Mọi người bị màn diễn xuất của tổng giám đốc Thẩm phối hợp với ảnh đế Lương đáng yêu đến mức thiếu chút nữa kêu thành tiếng, ai có thể ngờ được tổng giám đốc Thẩm luôn có biểu cảm nặng tựa ngàn cân trước ống kính, ngay cả hôn cũng đỏ mặt sẽ vì muốn dỗ dành lão công mà tự xưng là khoai tây đâu?
Khoai lang Lương rạo rực nở nụ cười với di động, giống như đang ở trong video, toàn tâm toàn ý nhìn tổng giám đốc Thẩm, giọng nói từ tính ôn nhu cực kỳ giống như đang ở cùng đối phương, thì thầm nói: “Khoai tây có nhớ khoai lang không, khoai lang rất nhớ anh.”
Ở sân bay, sắc mặt tổng giám đốc Thẩm vẫn lạnh như cũ, bước chân nhanh như đi trên gió.
Tiểu Chu cầm công văn bám sát phía sau anh, không hề bị bỏ lại nửa giây.
Hai người ở sân bay một trước một sau, nhìn một cái, hơi thở tinh anh ập vào mặt, nhất là tổng giám đốc Thẩm, khí chất của một người lãnh đạo vượt trội.
Yên lặng một lúc lâu sau, khán giả xem phát sóng trực tiếp nghe thấy anh nhẹ nhàng đáp lại: “Ừ.”
Lương Trung Tuyền và khán giả bị hắn đáng yêu đến mức giơ tay ôm trái tim, một lúc sau mới tỉnh lại, đôi mắt cười mị hoặc bắt đầu làm nũng: “Hai người chúng ta nửa tháng rồi chưa có gặp nhau, không có bảo bối nạp điện cho em, mỗi ngày em đều không buồn ăn uống.” Nói xong, còn chậc chậc hai tiếng: “Xem em dùng từ này, không buồn ăn uống, nghe có giống người có văn hóa không cơ chứ?”
Tổng giám đốc Thẩm bị trêu chọc đến nheo đôi mắt lại, bước chân càng nhanh thêm vài phần, cùng lúc đó, Lương Trung Tuyền cũng đội mũ đeo khẩu trang, từ trong xe đi ra, giờ phút này, hai người quay camera cũng đã gặp gỡ, mà hai người trong ống kính, cách xa nhau non nửa tháng, cuối cùng cũng được gặp nhau.
Xe dừng ở đối diện sân bay, hai vợ chồng ở hai bên phố, liếc mắt một cái liền nhìn thấy đối phương, sau đó không hẹn mà cùng dừng lại một chút.
Tuy hiện tại đã là mùa đông, nhưng mặt trời buổi sáng vẫn như cũ chói mắt, trong cameras, mặc kệ là ảnh đế Lương hay là tổng giám đốc Thẩm, đều hơi híp mắt nhìn phía đối diện, nhưng mọi người vẫn có thể nhìn rõ, lúc đối phương xuất hiện, trong mắt bọn họ đã hoàn toàn không chứa bất cứ vật gì khác xung quanh.
Thẩm Úc Tiều cố kìm nén nỗi nhớ trong lòng, hít sâu một hơi, bước chân ngược lại thong thả hơn.
[tích, nhiệm vụ thứ mười tám: nhào vào trong lòng ngực người yêu; thời hạn nhiệm vụ: mười phút; khen thưởng nhiệm vụ: chỉ số tình cảm; thất bại trừng phạt: khấu trừ chỉ số tình cảm]
Không biết có phải do ảo giác hay không, thanh âm điện tử trong đầu dường như còn đang mang ý trêu chọc anh, Thẩm Úc Tiều đầu đầy vạch đen, hận không thể túm hệ thống từ trong đầu mình ra đánh một trận, nhiệm vụ này tuy không yêu cầu động tác thân mật như hôn môi, nhưng lại vượt quá phạm vi chấp nhận được của tổng giám đốc Thẩm.
