Trên đỉnh một ngọn núi không cao lắm, hiện tại đang có một thiếu niên khuôn mặt thẩn thờ, đầu tóc bù xù, nhếch nháp, duy chỉ có bộ sáo trang huyết nguyệt mà hắn đang mặc là còn sạch sẽ, không bị gì.
Xung quanh hắn thì đầy những hố lớn nhỏ bị cháy đen, và người này không ai khác chính là Khải Minh, vừa trải qua một trận thiên kiếp.
"Định mệnh cuộc đời, thế éo nào lâu lâu là ta phải độ kiếp thế nhỉ, lão thiên ơi, ngươi thật sự quá đáng lắm a." Khải Minh ngửa mặt lên trời hét lớn.
Bất chợt mây đen xung quanh lại hội tụ, tập trung về đây, Khải Minh thấy vậy khuôn mặt liền tối sầm lại.
Nhưng có lẽ, thiên địa chỉ hù doạ hắn, cho nên đám mây đen kia, liền tan đi rất nhanh.
"Lão Đại, ngươi vừa độ kiếp à, mà tại sao tu vi ngươi không tăng tí nào vậy?" Mây đen vừa tan đi, tiểu Phong từ trong tiểu thế giới liền ra ngoài, bay xung quanh Khải Minh, liếu tếu hỏi.
"Đúng vậy lão đại, có chuyện gì vậy?" tiểu Hắc cũng theo chân tiểu Phong.
Hai con yêu thú có hình dáng loài Perasus, một đen một trắng, với hình dạng chibi, siêu cute phô mai que, bay xung quanh Khải Minh.
"Không có gì, lúc nãy là ta thử nghiệm uy lực của thiên kiếp mà thôi?" Khải Minh cười khổ, vâng, chỉ là thử nghiệm mà thôi.
"Thế nơi đây là đâu vậy lão đại, ở đây chơi có vui không?" tiểu Phong ngó dáo dác xung quanh nói.
"Đúng vậy lão đại, bọn ta ở trong kia buồn bực khó chịu quá, hay là lão đại ngươi dẫn bọn ta đi gây chuyện đánh nhau đi!" tiểu Hắc hí hửng, hai tên này từ lâu đã gọi Khải Minh là lão đại, bọn chúng trước đây ở trong không gian thú sủng, ngày nào cũng bực mình, tức giận bởi đám Minions, cho nên bây giờ bọn chúng muốn tìm một cái gì đó để xả giận.
Khải Minh lắc đầu ngán ngẩm.
"Ta sẽ cho các ngươi ở ngoài này với ta, nhưng tuyệt đối không được gây chuyện đâu đấy!"
"Được thôi lão đại, nhưng ta không hứa là để yên, nếu bọn kia tự động gây chuyện trước a." tiểu Phong trả lời đầy khí thế, tiểu Hắc ở một bên cũng gật đầu đồng tình với tiểu Phong.
Khải Minh chả biết nói gì, chỉ cầu mong đừng ai gây chuyện với hai con hàng này.
Hắn tiếp tục câu thông hệ thống.
"Hệ thống, triệu hoán thần thú cho ta a."
"Cái chi rứa, ngươi vừa nói gì hệ thống?" Khải Minh ngạc nhiên hỏi.
Không trả lời Khải Minh, hệ thống chỉ đưa ra một bảng thông tin.
Tên: Thuỷ Kỳ Lân ( Thần Thú)
Tu Vi: Địa Tiên Cảnh Cửu Tầng.
Nguyên Tố: Thuỷ Hệ.
Thông Tin thêm: Thuỷ Kỳ Lân đến từ vị diện truyền thuyết, thuộc một trong Thập Đại Kỳ Lân, tính tình nhu hoà, thân thiện.
Vừa xem xong thông tin, cũng là lúc trên bầu trời xuất hiện một lỗ hổng không gian, từ trong lỗ hổng không gian ấy, xuất hiện một đầu Kỳ Lân, hình dáng không khác gì với Hoả Kỳ Lân, chỉ khác là nó có một bộ vảy lân màu xanh dương tinh khiết mà thôi.
