Bên ngoài Sơn Hải thành.
Xe thú ra vào liên tục, nối liền không dứt.
Âm thanh mọi người bắt chuyện, và cả thanh âm phát ra từ tiếng trục xe nhấp nhô trên những thỏi đá ở trên đường, bọn chúng trộn lẫn chung một chỗ truyền vào trong tai.
Phu phụ Hô Lan cùng Vân Hải Thương Lam và một vài cường giả Thần Huyền cảnh đang đứng ở bên đường, tất cả mọi người là tới đưa tiễn Vân Hải Thương Lam.
Vân Hải Thương Lam tới Sơn Hải thành đã được một tháng, chuyện nên làm ở Sơn Hải thành đều đã làm, hắn cần phải trở lại Vân Hải chi đô chủ trì đại cục.
Tuy nhiên lúc sắp chia tay, Hô Lan nói với Vân Hải Thương Lam không phải là những lời quyến luyến khi chia tay, mà là thỉnh thoảng nhìn xem những xe thú lướt qua bên cạnh.
Sau khi những người khác rời đi, Vân Hải Thương Lam mở miệng.
"Sau khi Thiết Sơn các rời khỏi thì hồng sắc lệnh triệu tập của Bách Tông Liên Minh cũng không gọi tới nhân vật gì. Hô Lan huynh, ta rốt cục hiểu tại sao ngươi muốn đưa tin cho Thiết Sơn các." Tứ tin thế lực rời khỏi sẽ khiến cho đội quân liên minh này giống như không còn hồn, lúc hắn càng muốn rời khỏi thì hắn càng khiếp sợ với bức tranh này hơn.
Hô Lan cười khẽ một tiếng, nói: "Vân Hải huynh, liên quân này chính là như vậy, đặc biệt là hồng sắc lệnh tập kết đại biểu cho thảo phạt ở độ khó cao nhất, nếu như không có tứ tinh thế lực làm dê đầu đàn thì không ai nguyện ý xông pha cả."
"Tuy rằng Bách Tông Liên Minh sẽ không bỏ qua như thế, nhưng chỉ dựa vào những người này thì Bách Tông Liên Minh hẳn không thể động được Bất Hủ tông." Vân Hải Thương Lam gật đầu cười một tiếng, trong đầu hiện lên bộ dáng chiếc thuyền kia, có nó ở đó, Trấn Nhạc cảnh sẽ không thể làm gì được, sau đó hắn ôm quyền, nhảy lên xe thú, "Hô Lan huynh, cáo từ!"
"Vân Hải huynh đi trước một bước, chờ qua một tuần ta sẽ đi tới chỗ ngươi."
"Một lời đã định!"
"Vân Hải huynh đừng tới lúc đó không nỡ cho ta xem Tuyền Qua Đồ à nha."
"Có gì mà không bỏ được chứ."
Hô Lan khẽ gật đàu, dõi mắt nhìn xe thú dần dần đi xa.
Khi sắc trời dần đen dần, hắn mới cất bước rời đi.
Hắn phải đi Vân Hải chi đô, không vì điều gì khác ngoài việc tìm hiểu Bất Hủ tông, đồng thời cũng vì tấm Phong thuộc tính nhị tuyền Tuyền Qua Đồ kia.
...
Hải Long sơn.
Thoáng cái đã tới ngày rời đi.
Hôm nay đã là ngày thứ mười kể từ khi Tử Nhiên bế quan, đếm đầu ngón tay tính toán, tam tuyền Tuyền Qua Đồ hẳn nên thành hình.
Ôn Bình rất muốn có điểm danh vọng, mở ra đại sảnh nhiệm vụ, tất cả phải đạt được.
Về phần thăng cấp kiến trúc ngẫu nhiên, thật ra Ôn Bình không quá ưa thích, hắn biết bản thân không có vận may ngẫu nhiên năng cấp Thính Vũ các được.
Quan trọng nhất chính là, không vội nâng cấp Thính Vũ các.
