Thân thể này, tên là Lâm Hạo Phàm.
Gia tộc của hắn chỉ là một tiểu gia tộc vừa mới quật khởi không lâu. Gia gia hắn cũng xem như là đệ tử chi thứ của Vân Xuyên Lâm thị - một trong bát đại thế gia. Đương nhiên, mối quan hệ này vô cùng xa xôi không rõ, chính là bắn đại bác cũng không tới.
Lâm Hạo Phàm hắn, còn có một vị đệ đệ song sinh, gọi là Lâm Hạo Thiên.
Quan hệ giữa song sinh tử, thường được chia làm hai loại. Một là thân như tay chân, hai là ghét nhau như cừu. Bởi vì rất ít người có thể chấp nhận được việc, trên đời này có một người khác sở hữu dung mạo giống mình như đúc.
Mà vừa vặn, huynh đệ bọn họ, chính là thuộc loại thứ hai.
Khi mới sinh, thể chất của Lâm Hạo Thiên rất yếu ớt, bệnh tình liên miên không dứt. Mà trái lại, Lâm Hạo Phàm lại vô cùng khỏe mạnh, phấn điêu ngọc trát.
Nhưng là, chỉ có đứa trẻ biết khóc thì mới sẽ có kẹo ăn. Từ cái tên cũng đã có thể hiểu rõ.
Tên của nguyên chủ là gì? Lâm Hạo Phàm, cả đời trong sạch, bình bình phàm phàm.
Mà đệ đệ hắn đâu? Lâm Hạo Thiên, hạo nhật treo trên trời cao.
Bởi vì tính cách tương đương nội liễm, ít nói. Lâm Hạo Phàm cũng sẽ không giống như Lâm Hạo Thiên biết làm nũng, biết lấy lòng nội tổ mẫu. Cộng thêm cả ngày đều trầm mặt, âm u tử khí, nên trong gia tộc cũng không có ai ưa thích hắn.
Tồn tại của hắn ở trong Lâm gia, chính là một thứ dư thừa. Hắn hiện hữu, cũng là vì mỗi năm một lần cung cấp khí huyết cho Lâm Hạo Thiên mà thôi. Hắn chỉ đơn thuần là một túi máu di động, cộng cỏ thế mạng của đệ đệ hắn.
Thân nhân bắt đầu thiên vị lên, đó chính là một kiện sự tình vô cùng kinh khủng.
Cách đây một khoảng thời gian, Lâm Hạo Thiên ra ngoài đạp thanh, không biết bằng cách nào cư nhiên lại lấy được sơ tâm của Điền Doanh Doanh, nữ nhi độc nhất của môn chủ Phục Quan Thánh môn.
Nhờ đó, trong phút chốc, cả Lâm thị liền như nước lên thuyền lên. Bắt đầu làm việc không kiêng nể gì.
Nhất là Lâm Hạo Thiên, đơn giản chính là bành trướng quá mức. Không cẩn thận đắc tội Dư Sơn Bạch gia người thừa kế. Bị người ta tìm đến tận cửa đòi người.
Khi đó, cả Lâm gia đều túng. Rốt cuộc, bản thân hắn - người có gương mặt giống Lâm Hạo Thiên như đúc này liền bị đưa ra làm kẻ chết thay. Bị Bạch Vân Túc dùng thần hỏa đốt cháy nửa bên mặt, phá nát đan điền ném trở về Lăng gia.
Hắn trở về, gia tộc hắn cũng chỉ phái một tên y sư đến đơn sơ chữa trị.
Rốt cuộc, hắn liền làm ra quyết định, ôm lấy tay nải bỏ trốn lên núi ngay trong đêm. Nhưng bởi vì thương thế chưa lành, lực lượng hao hết, hắn liền ngất đi ở trong bãi tha ma, cuối cùng bị âm khí nhập thân, triệt để đi đời.
Mà nhờ đó, Lăng Phàm mới có thể thuận lợi đoạt xá sống lại.
Nghỉ ngơi nãy giờ, cơ thể Lăng Phàm cũng đã hồi phục được một chút sức lực.
Trước hết cẩn thận đem Triệu Âm Kỳ nhỏ bằng bàn tay cất vào trong ngực. Hắn mới từ từ chống người ngồi dậy.
Hiện tại, hắn đã trở thành một cái phế nhân, cùng kiếp trước không sai biệt lắm.
