Vân Ngọc liền hiểu ý của Khải Minh, nàng lập tức đi đến, lay Tiêu Minh nói.
"Đệ mau đồng ý, cơ hội này đệ không thể đánh mất được, sư phụ không tầm thường, lúc nãy đệ cũng có thể thấy được mà."
Tiêu Minh chần chừ một hồi, rồi quay qua nhìn một thiếu nữ bên cạnh, suy nghĩ gì đó.
Một lúc sau, Tiêu Minh liền đi đến trước mặt Khải Minh, quỳ xuống chấp tay hành lễ nói.
"Sư phụ bên trên, xin nhận con một lại!"
Khải Minh gật gật đầu, còn về vấn đề lễ nghĩa lúc trước Vân Ngọc nhập môn thì để sau, giờ quan trọng là giải quyết cái vấn đề trước mắt cái đã.
Vừa thu nhận xong đệ tử, tiếng hệ thống liền vang lên liên hồi.
Việc nhận được phần thưởng đối với Khải Minh không lạ lắm, nhưng nhiệm vụ ban bố từ Thần Long Tộc, lại làm cho Khải Minh kinh ngạc.
"Gì cơ, ta được bọn họ giao cho nhiệm vụ?" Khải Minh âm thầm trao đổi với hệ thống.
"Chuyện này để sau đi, để kết thúc bí cảnh này rồi mới quyết định được, hệ thống ngươi không thấy ta đang bận à." Khải Minh lắc đầu khổ sở, thật sự là ta hận tên đã tạo ra ta a, việc này chưa xong, liền có vụ khác chạy đến, đến khi nào ta mới có thể cưới vợ sinh con đây.
Bỏ qua chuyện này, hắn nhìn về đám người Bạo Linh môn nói.
"Giờ Tiêu Minh đã là đệ tử của ta, bây giờ các ngươi tiếp theo muốn gì?" Khải Minh vẻ mặt bình thản, tiện thể hắn cũng thả ra uy áp khủng khiếp lên đám người Bạo Linh môn.
Đám người Bạo Linh môn nghe vậy liền không nói gì, cho đến khi cảm nhận được một luồng uy áp kinh khủng từ trên người Khải Minh, tác dụng lên người bọn họ, luồng uy áp này rất mạnh, không những vậy nó còn mang theo một lượng sát khí khổng lồ bên trong nó, khiến cho đám người Bạo Linh môn chân tay run lẩy bẩy, một số người tu vi yếu hơn thì ngay lập tức phun một ngụm máu, một vài người trực tiếp hôn mê.
Đây chỉ là Khải Minh thả ra uy áp một phần một ngàn của mình, chứ hắn đã là cường giả Bán Tiên hậu kỳ, sắp thành Bán Thần, nếu hắn thả ra một nửa uy áp, hay toàn bộ uy áp, chắc có lẽ, một triệu, trăm triệu, hay cả tỷ người, cũng không đủ để cho hắn giết.
Không phải hắn không muốn giết người, mà là bởi vì do nhiệm vụ từ hệ thống, vả lại không phải lúc nào hắn cũng mãi chém chém giết giết chứ, ta không muốn trở thành sát thần a, bọn Tiên cảnh Thần cảnh nghe được lại truy sát ta thì khổ.
Đám người Bạo Linh môn lúc này đã chịu không nổi, tất cả đều ngã khụy xuống đất, không còn bất kì một ai còn đủ sức để đứng, thấy vậy Khải Minh liền thu hồi uy áp.
"Tất cả các ngươi, hôm nay ta tha cho các ngươi một lần, bây giờ thì lập tức rời khỏi đây, sau này thì nên tránh xa nơi này ra, còn không thì đừng trách ta!" Khải Minh bộ dáng mười phần điềm tĩnh nói.
Đám người Bạo Linh môn nghe vậy liền vui mừng không kịp, tất cả đều hấp tấp vội vàng đỡ lấy nhau, hướng phía dưới núi chạy đi, tình cảnh rất chi là hỗn loạn.
Khải Minh nhìn thấy đám người kia náo loạn mà chạy xuống núi, cũng chả biết nói gì, ôi cái bọn này, lúc nãy còn hổ báo lắm cơ mà.
Quay sang phía người Khang Thịnh môn, Khải Minh liền bắt gặp ánh mắt kinh ngạc cùng sợ hãi của bọn họ, hắn nhìn Tiêu Minh nói.
"Tìm cho ta một căn phòng để ta ở tạm cái a!"
Tiêu Minh nghe vậy liền khôi phục tinh thần, quả thật hắn lúc nãy cũng rất là kinh hãi, tuy không nhận trực tiếp cỗ uy áp kia, nhưng hắn cũng cảm nhận được sức mạnh khủng bố bên trong nó, quả thật, vị sư phụ này rất là mạnh a.
"Vâng, đệ tử nghe rõ!" Nói xong Tiêu Minh hướng phía nội môn của Khang Thịnh môn bước đi.
Mặc kệ đám người, Khải Minh hướng về phía một ngọn núi gần đó phóng đi.