Tưởng tưởng mà xem, vừa nhìn thấy người yêu, ở trên đường cái mạnh mẽ chạy tới, giống như trẻ nhỏ nhào vào trong lòng ngực đối phương, mà đối phương khả năng còn cười ha ha sau đó ôm hắn lên xoay vòng vòng……
Không thể không nói hành vi này quá ngu ngốc, còn nữa chạy trên đường cái, không cẩn thận còn có thể gây ra tai nạn.
Tổng giám đốc Thẩm dùng tình cảm để hành động, dùng lý lẽ để thuyết phục, ý đồ thuyết phục hệ thống thu hồi nhiệm vụ.
Hệ thống bất đắc dĩ nói: [ảnh đế Lương đứng ở lối đi bộ, ngài có thể thong thả đi qua sau đó chạy đà hai bước nhào vào cũng không mất nhiều thời gian đâu? Nào có thể dùng từ chạy trên đường cái được chứ? Ngài kỳ thật là xấu hổ đúng không, tôi có thể hiểu được, hành vi như vậy đối với hình tượng tổng giám đốc bá đạo của ngài quả thật là quá đáng…]
Thẩm Úc Tiều: [vậy cậu có thể thu hồi được rồi chứ?]
Hệ thống: [không thể]
Tổng giám đốc Thẩm hít một hơi thật sâu, cố gắng dựa vào lý trí cường đại mới không mở miệng mắng hệ thống.
Tuy một người một hệ thống đang giao đấu kịch liệt trong đầu, nhưng khán giả đương nhiên là không thể nhìn thấy những cái đó, trong mắt bọn họ, tổng giám đốc Thẩm chỉ đang đơn thuần đi trên một con đường nhỏ, mà Lương Trung Tuyền đứng ở phố đối diện, cười tủm tìm nhìn hắn, trong mắt đầy ý cười.
Khán giả đề mang tâm lý mẹ chồng hoặc mẹ vợ, thấy hai người càng lúc càng tới gần nhau hơn, thì nhịn không được mềm nhũn ra, trong lòng lại có thêm một tia vui mừng thay.
Nhưng nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, lúc tổng giám đốc Thẩm đi đến bên đường bên kia, vô cớ lại vấp vào mép vỉa hè, cả người lao về phía trước, còn may ảnh đế Lương phản ứng kịp thời, nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy tổng giám đốc Thẩm.
Bởi vì đang ở trên đường, hai vợ chồng cũng không ôm nhau, Lương Trung Tuyền sau khi đỡ được tổng giám đốc Thẩm, khẽ rời ra một khoảng cách lễ phép, ôn nhu nói: “Ông xã, không sao chứ?”
[tích, nhiệm vụ thứ mười tám hoàn thành, chỉ số tình cảm +, tổng chỉ số tình cảm là ]
Hệ thống lắp bắp nói: [ký chủ, cậu thay đổi rồi, cậu bắt đầu biết đầu cơ trục lợi lừa chỉ số tình cảm của tôi hu hu hu…]
Tổng giám đốc Tổng cũng không bị tiếng oán trách của nó làm ảnh hưởng, lạnh nhạt gật đầu với Lương Trung Tuyền, hai người mới bình tĩnh lại đi đến trong xe, mà người quay camera ngoài ra cần có thời gian mới có thể chuyển cảnh sang camera giấu kín trong xe, trong thời gian đổi cảnh, Lương Trung Tuyền đã ôm tổng giám đốc Thẩm vào trong ngực, mặt vùi sâu vào cổ anh, vừa sến súa vừa đáng thương hề hề: “Hu hu hu, khoai tây, khoai tây của em…”
Theo lý thuyết, nghe thấy ảnh đế Lương nói như vậy với tổng giám đốc Thẩm, khán giả đều sẽ hi hi ha ha khuyên cậu quý trọng sinh mệnh, nhưng giờ phút này, không có ai chú ý đến chuyện đó nữa, mà tất cả đều chìm đắm trong câu “suýt nữa ngã” kia của tổng giám đốc Thẩm.
