Nghe thấy là việc có liên quan tới Huyết Minh, Ân Như Tuyết liền bắt đầu chú tâm hơn một chút. Liếc mắt nhìn Liễu Chính, ý bảo ông có thể nói được rồi.
"Sư thúc, ta là có ý định xây cho Từ sư đệ một tiểu viện khác. Dù sao nam nữ thụ thụ bất thân, hai người ở chung một gian phòng, e là sẽ có ảnh hưởng không tốt tới thanh danh của cả hai." Vừa nói, Liễu Chính còn vừa quan sát sắc mặt của Ân Như Tuyết một chút. Chỉ thấy, gương mặt của nàng bỗng dưng lại lạnh xuống, Liễu Chính liền biết rõ...không ổn!
"Không cần."
Quả nhiên, Ân Như Tuyết đã không nể mặt chút nào phản bác. Tại sao nàng và tiểu đồ nhi của nàng lại phải tách ra a? Thanh danh tốt hay không thì đã như thế nào?
"Chuyện này về sau đừng nhắc lại nữa." Dư quang thu đến vẻ mặt muốn nói lại thôi của Liễu Chính. Ân Như Tuyết lại rào thêm một câu, để ông triệt để chết tâm về việc chia cắt sư đồ các nàng.
Đối diện với sự kiên định không thể lay động của Ân Như Tuyết, Liễu Chính chỉ có thể cười khổ trong lòng. Làm một tông chủ như ông, quả thật là thân bất do kỷ a. Nhưng rốt cuộc, nếu Ân Như Tuyết đã không ngại, thì ông cũng không tiện hoa tay múa chân.
"Ai, nếu ngài không đồng ý vậy thì đành thôi vậy. Nhưng tối thiểu nhất, vẫn nên tìm cho Từ sư đệ vài tên đạo đồng a. Dù sao hắn cũng còn trẻ như vậy, có người chăm sóc vẫn phải tiện hơn, có đúng không?"
Suy tư một lát, Liễu Chính liền đề nghị. Tìm cho Huyết Minh vài cái đạo đồng, không chỉ có thể giúp chăm nom hắn. Mà ngoài ra, còn có tác dụng giảm đi sự đàm tiếu của người khác. Dù sao thì Thính Trúc phong nhiều thêm vài người cũng tốt hơn cả một ngọn núi lớn như vậy chỉ có cô nam quả nữ bọn họ.
Nghe xong sắp xếp của Liễu Chính, Ân Như Tuyết vẫn là cẩn trọng suy nghĩ. Nhớ đến mấy "thói quen" kiều khí của đồ đệ nhà mình, nàng quả thật là có chút tâm động. Nhưng trước khi đồng ý, nàng lại bồi thêm một cái điều kiện:"Chỉ tuyển nam."
Kỳ thực, nàng cảm thấy lời mà mẫu thân Huyết Minh nói rất đúng. Tỳ nữ đều là do hồ ly tinh biến thành. Lỡ như trong lúc nàng không để ý, tiểu đồ nhi bị cái nữ nhân nào đó dạy hư thì phải làm sao đây? Cho nên, tuyển nam vẫn là tốt nhất.
"Hả? A, đương nhiên là được rồi." Ân Như Tuyết đồng ý cũng không nằm ngoài dự liệu của Liễu Chính. Cho nên, ông rất thoải mái liền chấp nhận yêu cầu của nàng.
- ----------------------
Huyết Minh hiện tại đã về đến trúc xá, vô cùng nhàn nhã ngồi uống trà. Trà này là do hắn tự mình pha, độ ấm, lượng nước đều vô cùng vừa phải. Uống vào cũng có một loại mỹ vị khó nói thành lời.
[ Ký chủ, kế tiếp người định làm gì để đối phó với đám nam chính đây a? ] Xung quanh không có người, hệ thống mới dám quang minh chính đại trò chuyện với Huyết Minh.
Nhưng là, nghe thấy nó hỏi, Huyết Minh bỗng dưng lại "cạch" một tiếng, đem tách trà đặt mạnh xuống bàn. Một tay che ngực mình, vẻ mặt mang theo tức giận cùng căm phẫn không kìm chế được:"Ngươi nói gì vậy? Ta đường đường là đệ tử thân truyền của Hàn Vĩ tiên tôn, há lại có thể nghĩ ra những việc tiểu nhân như vậy được?"