Sau khi Khải Minh rời đi, đám người Khang Thịnh môn vẫn còn trong mơ hồ, nhưng một lúc sau, tất cả đều khôi phục tinh thần, tập trung thu dọn tàn cuộc của cuộc chiến lúc nãy.
Trận chiến lúc nãy bên tổn thất nhiều nhất chỉ là người của Khang Thịnh môn, vì bọn họ có đến gần ba mươi người chết, hàng trăm người bị thương, còn người Bạo Linh môn thì chỉ bị ngoại thương do uy áp từ Khải Minh.
Một bên khác, đám người đệ tử Khang Thịnh môn lúc nãy rời bỏ Khang Thịnh môn vẫn còn đang theo dõi trận chiến từ xa, từng người, từng người một, khuôn mặt buồn bã, bước chân nặng trĩu, từ từ, từ từ, hướng phía dưới núi bước đi, bọn họ bây giờ rất là hối hận, hối hận là tại sao lại sợ chết mà rời bỏ Khang Thịnh môn, nếu bọn họ không rời đi, thì bây giờ cuộc đời bọn họ đã khác rồi.
..............
Trở về với Khải Minh, hắn bây giờ đang trên đỉnh của một ngọn núi, mục đích của hắn đến đây là xem các phần thưởng mà hắn nhận được.
"Hệ Thống, tổng cộng ta hiện tại có những phần thưởng gì?" Khải Minh dáng vẻ rất vui mừng xen lẫn hồi hộp, chuyện này đương nhiên là vậy rồi, ai mà chả biết mình sắp mở quà mà tâm trạng không hồi hộp đúng không nào.
- Một lần triệu hoán ngẫu nhiên.
- Một lần triệu hoán tổ hợp.
- Một lần triệu hoán thần thú.
- Một lần triệu hoán chỉ định bửu bối thần kỳ Pokemon.
- Một Siêu Vũ Khí ngẫu nhiên -> từ Thần Sáng Tạo.
- Một lần quay thưởng huyết mạch.>
"Ôi, phần thưởng có phần khá nhiều a!" hắn nhìn những thứ nhận được mà kinh ngạc, không ngờ phần thưởng nhiệm vụ lần này lại quá nhiều như vậy, lại một lần buff nữa ư.
"Mở Siêu Vũ Khí ngẫu nhiên đi a, xem thử ta nhận được gì nào?" Khải Minh hào hứng nói.
Siêu Tàu Vũ Trụ.
Tên: SKDBVN -> Đến từ Tinh Cầu Kajonh.
Phẩm chất: Khoa học hiện đại ..
Phẩm chất tu chân: Siêu Thần cấp.
Phòng Thủ: Cấp Thần Cảnh.
Tấn Công: Cấp Tiên Cảnh.
Giới thiệu: + Là siêu phi thuyền vũ trụ, nó có thể chiến đấu, phòng thủ, thám hiểm, tìm kiếm,.....
Được sản xuất hoàn toàn từ chất liệu Silemennavins, một loại chất chỉ tồn tại duy nhất tại dãi thiên hà Bazax và chòm sao Thiên Linh Cự Giải, nó có tác dụng rất bền và cứng rắn, có thể chịu được một vụ nổ lỗ đen vũ trụ và một kích mạnh nhất từ Thần cảnh.
Tốc độ tối đa, một bước nhảy khoảng cách mười năm ánh sáng.
Kích thước: Chiều dài mét, chiều rộng phía trước phi thuyền mét, phía sau mét, chiều cao mét.
Siêu Phi Thuyền vũ trụ này có thể chứa một ngàn tàu đổ bộ vũ trụ và một triệu phi thuyền chiến đấu vũ trụ.
Có hệ thống vũ khí siêu tiên tiến.
Đặc điểm: Nhanh, gọn, mạnh mẽ.
Điểm yếu: Chỉ sử dụng được trong môi trường chân không vũ trụ.
Khải Minh xem xong thông tin giới thiệu liền chửi ầm lên.
"Hố cha nó, đoạn đầu còn tưởng bá lắm, đến cuối cùng thì chỉ được sử dụng ngoài vũ trụ, bây giờ thì ta ra vũ trụ để làm méo gì, phần thưởng này ta nhận chỉ để trưng à, định mệnh, tên Thần Sáng Tạo gì đó, hắn chơi ta à,..."
Dù cho Khải Minh có chửi bao nhiêu, hệ thống điều im lặng, không hề chả lời, và thế, hắn cứ đứng đó chửi, chửi mãi, chửi mãi,....một khoảng thời gian gian ngắn sau, sau khi Khải Minh hắn chán không còn chửi nữa, thì những người xung quanh ngọn núi mà Khải Minh đang ở đó, liền nhìn thấy rất nhiều, rất nhiều những đợt lôi kiếp khổng lồ, từ trên trời đánh thẳng xuống đỉnh của ngọn núi này, mọi người xung quanh đây điều nghĩ rằng, chắc có lẽ ai đó đang độ kiếp a.