Tổng giám đốc Thẩm từ nhỏ đã học được cách che giấu cảm xúc, bất luận ở thời điểm nào đều trưng ra bộ mặt lạnh như băng, bởi vậy hắn vẫn luôn tự nhận kỹ thuật diễn của mình rất tốt, nhưng mà trên thực tế, so với lão công nhà mình vốn là diễn viên chân chính, kỹ thuật diễn của hắn cũng không tốt như hắn tưởng tượng.
Đặc biệt là ngôn ngữ cơ thể.
Vừa lúc nãy ở ven đường, cú ngã kia của tổng giám đốc Thẩm rốt cuộc có bao nhiêu giả tạo, đại khái là nếu đưa lên màn ảnh rộng thì sẽ bị vô số người đòi hoàn tiền vì loại giả tạo này.
Kỹ thuật diễn tốt chân chính rõ ràng là ảnh đế Lương, mặt không đổi sắc đi đỡ người, còn nhân cơ hội ôm người trong lòng một chút.
Khán giả xem bộ dạng đắc ý dào dạt của tổng giám đốc Thẩm tự cho là kỹ thuật diễn của bản thân tốt, thiếu chút nữa buồn cười chết mất, nhao nhao hô to đáng yêu.
— đây là cảnh ngã giả nhất mà ăn ngon nhất mà tôi thấy được trong năm nay
— ha ha ha ha ha ha làm thế nào mà mỗi ngày hai vợ chồng này đều có những cảnh quay nổi tiếng thế này!
— cho nên hắn chỉ là muốn ảnh đế Lương ôm một chút mà thôi ha ha ha ha! Giả vấp ngã, cười chết tôi mất!
— vừa muốn được lão công ôm một cái, vừa không muốn ném hình tượng xuống, thật đáng yêu, Kiều Kiều tôi cũng muốn ôm một cái
— cợt nhả nhất phải là ảnh đế Lương, ha ha ha còn hỏi tổng giám đốc Thẩm có sao không, thật là không để lại dấu vết đang diễn luôn!
— hai vợ chồng phối hợp diễn xuất với nhau
— có tổng giám đốc bên ngoài lãnh khốc, giữ khoảng cách với lão công, nhưng sau lưng lại giả bộ té ngã để được ôm một cái!
………
Có người đưa ra vấn đề, mấy năm trước lúc mọi người đều cho rằng quan hệ của hai người bọn họ không tốt, có phải hai vợ chồng cũng từng có những động tác nhỏ ngọt ngào như này nhưng không muốn cho người ngoài biết hay không?
Tổng giám đốc Thẩm từ lúc lên xe đã bị Lương Trung Tuyền ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng như đang dỗ dành trẻ nhỏ, vì thế không có nhìn ra trợ lý của mình và Tôn Duệ cùng ở hàng ghế phía trước đang sóng ngầm mãnh liệt, cũng không biết hành vi biểu diễn “tinh vi” lúc nãy của mình đã bị khán giả nhìn ra.
Hệ thống rất hiểu lòng người đột nhiên xuất hiện: [tích, ngu ngốc một cách đáng yêu, chỉ số tình cảm +, tổng chỉ số tình cảm là , ký chủ cố lên, ngốc một chút cũng được, chỉ số tình cảm sắp đạt rồi.]
Tổng giám đốc Thẩm đối với điểm vừa có này vô cùng khó chịu: [cậu mới ngốc.]
Trong lòng không rõ vì sao mình đột nhiên lại bởi vì “ngốc” mà được cộng chỉ số tình cảm, muốn lấy di động ra nhìn một cái, lại bị Lương Trung Tuyền ngăn cản: “Bảo bối, anh không nhớ em sao? Chẳng lẽ lực hấp dẫn của em đối với bảo bối không lớn hơn di động sao?”
