《Chương 418》
MỸ THỰC TÌNH DUYÊN: CÔNG LƯỢC ẢNH ĐẾ THAM ĂN (13)
Editor: Dương Gia Uy Vũ
Phòng Mỹ Thực Của Vân Đóa V: Cảm tạ tất cả những ai đã luôn ủng hộ tôi, cũng cảm tạ người đã nghi ngờ tôi. Rất nhanh thôi, tôi sẽ mở một cửa hàng ở ngoài đời thật. Mặt khác, mọi người có thể nhìn xem có giấy chứng nhận an toàn vệ sinh thực phẩm hay không, cũng hoan nghênh giám sát ≧▽≦
Động thái này vừa ra, không tới vài phút, bình luận tức khắc bùng nổ ——
Hdd: Hốt hoảng. Tui còn chưa thoát khỏi cú lội ngược vừa rồi đâu, đột nhiên lại mở cửa hàng? Chuyện bôi đen trước đó không phải là để phối hợp lăng xê đấy chứ?
Trái Tim Thủy Tinh: Không cần biết có phải lăng xê hay không, dù sao nếu bác chủ nấu nướng không thành vấn đề, trù nghệ lại quả thật rất trâu bò, đến lúc đó nhất định sẽ đi ăn thử, nhưng sẽ không quá mắc đấy chứ QAQ
Bánh Ngọt Nhỏ: A a a!! Bão táp khóc thút thít, từ lần trước rút thăm trúng thưởng xong tui vẫn luôn ngày đêm tơ tưởng, rốt cuộc cũng có thể ăn nữa rồi sao? (Bạn này là Chu Điềm trúng thưởng với mấy bạn cùng KTX đó)
Vân Gia - Nguyệt Nguyệt: Người ở xa khóc chít chít! Vì sao chứ, không thể mở shop online sao?
Vân Gia - Chuông Gió: Cùng thành phố vui rạo rực. Mở shop online gì chứ, thức ăn đương nhiên phải giữ nguyên mùi vị nha!
…Tóm lại, trong một đêm, dư luận đảo ngược.
Tầm mắt mọi người càng bị hành động liên tiếp của Vân Khuynh làm kinh sợ, tầm mắt sôi nổi dời sang chuyện mở cửa hàng này.
Vô hình chung, Từ Dương và Lục Dao Dao ra sức bôi đen còn giúp tăng không ít độ chú ý.
Ngự Vị Cư, hai vị kia hộc máu như thế nào tạm thời không nói đến.
Lúc này, trong thư phòng tại biệt thự của Lục Đình Quân, Vân Khuynh vừa quay đầu, chợt đối diện với ánh mắt không rõ ý vị của người nào đó.
“Mở cửa hàng?” Lục ảnh đế hơi nhướng mày, lại hơi châm chước nói.
“Khuynh Khuynh, bước tiến này của em không khỏi quá lớn rồi.”
Dù sao thì, độ nổi tiếng trên mạng thường hay thay đổi, cũng không phải chỉ đơn giản mấy tháng là có thể làm được.
Không ngờ, Vân Khuynh khẽ câu môi, lại nói: “Ai nói tôi lập tức mở đâu? Sắp mà thôi…”
Loại từ mơ hồ này, có thể là mấy tuần, cũng có thể là mấy tháng.
Dù sao đúng lúc nhân cơ hội tạo nhiệt trước, mở đầu tuyên truyền cũng khá tốt không phảo sao?
Còn thời cơ khai trương chân chính, tất nhiên là phải chờ đến sau Giải thi đấu trù nghệ, hoàn toàn định ra phong cách…
Nàng nghĩ rất chu đáo chặt chẽ, phóng ra một động thái này chủ yếu là vì tiến thêm một bước hấp dẫn tầm mắt mà thôi.
Nhưng Lục Đình Quân lại ngẩn ra, lúc này mới phản ứng lại: “Khuynh Khuynh…”
Hắn nhìn tiểu hồ ly cười đến giảo hoạt trước đó, chỉ cảm thấy ngón tay ngứa ngáy một trận.
Mà thân thể phản ứng còn nhanh hơn suy nghĩ.