Nhưng khác biệt ở chỗ, kiếp trước hắn đến gần ba mươi tuổi mới bắt đầu tu luyện. Mà kiếp này, sở hữu được vô số tri thức cũng như công pháp mà kiếp trước lĩnh hội được, hắn dám chắc, bản thân sẽ đi đến được nơi mà cả kiếp trước cũng không thể chạm tới!
Mà chính thức bắt đầu tu luyện, Lăng Phàm liền lựa chọn một môn công pháp làm cơ sở - chính là Khống Hồn Quyết.
Môn công pháp này, là hắn sáng tạo ra ở kiếp trước. Hắn đi được đến độ cao đó, một phần lớn cũng là nhờ vào nó.
Khống Hồn Quyết có tổng cộng tầng. Luyện đến tầng , có thể khai thiên lập địa, bất tử bất diệt. Đương nhiên, đây chỉ là dựa trên lý luận tới nói. Thực tế có thật như vậy hay không, hắn cũng không biết.
Mỗi khi tu luyện Khống Hồn Quyết thành công một tầng, thì đồng thời cũng sẽ được cộng thêm một lần phục sinh cơ hội.
Kiếp trước, hắn chỉ mới đem Khống Hồn Quyết thăng tới tầng , sở hữu lần bất tử mà thôi.
Lần đó ở trên đỉnh Ma Tiêu, cũng vừa vặn là lúc hắn vừa mới đem cơ hội phục sinh cuối cùng dùng xong. Nếu không, kết cục của hắn cũng sẽ không phải là táng thân nơi vực sâu, trực tiếp ngỏm củ tỏi.
Lăng Phàm đảo mắt đánh giá xung quanh, sau khi xác định nơi đây chính là "phong thủy bảo địa" để tu luyện. Hắn cũng không tiếp tục chậm trễ.
Lăng Phàm kéo lấy thân thể mỏi mệt, gắng gượng đi đến trung tâm của bãi tha ma.
Không quản mùi vị tanh hôi cùng với tiếng ruồi bọ inh ỏi xung quanh, hắn bắt đầu dọn dẹp xác chết ở đây, chừa ra một bãi đất trống.
Vừa di dời, hắn còn vừa cười cười nói:"Các huynh đệ, tạm mượn chỗ của các ngươi nghỉ một lát."
Dừng tay lại, lục lọi ở trong tay nải lấy ra một thanh chủy thủ phòng thân, hắn liền dùng nó cắt đứt đầu ngón tay của mình, bắt đầu dùng máu tươi ở trên đất trống vẽ lên đồ án hình tròn.
Hắn đầu tiên vẽ là Triệu âm trận, chỉ to bằng hai bàn tay. Sau đó, lại ở bên ngoài Triệu âm trận đem Khu tà trận họa ra.
Cứ như vậy, hắn liền đem hai loại trận pháp này vẽ đan xen vào nhau trên chục lần. Mỗi khi hết máu, hắn lại dùng chủy thủ phá vỡ đầu ngón tay khác.
Đợi khi vẽ xong, mười đầu ngón tay của Lăng Phàm đã sớm vỡ nát, dính đầy bùn đất cùng máu tươi. Mà trên mặt đất gần một trượng, cũng đã nằm đó một đồ họa kỳ dị.
Lăng Phàm gọi tổ hợp này là Tịnh Ma Tru Tà trận.
Mà mắt trận của thứ này, không ngoài vật khác, chính là hắn.
Cảm ơn draiger đã ủng hộ TLT. Hôm nay sẽ bạo chương.
KHÁI QUÁT TÍNH CÁCH CỦA MAIN:
- -Lúc bình thường: vô sỉ, tự luyến cuồng, nhan khống, tưng tửng ":))", thích trang bức, dễ nổi khùng ":))", vui buồn thất thường, IQ chỉ dùng để trưng bày triển lãm,...
- -Lúc tức giận, vui vẻ, hoặc cảm xúc dao động quá mức kịch liệt: lạnh lùng, bá khí, IQ online - ( + bật hack), EQ buff mạnh, tà mị - ing, biến thái - ing,...
- -Skill: độc miệng tức chết người, phũ như chưa từng được phũ, lật mặt nhanh như lật bánh tráng, diễn kỹ +Max, da mặt dày như tường thành,...
- -Yếu điểm: Mặt!!! Ai đẹp hơn hắn -> chặt, Ai nói hắn xấu -> chặt, Ai làm tổn thương đến mặt của hắn -> chặt cả nhà.