Lửa ngày càng lớn đã cháy đến, cô không cảm thấy nóng mà chỉ thấy khó chịu vì khói làm cho cô khó thở hơn, cô nhìn xuống bên dưới thì chỉ thấy mờ có nhiều người đang đứng xem mà hò hét.
Bạch Thiên Tuyết " Sao lại không thể thấy rõ gì! tại sao nguyên chủ lại che cái khăn đen cả khuôn mặt, thật khó chịu! "
Ngọc Thố [ Ký chủ bây giờ không phải lúc nói chuyện này đâu, người nhanh chóng tìm cách thoát khỏi dây trói, nếu không người sẽ bị thiêu chết thật đó! ]
Bạch Thiên Tuyết " Được, sau khi giải quyết xong thì chúng ta có chuyện cần phải ngồi uống trà nói chuyện! "
Vừa nói thì không còn thấy cô nữa chỉ còn mấy cọng dây trói cô rơi xuống lửa, khiến những người đang xem phải ngơ ngác, nữ chính Hà My đang ngồi bên trên thì đứng bật dậy.
Hà My " Không thể nào, các ngươi nhanh chóng đi tìm ả về bằng được cho ta! "
Nữ chính rằng giọng nói lớn, những hiệp sĩ cũng nhanh chóng nhận lệnh mà chạy đi, cô thì đã ở trong không gian vừa ngâm nước nóng vừa khó chịu mà kì người.
Bạch Thiên Tuyết " Toàn là một đám không ra gì, có muốn thiêu sống thì cũng phải cho người ta tắm rửa sạch sẽ chứ! "
Bạch Hổ " Chủ nhân người đừng kì nữa, nếu không thì thực sự bị tróc da cả đó! "
Bạch Thiên Tuyết " Ta phải làm sao đây, lần này xuyên vào một người nghèo nàn như này, ngay cả một bộ đồ cũng không có! "
Cô tìm khắp người nhưng không có bất kỳ một cái túi hoặc không gian giữ đồ, chỉ có thể quấn khăn lên bờ chán nản ngồi xuống cái ghế đặc bên cạnh
Bạch Thiên Tuyết " Không phải nói nguyên chủ là một đại phù Thủy sao, sao lại không có cái gì vậy nè, ngay cả một bộ đồ cũng không có! "
Cô hỏi nhưng lại không nghe Tiểu Thố trả lời, cô cũng không nói gì nữa Bạch Hổ biến thành hình dáng con người từ ngoài đi vào trên tay cầm một bộ váy.
Bạch Hổ " Chủ nhân người mặc bộ này đi! "
Bạch Thiên Tuyết " Được, mà này một lúc nữa ngươi hay là Hắc Báo đi qua không gian xem Tiểu Thố ở đâu, nếu đang trốn và cố tình không trả lời liền đem qua đây, còn nếu không thấy thì để lại tờ giấy ta cần gặp gấp là được! "
Bạch Hổ " Vâng, để tôi giúp người thay đồ! "
Sau khi thay đồ cô đi lại cái kiến lớn nhìn thì thấy trên khuôn mặt vẫn đeo cái khăn đen che mặt, cô thẳng tay gở xuống thì khá bất ngờ.
Bạch Thiên Tuyết " Hóa ra là bị vô cảm, nhìn khuôn mặt này xinh thật nhưng lại không thể biểu hiện cảm xúc, tiết thật nếu cười lên một cái không chừng lại thật sự nam nữ đều thích! "
Sau khi chuẩn bị xong cô cũng ra ngoài, cái nón cũng được cô cất vào nhẵn không gian, những người kìa đều đã không còn, vì đã gỡ bỏ khăn nên không một ai nhận ra cô nhưng thay vào đó cô bị nhiều người chú ý vì cái nhân sắc quá nổi bật, cô cũng không để ý nhiều mà đi vào một nơi mua giới một lúc sau đi ra đã cầm trên tay vài tờ giấy nhà.
