Chương : Thảm đỏ
Tác giả : Đình Băng
Trans : Rin_
Edit : Miu
Rốt cuộc cũng đến lễ trao giải Bách Hoa, Âu Dương Thiên Nhiên xác thật được đề cử giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất. Trước khi tiến vào lễ trao giải, phải bước qua một đoạn thảm đỏ dài, đây là lần đầu tiên Âu Dương Thiên Nhiên đi trêи thảm đỏ. Ban đầu Âu Dương Thiên Nhiên đã chuẩn bị sẵn một bộ quần áo, không ngờ rằng Triệu Vân lại cố ý chọn riêng cho cậu một bộ tây trang. Đây là thiết kế của một nhà tạo mẫu nổi danh ở Ý, một tuần trước khi giải thưởng Bách Hoa bắt đầu, Triệu Vân đã bay đến tận Ý gặp mặt nhà tạo mẫu kia, đặt làm một bộ tây trang cho cậu.
Cả một bộ tây trang đều được cắt may tỉ mỉ, kiểu dáng hào phóng, trị giá không kém hơn vạn Hoa tệ. Lúc biết được trị giá của nó, Âu Dương Thiên Nhiên nhịn không được líu lưỡi. Chỉ một bộ tây trang đơn giản mà đã lên đến tận vạn. Khó trách trong giới giải trí, đa số tây trang và lễ phục của những minh tinh hạng , thậm chí là minh tinh hạng đều được đặt thuê. Dù sao thì ở Hoa Quốc hay là nước ngoài, dịp đi thảm đỏ như vầy sẽ có rất nhiều, nếu mỗi một lần đi đều phải đặt may hay tự mua mà nói, thì mỗi một năm chỉ tính số tiền cho quần áo đi thảm đỏ, cũng không phải nghệ sĩ minh tinh nào cũng gánh vác nổi.
Tại thảm đỏ giải thưởng Bách Hoa, minh tinh hội tụ, là vai chính trong 《 Giang Hồ 》, cho dù nữ chính không được đề danh giải thưởng nào, cô cũng sẽ đến góp mặt. Dù sao thì cơ hội được đi trêи thảm đỏ cũng không có bao nhiêu, hơn nữa còn là danh chính ngôn thuận được đi trêи thảm đỏ.
Những nghệ sĩ xuất hiện đầu tiên ở thảm đỏ đều là một số nhân vật không trọng yếu, càng có địa vị thì càng xuất hiện sau cùng. Lương Kiến Văn là nam chính trong 《 Giang Hồ 》, lại còn được đề danh giải thưởng, cho nên liền cùng nữ chính trong phim xuất hiện ở giai đoạn sau.
Một chiếc xe màu đen dừng lại phía trước thảm đỏ, ngay sau đó, Lương Kiến Văn với bộ tây trang màu xanh trêи người, đầy ổn trọng soái khí bước xuống, tiếp theo hắn liền đưa tay ra, nắm lấy tay của nữ chính cùng bước ra ngoài.
Vô số fans đứng ở hai bên thảm đỏ vừa nhìn thấy hai người Lương Kiến Văn chậm rãi bước vào hội trường, tiếng thét chói tai lập tức vang lên không ngớt. Gần đây, Lương Kiến Văn liên tiếp có mặt trêи top hot search, cho nên lượng fans đương nhiên không ít.
"Đang tiến về phía chúng ta chính là đoàn phim 《 Giang Hồ 》, nam chính Phong Hành Vân do Lương Kiến Văn thủ vai, và nữ chính Tiểu Như do Chu Oánh tiếp diễn. Nam soái khi nữ xinh đẹp, hai người thật đúng là trai tài gái sắc."
MC nữ dường như có quen biết với Lương Kiến Văn, cho nên lúc Lương Kiến Văn bước đến cạnh cô ta, liền nhiệt tình chào hỏi hắn, sau đó còn cùng Lương Kiến Văn hàn huyên vài câu. Lương Kiến Văn và Chu Oánh vừa ký tên của mình xong, liền xoay người đi vào trong.
Kế tiếp là một đoàn phim khác, cũng chính là đoàn phim 《 Ký ức thời thanh xuân 》 của Âu Dương Dịch. Bộ điện ảnh này Âu Dương Dịch là vai nam chính, nửa năm trước khi bắt đầu công chiếu, đã khiến cho vô số khán giả yêu thích, cuối cùng khi tổng kết tỉ lệ phòng vé, thậm chí đã đạt đến , trăm triệu Hoa tệ, hơn hẳn 《 Giang Hồ 》 một trăm triệu. Cho nên lần này, giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất, có nhiều người đoán rằng Âu Dương Dịch đã nắm chắc trong tay.
