Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vệ Tây Lẫm V: Hôm nay ngươi đối xử lạnh nhạt với ta, ngày mai ta cho ngươi trèo cao không nổi. ╭(╯^╰)╮
Vệ Tây Lẫm dùng di động Vệ Vân Phong đưa gọi điện cho Mập Mạp, Mập Mạp xuất hiện rất nhanh, một tay xách theo thùng dụng cụ, một tay khác còn cầm cái đùi gà đang gặm, hai ba miếng ăn xong, lau lau tay, bước nhanh tới.
"Tây Lẫm."
"Mập Mạp, xe bạn ta hỏng rồi, ngươi giúp chúng ta nhìn xem nó là bị gì thế."
Mập Mạp nhìn đến dấu hiệu vốn và lãi, hai mắt sáng ngời, ánh mắt lướt một vòng quanh xe. Nam nhân nào lại không yêu xe? Hắn hận không thể tiến lên sờ sờ một lúc, nhưng nhìn Cố Duyên Tranh, vừa thấy liền hiểu thân phận không tầm thường, không dám sờ loạn.
"Được, ta nhìn xem."
Mập Mạp mở nắp capô xe ra kiểm tra một lần, lại chui xuống xe chuyển qua chuyển lại hơn mười phút, bất đắc dĩ đành lắc đầu, "Tài sơ học thiển, không phát hiện thấy vấn đề chỗ nào cả."
(Tài sơ học thiển: tài hèn học ít)
Vệ Tây Lẫm cũng không còn cách nào khác, nhìn Cố Duyên Tranh. Mập Mạp tay nghề sớm xuất sư, ngay cả hắn cũng kiểm không ra, chỉ sợ là vấn đề lớn, một chốc khẳng định không sửa được.
Cố Duyên Tranh không thèm để ý nói: "Không có việc gì. Trước ngừng ở nơi này, ngày mai ta tìm người tới kéo xe."
Vệ Tây Lẫm thuận thế nói: "Xem ra ngươi hôm nay thật không thể đi. Nếu không chê, hay tới nhà ta làm khách đi, thuận tiện còn có thể sạc di động."
Cố Duyên Tranh chần chờ hai giây, "Tiện sao?"
"Tiện." Vệ Tây Lẫm cười tủm tỉm.
"Vậy làm phiền rồi." Cố Duyên Tranh hơi mỉm cười.
Vệ Tây Lẫm vui lên, "Ta trước sẽ giới thiệu với ngươi người nhà của ta. Xe đậu ở chỗ này không sao đâu, ta tìm người trông giúp ngươi."
Cố Duyên Tranh gật gật đầu, từ trong xe xách ra hai cái túi giấy, khóa cửa xe, đuổi theo Vệ Tây Lẫm.
Vệ Tây Lẫm kêu một đứa nhỏ hỗ trợ trông xe, miễn cho bị người dụ dỗ, hứa sẽ đãi hắn ăn ngon, sau đó kéo Cố Duyên Tranh đến chỗ ba Vệ bên kia, giới thiệu ba Vệ, Vệ Vân Phong cùng Vệ Trừng Trừng cho y biết.
Cố Duyên Tranh liếc nhìn Vệ Trừng Trừng một cái. Chuyện Vệ Tây Lẫm có muội muội là sự thật, nhưng cho dù tính là sự thật cũng không thể chứng minh lúc trước Vệ Tây Lẫm nhờ Tâm Tâm thử quần áo không phải nghĩ muốn đến gần y. Ừ chính là như vậy.
Trong nhà có khách quý, ba Vệ cũng không đứng nhìn, mua hai con cá lớn, mấy người cùng nhau về nhà.
Tính mẹ Vệ xưa nay vốn nhiệt tình, ai cũng có thể trò chuyện, thấy Cố Duyên Tranh, liền khen y lớn lên đẹp trai, lại như nhân viên chào hàng, thâm ý bảo đồ ăn nông thôn kỳ thật còn ngon hơn so với thành phố, nói y bữa trưa nên ăn nhiều một chút.
Vệ Tây Lẫm lúc đầu còn lo Cố Duyên Tranh chê cười, không nghĩ tới y thế mà nói chuyện rất hợp với mẹ Vệ, ít nhất mặc kệ mẹ Vệ nói cái gì, y đều có thể nói đúng trọng tâm câu chuyện. Điểm này làm Vệ Tây Lẫm rất là ngoài ý muốn.
