ có một nữ nhân vậy mà cũng giữ không nổi!
-"Được rồi, vậy con bây giờ vẫn sẽ về Lam gia chứ?"
Cô lắc đầu nhìn qua Nĩ Nĩ đang bước tới mỉm cười.
-"Con đã mua một ngôi nhà gần biển, con sẽ tới đó ở.
Ngoài ra con còn một chuyện muốn thông báo nữa!"
Cô vừa dứt lời là khi Nĩ Nĩ cũng bước tới mỉm cười chào hỏi.
-"Chào ba Lam, lại gặp người rồi!"
-"Con và Nĩ Nĩ quyết định sống cùng nhau! Con sẽ kết hôn cùng anh ấy!"
-"Con ư? Sao có thể? Tên đó chỉ là quản gia của con! Với vị thế này của con sao con có thể kết hôn cùng hắn?"
-"Ba à! Đây là cuộc sống của con! Con có quyền lựa chọn.
Cảm ơn ba mẹ luôn lo lắng cho con nhưng...con muốn tin vào quyết định của mình! Nếu sau này có chuyện gì xảy ra...con vẫn chấp nhận kết quả cuối cùng ấy!"
Cô dứt lời ba Hàn cũng chẳng thể nói gì hơn.
Một lần nữa cô đứng lên nắm lấy tay của Nĩ Nĩ, đám phóng viên liền bùng nổ.
Cô nhếch môi cười đưa tay Nĩ Nĩ lên cao tuyên bố.
-"Từ giờ về sau người này sẽ là chồng của tôi! Chúng tôi sẽ kết hôn vào mùa xuân năm sau!"
Lời của cô gây ra làn sóng dư luận đối lập nhanh chóng.
Nĩ Nĩ là người sao có thế cưới một Vampire ch? Hơn nữa vampire này cũng không phải người bình thường.
Hết tin nọ nối tiếp tin kia khiến mọi người chấn động không thôi...
-"Lam tổng cô mới ly dị với nhị thiếu gia của Kỷ tổng liền có nam nhân khác không biết có phải có bí ẩn đằng sau?"
Cô im lặng dùng ánh mắt cảnh cáo lướt qua đám người, bị khí thế của cô áp đảo đám người đó liền tách ra cho cô đi.
Cô đưa Nĩ Nĩ lên xe liền thấy hắn ôm mặt cười.
-"Uống nhầm thuốc gì sao? Lại cười tới vậy?"
-"Em có thấy bản thân giống nam chính không? Bá đạo tới vậy?"
Cô xoa đầu anh rồi cũng bật cười.
-"Phải nhỉ!?"
Thấy Nĩ Nĩ chưa thắt dây an toàn cô liền nhón người qua thắt dây cho hắn, Nĩ Nĩ thấy cô ở gần như vậy liền đưa tay muốn ôm cô vào lòng nhưng liền bị cô lấy tay ẩn ngực.
-"Ngoan nào, chúng ta về nhà!"
-"Được!"
Nĩ Nĩ rốt cuộc cũng chịu yên lặng ngồi.
Cô đi được một đoạn liền thấy hai chiếc xe theo sau, nhìn qua cô liền nhận ra của Kỷ gia cũng mặc kệ.
Về tới nhà cô dừng xe lại bước ra khỏi xe, Nĩ Nĩ cũng nhanh chóng ra xe nhìn về phía cô.
Cô mỉm cười trấn an hắn.
-"Anh đi vào trong trước đi!"
-"Ân!"
Hai chiếc xe kia cũng nhanh chóng dừng lại trước cửa nhà cô, quả nhiên là hai người họ.
-"Hai người tới đây làm gì?"
Cô nhìn Stiver và Kỷ Ái Quân bước về phía mình lạnh nhạt cất lời.
-"Tôi chỉ muốn xem em ở chỗ nào thôi, từ ngày đó trở đi cũng lâu rồi chúng ta không nói chuyện!"
-"Tôi đã cho em được tự do chọn lựa nhưng không phải là hắn! Hắn không tốt như em nghĩ đâu!"
Kỷ Ái Quân nhanh chóng tiến lên gần cô, cô trong túi áo rút ra một khẩu súng bắn dưới chân Kỷ Ái Quân khiến hắn khựng lại...súng có đạn bạc.
