Khải Minh dừng cách doanh trại khoảng dặm quan sát.
Khu trại này có khoảng ngàn người, đứng đầu là Huyết Nhị và Huyết Ngũ "Anh em nhà họ Huyết!" Khải Minh vừa xem vừa lẩm bẩm.
Bỗng Khải Minh phát hiện nhóm người Phi Linh Môn và tiểu đội Hoa Việt ở trong này, chỉ có điều người Phi Linh Môn còn có người, đệ tử, một trưởng lão, bên tiểu đội Hoa Việt thì còn người, Quốc Phong, Khả Hân, Đường Phương, Tô Viễn và Trần Trung, không có Tố Như, có vẻ nàng đã bị giết rồi. Đang ở trong doanh trại của Huyết Sát Lang, có lẽ bọn họ bị bắt.
Khải Minh bắt đầu lập kế hoạch.
Sau một khoảng thời gian không lâu lắm Khải Minh cố vận chuyển chất xám hoạt động, cuối cùng main nhà ta cũng có một kế hoạch hoàn con m nó mỹ.
Kế hoạch là xông con m nó thẳng vô trại bọn chúng, gặp tên nào giết tên đó.
Sau bữa cơm cùng với vợ tương lai, Khải Minh liền trở lại hành trình chém chết của mình.
Khải Minh mang trang phục Sáo Trang Ánh Trăng, đi thẳng đến Huyết Lang doanh trại, vừa đi vừa ngắm cảnh gặp tên nào thì giết tên đó, sẵn tiện thử nghiệm Tam Thanh Thương luôn, Khải Minh đã bắt đầu sử dụng được Thương, có đều không kiểm soát được sức mạnh của Thương.
Cứ mỗi lần Khải Minh dùng Thương là y như rằng chỗ đó bị phá hủy tan tành, Khải Minh đi tới đâu người Huyết Sát Lang chết tới đó, phụng bồi cùng bọn chúng còn có một số yêu thú suy xẻo đi vào đây, cây cỏ cả đất nữa, người khác nhìn vào thấy Khải Minh chả khác gì quái vật hình người. ( Kiểm lâm đâu mau bắt tên phá hoại thiên nhiên này)
Khải Minh đang chơi đùa thì bỗng nhiên giận dữ dùng hết tốc độ lao vào trong trại, nguyên do là vừa rồi Khải Minh phát hiện Quốc Phong vừa chết.
Lúc này bên trong doanh của Huyết Sát Lang.
"Các ngươi mau nói cho ta tên nhóc kia đang trốn ở đâu?" tên Huyết Ngũ chĩa kiếm về phía bọn người đang bị trói, kiếm vẫn còn dính máu, Quốc Phong thì nằm chết ở gần đó.
"Mau nói không ta giết hết các ngươi, tên này là bài học đấy." Huyết Ngũ chĩa kiếm về Quốc Phong quát.
"Ngũ đệ đừng nóng, giết hết bọn nam nhân đi, còn bọn nữ nhân giữ lại để thưởng cho anh em đi." Tên Huyết Nhị nhìn đám người nở nụ cười bỉ ổi.
"Các ngươi nghe rõ chưa, ai nói cho ta biết tên nhóc đó ở đâu ta sẽ không hành hạ kẻ đó, các ngươi nghĩ thế nào khi hơn người bọn ta cưỡi các ngươi." Huyết Ngũ nhìn đám người cười cười nói.
"Các ngươi giết bọn ta đi, bọn ta không biết Khải Minh ở đâu hết!" Đường Phương hằn giọng trả lời.
Về phía Khả Hân thì giờ nước mắt ước đẫm nhìn về phía ca ca mình, nàng khóc, khóc vì ca ca mình bị giết trước mặt mình mà mình chả làm được gì. Vị trưởng lão bên Phi Linh Môn thì thương tích đầy mình, cùng với đệ tử còn lại dùng ánh mắt oán hận nhìn về Huyết Ngũ và Huyết Nhị,Tô Viễn và Trần Trung cũng chả khá hơn mấy.