Tổng giám đốc Thẩm lạnh lùng nhìn cậu: “Không nhớ.”
Lương Trung Tuyền: “Vừa nãy anh còn nói nhớ!”
Thẩm Úc Tiều: “Vậy em còn hỏi.”
Ảnh đế Lương từ trước đến nay đấu võ mồm đều không có cửa thắng chỉ yếu ớt rầm rì một tiếng, nhưng lại ôm tay anh không buông ra: “Anh lại bắt nạt em.”
Người xem sôi nổi phỉ nhổ hắn, hai người rốt cuộc là ai bắt nạt ai, ảnh đế Lương giá trang đáng thương cũng quá giống đi!
Bởi vì buổi tối chính là cuộc họp thường niên của tập đoàn, hai vợ chồng bàn bạc một chút, ý định trước cứ về nhà nghỉ ngơi, giữa trưa chuẩn bị thật tốt, buổi chiều cùng nhau đi đến công ty.
Vì phối hợp với hai vợ chồng ông chủ, cũng vì để tuyên truyền, năm nay tập đoàn nhà họ Thẩm và Tinh Vân cố ý cùng nhau tổ chức họp thường niên, cho nên, lần này ảnh đế Lương tham dự với tư cách ông chủ, cậu tuyệt đối không thể mặc bộ đồ thể thao trên người để đi được.
Trong căn hộ, a di đã làm xong cơm trưa chờ hai vợ chồng từ các nơi khác nhau vội trở về, phong trần mệt mỏi ăn cơm trưa xong, ôm nhau ngủ trưa.
Mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi một giờ bọn họ ngủ trưa, tên hai vợ chồng một lần nữa đứng đầu bảng hot search, không phải bởi vì phát sóng trực tiếp, mà là bởi vì những chứng cứ đã từng trước đây “Thẩm Úc Tiều chỉ đang chơi đùa Lương Trung Tuyền”.
Tổng giám đốc Thẩm tỉnh lại trước, không có đánh thức lão công nhà mình, mà cầm di động xem một lượt tin tức.
Từng đoạn video cũ được cắt thành hình động, tương xứng với từng văn bản diễn giải, làm các các fan nhao nhao hô to cô gái kính hiển vi thật trâu bò!
— bốn năm trước khi mới công khai tin kết hôn, hai người bị phóng viên bao quanh, hai người dưới sự bảo hộ của bảo tiêu từ công ty đi ra, tổng giám đốc Thẩm lạnh nhật, ảnh đế Lương không muốn nói nhiều, nhưng khi tiến về phía trước, tổng giám đốc Thẩm ôm ảnh đế Lương bị một cái microphone xô đến làm cho choáng váng, bằng kiểu ôm công chúa, bả vai đụng bả vai ảnh đế Lương, tay hai người cũng trong lúc vô tình cọ xát vào nhau.
Hình ảnh động, là ảnh phóng đại tay hai người cọ xát vào nhau
— ba năm trước trọng cuộc họp báo ra mắt sản phẩm điện tử của tập đoàn nhà họ Thẩm, ảnh đế Lương với tư cách là người phát ngôn chính cùng tổng giám đốc Thẩm đứng trên bục cắt băng, giữa hai người tuy có khoảng cách, nhưng khi bước lên bục, tổng giám đốc Thẩm đầu tiên là vô ý thức bước về hướng lão công nhà mình vài bước, bỗng nhiên tỉnh ngộ, lại đột nhiên thay đổi hướng đi trở về vị trí.
Sau này lại có truyền thông cắt câu lấy nghĩa, chỉ công chiếu phần sau lúc tổng giám đốc Thẩm tránh xa vị trí của ảnh đế Lương, làm chứng cứ cho rằng tổng giám đốc Thẩm chán ghét ảnh đế Lương, hận không thể cách xa hắn ra một chút.
— năm năm trước, tổng giám đốc Thẩm được mời tham gia phỏng vấn kinh tế, lúc ấy anh ấy mở ra kỹ năng trào phúng của mình khi người chủ trì luôn muốn hỏi về vấn đề sinh hoạt vợ chồng khiến cho người chủ trì không xuống đài được.
