《Chương 371》
NAM TRANG SĂN TÌNH: CÔNG LƯỢC DẠ ĐẾ THẦN BÍ (7)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
“Là tôi.”
Dứt lời, những người còn lại đều kinh ngạc.
Đồng tử Vân Khuynh hơi co lại, cũng có chút kinh ngạc.
Ở nguyên thế giới, sau khi Charles chết, trận đánh cược này cuối cùng không thành, bởi vậy nàng cũng không nghĩ tới, vốn dĩ lại là người nào đó sẽ tự mình xuất chiến.
Nói như vậy, đổ thuật của người này cũng là bất phàm…?
“Mạc gia chủ thật hăng hái.” Nàng nhất thời như suy tư, Sean phu nhân lại vỗ tay nở nụ cười, chỉ là câu khen tặng khách sáo này, rõ ràng là vạn phần không để tâm.
Thậm chí, còn lộ ra sự trào phúng không rõ.
Mạc Sâm vẫn bát phong bất động như cũ, trưng ra khuôn mặt tuấn tú, tư thái vẫn luôn ưu nhã đến không thể bắt bẻ.
Phía sau hắn, một đám thủ hạ cũng đứng nghiêm mặt, đối với tình trạng gia chủ nhà mình bị âm thầm xem nhẹ, dường như đều thờ ơ.
Thấy thế, Vân Khuynh nhẹ nhàng cong môi, ngừng lại, nỗ lực kìm nén ý cười vi diệu kia.
Nàng đương nhiên hiểu rõ, những người này không phải không lo lắng cho chủ tử của bọn họ, mà do… Chính là bởi vì quá rõ ràng thực lực của vị này, mới có thể “Hờ hững” như thế.
Chẳng qua… Bọn họ cũng yên tâm quá sớm rồi!
Vân Khuynh thu liễm mí mắt, trong mắt hiện lên một tia sắc bén ——
Bởi vì trận đánh cược đêm nay, nàng tất nhiên cũng muốn tranh một phen!
Tận lực chiến một trận, hươu chết về tay ai… Chỉ sợ còn chưa biết đâu!
Đương nhiên, đấu với người nào đó, trên chiến lược có thể coi rẻ sự khiêu khích, nhưng trên chiến thuật lại không thể không coi trọng!
Trong lúc nhất thời, trong lòng Vân Khuynh cân nhắc, không khỏi lặng lẽ căng thẳng thân mình, bày ra trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Đáng tiếc, tại hiện trường có người nhận biết chính xác như vậy, lại chỉ có một người là nàng ——
Trên thực tế, sau khi trông thấy biểu hiện “Hèn nhát” của người nhà họ Mạc, Sean phu nhân càng đánh giá Mạc Sâm thấp hơn một tầng, đôi mắt đẹp chợt lóe, ý vị khinh thường càng đậm.
Ngay cả Tiêu Thiên Long đang làm phông nền, trong lòng cũng ác ý phỏng đoán.
Tên tiểu bạch kiểm này.
Không phải là căn bản không thể mời được thủ hạ tinh thông đổ thuật nên mới tự mình lên đấy chứ?
Chậc.
Hắn ta nghĩ, một phen ôm lấy eo Ôn Vũ Tình, lôi kéo cô ta thối lui sang một bên khá xa, cắn lên lỗ tai.
“Anh thấy xem chừng ‘ Charles ’ này chính là thủ hạ của Sean phu nhân giả trang, nhìn dáng vẻ chắc chắn của bà ta, hẳn là có vài phần bản lĩnh! Mà Mạc gia lại qua loa như thế… Hãy chờ xem, trận này thắng bại đã định! Vũ Tình, em trở về cần phải nói rõ với bác trai một chút…”
Tiêu Thiên Long thấp giọng nói, nhiệt tình truyền thụ cho bạn gái báo cáo điểm yếu với “Cha vợ tương lai”.
Ôn Vũ Tình nghe, trong lòng lại dâng lên một sự phiền chán.
Tại sao lại muốn hiệu quả và lợi ích như vậy chứ?
Hắc bang đánh đánh giết giết, lục đục với nhau… có cần lúc nào cũng phải trình diễn không?
