Mở mắt ra thì cô thấy mình ở trong một căn phòng tối tăm, không nhìn thấy được gì thì liền gọi tiểu Thố.
Bạch Thiên Tuyết " Tiểu Thố à, đây là lúc nào của cốt truyện? "
Ngọc Thố [ Bây giờ là lúc nguyên chủ vừa bị nữ chính cho người đánh ngất và bắt nhốt nguyên chủ ]
Bạch Thiên Tuyết " Vậy khi nào thì mạt thế bất đầu? "
Ngọc Thố [ Tối nay sẽ có một cơn mưa, cũng là lúc mạt thế bất đầu ]
Bạch Thiên Tuyết " Nếu vậy thì ta bây giờ nên ra khỏi đây và đi mua đồ ăn dự trữ mới được, nhưng tiểu Thố à làm gì mới có được năng lực thức tỉnh vậy "
Ngọc Thố [ Nếu muốn có năng lực thức tỉnh, thì ký chủ phải có được tinh thạch của tan thi cấp hai trở lên, sau đó nuốt nó thì phải chịu một cơn đau rồi năng lực mới được thức tỉnh ]
Bạch Thiên Tuyết " Nói vậy thì ta phải nuốt một thứ như vậy vào người "
Ngọc Thố [ Đúng vậy ký chủ ]
Bạch Thiên Tuyết " Có cách nào khác để thức tỉnh, mà không phải nuốt thứ như vậy vào bụng không? "
Ngọc Thố [ Có ký chủ ]
Bạch Thiên Tuyết " Cách nào vậy "
Ngọc Thố [ Trong cửa hàng hệ thống có bán những thứ có thể thức tỉnh năng lực, ký chủ có muốn mua không? ]
Bạch Thiên Tuyết " Có thể cho ta xem trước được không "
Cô vừa nói xong thì trước mặt cô hiện một cái bảng, bên trong là những vật phẩm của cửa hàng hệ thống, những thứ trên màng hình toàn là kẹo có những hình thù và màu khác nhau, cũng như hệ khác nhau.
Bạch Thiên Tuyết " Có tất cả các hệ luôn sao "
Ngọc Thố [ Đúng vậy ký chủ cửa hàng của hệ thống có bán tất cả các thứ, nhưng chúng sẽ tùy vào thời gian và công dụng mà giá cả sẽ thay đổi, vậy ký chủ muốn mua kẹo năng lực hệ gì em sẽ báo giá ]
Bạch Thiên Tuyết " Ta sẽ mua hệ quang và hệ mộc vĩnh viễn bao nhiêu vậy "
Ngọc Thố [ Hệ quang là một hệ hiếm và vĩnh viễn trị giá là còn hệ mộc thì cửa hàng sẽ tặng cho người vì lần đầu mua và mua loại hiếm còn vĩnh viễn ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm vậy thì bây giờ em có thể chỉ đường để ta ra khỏi đây được không, trong đây tối quá ta không thể thấy được cái gì cả "
Ngọc Thố [ Ký chủ chỗ người đang đứng đi thẳng về phía trước, là tới cửa ra em sẽ mở cửa cho người ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm "
Cô nghe lời tiểu Thố đứng dậy đi thẳng một lúc thì mới tới và mở cửa đi ra ngoài, vì cửa đã được tiểu Thố mở khóa cho nên cô đi ra rất nhẹ nhàng, ra được bên ngoài thì trời cũng bắt đầu tối dần cô liền chạy theo trí nhớ của nguyên chủ về tới nhà.
Vì người nhà luôn bận rộn nên nguyên chủ thường ở nhà cùng những người hầu, khi cô vào nhà thì người hầu hai bên xếp thành hàng dài cuối người xuống chào, quản gia đi lại cuối người chào cô rồi giúp cô cầm chiếc cặp trên tay cô, vì nguyên chủ là người luôn hiểu chuyện và rất ít nói người hầu trong nhà đều biết nên cũng không có biểu hiện gì lạ, cho nên cô liền đi lên phòng nguyên chủ và đống cửa lại.
Cô vừa vào phòng thì nhìn xung quanh, căn phòng có màu chủ đạo là màu trắng và cũng không quá cầu kỳ, rồi cô liền đi lại mở tủ quần áo lấy đồ, thì khá ngạc nhiên khi đồ của nguyên chủ không phải là như những cô tiểu thư khác đều thích mặc váy này nọ, cô cũng không nghĩ nhiều liền lấy đại một bộ rồi đi vào nhà tắm.
Không lâu sau thì cô bước ra và nhìn trong mình trong gương, nguyên chủ lần này có một mái tóc màu trắng pha một chút tím đã được cô cột lên, đôi mắt màu xanh của đại dương, và đặt biệt là một lo li chính hiệu, trên người cô bây giờ mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng một cái váy đen dày đến đầu gối, một đôi giày búp bê đen, đơn giản nhưng lại đẹp.
Rồi cô liền đi xuống dưới lầu, quản gia thấy vậy thì đi lại.
Quản gia " Tiểu thư người định đi đâu sao, thiếu gia sắp về đến rồi "
Bạch Thiên Tuyết " Đúng vậy ta đi ra ngoài một chút sẽ về "
Quản gia " Vậy tiểu thư có cần vệ sĩ đi cùng không "
Bạch Thiên Tuyết " À không cần đâu, tôi chỉ đi TTTM mua một chút đồ thôi, vậy tôi đi đây "
Quản gia " Tiểu thư đi vui vẻ "
Khi nói chuyện xong cô liền bước ra ngoài và lên xe chạy đi đến căn biệt thự riêng nguyên chủ được ba mẹ mình tặng nhân dịp sinh nhật, đến biết thự cô đi vào ngồi xuống ghế sofa.
Bạch Thiên Tuyết " Tiểu Thố em ra đây nào "
Ngọc Thố [ Ký chủ người gọi em ]
Bạch Thiên Tuyết " Ừm đưa thuốc thức tỉnh cho ta nào "
Ngọc Thố nghe xong liền chỉ đưa ra cho cô, thấy được hai viên kẹo đó thì cô không chần chừ mà cho vào miệng một lược, vừa nuốt xuống chừng giây sao có một cơn đau từ bên trong như muốn nổ tung nhưng lại như có một thứ gì đó ngăn chặn, cơn đau kéo dài đến phút sau mới dần dịu xuống.
Ngọc Thố [ Ký chủ người thấy thế nào rồi, còn đau ở đâu không ]
Bạch Thiên Tuyết " Ta không sao, chỉ là lúc đầu quá đau mà thôi, còn bây giờ thì ổn hơn rồi "
Cô trả lời với giọng nói yếu ớt, rồi ngồi dậy luyện tập lên cấp, vì khi mua thuốc thì có một cuốn sách hướng dẫn sử dụng, tầm tiếng sau thì cô lên được hẳn Cấp, vì thuốc này có thêm cả thiên phú cực kỳ cao, cô thấy vậy thì cũng đi ra lên xe đi TTTM vào trong cô mua cực nhiều đồ và cả đồ ngọt nữa, vì thân hình nguyên chủ rất nhỏ và ốm, nên người ngoài nhìn thì cũng chỉ nghĩ muốn ăn nhiều để cao lớn hơn.
.