Diệp Hoa đứng dậy đối với mọi người mở miệng lạnh nhạt nói: “Tao đi trước đây, Bảo Vân lái xe đưa tao về”
Anh Kiệt nghe vậy, ú ớ nói: “Ơ, lão đại anh bỏ lại em ở đây một mình sao?”
Diệp Hoa trừng mắt nhìn hắn: “Đây còn không phải quán bar của mày sao, mày ở lại còn quay phim, ngày mai tao còn chờ Hạo thiếu lên hot search đây…”
Quả nhiên sau khi clip được đăng tải chỉ sau vài giờ rất nhanh liền phát nổ, tiêu đề Hạo thiếu một đêm luân bạo với hơn chục người đàn ông đã trở thành chủ đề hot trên các trang mạng. Đám người lập tức thể hiện khả năng bát quái của mình.
“Haiz, thanh niên ngày nay thật đáng sợ, không bằng một phần thế hệ cũ của ngày xưa”
“Giới trẻ ngày càng đổ đốn chẳng lẽ học nhiều lên sinh ra ảo giác sao?”
“Bỏ đi, bỏ đi quan trọng người thanh niên này thật ngưu, vậy mà cư nhiên chơi đến p, đặc biệt nhìn bộ dáng của mấy người đàn ông kia xem trông mặt mũi có khác gì quỷ đâu”
“Lầu trên +”
+
…
+
Một kích này không chỉ quét sạch danh dự của Hạo gia còn như một đòn trí mạng đánh vào công ty đang trên bờ vực phá sản. Cuối cùng không chống nổi bão táp của dư luận, công ty bao năm xây dựng cuối cùng cũng sụp đổ, Hạo tổng sau một đêm đó liền già đi chục tuổi, không chịu nổi sự thật tàn khốc này, đêm đó ông liền tự sát. Cho đến chết vẫn không biết rằng đứa con trai bấy lâu ông tự hào lại sau lưng đâm ông một nhát.
Ở một nơi khác, Hạo Vũ Kiệt cũng không khá khẩm là mấy, vừa tỉnh dậy trong bệnh viện lại biết tin ba chết, hắn không chịu nổi đả kích liền lâm vào trạng thái điên điên dở dở.
Cứ như vậy chỉ sau một đêm Hạo gia bao nhiêu năm liền triệt để sụp đổ, trên mạng đồn rằng chắc chắn thiếu gia nhà họ thiếu đã chêu trọc đến người nào đó hết sức khủng bố. Và tất nhiên đó là chuyện của hôm sau.
Còn bây giờ, Triệu Bảo Vân nối gót theo sau lão đại rời khỏi quán bar.
Triệu Bảo Vân lái xe tới trước cửa, vẫn là chiếc Mercedes hắn thường hay lái.
Diệp Hoa lên xe liền bảo hắn quay về nhà.
Sau khi về đến nhà cũng đã hơn mười một giờ.
Hắn về muộn như vậy nhưng cũng không lo ba mẹ phát hiện, vì ba mẹ hắn lúc này cũng không có nhà. Nói ra lại cảm thấy kì lạ, kể cả kiếp trước và kiếp này hai người vẫn luôn có chút lạ lùng, cứ vài tháng lại đến Việt Nam vài lần. Hỏi họ đi đâu thì bọn họ chỉ bảo là đi công tác, sau đó bảo hắn nhiều chuyện xen vào chuyện người lớn từ đấy hắn cũng lười quan tâm đến vấn đề này.
Không phải càng tốt sao, vừa hay có cơ hội trốn học.
Hắn đi qua phòng Diệp Linh, đèn phòng vẫn còn sáng.
Con bé lại quên tắt đèn rồi!
Diệp Hoa mở cửa, quả nhiên Diệp Linh đã sớm đi ngủ nhưng chiếc đèn phòng vẫn còn chưa tắt. Hắn tiện tay tắt đèn, sau đó trước khi ra ngoài như thường lệ đặt xuống một nụ hôn trên trán cô, nhưng lần này ma xui quỷ khiến nào nụ hôn vậy mà rơi xuống cánh môi anh đào của cô.
Nụ hôn phớt lờ như chuồn chuồn nước, vừa chạm nhẹ đã rời khỏi.
Diệp Hoa kết hầu không ngừng di chuyển, có chút luyến tiếc nhưng rất nhanh lấy lại ý thức quay đầu nhẹ nhàng đóng lại cửa.
Sau khi hắn rời đi, người trên giường gương mặt lập tức đỏ ửng.
