Bạch Thiên Tuyết " Đã có mặt đầy đủ hết chưa? "
Vệ sĩ " Dạ rồi thưa cô chủ "
Bạch Thiên Tuyết " Tốt nếu đã có mặt hết ở đây thì ta nói luôn, Bùi Dũng thiếu nợ ta cho nên hôm nay ta đến để đồi nợ "
Bùi Dũng " Tiểu thư người có thể cho tôi thêm vài ngày nữa có được không? "
Bạch Thiên Tuyết " Ta đã nói rồi, nợ một tuần sau trả bây giờ đến ngày rồi lại câu thêm thời gian sao "
Cô nói rồi ngồi thẳng dậy ngước mặt lên nhìn khẽ nhíu nhẹ mày lại.
Bùi Dũng " Tiểu thư tôi xin người cho tôi thêm vài ngày nữa nhất định tôi sẽ trả mà "
Bạch Thiên Tuyết " Ta rất ghét phải ngước lên nhìn người khác, ông nên biết điều này "
Bùi Dũng " Dạ dạ "
Ông ta khi nghe vậy thì liền quỳ xuống, cô nhìn vậy không khỏi khinh thường.
Bạch Thiên Tuyết " Đúng là khi có tất cả thì tưởng mình là cha thiên hạ, còn khi mất thì đến chó cũng chẳng bằng "
Ngọc Thố [ Ký chủ không phải người nói là giải quyết nữ chính sao mà còn chơi với ông ta? ]
Bạch Thiên Tuyết " Chơi từ từ mới vui mà "
Ngọc Thố [ Nhưng người không định về nhà sớm để ngủ sao, ngày mai còn hoàn thành nhiệm vụ rồi về với em ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm vậy kết thúc nhanh thôi "
Ngọc Thố [ Ừm em chờ ký chủ về ]
Khi nói chuyện với tiểu Thố xong thì cô nhìn những người nhìn như vệ sĩ kia, họ liền kéo những người hầu trong nhà đưa ra cổng và phát mỏi người một phong bì mỏng để họ đi, còn những người trong này thì toàn là sự căng thẳng.
Bạch Thiên Tuyết " Rồi bây giờ thì những người không liên quan đã đi, ta nên làm việc chính thôi nhỉ "
Cô vừa nói vừa đứng dậy quay người bước đi ra ngoài, khi cô vừa bước ra khỏi cửa một bước tiếng súng liền vang lên liên tục mấy phát, một lúc sau thì người bên trong đi ra cô không quan tâm mà lái xe về nhà cô leo lên phòng tắm rửa thay đồ đi ngủ, cho đến sáng hôm sau cô dậy khá trễ cho đến giờ cô mới chịu bước chân xuống khỏi giường.
Ngọc Thố [ Ký chủ sao hôm qua người lại không giết nữ chính mà chỉ bắt nhốt cô ta vào lồ ng sắt vậy? ]
Bạch Thiên Tuyết " Để cho cô ta ở đó chơi với chuột và dán là được rồi, không được giết đồng loại đó "
Ngọc Thố [! ] Nói chuyện như là người thật sự không làm gì cô ta ấy, cho người đánh rồi nhốt vào lồ ng sắt chơi với chuột và dán.
Cô cứ thế mà ở nhà nguyên ngày chỉ ăn ngủ rồi chơi, tiểu Thố thấy vậy thì cứ nghĩ ký chủ nhà nó sẽ làm biếng như ký chủ của những hệ thống khác thì bị hoãn sợ một phen.
Ngọc Thố [ Ký chủ sau hôm nay người không đi ra ngoài chơi vậy? ]
Bạch Thiên Tuyết " Hôm nay ta muốn giữ sức, chứ tối nay luôn phải giữ nụ cười rồi còn đi tiếp những tiểu thư thiếu gia khác nữa "
Ngọc Thố [ Thì ra là vậy cho nên hôm nay người không ra ngoài chơi ]
Bạch Thiên Tuyết " Chứ em nghĩ là gì hả? "
Ngọc Thố [ Không có gì đâu người cứ tiếp tục đi em đợi người về ]
Thời gian của cô cứ thế trôi qua tối đến, vì là chủ của buổi tiệc cho nên cả nhà phải đến nhà hàng sớm để chào đón khách, bây giờ ở phòng khách có hai ông bà đang đứng, người đàn ông có mái tóc màu đen được chải chuốt cẩn thận mặc trên bộ vest màu tro khí thế phong phạm nhìn ông như thôi, còn người phụ nữ kế bên có mái tóc màu vàng ươm được búi của một phu nhân cùng một bộ sườn sám.