"Ngươi có mang đồ sạc không? Ổ điện ở chỗ này."
Vệ Vân Phong không lâu sau nhận vài cuộc điện thoại, nói chuyện điện thoại xong, đi tới giải thích: "Ta dùng tiền Tây Lẫm đưa mở một dịch vụ chuyển phát nhanh trong trường, làm ăn cũng không tồi."
Vệ Tây Lẫm cao hứng thay hắn, "Đại ca chủ ý này của ngươi không tệ nha. Mua hàng online vừa mới thịnh hành, tương lai nhất định có thể trở thành một loại xu thế, sinh viên lại là đối tượng hay theo đuổi trào lưu nhất. Nếu làm lâu dài, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể càng làm càng tốt."
Vệ Vân Phong nói: "Ta liên hệ với vài công ty chuyển phát nhanh để hợp tác rồi, thời điểm vừa thành lập chuyển phát nhanh, sinh ý cực tốt. Nhưng đại khái qua một tuần trong trường liền có người chạy theo, đoạn thời gian ấy, sinh ý từng chút lại giảm xuống."
Vệ Tây Lẫm ngạc nhiên nói: "Khu trường học cũ các ngươi lớn như vậy, lẽ ra công ty chuyển phát nhanh sẽ không đồng ý thiết lập một điểm chuyển phát thứ hai mới phải chứ?"
Vệ Vân Phong lắc đầu, "Người nọ có chút quan hệ, vẫn là xây được, lấy bớt không ít khách hàng. Sau ta nhờ vài nam sinh nữ sinh dễ nhìn trong trường đến giúp giao hàng, lại mời một anh em xã giao cùng gia nhập, giúp hắn tăng liên hệ với người bên công ty chuyển phát nhanh, sinh ý lúc này mới ổn định, nhưng so với lúc đầu vẫn kém xa."
Vệ Tây Lẫm hỏi: "Kia đại ca, ý của ngươi là, tiếp tục làm hay vãn là đổi sang mặt hàng khác?"
"Tiếp tục làm." Vệ Vân Phong trước kia cũng tự tin, nhưng cái loại tự tin này rất nặng nề ngột ngạt, còn hiện tại lại là một loại tự tin đường hoàng, người nhìn qua sẽ thấy sức sống tràn trề, bởi vậy có vẻ càng soái, "Nếu gặp được khó khăn liền lùi bước, làm chuyện gì cũng không thể thành công. Ta đang suy nghĩ biện pháp lôi kéo công ty chuyển phát nhanh chọn bên ta, Tây Lẫm ngươi cũng giúp ta nghĩ chút cách đi."
"Cách thì có rất nhiều." Vệ Tây Lẫm có kiến thức kiếp trước, biện pháp đặt bút xuống liền viết được, "Một loại là nhằm vào công ty chuyển phát nhanh, một loại là nhằm vào học sinh. Công ty chuyển phát nhanh coi trọng nhất chính là nhanh chóng và an toàn, điểm này đơn giản, nhắc cấp dưới của ngươi chịu khó chút, cẩn thận tỉ mỉ là được; mặt khác nhắm vào học sinh, ví như lúc đưa hàng cho học sinh hẳn sẽ nhắn tin hoặc gọi điện trước a? Có thể dùng một ít loại ngôn ngữ nghịch ngợm thú vị, như là nói 'Quý khách thân mến, hàng chuyển phát của em đã đến tới rồi, phiền em có rảnh tung tăng đến bên anh như một chú nai con không', lại như 'Chủ nhân, ta là bảo bối chuyển phát nhanh của ngươi, ta bị bắt cóc, ở địa điểm nào đó, nếu ngươi không tới giải cứu ta bọn họ sẽ gϊếŧ con tin đó'...... Còn có thể in một ít tấm card nhỏ, tùy bưu kiện đưa cho các khách hàng, mặt trên viết một vài câu đặc biệt, cố gắng làm sao cho mỗi tấm card đều khác nhau, chi phí làm cái này cũng không cao."
Vệ Vân Phong, ba Vệ với Vệ Trừng Trừng nghe được liền sững sờ. Giao hàng mà thôi, còn có thể đa dạng như vậy hả?