Bỗng có một giọng nói cất lên.
",,,.......,, à còn người à." Khải Minh ngồi trên tảng đá gần đó nhìn về đám người Huyết Sát Lang đếm.
"Ai đó, ngươi muốn chết à!" Huyết Ngũ nhìn về Khải Minh dùng ánh mắt kì quái hỏi, hắn ở đâu vào đây tên này đâu phải người của mình.
"Ta nghe các ngươi đang tìm ta, nên đến đây chơi!" Khải Minh cười cười nói.
"Vậy ngươi là tên nhóc giết thiếu gia và Huyết Tam!" Huyết Nhị nhìn về Khải Minh nói khuôn mặt có chút tức giận.
"Ngươi đoán đúng như ta rất tiếc, không có phần thưởng." Khải Minh nở nụ cười giảo hoạt nói.
"À,... có phần thưởng đây, tiểu Bạch ném hắn xuống." Khải Minh nghĩ nghĩ rồi nhìn lên trời nói.
Chỉ thấy từ trên không trung có một vật thể không xác định rơi xuống.
"Bịch,......"
Sau khi vật thể đó rơi xuống, bọn Huyết Ngũ và Huyết Nhị mới nhìn rõ là ai, tuy khuôn mặt không còn nguyên vẹn,nhưng nhìn qua bộ trang phục thì bọn họ rõ ràng đây là ai.
"Tứ đệ / Tứ ca" cả đồng thanh nói.
"Ấy, chết mẹ, quên là tiểu Bạch còn đang ở trên cao, làm chết người rồi!" Khải Minh gãi gãi đầu nói.
"Ngươi hôm nay nhất định phải chết!" Huyết Ngũ nổi giận trừng mắt về Khải Minh quát.
"Ngươi chắc vì cứu bọn người này nên mới trở lại phải không, tốt, rất tốt, có tình có nghĩa đấy, ta không biết tại sao Huyết Tứ chết trong tay ngươi nhưng hôm nay ngươi phải bỏ mạng lại đây." Huyết Nhị nở một nụ cười gian xảo nhìn về Khải Minh.
"Đệ mau chạy đi tên đó có tu vi Kim Đan đấy!" Đường Phương nhìn về Khải Minh hét lớn.
"Ha ha, ta không giết ngươi vội đâu, ta sẽ để ngươi thấy bọn ta hành hạ người của ngươi như thế nào." Huyết Ngũ nghe Đường Phương nói Nhị ca hắn tu vi Kim Đan liền cười cười nói, mặc kệ hắn tại sao giết chết Tứ ca và hơn một ngàn người, nhưng gặp phải cường giả Kim Đan thì ngươi chết chắc.
"Ha ha tỷ tỷ, đệ không sau bọn chúng chỉ là sâu bọ thôi." Khải Minh ngoái ngoái lỗ tai nói.
"Ngươi cũng được đấy, chết đến nơi rồi mà còn trang bức!" Huyết Ngũ khịt mũi khinh thường.
Lúc này Huyết Nhị thấy lạ, tại sao bên ngoài lại yên lặng đến thế, hắn liền cho người ra xem,một lát tên đó chạy vào nói.
"Đường...... Đường chủ, bên,bên ngoài người của mình chết hết rồi." Tên đó hoảng sợ giọng run run nói, hắn vừa nhìn thấy một tràng cảnh kinh hoàng, bên ngoài đều là những thi thể, máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng.
Nghe tên đó nói xong cả người và tên Đường chủ liền quay sang nhìn Khải Minh.
"Là ta giết đó, nhìn nhìn cái gì thấy ghê quá!" Khải Minh bắt gặp cặp mắt nhìn mình liền ớn lạnh.
"Được ta không biết ngươi làm sao mà mạnh đến như vậy, nhưng.... ta liều với ngươi." Huyết Ngũ chần chừ rồi rút đao lao về phía Khải Minh.