"Thuỷ Kỳ Lân xin chào chủ nhân!" Thanh âm đầy khí thế của Thuỷ Kỳ Lân vang vọng khắp trời.
"Ngươi xuống đây và hóa hình thành người đi nào!" Khải Minh nhìn Thuỷ Kỳ Lân trên trời nói.
Tức thì Thuỷ Kỳ Lân hóa thành một thiếu niên mười lăm tuổi, khuôn mặt dáng vẻ không có tí khác biệt nào với Hoả Kỳ Lân, giống hệt như là anh em song sinh vậy đấy, Khải Minh nhận định nếu như không có trang phục khác nhau của họ, ắt hẳn hắn cũng không thể nhận ra ai là ai đâu.
"Từ nay ta gọi ngươi là Thuỷ Lân nhé, theo ta nào!" Nói rồi Khải Minh liền vào tiểu thế giới, tam thú cũng theo sau hắn mà đi vào.
Vào trong tiểu thế giới, Khải Minh giới thiệu Thuỷ Lân cho Hoả Lân, tuy bọn chúng đều cùng chung huyết mạch là Lân Thần, nhưng không hiểu tại sao lại không hề biết nhau, chắc có lẽ do bọn chúng ở những nơi khác nhau, những nguyên tố, điều kiện khác nhau, và cũng do hệ thống xoá đi ký ức trước đây, cho nên bọn chúng chưa từng biết về đối phương.
Khải Minh rời khỏi tiểu thế giới, trở vào không gian thuộc hạ, hắn đang bắt đầu kế hoạch của hắn, kế hoạch xây dựng lại môn phái Khang Thịnh môn, nhưng trước hết, hắn cần sự giúp đỡ từ cái đám Minions.
Còn hai con hàng đen trắng kia thì lại không muốn trở lại đây chút nào, cho nên hắn chỉ vào một mình.
Vào đến không gian thú sủng, Khải Minh ngay lập tức sững sờ, trước mắt hắn hiện tại là một cảnh tượng mà hắn không thể nào giải thích được, bên trong không gian thú sủng hiện tại không phải là một vùng đất chỉ có cỏ cây như lúc trước nữa, mà là một Thành Phố khổng lồ, Siêu Hiện Đại.
Khải Minh đọc dòng chữ to lớn ở phía trước thành phố.
"Thành Phố Việt Giới Minions."
Bước vào bên trong thành phố, Khải Minh kinh ngạc khi cái thành phố này có đủ hết thảy mọi thứ, nào là đường nhựa, ô tô, xe máy, tàu siêu tốc, tàu điện ngầm, nhà cao tầng,....còn có cảnh sát Minions canh gác cửa vào của thành phố, cảnh sát tuần tra, cảnh sát giao thông,.....đi sâu thêm một chút, thì hai bên đường xuất hiện rất nhiều cửa hàng, nhà hàng, khách sạn,....thậm chí có cả ngân hàng, điện máy xanh, thế giới di động,....
What, cái gì cơ, Khải Minh hắn thắc mắc ngó dáo dác xung quanh, tất cả mọi cửa tiệm cửa hàng đều có tiếng việt, và bọn chúng đều bán hàng việt, như là phở, cơm sườn, trà sữa,.....
"Cái Thành phố quái quỉ gì thế này?" Khải Minh méo hiểu được chuyện gì đang xảy ra, hắn tiếp tục tiến vào trung tâm thành phố.
Hắn cứ tiếp tục đi vào trong, đi tới đâu hắn bất ngờ tới đó, không thể phủ nhận được sự cao cấp ở nơi đây, thành phố này có một nếp sống vô cùng ngăn nắp, những chiếc xe trên phố, đều có một hành trình rất tuân thủ giao thông, những phương tiện giao thông đều đi rất chậm, và ngay hàng thẳng lối, không có sự ồn ào hối hả hay chen hàng, vượt mặt.