Cố Duyên Tranh vẫn luôn lắng nghe, ngẫu nhiên nhìn Vệ Tây Lẫm một cái, chỉ cười không nói.
"Chỉ cần đơn vị chuyển phát nhanh của các ngươi có điểm đặc sắc, học sinh ký gửi hàng qua bưu điện khẳng định sẽ càng nguyện ý nhận hàng từ các ngươi, đổi lại có thể gây áp lực cho bên công ty chuyển phát kia, công ty bên ấy sẽ càng hài lòng cho các ngươi đến phụ trách mảng giao hàng này." Vệ Tây Lẫm nói tới miệng khô, uống một ngụm nước, "Biện pháp có rất nhiều, chủ yếu chính là làm cho khách hàng cảm thấy bản thân được coi trọng. Đại ca, kỳ thật ta cảm thấy ngươi không bằng dứt khoát đăng ký một phòng làm việc, hoàn toàn độc lập bước ra hợp tác cùng công ty chuyển phát nhanh, như vậy, lợi ích thu được trong trường ngươi cũng không phải chia phần bên kia, thu được càng nhiều. Cố thiếu, ngươi chỉ đạo hai câu?" Hắn không rõ ràng lắm Cố Duyên Tranh rốt cuộc là làm gì, nhưng hắn cảm giác Cố Duyên Tranh hẳn là hiểu mấy chuyện này.
Cố Duyên Tranh khẳng định nói: "Có thể thực hiện. Ngươi nói rất hay."
Vệ Tây Lẫm cười với y, tiếp tục nói: "Còn có, ta còn có thể sáng ta cho các ngươi một bài 《 Bài hát của nhân viên chuyển phát nhanh 》."
Vệ Vân Phong vừa nghe, kích động nuốt nước miếng, nhiệt tình mười phần.
"Tốt! Chờ sau khi về trường ta sẽ lập tức thực hiện chuyện này."
"Ăn cơm!"
Mẹ Vệ trong phòng bếp hô một tiếng, Vệ Tây Lẫm, Vệ Vân Phong cùng Vệ Trừng Trừng ba người đứng dậy đi phòng bếp hỗ trợ bưng thức ăn.
Cố Duyên Tranh có chút luống cuống đứng lên, bị Vệ Tây Lẫm ấn ngồi xuống.
Đồ ăn đều bày ra bàn, Vệ Tây Lẫm cầm di động chụp bức ảnh đăng Weibo, còn cố ý @Trợn mắt, có bản lĩnh liền phục chế bức ảnh này một lần.
"Mẹ ta làm cá là tuyệt nhất, nếm thử." Vệ Tây Lẫm sợ Cố Duyên Tranh không quen ăn cùng nhiều người như vậy, trước gắp hai miếng cá bỏ vào chén cho y.
"Cảm ơn." Cố Duyên Tranh nếm nếm cá, gật gật đầu, nói với mẹ Vệ, "Bác gái làm cá ăn rất ngon, một chút cũng không tanh, hơn nữa rất dễ tách lấy."
Mẹ Vệ vui tươi hớn hở, "Thích ăn liền ăn nhiều một chút, Tây Lẫm, ngươi giúp bạn gắp đồ ăn."
"Cháu sẽ không khách sáo." Cố Duyên Tranh thực thích không khí nhẹ nhàng như vậy.
Vệ Tây Lẫm cho rằng loại quý công tử như Cố Duyên Tranh này, ăn cơm canh đạm bạc dù ít dù nhiều cũng sẽ có chút không được tự nhiên, không nghĩ tới thế nhưng Cố Duyên Tranh ăn cũng không ít, ăn hai chén cơm, còn ăn không ít đồ ăn.
Thấy y ăn nhiều, mẹ Vệ và ba Vệ đều rất cao hứng.
Buổi chiều, Cố Duyên Tranh vẫn không liên hệ với dịch vụ kéo xe cùng sửa xe đã đến. Vệ Tây Lẫm dẫn y đến bên hồ đi câu cá, ra cửa phía trước nhìn thoáng qua di động đặt trên tủ đứng, cố ý không lấy.
Bên hồ, hoạt động bắt cá vẫn còn tiếp tục.
Vệ Tây Lẫm chào người chủ, mang theo Cố Duyên Tranh đến hồ bên kia câu cá.