"Rầm,..... xẹt.." chỉ thấy Khải Minh rút một cây thương ra và người ngã xuống, không nói nhiêu một chiêu, một chiêu giết sạch đám người, trong đó tên Trúc Cơ, Kim Đan, thế nhưng Khải Minh chỉ dùng một chiêu liền hạ sát tất cả.
Cả đám người bên kia nhìn tình cảnh này đều há hốc mồm, đây là gì, sao hắn mạnh vậy hắn mới mười mấy tuổi à, nhiều người mắt chữ A mồm chữ O nhìn Khải Minh như nhìn quái vật.
Khải Minh nhìn bọn họ đang thất thần liền lắc đầu, rồi bắt đầu cởi trói cho họ.
"Cảm ơn vị Thiếu Hiệp đây cứu giúp!" vị trưởng lão quay qua Khải Minh chấp quyền nói.
"Cảm ơn đệ đã cứu, mà sao đệ mạnh vậy."
Đường Phương nhìn Khải Minh hiếu kì hỏi.
Riêng Khả Hân thì chạy đến chỗ Quốc Phong ngồi khóc, đám người chỉ nhìn nhau rồi sau đó ngồi tại chỗ trị thương.
Lúc này Khải Minh đã vơ vét xong, Khải Minh liền gọi Thuyền của mình đến đưa đám người lên Thuyền, vì mùi máu đang dụ yêu thú đến nên không để họ ở dưới được.
Lần này đám người lại kinh ngạc thêm một lần nữa, đây là Phi Hành Pháp Bảo à, không ngờ hắn lại có.
Khải Minh giao đám người cho Nguyệt Nhi rồi thẳng hướng đến căn cứ của đám Dong Binh.
Trụ sở chính của dong binh đoàn Huyết Sát Lang nằm ở rìa của Sâm Lâm cách Thanh U trấn khoảng dặm đường về phía bắc.
Khải Minh đến đây liền phát hiện nơi này cứ như một thành trấn nhỏ có khoảng ngàn người ở đây.
Khải Minh xông thẳng vào tiếp tục công cuộc chém giết.
"Bẩm đoàn chủ bên ngoài có một tên mặc trang phục Bạch Kim xông vào đây." một tên dong binh hối hả thông báo cho Huyết Đại.
"Mau tập hợp tất cả mọi người lại cùng ta giết hắn!" Huyết Đại nói xong cùng vài tên thuộc hạ bước ra.
Thấy tên Huyết Đại bước ra Khải Minh cười cười nói.
"Ê ông già, còn nhớ ta chứ!"
"Là ngươi, tốt, ta không ngờ ngươi tự nộp mạng cho ta, chết đi." Huyết Đại nói xong liền rút kiếm ra lao tới chỗ Khải Minh chém xuống.
"Ê ê, đánh nhau sau không nói rõ chiêu thức cho người khác biết nữa chứ, cứ thế đánh à." Khải Minh tếu tếu nói.
Huyết Đại không thèm trả lời cứ tung chiêu thẳng đến Khải Minh.
Khải Minh cũng rút kiếm ra tung chiêu đáp trả lại, một lát sau cả đám người thấy tên Huyết Đại đầu một nơi, mình một chỗ Khải Minh thì thản nhiên đứng đó vuốt ve thanh kiếm.
Cả đám người ngây dại, đây có còn là người nữa không, kia là cường giả Kim Đan đấy.
Khải Minh chỉ dùng một chiêu liền liệp sát được Huyết Đại, Đoàn chủ của bọn họ, khiến cho đám người này không biết nói gì luôn, người thì khiếp sợ, người thì không tin vào mắt mình dụi dụi mắt, người thì đang cho là mơ.
Khải Minh chán phải nói nhiều với đám người này liền tiễn bọn chúng đi.
Tiếng Hệ Thống vang lên làm Khải Minh giật mình, một lát sau Khải Minh cười cười nghĩ thầm.
"A, nâng cấp a, chắc chắn sẽ có chỗ tốt!"
Khải Minh tiếp tục công cuộc vơ vét, một lát sau Khải Minh tìm đường vào ngân khố của bọn Huyết Sát Lang.