Đại đa số mọi người đều sớm biết tính cách của hắn nên cũng không quá để ý, nhưng cũng có không ít người bởi điều này mà chán ghét hắn, tìm mọi cơ hội công kích hắn.
Trong đó có một lần anh ấy đeo một chiếc ghim cài cài áo màu tím đồng tính vô cùng không phù hợp với hình tượng của hắn, bị người ta nói là không có phẩm vị trong một thời gian dài.
Nhưng lần đầu tiên phát sóng trực tiếp, khi người quay cameras quay trong phòng của hai vợ chồng, cái ghim cài áo rõ ràng nằm ở giá trang sức của ảnh đế Lương, cùng với một đống nút tay áo, cà vạt cũng màu tím đồng tính, hợp lại càng tăng thêm lý do thuyết phục.
— mấy tháng trước, khi toàn cư dân mạng đều nói về đề tài “Thẩm Úc Tiều bị tụt hạng No”, đề tài đó là bị thủy quân xoát lên, còn đề tài “Tình yêu thần tiên” rất nhanh bị chế giễu.
……
Các chi tiết nho nhỏ nhiều không đếm xuể, chỉ cần ở bên nhau, hai người luôn “Lơ đãng” đụng vào nhau một lần lại một lần, cho dù là thời điểm hai vợ chồng không xuất hiện chung một khung hình, những vẫn luôn có những đồ vật đơn giản hoặc dạng này hoặc dạng kia xuất hiện.
Các fan một bên nhìn phòng phát sóng trực tiếp, Thẩm Úc Tiều dựa ở trong ngực Lương Trung Tuyền, một bên xem đống hình động, chỉ cảm thấy đường rải quá mức.
Hai người này đã sớm công bố tin tức kết hôn, nhưng lại có một cảm giác tình yêu lén lút.
Mọi người đều đoán được, là tổng giám đốc Thẩm quá mức ngượng ngùng, mà đối mặt với tổng giám đốc Thẩm rụt rè lại lạnh nhạt, ảnh đế Lương thật sự gánh hết tiếng mắng chửi và nghi ngờ của người khác, cẩn thận giữ gìn vỏ bọc cho bảo bối nhà mình, giống như bây giờ, phối hợp biểu diễn với tổng giám đốc Thẩm.
Những âm thanh từ trước đến nay luôn châm chọc Lương Trung Truyền không xứng với tổng giám đốc Thẩm hoàn toàn biến mất.
Bọn họ xem phát sóng trực tiếp phát hiện tổng giám đốc Thẩm đáng yêu và tốt đẹp như thế nào, lại không ý thức được, cách đối xử bên ngoài của tổng giám đốc Thẩm vẫn không màng nhân tình như cũ.
Bọn họ để tay lên ngực tự hỏi, nếu chuyện này đặt trên người bọn họ, liệu bọn họ có thể chịu đựng được một ngày bị người khác hiểu lầm, bị mắng chửi, cũng chỉ vì muốn thỏa mãn tâm tư nhỏ của người yêu hay không.
Sau khi ảnh đế Lương bị kêu rút đao không biết bao nhiêu lần, rốt cuộc trong số người xem có người để lại bình luận “Muốn đoạt ảnh đế Lương”
Tổng giám đốc Thẩm nhìn thoáng qua camera ở đầu giường, hơi hơi nghiêng người, chụp ảnh màn hình điện thoại di động phòng phát sóng trực tiếp của chính mình, chỉ thấy anh nhìn chằm chằm những tài khoản để lại bình luận “Muốn cùng Kiều Kiều đoạt lão công” trầm ngâm một lát, sau đó click mở bình luận, lấy thân phận hội viên nội bộ cao quý, phát ra một bình luận từ tài khoản cao cấp có màu sắc rực rỡ:
— nằm mơ