Ngay lúc này, Lục Đình Quân thật sự không nhịn được, vươn ngón tay dài ra, điểm nhẹ lên trán Vân Khuynh: “Em thật là…”
Trong giọng điệu cảm thán trầm thấp, dường như còn mang theo chút cưng chiều.
Không khí đột nhiên trở nên hơi ái muội.
Nàng nâng mắt lên, không phát giác gì cười tươi sáng với hắn: “Anh đang muốn nói là tôi đặc biệt có thể sao? Cảm ơn đã khích lệ nha.”
Lục Đình Quân: “…”
Vân Khuynh lại câu môi: “Thật ra, đòn phản kích của tôi vẫn chưa xong đâu.”
“A?” Ánh mắt Lục Đình Quân chợt lóe, cảm thấy hứng thú nói: “Còn gì nữa?”
Lập tức nghe thấy Vân Khuynh không hề che giấu nói: “Thật ra lần lên hot search này của tôi vốn là hợp tác với phía Weibo. Tôi mới vừa liên lạc với nhân viên công tác của Weibo…”
Ngụ ý, nàng cũng là người tự mang bối cảnh…
Khụ.
Lục Đình Quân ngừng một lát, nhớ tới ý định vốn dĩ muốn giúp đỡ nàng liên lạc với phía Weibo của mình, theo bản năng im lặng.
Cùng thời khắc đó, Ngự Vị Cư.
Lục Dao Dao và Từ Dương lại đang lòng nóng như lửa đốt.
“Sao lại thế này?” Lục Dao Dao không thể tin nổi xoát Weibo, muốn tiến hành thao tác nhưng lại không hề có phản ứng.
“Đây…” Từ Dương vẫn chưa thoát ra khỏi tin tức phải lên toà án và sư muội muốn mở cửa hàng, chân tay càng thêm luống cuống.
“Hay là liên hệ với bên chăm sóc khách hàng?”
“Chăm sóc khách hàng? Đúng rồi!” Lục Dao Dao kinh hỉ nói, lập tức tìm ra số điện thoại khiếu nại, gọi qua.
Nửa phút sau, kết nối được với bộ phận chăm sóc khách hàng, cô ta lập tức nói ra tình trạng tài khoản của mình, nhưng lại nhận được một câu trả lời lạnh như băng.
“Thật ngại quá, tài khoản quý khách đề cập vì đăng tin tức sai sự thật nên đã bị đóng vĩnh viễn.”
Bởi vì mở loa ngoài, lời này rõ ràng truyền tới tai hai người.
Đến lúc này, Lục Dao Dao và Từ Dương đều biến sắc.
Đây… Sao, sao lại phản ngược lại hết rồi?
Rất nhanh, điện thoại ngắt máy, giữa hai người lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
“…Có phải bởi, bởi vì… Vân Khuynh cô ta muốn kiện chúng ta hay không?” Sau một lúc lâu, vẫn là Từ Dương mở miệng trước.
“Ả tiện nhân kia!” Lục Dao Dao lại nổi giận: “Không được! Cô ta muốn kiện chúng ta? Chúng ta lập tức về nhà, tìm ba em nghĩ cách!”
“A? Còn nhà bếp…” Từ Dương sửng sốt, còn muốn nói gì đó, lại bị cô ta nổi giận đùng đùng kéo ra ngoài.
…
Tóm lại hôm nay, Vân Khuynh nhanh chóng giải quyết chuyện hai người “Khí vận chi tử” bôi đen mình, hơn nữa còn phản lại một ván.
Lúc sau, nàng quả thật cũng đã gửi lệnh triệu tập của tòa án cho hai người, tìm một luật sư phụ trách toàn bộ việc này.
Đương nhiên, Vân Khuynh cũng không trông cậy vào việc dùng một vụ án nho nhỏ này vặn ngã hai người, chỉ là có thể ghê tởm bọn họ một hồi cũng tốt.
Nhưng thật ra Lục Dao Dao về nhà tìm trưởng bối chống lưng lại bị mắng xối xả, kéo theo việc cha cô ta cũng sinh ra bất mãn với Từ Dương.