Diệp Hoa cũng không đi loanh quanh nữa, hắn quay về phòng của mình, lúc này đột nhiên như nhớ lại thứ gì đó, hắn hô lên một tiếng
“Hệ thống, ngươi có ở đấy không?”
Hệ thống nhanh chóng đáp lại
“Kí chủ có chuyện gì sao?”
Diệp Hoa đáp: “Có phải lần trước ngươi đưa ta hai quyển công pháp, muốn tôi chọn một trong hai không?”
“Đúng vậy, bây giờ kí chủ muốn lựa chọn sao?”
“Ừ, ngươi có thể nói rõ hơn không?”
Hệ thống kiên nhẫn nói
“Thất tình lục dục, là bảy thứ tình cảm biểu lộ ra bên ngoài và sáu việc ham muốn của con người gồm chung trong câu nói ngắn gọn là ‘thất tình lục dục’”
“Đầu tiên thất tình là bảy thứ tình cảm con người đều có như vui mừng, giận dữ, buồn bã, vui vẻ, yêu thương, ghét và ham muốn hay còn gọi theo cách khác là hỉ, nộ, ai, lạc, ái, ố và dục”.
“Bảy trạng thái này luôn tiềm ẩn trong con người, hễ khi nào gặp mội cơ hội thuận tiện tự nhiên cái tình cảm ấy sẽ hiện nguyên ra bên ngoài như bộc lộ ra nơi nét mặt hay nơi cử chỉ, trong lời nói như khi vui người ta có bộ mặt tươi tắn hay yêu thương thì mặt đỏ nóng bừng...”
Như kí chủ đối với em gái của mình vậy, hệ thống tuy không phải con người nhưng nó biết kí chủ đối với cô gái kia tình cảm không đơn thuần là anh em.
Diệp Hoa nghe đến câu cuối, sắc mặt hơi biến đổi.
Hắn mở miệng nói tiếp: “Vậy còn lục dục thì sao?”
Hệ thống lạnh nhạt đáp: “Lục dục là sáu điều ham muốn đã trở thành thói quen khó sửa đổi”
“Thứ nhất sắc dục: Thấy các sắc màu, hình sắc nam nữ rồi tham đắm trong đó”
“Thứ hai hình mạo dục: Thấy hình dung đoan chánh, tướng mạo tốt đẹp mà sanh lòng tham đắm”
“Thứ ba uy nghi tư thái dục: Thấy tướng đi, đứng, ngồi…mà sanh lòng ái nhiễm”
“Thứ tư ngữ ngôn âm thanh dục: Nghe tiếng nói trau chuốt êm ái thích ý vừa lòng, giọng ca lảnh lót, tiếng nói dịu dàng mà sanh lòng yêu mến”
“Thứ năm tế hoạt dục: Thấy da thịt của nam nữ mịn màng, trơn láng mà sinh lòng yêu mến”
“Thứ sáu nhân tượng dục: Thấy nam nữ dễ thương mà sanh lòng đắm trước”
Nghe hệ thống nói vậy, Diệp Hoa khóe miệng liền co giút: “Hệ thống, cái gọi là chặt đứt thất tình lục dục chẳng phải là bắt tôi tu phật sao?”
Hệ thống đáp, thanh âm có chút bỉ ổi: “Kí chủ không cần phải cạo trọc”
Diệp Hoa đen mặt, còn có đặc quyền này sao?
“Thế còn quyển sách màu đen này, nó có công hiệu gì?”
“Khi kí chủ tu luyện, thất tình lục dục sẽ chuyển hóa thành năng lượng”
Hệ thống dừng lại, sau đó nói tiếp: “Mỗi khi kí chủ sinh ra thất tình lục dục, đó là có thể làm cho cái Thất tình lục dục đại pháp này tăng trưởng công lực, mà công lực đại pháp tăng trưởng, lại là có thể xúc tiến tinh thần lực của kí chủ tăng trưởng”
“Đương nhiên, cái Thất tình lục dục đại pháp này cũng không phải chỉ có một công dụng tăng trưởng tinh thần lực, cái Thất tình lục dục này ở thời điểm tu luyện đến cảnh giới cao thâm còn có rất nhiều diệu dụng khác, còn có diệu dụng gì thì kí chủ tự mình đi tìm hiểu. Chỉ là công pháp này rất khó tu luyện, từ trước đến nay vẫn chưa ai có thể đột phá tầng mười tiến thêm một bước”