"Nhị thiếu hình như còn chưa đến. Không phải là cậu ấy sẽ cùng Âu Dương Dịch bước thảm đỏ chứ?"
Ngồi bên cạnh Lương Kiến Văn chính là Ngô Quốc Đống, mà bên cạnh Ngô Quốc Đống vẫn còn một vị trí trống, mà chỗ đó chính là của Âu Dương Thiên Nhiên.
"Hai người bọn họ đi cùng nhau cũng không có gì, dù sao thì toàn giới giải trí đều biết quan hệ cậu cháu của bọn họ, chỉ cần Âu Dương không đến trễ là được."
Ngô Quốc Đống quả thực không để ý việc này, dù sao thì việc đi thảm đỏ, cũng không yêu cầu tất cả diễn viên và đạo diễn trong cùng đoàn phim phải đi cùng nhau.
Dựa theo địa vị của Âu Dương Dịch ở giới giải trí Hoa Quốc, cho dù y xuất hiện ở những giây đếm ngược của lễ trao giải, cũng sẽ không có ai nói gì. Dù sao thì lấy địa vị hiện tại của y, khoảng cách tiến đến diễn viên hạng ưu đã không còn bao xa, ở trong nước hoàn toàn đã có được đãi ngộ của diễn viên hạng ưu.
Cuối cùng, một diễn viên có địa vị không kém Âu Dương Dịch bao nhiêu đã bước vào trong hội trường, lúc này một chiếc xe Rolls-Royce màu đen dừng ở trước thảm đỏ, Âu Dương Thiên Nhiên mặc tây trang đen và Âu Dương Dịch mặc tây trang trắng cùng nhau bước xuống, ngay lập tức, vô số tiếng thét chói tai vang lên khắp thảm đỏ.
Chỉ là một bô tây trang đen quen thuộc, nhưng khi vận lên trêи ngườiời Âu Dương Thiên Nhiên, lại có được một loại mị lực độc đáo, chỉ liếc mắt một cái đã có thể biết được loại vải được dùng không hề bình thường, trong lúc Âu Dương Thiên Nhiên giơ tay nhấc chân đều mang đến ưu nhã vô tận. Cậu như là một vương tử đến từ lâu đài cổ tích, dung nhan tinh xảo, khí chất ưu nhã cùng với mị lực phi phàm, khiến cho ánh mắt của mọi người đều đặt trêи người cậu đầu tiên, sau đó mới đến Âu Dương Dịch ở bên cạnh.
Mặc cùng một loại kiểu dáng tây trang nhưng lại bất đồng màu sắc với Âu Dương Thiên Nhiên, bởi vì dung mạo và chiều cao đều thua Âu Dương Thiên Nhiên một phần, nhưng với nụ cười đầy sáng lạn như ánh mặt trời, Âu Dương Dịch vẫn kéo cho mình thêm không ít điểm cộng. Là một ảnh đế, Âu Dương Dịch đương nhiên vẫn có mị lực của riêng mình.
Lúc vừa bước xuống thảm đỏ, Âu Dương Dịch vẫn thường hay chú ý đến Âu Dương Thiên Nhiên, lúc nhận ra thần thái của Âu Dương Thiên Nhiên vẫn tự nhiên, động tác ưu nhã, không hề mang theo chút khẩn trương nào, Âu Dương Dịch mới yên lòng. Dù sao cũng là lần đầu bước trêи thảm đỏ, nếu Âu Dương Thiên Nhiên cảm thấy khẩn trương, cũng là việc rất bình thường.
"Aaaaaaaaaa..."
Nhìn thấy hai ngườiời bước đến, các fans lại càng hò hét vang dội, so với lúc hai ngườiời xuất hiện còn kϊƈɦ động hơn. Sau đó mọi người đều sôi nổi cùng nhau giơ cao hình ảnh của Âu Dương Thiên Nhiên và Âu Dương Dịch.
"Âu Dương Dịch, Âu Dương Dịch..."
Âu Dương Dịch nghe được các fans của mình đồng loại hô to tên y, liền nhìn về phía phía các fans, đồng thời vẫy vẫy tay, lập tức đưa đến không ít tiếng thét chói tai.