Mặc dù sau khi giáo huấn một hồi, cha Lục vẫn mời luật sư giúp con gái tiến hành biện hộ, tội phỉ báng và xâm phạm quyền riêng tư cũng không phải tội lớn gì, nhiều nhất cũng chỉ phải bồi thường tổn thất kinh tế…
Nhưng trải qua việc truyền bá trên internet, thanh danh của Ngự Vị Cư vẫn phải chịu ảnh hưởng.
Dù sao thì Ngự Vị Cư chính là một mắc xích trong giới, danh tiếng trong đại chúng vẫn rất quan trọng.
Không chỉ như vậy, ngay cả một số người trong giới đầu bếp cũng nghe được tiếng gió, biết Ngự Vị Cư vậy mà lại bị một… Võng hồng bác chủ mỹ thực tính kế một trận, phản ứng đều quỷ dị.
Đây có lẽ là lần đầu tiên không ít người trong giới đầu bếp truyền thống bếp nhận thức được sức mạnh của internet trong thời đại mới.
Tỷ như Từ Dương bị hố, đột nhiên dâng cảm giác nguy cơ kỳ lạ.
Vì thế, hắn ta rất nhanh cũng đăng ký một tài khoản Weibo, theo dõi Vân Khuynh, một bên lưu ý chuyện nàng mở cửa hàng, một bên lại hâm mộ nhân khí trên mạng của vị sư muội này.
Lục Dao Dao tất nhiên cũng lưu ý tới phản ứng của bạn trai, ngược lại tâm tư bởi vậy lại linh hoạt.
Cứ như thế, qua hơn nửa tháng, hai người lén lút muốn làm một số động tác nho nhỏ, vãn hồi thanh danh.
Cho đến hôm nay ——
Lục Dao Dao hưng phấn kéo Từ Dương đến một phòng bao của Ngự Vị Cư, nói phải giới thiệu cho hắn một vị khách đặc biệt.
“Ai…”
Từ Dương không rõ nguyên do, vừa vào cửa, nhìn thấy một gương mặt kiều mị hôm qua vừa thấy trên màn ảnh, lập tức hơi nói lắp: “Cổ Nhân Nhân…”
“Đầu bếp Từ, chào anh.” Đối phương cười duyên đứng lên.
“Chào cô, chào cô.”
Mặt Từ Dương hơi đỏ, may mà mặt hắn ta đen, căn bản không nhìn ra.
Tiếp theo, hắn ta xoa xoa tay lên tạp dề rồi mới bắt tay với Cổ Nhân Nhân.
Lục Dao Dao lại hoàn toàn không phát hiện bạn trai khác thường, chỉ hưng phấn nói: “Tới đây, mau ngồi xuống đi, nói chuyện chính.”
“Cổ tiểu thư có thể có chuyện gì… Lại có liên quan với tôi?” Từ Dương ngồi xuống, gãi gãi đầu.
Chợt thấy Cổ Nhân Nhân che miệng cười: “Có liên quan rất lớn là đằng khác. Gần đây tôi có nhận một kịch bản, là của đạo diễn Cố Vinh Phát, là… đề tài về đầu bếp.”
Dứt lời, Từ Dương nhất thời mở to mắt.
Cố Vinh Phát, đó chính là đạo diễn lớn nổi tiếng!
Hơn nữa, đề tài đầu bếp… “Sẽ không phải để tôi diễn một vai nhỏ đấy chứ?” Hắn ta theo bản năng nói.
Cổ Nhân Nhân nghe vậy, trong mắt hiện lên tia khinh thường, mặt ngoài lại cười tủm tỉm nói.
“Cái này cũng không phải. Có điều, Cố đạo diễn yêu cầu cao, nghe nói trong đoàn phim cần một người đầu bếp chỉ đạo. Ngoài ra, nam chính sẽ không nấu ăn, tôi nghĩ cũng nên có một thế thân…”
“Chuyện này…” Lần này, Từ Dương cuối cùng cũng phản ứng lại, thuận thế lại hỏi một câu: “Nam chính là?”
————
PS. Mở chi nhánh!