Việc hắn xuất hiện ở đây cũng không làm cho bọn Minions có bất ngờ gì.
Khải Minh liền gọi một chiếc taxi, tiếp tục tham quan thành phố.
Có một điều đặc biệt là chiếc taxi này không khác chút nào với một chiếc taxi bốn chỗ ở địa cầu, và tại sao chiếc taxi này to thế mà bọn Minions lái được à, vâng chỉ riêng ghế lái của chúng thì lại được thiết kế rất khác, vừa vặn cho bọn chúng.
Hai bên đường, đều là những Minions đang đi làm hoặc tan ca về, có một số thì lại đang đi dạo, tất cả bọn chúng đều sinh ra một loại nhiệt huyết dâng trào, toát lên một vẻ đẹp về xã hội hoàn mỹ cho thành phố này.
Và điều đặc biệt nhất, là cả thành phố này, trên đường, vỉa hè, hoặc một bãi đất trống nào đấy, đều không có một mảnh rác, dù là nhỏ nhất.
Bất chợt Khải Minh nhìn thấy một tòa tháp rất cao, hắn liền tiến tới đó.
Từ xa, toà tháp này trông rất hùng vĩ, nó có hình một búp hoa sen khổng lồ, vươn cao giữa bầu trời xanh biếc bát ngát.
Khải Minh hắn liền vào toà tháp, toà tháp này là trái tim thành phố, nơi quản lý toàn bộ thành phố, hắn vào một chiếc thang máy, để lên tầng cao nhất.
Trong thang máy, Khải Minh liên tục thắc mắc hỏi hệ thống.
"Hệ Thống, đám Minions tạo ra thành phố này ta có thể đoán trước được, nhưng tại sao những căn nhà, kiến trúc, vật dụng,..
kể cả những chiếc xe, đều có kích thước tương đương thành phố của con người vậy, đáng nhẽ ra là bọn chúng phải làm một thành phố tí hon, cho bằng với kích thước của chúng chứ."
"Và tại sao, bọn chúng lại sử dụng ngôn ngữ của người việt nam, trang phục, tập tục, phong cách, thói quen của người việt hết vậy?"
Hệ thống ngán ngẩm trả lời.
"Vậy còn tại sao ta thấy số lượng Minions còn nhiều hơn lúc trước là sao?" Khải Minh tiếp tục hỏi.
Khải Minh vừa nghe xong liền há hốc mồm, gì chứ, mười ngàn Minions, khiếp thật a.
Hắn vỗ chán, cũng may đám Minions này không mặc áo dài a, nếu không chắc ta phải tự chọc mù mắt ta à.
Cuối cùng Khải Minh cũng đến được đỉnh của tòa tháp, quả thật toà tháp này rất cao, có hết thảy tầng, và mét chiều cao, trên đỉnh toà tháp còn có một ngôi sao năm cánh bằng đá thạch anh tím vô cùng đẹp mắt, đây chính là trái tim của thành phố này.
Đến đây hắn bắt đầu quan sát xung quanh, nhìn thành phố từ trên cao, hắn thấy thành phố này quả thật rất đẹp, bất chợt hắn liếc mắt qua một tấm bản đồ thành phố ở kế một bên, trên tấm bản đồ này có hiện rõ mọi nơi trong toàn bộ thành phố, như là nơi sản xuất, khu công nghiệp nhà máy, khu chung cư, khu đô thị, khu nông nghiệp, khu chăn nuôi, khu dân cư,...
Ở ngoài thành phố còn có cả khu cung cấp năng lượng cho toàn bộ thành phố, khu thí nghiệm những phát minh mới, khu vệ tinh.
Còn có cả khu quân đội nữa.
Khải Minh tìm được nơi ở của tên trùm ở đây, à không, là chủ tịch thành phố chứ, hắn liền lập tức đến đây.
( What, Who, ta đang viết cái méo gì thế này??)