Fans của Âu Dương Dịch đến đây rất nhiều, nhưng Âu Dương Thiên Nhiên lại phát hiện tựựa hồ fans của cậu cũng có không ít, vừa nhìn lướt qua, ít nhất cũng có hơn một trăm người. Bọn họ dường như đều đã thảo luận trước với nhau, ngay lúc Âu Dương Thiên Nhiên bước đến, đều trăm miệng một lời mà hô to.
"Nhị thiếu! Nhị thiếu!..."
Thanh âm vô cùng vang dội, so với fans của Âu Dương Dịch còn vang dội hơn. Cái loại cảm giác được chú ý như thế này thực rất tốt, khó có được dịp nhìn thấy nhiều fans của mình như vậy, cho nên Âu Dương Thiên Nhiên liền nhịn không được nở một nụ cười nhàn nhạt, vẫy tay chào mọi người. Nụ cười giống như gió nhẹ mùa xuân, chậm rãi chạm vào nội tâm của từng fans.
Một số fans của minh tinh nghệ sĩ khác đứng bên cạnh các fans của Âu Dương Thiên Nhiên dường như cũng bị nụ cười nhàn nhạt của cậu làm cho ngây người, thậm chí là cùng các fans của Âu Dương Thiên Nhiên hò hét thật lớn.
"Oa! Nhị thiếu cười kìa! Nhị thiếu cười thật kìa! Đẹp quá đi!"
"Anh ấy nhìn về phía tui mà cười đó, làm cho tui cảm giác mình say mất rồi làm sao đây? Sư phụ cười quả nhiên mang theo ma lực nào đó."
"Đó là ai vậy? Bề ngoài nhìn thật sự đẹp mắt, tuy rằng có chút không muốn thừa nhận, nhưng mà quả thực so với nam thần của tui đẹp hơn một chút chút."
"Đó là sư phụ! Phong Lăng sư phụ! Tui đã từng xem 《 Giang Hồ 》, cậu ấy là diễn viên đã diễn vai Phong Lăng. A! Hèn gì vừa nãy tui không nhìn thấy cậu ấy đi với đoàn phim. Thì ra cậu ấy lại cùng Âu Dương Dịch đi thảm đỏ. Trời ạ! Tận mắt thấy người thật đúng là đẹp hơn trong phim rất nhiều lần."
"Sư phụ sư phụ! Nhìn ở đây nè, con là đồ đệ của người nè, con ở đây nè..."
"Có của ló! Sư phụ là của iem. Sư phụ! Con mới là đồ đệ của người!"
"Không ngờ Nhị thiếu lại cười! Còn cười đẹp mắt đến như vậy nữa. Tym tui tan chảy mất rồi, đêm nay tui muốn ôm ảnh của Nhị thiếu mà ngủ."
-----
Âu Dương Dịch đi ở bên cạnh Âu Dương Thiên Nhiên cảm thấy có chút dở khóc dở cười. Mị lực của cậu nhỏ quả thật rất lớn, chỉ cần nhìn một cái thôi, mà đã khiến cho một vài fans của y đứng bên cạnh, cùng hò hét theo các fans của cậu nhỏ.
Nếu không phải nhìn thấy những fans đó đang cầm ảnh chụp của mình, Âu Dương Dịch còn tưởng rằng đó mới chính là fans của cậu nhỏ.
"Đến rồi! Đến rồi! Hai đại Soái Ca, hãy đứng ở bên cạnh của chúng tôi một lát."
MC nam mỉm cười nhìn Âu Dương Dịch và Âu Dương Thiên Nhiên.
Biểu tình của MC nữ đầy khoa trương nói.
"Wow! Nghe những tiếng hò hét vang dội lúc nãy, tôi đoán rằng hôm nay các fans của hai đại soái ca đến đây quả thật không ít đâu. Nhưng mà tôi cũng rất tò mò nha, tại sao hai người lại cùng nhau đi thảm đỏ hôm nay vậy?"
Âu Dương Dịch không có ý định trả lời, liền đem cơ hội đẩy cho Âu Dương Thiên Nhiên . Tuy rằng đây là lần đầu tiên Âu Dương Thiên Nhiên đi thảm đỏ, cũng là lần đầu tiên được người ta phỏng vấn, nhưng biểu tình của cậu lại vô cùng bình tĩnh.
"Bởi vì cùng nhau ra khỏi nhà, cho nên liền cùng nhau đi."