Bởi vì điện thủ đã sắp ra khỏi vỏ.
"Lan thúc, kêu mọi người chuẩn bị một chút, giờ tý ngày mai, đúng giờ chúng ta sẽ rời khỏi Hải Long sơn trở về Đông hồ." Sau khi phân phó Lan Bằng một câu, Ôn Bình chuẩn bị đứng dậy rời đi.
Lan Bằng khẽ gật đầu, sau đó hỏi: "Vậy còn phụ thân ngươi, ngươi không đi?"
"Hắn đã không còn ở Huyền Sắc hồ."
"Không ở Huyền Sắc hồ?"
"Ừm, hắn được mẫu thân của ta mang đi rồi."
Nói xong, Ôn Bình cất bước rời đi.
Hắn không muốn tiếp tục nói thêm, giải thích tất cả mọi chuyện một lượt, như thế sẽ rất mất thời gian.
Nhưng hắn chưa đi được mấy bước, Bách Niệm Hương đã chạy tới, thở hồng hộc nói: "Ôn tông chủ, sư phụ người gọi ngài tới ngay lập tức!"
"Ừm."
Ôn Bình gật đầu, nhanh chóng đi theo sau lưng Bách Niệm Hương.
Khi đi tới cổ lâu, Tử Nhiên đã đứng ở đó, tay nắm một tấm Tuyền Qua Đồ, vẻ mắt đắc chí kia tựa như là một Tuyền Qua thần tượng vừa làm xong một tấm Tuyền Qua Đồ.
Rất khó tưởng tượng, mười năm thống khổ này đã bức nàng thành bộ dáng gì.
"Ôn tông chủ, may mắn không nhục sứ mệnh... Phẩm chất cao, tăng phúc đạt tới bảy thành. Lâm Khả Vô nói với ta rằng Ôn tông chủ là Hỏa thuộc tính dị mạch, thế nên tấm Tuyền Qua Đồ này vừa vặn tăng phúc Hỏa thuộc tính dị mạch." Tuyền Qua Đồ thuộc tính khác thì không thể sử dụng, mặc dù mười năm này nàng không làm Tuyền Qua Đồ, thế nhưng vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên được những điều căn bản nhất.
"Phải rồi, Ôn tông chủ chính là tiên thiên dị mạch?"
"Cũng không kém bao nhiêu."
"Vậy tấm Tuyền Qua Đồ này Ôn tông chủ nên tự mình sử dụng... Dựa trên cơ sở dị mạch, lại tăng phúc bảy thành thực lực, vậy quá kinh khủng. Nếu như có thêm nhu cầu, Ôn tông chủ có thể tìm ta, lão thân có thể chế tiếp." Tử Nhiên vội vàng đưa tấm Tuyền Qua Đồ đang cầm trong tay ra, Ôn Bình nhìn tới, chỗ bắt mắt nhất chính là ba vòng xoáy màu đỏ.
Bọn chúng đại biểu cho kỹ nghệ chế tác Tuyền Qua Đồ cao nhất ở Thiên Địa hồ!
Sau khi tiếp nhận Tuyền Qua Đồ, Ôn Bình lập tức hỏi hệ thống: "Hệ thống, cải tạo tam tuyền Tuyền Qua Đồ cần bao nhiêu?"
Lúc hắn mua Tuyền Qua Đồ thì còn lại viên bạch tinh.
"Cải tạo một lần tiêu tốn viên bạch tinh. Đối ngoại hạn chế bán ra: Làm xuất phẩm của siêu cấp tông môn, nửa năm chỉ cho phép bán ra một tấm, đồng thời giá cả không thể thấp hơn viên bạch tinh!"
"Không thể thấp hơn !"
Bạch tinh chuẩn bị cho cải tạo đã có.
Thế nhưng hạn chế này lại khiến cho hắn rất khó tiếp nhận.