Dương Mai " Bảo bối của ta con xong chưa, có cần ta giúp gì không? "
Bạch Thiên Tuyết " Dạ không cần đâu ạ, baba mama hai người đi trước đi con sẽ đến sau "
Bạch Ưng " Vậy được nhưng con phải chạy xe cẩn thận đó "
Bạch Thiên Tuyết " Dạ con biết rồi hai người yên tâm đi "
Cô nói xong thì hai người kia đi trước một lúc cô mới bước xuống và lấy xe chạy đi, đến nơi cô đi đường cửa sau vì sợ bị gặp mấy nhà báo này kia nọ, cho nên cô quyết định đi cửa sau vào và lên phòng nghỉ ngơi ngồi xuống.
Ngọc Thố [ Ký chủ tại sao người lại đi cửa sau vậy? ]
Bạch Thiên Tuyết " Vì ta không muốn gặp mấy tên nói nhiều lại làm phiền "
Ngọc Thố [ À thì ra là vậy, em chúc mừng người đã hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến, trả thù cho nguyên chủ ]
Bạch Thiên Tuyết " Ta biết rồi, mà thôi cũng đến giờ rồi làm nhiệm vụ cuối nào "
Cô nói rồi liền đứng dậy và bước đi, bây giờ buổi tiệc mới bắt đầu Bạch Ưng lên phát biểu và sắp bắt đầu điệu nhảy đầu tiên, cô từ trên lầu đi xuống khiến nhiều ánh nhìn tập trung vào cô, hôm nay cô mặc bộ váy màu đỏ tóc hai bên tóm lại buộc một cái nơ phía sau rất đơn giản nhưng lại xinh đẹp sang trọng, khi xuống đến chỗ đứng của Bạch Ưng thì có dừng lại.
Bạch Thiên Tuyết " Baba mama hai người nhảy bày đầu đi ạ, để con đàn cho hai người "
Bạch Ưng " Được vậy ta giao cho con "
Bạch Thiên Tuyết " Baba mama yên tâm giao cho con "
Bạch Ưng " Vậy bắt đầu thôi "
Bạch Ưng và Dương Mai hai người cứ thế mà bất đầu điệu nhảy đầu tiên, cô cầm lên cây violon kéo khiến mọi thứ như dừng lại mà rơi vào tiếng nhạc du dương
Khi kết thúc thì mọi người đồng loạt vỗ tay lớn, cô đi xuống chỗ Bạch Ưng và Dương Mai đang đứng đưa cho ông một cuốn sổ, ông khó hiểu nhìn cô rồi mở ra xem bên trong thì bất ngờ, bên trong là toàn bộ tài sản của Bùi gia người mà luôn tìm mọi cách hại công ty của ông.
Bạch Thiên Tuyết " Baba đây là quà sinh nhật của con dành cho người "
Ông nghe vậy thì cảm động ôm cô vào lòng, Bùi gia tuy không bằng Bạch gia nhưng lại có quan hệ với hắc đạo luôn luôn tìm cách cho Bạch gia suy bại, gần đây cũng tại vì Bùi gia cho nên ông luôn tìm cách cứu vãn cho nên luôn đi sớm về khuya, nhưng bây giờ đây con gái bảo bối của ông lại tặng món quà quá sức mong đợi.
Ngọc Thố [ Tinh chúc mừng mau xuyên giả đã hoàn thành, không biết ký chủ có muốn về không gian có hay không? ]
Bạch Thiên Tuyết " Có "
Ngọc Thố [ Tiến hành rút linh hồn !.
!.
!.
rút linh hồn hoàn tất, chào mừng ký chủ về nhà ].