Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Thay đổi số phận của nhân vật hi sinh của các thế giới tiểu thuyết được chỉ định. Nếu anh làm được, tôi sẽ cho anh sống lại cứu em gái của mình, thế nào?"
Mặc dù lời đề nghị có chút mơ hồ và không đảm bảo, nhưng Bối Quy Lang không một chút do dự mà đồng ý.
Chỉ cần một chút cơ hội mong manh, cậu cũng phải nắm chặt lấy nó.
"Được."
"Câu trả lời tốt đấy, khỏi vòng vo lâu nữa, tôi đưa cho anh bộ tiểu thuyết sắp xuyên qua luôn, anh có thể lựa chọn thân xác của ai tùy ý, miễn không phải nhân vật chính là được." Kim Long hớn hở lôi ra một cuốn sách đỏ sậm "Dạo đầu nên tìm thứ nào kích thích một chút, ta đề cử truyện đam mỹ siêu kinh dị ưa thích của ta!"
Bối Quy Lang liếc nhìn tựa truyện, cảm thấy phi thường bất an cho quãng thời gian tiếp theo.
Ái Thi?
Đọc qua toàn bộ quyển tiểu thuyết kinh dị đam mỹ này, rốt cuộc Bối Quy Lang cũng hiểu cái gì gọi là băng luyến.
Thật là... tam quan đã vỡ nát...
Nhân vật chính thụ tên là Vũ Tử Di, một sinh viên có bộ dạng khá điển trai. Mối quan hệ xã hội của Vũ Tử Di rất tốt, dù là trẻ mồ côi nhưng cậu vẫn có thể tự trang trả cho cuộc sống và đưa bạn gái đi chơi. Vì muốn để dành tiền mua quà sinh nhật cho bạn gái, Vũ Tử Di quyết định chuyển chỗ ở từ chung cư tới một khu trọ hẻo lánh. Mọi chuyện bắt đầu trở nên rối loạn từ khi cậu gặp người đàn ông đó. Người ở ngay kế bên phòng trọ của cậu, Thiệu Quang Chính, cậu đã vô tình phát hiện ra mùi hương ám ảnh cả cuộc đời mình- mùi tử thi. Vũ Tử Di bắt đầu ngấm ngầm theo dõi Thiệu Quang Chính, càng ngày càng khẳng định sự bất thường của hắn ta. Thiệu Quang Chính là tên sát nhân đang bị truy lùng gắt gao, đã giết hàng trăm người nhưng vẫn chưa bị phát hiện. Vũ Tử Di không hề báo cho cảnh sát, ngược lại cố tình tiếp cận và nói ra sự thật cho Thiệu Quang Chính. Điều mà cậu mong muốn, chính là điều trị tâm lý cho Thiệu Quang Chính, mong hắn ta không bắt cóc, giết chết người vô tội nữa.
Mà ngược lại, Thiệu Quang Chính cảm thấy rất bất ngờ khi Vũ Tử Di lại đề nghị như vậy, mặc dù nguy hiểm tới sự bí mật của mình, nhưng hắn vẫn quyết định không giết Vũ Tử Di. Qua một thời gian gắn bó, bọn họ đã hẹn hò. Thâm tâm Thiệu Quang Chính thật thích Vũ Tử Di, hắn đã giết người bạn gái của cậu vì đố kỵ, nhưng... bản chất của hắn vẫn không thay đổi. Thiệu Quang Chính yêu say đắm xác chết, vì vậy, chỉ khi Vũ Tử Di là một cái xác lạnh lẽo, hắn mới thật sự yêu cậu.
Bí mật về quá khứ của Vũ Tử Di cũng dần lộ diện, giải đáp tất cả những hành động kỳ quái của cậu. Khi còn nhỏ, Vũ Tử Di vẫn còn ba mẹ và một người anh trai lớn hơn hai tuổi. Gia đình bọn họ sống rất hòa thuận, trong lúc tình cờ, Vũ Tử Di đã phát hiện ra sở thích của anh trai mình: giết và chưng cất những động vật nhỏ. Vũ Tử Di rất hoảng hốt, nhưng vẫn đồng ý giữ kín bí mật vì anh trai. Mãi cho đến khi mọi chuyện càng trở nên tồi tệ hơn khi anh trai cậu thích một nữ sinh cùng lớp. Vì cô gái đó có bạn trai, người anh đã bắt cóc và giam cầm cô trong nhà kho. Vũ Tử Di không thể chịu đựng được nữa, cậu đã kể cho ba mẹ biết. Ba mẹ cậu đã rất hoảng hốt và tức giận, sau khi gọi cho cảnh sát, họ mắng nhiếc và chửi rủa anh trai cậu thậm tệ. Khi nhắc tới việc phải rời xa cô gái kia, anh trai đã điên loạn giết cả ba mẹ. Anh trai đã quay sang nhìn Vũ Tử Di, cực kỳ phẫn nộ và thất vọng khi bị cậu phản bội. Trước khi kịp giết cậu, anh trai đã bị cảnh sát bắn chết từ sau lưng. Hồi ức đó đã ám ảnh suốt cuộc đời Vũ Tử Di, khiến cậu không ngừng tìm kiếm một người tương tự anh trai và giúp đỡ để vơi bớt tội lỗi trong đáy lòng.
Đoạn kết là, Vũ Tử Di đã tình nguyện để Thiệu Quang Chính giết chết. Sau đó, Thiệu Quang Chính cũng tự sát theo, để lại bức di thư thú nhận mọi tội lỗi của mình.
"Ngươi muốn ta cứu giúp người nào chứ?" Bối Quy Lang đen mặt nhìn đoạn kết, trong lòng bị đả kích không nhỏ.
"Ngoài bạn gái của thụ chính thì còn ai?" Kim Long bĩu môi "Cái chết của cô ta cực kỳ vô nghĩa. Rõ ràng bị gia đình ngăn cản mà vẫn muốn hẹn hò với Vũ Tử Di, cuối cùng nhận lấy cái chết mà chẳng ai để ý tới."
"Tôi... không thể đổi bộ tiểu thuyết khác sao?" Bối Quy Lang bất đắc dĩ hỏi.
"Hể? Tôi thấy bộ tiểu thuyết này hay lắm chứ bộ? Tuy nói là kinh dị nhưng cảnh chết chóc lại không quá nhiều, đa phần là tâm lý và bí ẩn mà thôi. Tôi chỉ sưu tầm mấy bộ kinh dị, lâu lâu mới thay đổi khẩu vị mà đọc truyện thần tượng nhạt nhẽo đó thôi." Kim Long thành thật đáp.
Bối Quy Lang bắt đầu cảm thấy, đường về nhà của mình thật xa vời...
P/s: 'Ái Thi' là một hố khác chưa đào, mà lười quá nên gộp vào đây lun~