"Cố thiếu, sao ngươi lại một mình đến nơi hẻo lánh thế này?"
Sau khi cùng nhau ăn qua một bữa cơm, Vệ Tây Lẫm cùng Cố Duyên Tranh thuận thế tự nhiên quen thuộc với nhau một chút, liền hỏi ra vấn đề này.
Cố Duyên Tranh thả ghế đẩu xuống, "Nghe người ta nói bên này phong cảnh không tồi, tới giải sầu."
Vệ Tây Lẫm nhìn nhìn vật dụng mang theo, "Đã quên mang thùng nước đựng cá. Ta không đem di động, ngươi gọi vào di động của ta, bảo Trừng Trừng đem thùng nước tới đây đi."
Cố Duyên Tranh đã ngồi xuống bắt đầu câu, nhìn mặt hồ, thong thả ung dung nói: "Ngươi trở về lấy, thuận tiện mang cho ta chai nước."
Vệ Tây Lẫm: "...... Ngươi gọi điện thoại đơn giản hơn không."
Cố Duyên Tranh dừng một chút, "Di động thiếu tiền."
"Đùa cái gì vậy? Di động thiếu tiền, loại sự tình này sẽ xuất hiện ở trên loại người như ngươi sao?" Vệ Tây Lẫm tỏ vẻ thật hoài nghi.
"Loại người như ta? Là người thế nào cơ?" Cố Duyên Tranh quay đầu, nhìn chăm chú vào hắn, cảm thấy hứng thú hỏi.
Vệ Tây Lẫm buông tay, "Kẻ có tiền."
Lúc này, Cố Duyên Tranh lơ là động. Cố Duyên Tranh lắc cổ tay, vung cần câu, một con cá trắm cỏ nặng ít nhất hai cân nhảy ra mặt nước. Y nhìn Vệ Tây Lẫm ngồi ở chỗ kia không tính trở về, gỡ cá xuống lại ném vào trong nước, một lần nữa móc mồi, tiếp tục câu.
Vệ Tây Lẫm bất đắc dĩ đành đứng dậy, về nhà đi lấy thùng.
Cố Duyên Tranh quay đầu lại nhìn bóng dáng hắn chậm rì rì, bên môi gợi lên một nụ cười nhẹ.
Vệ Tây Lẫm nhanh chóng cầm di động và thùng nước trở về, đặt thùng nước kế bên Cố Duyên Tranh, dời ghế đẩu đến dưới cây liễu, chụp mấy tấm hình hồ nước, dựa vào thân cây lướt Weibo.
Hôm nay hắn mặc chính là áo thun màu trắng phối áo khoác cao bồi màu lam. Áo khoác cao bồi rất có vẻ ngắn gọn hào sảng, thêm cảm giác chi tiết tinh tế, cảm xúc dưới ánh sáng màu đồng tăng thêm phần phục cổ, cổ áo đứng thiết kế thời thượng ấm áp thông thoáng. Cổ tay bên trái hắn đeo đồng hồ da màu đen. Nói tóm lại. Soái khí mười phần, lúc này dựa vào thân cây, tựa như một bức tranh.
Cố Duyên Tranh nhanh tay chụp lén mấy tấm, vờ như không có việc gì quay đầu.
Vệ Tây Lẫm đăng Weibo xong, ngẩng đầu, thấy Cố Duyên Tranh thế nào lại như cảm thấy cảnh đẹp ý vui, giả lơ đãng hỏi: "Số điện thoại của ngươi là gì?"
"×××××."
Vệ Tây Lẫm ngơ ngẩn mà nhìn y. Dễ hỏi như vậy đã có số điện thoại rồi?
"Ngươi cho là khó lắm sao?" Cố Duyên Tranh nhìn hắn, ra vẻ khó hiểu.
"Khụ." Vệ Tây Lẫm không nghĩ tới chính mình tự nhiên nói ra, cúi đầu gõ tám số y vừa nói, sau nghe được âm cuộc gọi của di động Cố Duyên Tranh vang lên liền cúp, "Đây là số ta."
"Ừm." Cố Duyên Tranh cầm lấy di động lưu số lại, nhìn như diện vô biểu tình, kỳ thật trong nội tâm tiểu nhân đang hoan hô, rốt cuộc đã lấy được số điện thoại Vệ Tây Lẫm.
..........