Tam tuyền Tuyền Qua Đồ, theo hắn biết, nếu như có người xin tam tuyền Tuyền Qua thần tượng chế tác, phí tổn là viên bạch tinh. Tính tới vật liệu, gộp lại cũng chỉ khoảng viên. Nhị tuyền Tuyền Qua Đồ của hắn có thể bán hơn viên bạch tinh ở Vân Hải chi đô quả thật là lần đầu tiên xuất hiện, cho nên giá cả tương đương với tam tuyền Tuyền Qua Đồ.
"Xem ra không lấy được năng lực đặc thù phẩm chất cao nhất, tam tuyền Tuyền Qua Đồ không thể bán." Giá thấp nhất là viên bạch tinh, đoán chừng lại phải xuất hiện một cái thuộc tính dị mạch.
Ví dụ như: Lôi điện.
"Ôn tông chủ?"
Bỗng nhiên, bên tai vang lên một giọng nói.
"A... Có chuyện gì sao?"
"Không có chuyện gì... Lão thân thấy ngươi không nói gì cho nên muốn hỏi một chút, Ôn tông chủ phải chăng có ý kiến."
"Không có, rất tốt." Nói xong, Ôn Bình thu hồi Tuyền Qua Đồ, lại nói, "Phải rồi, Tử Nhiên tiền bối, giờ tý ngày mai ta sẽ rời khỏi Huyền Sắc hồ, người có muốn đi cùng một chỗ hay không?"
"Không được, Ôn tông chủ đi trước một bước, lão thân ở lại đây giải quyết xong một số chuyện, qua ít ngày nữa sẽ đuổi theo Ôn tông chủ." Tử Nhiên trả lời.
Ôn Bình khẽ gật đầu.
Chợt đi thẳng, một mình đi đến nơi ở của mình ở Hải Long sơn.
Sau khi nhìn quanh căn phòng, Ôn Bình trực tiếp giao tam tuyền Tuyền Qua Đồ cho hệ thống.
Phải chăng cải tạo?
"Cải tạo."
Đang cải tạo... Năng lực ngẫu nhiên đang được thu hoạch...
Nương theo thanh âm của hệ thống, Ôn Bình móc ra Mệnh Hạch Điếu Trụy, bảo vật phụ trợ thần kỳ có thể mang tới vận may nghịch thiên cho mình.
Dùng tay khẽ động.
Mặt dây chuyền động một chút, sau đó ngừng lại.
Lần cải tạo này không đạt được "chúc phúc" từ mệnh hạch.
"Xem ra ta... Cần người cứu hộ." Ôn Bình tự giễu cười một tiếng, đeo mệnh hạch lên cổ trở lại, sau đó chờ đợi kết thúc cải tạo Tuyền Qua Đồ.
Không có mệnh hạch, hắn cầu xin đừng nhận được năng lực đặc thù gân gà.
Cải tạo thành công!
Sau nửa nén hương, pop-up xuất hiện.
Tấm Tuyền Qua Đồ có ba vòng xoáy màu đỏ kia lại xuất hiện ở trong tay Ôn Bình, hắn vội vàng hỏi hệ thống: "Hệ thống, năng lực ngẫu nhiên là gì?"
Hệ thống trả lời: "Cưỡng chế tăng lên !"
"Cưỡng chế tăng lên , phẩm chất của nó ở trong Cải tạo trì là gì?"
"Trên mức trung, chủ yếu sử dụng để nâng cao cảnh giới tu luyện của pháp thuật hoặc mạch thuật. Nếu như tiểu thành thì có thể tăng lên tới viên mãn. Vượt qua hai cảnh giới."
"Mẹ kiếp..."
Lần này không có sự giúp đỡ của mệnh hạch, năng lực này có hơi quá gân gà rồi.
Hoàn toàn vô dụng a...
Loại mạch thuật này hoàn toàn có thể chậm rãi...
Khoan đã!
Ôn Bình bỗng nhiên ý thức được điều gì.
Đó chính là hai chữ cưỡng chế.