[...............] Ký chủ nhập diễn cũng thật nhanh a, nó mém chút đều tin là thật rồi.
Không trêu đùa hệ thống nữa, biểu tình của Huyết Minh thoắt cái lại trở về bình thường. Tư thế ngồi cũng vô cùng nghiêm chỉnh. Bởi vì hắn vừa mới cảm nhận được, khí tức trên người Ân Như Tuyết đã về đến nội giới Thính Trúc phong.
Chẳng mấy chốc, khi Huyết Minh vừa mới liễm thần, thì bạch ảnh của Ân Như Tuyết đã bước vào trong trúc xá. Lúc này, làm như vừa mới phát hiện ra, hắn liền vội vàng đứng dậy, chạy đến bên cạnh nàng:"Sư tôn, người về rồi!"
"Ừ." Đánh giá Huyết Minh một chút, sau khi xác định hắn đã không còn để tâm chuyện khi nãy của Thương Nguyệt. Ân Như Tuyết mới thật sâu thở phào. Theo bước chân của Huyết Minh cùng đi vào trong trúc xá.
Lúc này, Huyết Minh đã kéo ghế cho Ân Như Tuyết. Sau khi nàng ngồi xuống, hắn cũng không có lập tức đi ngồi, mà là đứng ở bên cạnh nàng. Lấy ra trà cụ, bắt đầu pha trà:"Sư tôn, người có khác hay không? Nếu không uống một chút trà nhé?"
"Ừ." Vốn là thuận miệng ứng mà thôi, nhưng khi nhìn thấy một loạt động tác pha trà của Huyết Minh, Ân Như Tuyết cũng không khỏi nhìn không rời mắt.
Nàng đã từng nghe qua, một bình trà ngon, quan trọng không chỉ là phẩm cấp của trà, mà còn có kỹ năng của người pha. Nhưng không ngờ rằng, hôm nay nàng quả thật là gặp được.
Huyết Minh pha trà chính xác là rất điêu luyện, từng động tác ngâm trà, điều lửa,... đều mang theo một cỗ mỹ cảm. Nhất là trà do hắn pha ra, mùi hương vô cùng ngào ngạt. Màu sắc của nước cũng vừa đủ, trong suốt không chút vẩn đục.
Sau khi pha xong, Huyết Minh liền nhấc lấy ấm trà rót cho Ân Như Tuyết một ly. Bộ trà cụ này vốn là làm bằng thanh ngọc có màu xanh sẫm. Khi bàn tay của Huyết Minh cầm lấy ấm trà, thì từng đốt ngón tay của hắn, lại càng sấn đến trắng trong hoàn mỹ.
"Ngươi từng học qua pha trà?" Nhíu mày, tiếp lấy tách trà, Ân Như Tuyết liền đạm thanh hỏi. Ánh mắt lại có phần không rời, nhìn chằm chằm ngón tay của Huyết Minh.
Hơi mím môi gật đầu, Huyết Minh liền xử lý trà cụ một chút. Một bên, lại dùng giọng điệu mềm mềm trả lời Ân Như Tuyết:"Vâng, trước kia mẫu thân đã từng để đồ nhi đi học. Sau lại, đồ nhi cũng thường xuyên pha trà cho mẫu thân và muội muội uống."
**Tiểu kịch trường:
- -U Linh: Tiểu yêu tinh, rót cho gia một ly rượu!
- -Huyết Minh: Ngươi tự đi mà rót, lão tử không rảnh.
- -U Linh: Hửm? Nói tốt lấy nhau về, ta phụ trách ra ngoài kiếm tiền, ngươi phụ trách xinh đẹp như hoa đâu? Bây giờ ngươi muốn lật lọng sao? Không sợ "gia pháp" hầu hạ?
- -Huyết Minh:.........
- -Huyết Minh: Gia, mời uống rượu.
**Cảm ơn Đúng đã ủng hộ LT nha.
Truyện convert hay : Quan Trường Tiên Phong