Stiver nhìn vậy cũng ngạc nhiên không thôi.
-"Ồ! Stiver tôi với anh cũng chẳng có gì để nói! Chúng ta không hề thân nhau, tôi cũng chẳng có gì muốn nói với anh càng không muốn nghe anh nói.
Còn Kỷ Ái Quân! Anh lúc nào cũng nói yêu tôi, chỉ có tôi.
Vậy A Lam bên cạnh anh là gì? Anh nghĩ cho cô ta một cái mặt nạ tôi liền không nhận ra?"
Lời này cô nói ra khiến Stiver kinh ngạc nhìn qua Kỷ Ái Quân, cô mỉm cười thu khẩu súng lại rồi nói tiếp.
-"Hiện tại tôi có thể kiện các anh xông vào nhà tôi trái phép! Mời hai người về cho!"
-"Em nhất định phải tuyệt tình như vậy sao?"
Stiver nhìn cô hai mắt tràn đầy ân hận cùng tội lỗi, thấy hắn như vậy cuối cùng cô vẫn lạnh lùng nhìn tới hắn.
-"Giữa chúng ta vốn chẳng có gì để lưu luyến!"
Câu nói thật quen thuộc...với Stiver., ngàn năm trước hắn đã từng là tiên quân phiêu dật nhìn cô bị đánh tới gân cốt đứt đoạn, xương gẫy vụn, linh mạch bị thương tổn lớn hắn vẫn lạnh lùng ôm lấy A Lam.
-"Sư phụ! Người nhất định phải tuyệt tình như vậy sao?"
-"Giữa chúng ta vốn chẳng có gì để lưu luyến!"
Nói xong hắn ôm ả ta rời đi, mặc sau lưng cô bị hành hạ tới như nào.
Cô vẫn ghi nhớ, ánh mắt ngày ấy lạnh tới thấu xương giờ đây Stiver cũng đã cảm nhận được rồi.
Xoay lưng rời đi, Stiver không có đủ dũng cảm đối mặt với những câu nói quen thuộc ấy.
-"Vậy...chúc em hạnh phúc!"
Cô tiếp nhìn tới Kỷ Ái Quân nhướng mày.
-"Còn anh muốn sao đây?"
Kỷ Ái Quân nhìn Stiver đi không ngừng tiến bước tới chỗ cô.
-"Nếu em ghét tôi tới vậy thì...giết tôi đi!"
Cầm lấy tay cô đưa lên tim hắn, Kỷ Ái Quân dùng ánh mắt chân thành nhìn cô, thấy vậy cô chỉ còn lựa chọn quay mặt đi.
Che đi trái tim đang thương tổn của mình.
Đúng vậy, trong lòng cô vẫn còn thương hắn.
Chính vì thương nên cô mới hận hắn tới vậy, mới muốn hắn cảm nhận nỗi đau dày vò tâm can.
Muốn hắn phải đau như cô, nhưng hắn cứ như vậy thì hỏi cô phải làm sao đây?
-"Tôi sẽ không bị anh lừa nữa!"
-"A Lam thế giới này không phải A Lam, cô ta chỉ là một nữ nhân bình thường được ba anh tuyển vào.
Nhưng sợ em hiểu lầm anh mới kêu cô ta đeo một mặt nạ khác, từ trước tới nay...anh trong lòng vẫn chỉ có mình em!"
-"Xin lỗi! Anh tới muộn rồi!"
Rút tay ra khỏi tay của Kỷ Ái Quân.
Cô lạnh lùng quay về tìm Nĩ Nĩ.
Giờ đây...cô muốn chọn lựa hạnh phúc của mình, cô tin tưởng Nĩ Nĩ sẽ không bao giờ làm cô tổn thương.
Diễn vậy thôi! Vừa xoay lưng đi ánh mắt bi thương kia liền bị cô thu về, người công việc không nói tình cảm.
Cô muốn nhanh chóng tìm ra mọi ký ức của mình, nhanh chóng nhớ ra mình là ai, nhanh chóng trở về nơi góc nhỏ căn phòng ấy.
Có lẽ có người sẽ nói cô vô tâm nhưng là...cô có cảm giác nhưng chỉ là cảm giác mà thôi! Cô vốn không có trái tim..