Bạch Hổ " Chủ nhân tại sao người lại mua nhiều nhà như vậy? "
Bạch Thiên Tuyết " Nếu muốn giàu thì phải đầu tư, với lại ta chỉ mua ba căn một căn ở gần thánh đường là để chú ý đến hành động của bọn người của nữ chính, một căn gần lâu đài thì để mình ở, căn cuối cùng thì dùng để mở cửa hàng kinh doanh! "
Bạch Hổ " Chủ nhân người định kinh doanh về mặt hàng gì? "
Bạch Thiên Tuyết " Chuyện đó thì sau này ngươi sẽ biết còn bây giờ chúng ta phải đi đến buổi đấu giá tại chợ đen mua vài người hầu đáng tin tưởng nào! "
Vừa nói liền đi, ba tờ giấy đã được cô cho vào một cái hộp khóa lại cho vào không gian, đến nơi cô đã bỏ ra một đồng vàng lớn để mua hẳn cả một phòng sang, họ đưa cho cô một cái thẻ màu xanh đen cùng một cái mặt nạ trắng, cô nhận lấy thì có người đưa cô lên phòng.
Vào phòng thì họ ngay lập tức đưa cho cô một cuốn danh sách những món hàng hôm nay sẽ được đưa lên đấu giá, cô cầm lên xem một lúc thì chú ý được không ít người, cô xem qua một lượt thì xem đến cuốn khác không phải hàng đấu giá, cô còn đang suy tư thì lại nghe thấy tiếng của Hắc Báo.
Hắc Báo " Chủ nhân bên không gian không có Ngọc Thố chỉ còn lại một không gian trống! "
Bạch Thiên Tuyết " Vậy người hãy chú ý thường xuyên một chút, khi nào Tiểu Thố về thì báo cho ta một tiếng! "
Hắc Báo " Đã rõ! "
Bạch Thiên Tuyết Bây giờ nhiệm vụ thì không có, người giao nhiệm vụ cũng không thấy, thật sự là càng ngày càng khiến mình khó chịu mà! "
Đang suy nghĩ thì cô nghe tiếng của người đứng ra đấu giá, cô không phân tâm nữa mà tập trung vào buổi đấu giá, sau cả một buổi thì cô mua cũng hơn mười món hàng trong buổi đấu giá, buổi đấu giá kết thúc thì cô phải tự thân mình đi nhận hàng, vừa vào phòng thì cô đã thấy có hai người ngồi nói chuyện.
Lý Khang " Xin chào tiểu thư, mời tiểu thư ngồi! "
Bạch Thiên Tuyết " Không phải chỉ là giao vài món hàng thôi sao, sao lại có thêm người ngoài tham gia cùng! "
Lý Khang " Có lẽ tiểu thư đã hiểu lầm, đầy là người sẽ lặp khế ước cho tiểu thư cùng mấy món hàng kia, để sau này chúng không có ý định phản bội và bỏ trốn khỏi chủ! "
Bạch Thiên Tuyết " Nếu vậy thì không cần đâu, người của tôi thì tôi có thể giữ, chứ không cần những thứ như vậy! "
Hai người kia như thấy cô bắt đầu thấy khó chịu nên người kia đứng dậy rời đi, tên Lý Khang kìa nhìn vậy cũng đứng dậy cuối người xuống.
Lý Khang " Thật sự xin lỗi tiểu thư về sự sắp xếp không chu toàn của mình khiến tiểu thư đây khó chịu, tôi họ Lý tên Khang không biết được có vinh hạnh được biết tên của tiểu thư đây? "
Bạch Thiên Tuyết " Tôi Hạ Nguyệt Băng, nếu đã nói xong thì nhanh chóng đưa người ra để tôi còn về! "
Lý Khang " Tiểu thư cứ từ từ uống chút trà rồi chúng ta nói chuyện! "
Bạch Thiên Tuyết " Xin thứ lỗi nhưng tôi đây còn có việc bận cần về sớm, không có nhiều thời gian mà ngồi uống trà và từ từ nói chuyện cùng ngài! "
Cô từ chối thẳng khiến Lý Khang cứng họng không thể nói thêm mà cho người đem những người mà cô đã chọn vào, cô đưa số tiền ra trả ký tên vào giấy, Những tờ giấy bán thân của họ cô cũng đã cầm trên tay, cô búng tay một cái những tờ khế ước cũng biến mất, Lý Khang cũng bất ngờ một phen.
Lý Khang " Thật không ngờ tiểu thư đây là người hoàng tộc, xin lỗi vì sự thô lỗ lúc nãy của tôi, sau này mong tiểu thư chiếu cố đôi chút! ".