Cô ta hoảng hốt mà nghĩ, trong tiếng dạy dỗ của Tiêu Thiên Long, tầm mắt lại đột nhiên chuyển hướng về phía người đàn ông khí độ cao nhã kia, hơn nữa còn thản nhiên sinh ra một loại cảm giác thưởng thức lẫn nhau.
“Đừng nói nữa!” Một cổ xúc động dâng lên, Ôn Vũ Tình bỗng dưng lên tiếng: “Thắng bại em sẽ tự đánh giá công bằng!”
“Vũ Tình…” Tiêu Thiên Long bị sự bùng nổ của cô ta chấn trụ.
Sean phu nhân vốn đang muốn nói thêm vài lời sắc bén cũng dời tầm mắt lại đây.
“Xem ra trọng tài của chúng ta chờ không kịp rồi.” Hc quả phụ che miệng cười nói: “Vậy thì, Mạc gia chủ, chúng ta liền bắt đầu đi?”
Mạc Sâm khẽ gật đầu.
Sean phu nhân lập tức kêu lên: “Người đâu!”
Dứt lời, liền thấy một loạt người mặc đồ đen nối gót tiến vào, nhanh chóng bố trí.
Một chiếc bàn đánh bạc dài rất nhanh được nâng ra, các loại dụng cụ đánh bạc cũng đầy đủ mọi thứ.
Một lát sau.
Sean phu nhân được mấy thuộc hạ đắc lực vây quanh, kéo Vân Khuynh lên, an trí bên trái.
Mạc Sâm dẫn theo đám thuộc hạ, ngồi xuống bên phải.
Còn Ôn Vũ Tình, lại lôi kéo Tiêu Thiên Long, mang ghế dựa ngồi bên cạnh.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
…Cứ như thế, ngồi thành ba bên ——
Sean gia và Mạc gia xa xa đối diện nhau, ranh giới rõ ràng; thế lực đại diện Adrian cũng ở một bên chứng kiến.
Bắt đầu đánh cược!
Vai chính trong sân, lập tức biến thành Vân Khuynh và Mạc Sâm.
“Mạc gia chủ.”
Trong sự chú ý của nhiều người, Vân Khuynh đứng lên, chủ động vươn tay về phía hắn.
“Hạnh ngộ.” Môi mỏng của Mạc Sâm hơi cong lên, đứng dậy, cũng phối hợp hoàn thành sự giao lưu hữu hảo trước khi bắt đầu trận đánh cược.
Giây tiếp theo.
Đôi tay hai người giao nhau.
Chỉ là, nháy mắt khi chân chính gặp phải kia, Vân Khuynh lại không khỏi ngẩn ra.
Bàn tay người đàn ông thon dài lại hơi lạnh, dù thế giới có biến ảo, nhưng dường như vẫn mang theo xúc cảm quen thuộc.
Trong lòng nàng khẽ động, theo bản năng hơi khẽ nắm chặt.
Mạc Sâm đột nhiên bị bắt lấy, ánh mắt phát lạnh.
Nhưng mà, khi hắn hạ mắt, đối diện với ánh mắt của gã béo lùn này, lại không khỏi khựng lại.
Dù rất nhanh, nhưng khoảnh khắc kia, cảm xúc hiện lên trong ánh mắt đối phương, vẫn như cũ bị Mạc Sâm bắt giữ hoàn toàn.
Hơn nữa… lại làm hắn cảm thấy quen thuộc khó hiểu.
Có điều, sao có thể?
Lông mày của người đàn ông tuấn mỹ hơi chau lên, muốn rút tay ra, vừa động, ngón tay dài lại lơ đãng xẹt lòng bàn tay của người kia.
Ngay lúc tiếp xúc với làn da của đối phương, Mạc Sâm đột nhiên dừng lại.
Không đúng.
Ánh mắt hắn chợt lóe, giây lát sau, thế mà lại trở tay nắm lại.
Có độ ấm, có đường vân, tựa như hoàn mỹ vô khuyết, nhưng…
A.
Có ý tứ.
Môi mỏng của Mạc Sâm câu ra một độ cung vi diệu rất nhỏ, vừa nâng mắt, lại đối diện với cặp mắt kia.