Lý do này vừa đơn giản lại sáng tỏ. Hiện tại trong giới giải trí, có rất nhiều người biết Âu Dương Thiên Nhiên là cậu của Âu Dương Dịch, hai người còn ở cùng một nhà, cho nên việc cùng nhau đi thảm đỏ gì đó, quả thật không có chút nào kỳ quái. Sau đó, MC lại hỏi thêm một vài vấn đề nữa, Âu Dương Thiên Nhiên biết kỳ thật MC vốn là muốn hướng đến Âu Dương Dịch, cho nên cậu cũng không để ý mấy, những vấn đề phía sau đều là do Âu Dương Dịch trả lời. Hai người cùng ký tên của mình xong liền quay người rời đi. Dù sao thì thời gian cũng hữu hạn, phía sau còn có minh tinh khác phải đến.
Lần này người của đoàn phim 《Giang Hồ》 bao gồm Ngô Quốc Đống, Lương Kiến Văn, Chu Oánh, Âu Dương Thiên Nhiên, vai nữ phụ trong phim và kèm theo là một nữ nghệ sĩ hạng hai. Tuy rằng nữ diễn viên phụ không được đề cử giải thưởng, nhưng nhưng cô ấy vẫn phải nương nhờ vào độ nóng của bộ phim, cho nên liền cùng Ngô Quốc Đống đi thảm đỏ đến đây hôm nay.
Bởi vì lễ trao giải còn chưa bắt đầu, cho nên Ngô Quốc Đống ngồi bên cạnh Âu Dương Thiên Nhiên liền chậm rãi cùng cậu thảo luận về sự tình của 《Giang Hồ 》.
"Lần này một nhân vật chính khác đã được xác định, người diễn vai đồ đệ của cậu chính là Trương Văn."
"Trương Văn?"
Âu Dương Thiên Nhiên biết nam diễn viên này. Đây là một diễn viên được coi là đế vương của hàng diễn viên hạng hai. Tuy chỉ là hạng hai, nhưng mức độ nổi tiếng rất cao, bởi vì Trương Văn chuyên diễn vai ác, hơn nữa còn là một diễn viên thuộc về phái thực lực. Có lẽ là do lúc vừa mới xuất đạo đã diễn vai ác, cho nên liền khắc sâu ấn tượng, vì vậy về sau anh ta vẫn luôn diễn vai ác. Âu Dương thiên nhiên không ngờ rằng, Ngô Quốc Đống cư nhiên lại để cho anh ta diễn một vai nam chính khác trong 《Giang Hồ 》.
"Tuy rằng Trương Văn đã tuổi, nhưng kỹ thuật diễn của cậu ấy vẫn rất tốt, bảo dưỡng cũng rất khá. Nhân vật Phong Cừu này vừa chính cũng vừa tà, cho nên yêu cầu kỹ thuật diễn rất lớn. Ta rất xem trọng cậu ấy."
Ngô Quốc Đống không hề che giấu thưởng thức đối với Trương Văn.
"Nếu Ngô đạo đã khen tốt, thì nhất định không thể nào tệ được."
Âu Dương Thiên Nhiên không quen Trương Văn, cho nên không thể nào hiểu biết về anh ta. Vì vậy cậu cũng không có hứng thú đem đề tài dừng mãi ở trêи người Trương Văn được.
"Ngô đạo cảm thấy lễ trao giải hôm nay như thế nào?"
Vừa nói đến vấn đề này Ngô Quốc Đống liền trở nên khẩn trương.
"Lần này danh sách đề cử có hai đạo diễn lớn, cho nên tỷ lệ đoạt giải của ta, nắm chắc không lớn."
Không trách Ngô Quốc Đống không có tự tin, thực sự là phía trêи ông còn có hai người đạo diễn thực lực cường đại, trong đó còn có một đạo diễn đã từng đoạt giải đạo diễn xuất sắc nhất ở giải thưởng Bách Hoa, cho nên Ngô Quốc Đống liền không có đủ tự tin nắm được giải thưởng này.
Lần này đoàn phim 《Giang Hồ》 tổng cộng được đề danh ba giải thưởng, mà cả ba giải thưởng này kỳ thật Ngô Quốc Đống đều không có nhiều hi vọng. Trước không tính đến giải đạo diễn xuất sắc nhất, thì giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất của Lương Kiến Văn cơ hội cũng không lớn, còn về giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất của Âu Dương Thiên Nhiên lại càng có cơ hội nhỏ bé. Cho nên tiếp theo Ngô Quốc Đống và Âu Dương Thiên Nhiên nói chuyện phiếm cũng không mang theo cảm xúc cao hứng bao nhiêu.
Rốt cuộc, lễ trao giải cũng bắt đầu.
------
Editor :
Sr mn bài tập cùng mình nhiều quá không có thời gian edit. ~~