Bốn mắt nhìn nhau.
Vân Khuynh nhìn hắn, lập tức đã hiểu rõ.
Vậy mà… Nhanh như vậy đã phát hiện rồi sao?
Nàng chớp mắt một cái, thoáng chốc đã thu hồi tay, sau khi lui về chỗ ngồi của mình, lại mang dáng vẻ láu cá mập mạp, cười ha hả nói.
“Mạc gia chủ, bắt đầu đi.”
Nói xong, Vân Khuynh còn thuận thế bĩu môi một cái, lắc lắc tay, giống như vừa rồi đã bị Mạc Sâm cố ý bóp sưng lên vậy.
Những người còn lại vẫn luôn quan sát hỗ động vừa rồi thấy thế, tức khắc bừng tỉnh, hoàn toàn vứt bỏ ý tưởng quái dị vừa dâng lên ——
Nói cho cùng, hai người này vốn dĩ chỉ bắt tay theo lễ tiết, sao có thể không thể hiểu được bắt đầu… Nắm tay nhìn nhau?
Thì ra là Mạc Sâm nhân cơ hội cho Charles một đòn phủ đầu.
Chậc.
Tâm nhãn cũng thật đủ tiểu nhân…
Nghĩ đến đây, Sean phu nhân và Tiêu Thiên Long đều âm thầm khinh thường, Ôn Vũ Tình có chút khó có thể tin, tròng mắt của các thuộc hạ Mạc gia lại càng suýt chút nữa thoát ra khỏi cửa sổ.
Không thể nào?
Theo khí lượng của lão đại, không nên như thế mà…
Tóm lại, lần này Vân Khuynh tuy đã hoàn toàn lướt qua được khúc nhạc đệm nhỏ của hai người, lại cho Mạc Sâm thêm một điểm đen.
Khụ.
Nhưng cố tình, nàng còn không hề có ý hối cải ——
Sau khi nhìn lướt qua phản ứng khác nhau của mọi người, Vân Khuynh “Được một tấc lại muốn tiến một thước” mở miệng.
“Mạc gia chủ, trước khi tôi bắt đầu đánh cược luôn luôn có một thói quen. Giờ đây, trước khi chính thức bắt đầu, tôi muốn xác nhận một lần, ngài muốn đánh cược như thế nào? Tiền đặt cược là gì?”
Vừa dứt lời, Sean phu nhân chau mày, ẩn ẩn cảm thấy có chút không thích hợp, đang muốn nói chen vào ——
Mạc Sâm đã nhàn nhạt đáp lại: “Tiền đặt cược lúc trước đã xác nhận, là đường dây súng ống đạn dược mới tại vùng Trung Đông. Còn phương thức đánh cược, ý các hạ là như thế nào?”
Vân Khuynh nhướng mày, đôi tay chống bàn, hơi cúi người.
“Chính là nói, ai thắng, chiến lợi phẩm sẽ hoàn toàn thuộc về bên nên được, đúng không?”
“Phải.” Mạc Sâm ngồi ở đối diện, nghe vậy, chỉ khí định thần nhàn gõ ngón tay lên bàn, đối với ý đồ thật sự của vị nhân sĩ không rõ này, trong lòng cũng có suy đoán đại khái.
“Được!” Có được một câu hứa hẹn này, Vân Khuynh quét mắt về phía những người chưa kịp phản ứng còn lại, nhanh chóng dời đề tài: “Còn phương thức đánh cược…”
Nàng bày ra tư thế Đổ Thần, trầm ngâm đảo qua bàn cược, thẳng đến khi nhấc lòng hiếu kỳ của mọi người trước mặt lên.
Dù sao cũng là —— Đổ Thần đó!
Sẽ đưa ra phương thức mới lạ gì đây?
Trong lúc nhất thời, mọi người đều chờ mong.
Nhưng mà, giây tiếp theo.
Đến khi nghe thấy đề nghị của Vân Khuynh, đều sửng sốt ——
PS.
Có khả năng đề tài này ta không am hiểu, có cảm giác...... Giống như vị diện này mọi người không thể nào thích ( Ngược cry)