"Nhưng mà A Minh đừng lo, một khắc nhìn thấy ngươi, ta liền phát hiện bản thân kỳ thực vẫn không nỡ làm tổn thương ngươi. Ân, ít nhất là khi còn giữ được chút lý tính." Tiếu Thương Thiên rất nhanh liền bổ sung thêm, cho Huyết Minh một liều thuốc an thần. Chí ít là khiến hắn không còn hốt hoảng như ban nãy.
Nhưng mà, chỉ có chính bản thân Huyết Minh biết rõ, hắn hiện tại không chỉ không thả lỏng được, trái lại lại càng căng thẳng hơn!
Hắn cố gắng để cho tiếu dung của mình trông tự nhiên một chút, thuận thế đáp:"Ta tin tưởng Tiểu Quân mà a. Kỳ thực ở trong lòng ta...vẫn mãi xem ngươi như hảo huynh đệ của mình."
"Thật?" Tiếu Thương Thiên có chút đắn đo, hoài nghi hỏi lại.
Mắt thấy có hy vọng vãn hồi, Huyết Minh liền càng thêm chân thành gật đầu:"Thật."
"Vậy sao? Vậy A Minh qua đây với ta đi a." Giống như đã bị đả động, Tiếu Thương Thiên cười tươi rói nói. Hướng Huyết Minh ngoắc tay, phảng phất như kẻ biến thái khi nãy cũng không phải hắn ta.
Chỉ là, muốn Huyết Minh bước đến gần hắn, đó căn bản là không có khả năng! Nhất là khi nhìn thấy biểu tình gọi một cái chân thành tha thiết trên mặt hắn, Huyết Minh lại càng không dám tiếp cận.
Mụ, một giây trước vừa mới có mối hận giết cha giết mẹ, hận không thể ăn tươi nuốt sống ngươi. Một giây sau liền đã lật mặt, cười biểu lộ thân tình với ngươi, bảo ngươi đi qua. Chỉ hỏi một câu, ngươi dám đi sao?
Nhìn thấy Huyết Minh không chỉ không đi qua, trái lại còn lùi về sau vài bước. Tiếu dung trên mặt Tiếu Thương Thiên vẫn ung dung như cũ, chậm rãi bước về phía hắn:"A Minh, làm sao vậy?"
Mụ, ngươi đứng yên đó, đừng có bước qua đây!
"Chậc, A Minh đang sợ hãi sao? Đúng là không dễ lừa mà." Tiếu Thương Thiên hí ngược đạo, có chút thú vị chia sẻ:"Ta vốn định học theo A Minh lừa gạt người một chút, chỉ là do học nghệ không tin, cho nên mới bị lộ tẩy a."
"Nhưng không sao, dù gì ta cũng sẽ không bị A Minh lừa dối thêm nữa. Như vậy rất tốt, chúng ta có thể thắng thắn đối diện với nhau. Bởi vì mười vạn năm qua, ta đã rút ra một bài học chính là, lời nói của A Minh, một câu một chữ ta cũng sẽ không tin."
Biết rõ vừa mới Tiếu Thương Thiên cũng không hề tin tưởng mình. Sắc mặt Huyết Minh liền khó coi lên. Cũng không quản nhiều nữa, nhanh chóng rút Lôi Uẩn kiếm ra khỏi người Triết Mệnh. Lập tức vận dụng Tiêu Dao Du,... cùng tất cả các loại thân pháp có thể dùng được trên người mình. Dùng tốc độ nhanh nhất hướng về lối ra lao tới.
Làm Huyết Minh nghi ngờ chính là, Tiếu Thương Thiên cư nhiên lại không ra tay ngăn trở hắn. Mà hắn cũng thuận lợi chạy khỏi hành lang, trở về trong thiên điện.
Từ đầu tới cuối, Tiếu Thương Thiên vẫn không xa không gần đuổi theo bên cạnh hắn, tựa như mèo vờn chuột:"A Minh chạy cũng thật nhanh a. Suýt chút nữa liền đã theo không kịp rồi."
Mặc dù nói như vậy, nhưng biểu tình trên mặt hắn ta vẫn vô cùng thoải mái, căn bản là không nhìn ra được có chỗ nào "gắng sức".
Lúc này, Huyết Minh rất có xúc động muốn hộc ra một ngụm máu. Mặc dù biết hắn ta là đang trêu đùa mình, nhưng Huyết Minh cũng không dừng lại. Mắt thấy cửa ra vào nằm ngay trước mắt, hắn liền lập tức giơ tay muốn kéo cửa ra.
Chỉ là lúc này, trước mặt chợt nhoáng lên. "Cạch" một tiếng, cánh cửa vừa mới hé ra một đường nhỏ liền đã bị Tiếu Thương Thiên dán lưng lên đóng lại. Đồng thời, cổ tay của Huyết Minh cũng bị hắn ta bắt lấy.
Theo sau đó, một tiếng lạch cạch vang lên, Huyết Minh chỉ cảm thấy cổ tay lạnh buốt. Nhìn tới mới phát hiện, Tiếu Thương Thiên đã đeo một cái vòng sắt lên trên tay hắn. Vòng sắt vừa vặn bao phủ cổ tay, bề ngoài bóng loáng, đen như mực, lạnh lẽo băng hàn.
"Đây là thứ gì?" Huyết Minh cấp tốc lui về sau, kinh nghi đánh giá vòng sắt. Thử đưa tay muốn vận sức mở ra.
Tiếu Thương Thiên đứng tựa lưng lên trên cửa lớn. Nhìn thấy Huyết Minh muốn tìm cách mở vòng sắt ra, hắn liền nói:"Bổn vương khuyên ngươi tốt nhất đừng cưỡng ép cởi nó ra. Kể từ ngày ngươi chết, bổn vương liền bắt đầu học tập trận pháp. Mỗi một ngày, bổn vương đều sẽ bổ sung lên trên nó một đạo cấm chế. Mười vạn năm trôi qua, ngươi có thể tính tính thử xem bên trên có tổng cộng bao nhiêu cấm chế a?"
"Nếu cưỡng ép mở nó ra, tất cả cấm chế bên trên sẽ lập tức bạo tạc. Lực phá hoại này sẽ trực tiếp đem ngươi nổ chết. Ân, ngay cả cặn bã cũng không còn."
Sắc mặt Huyết Minh bắt đầu tái xanh, không tin tà mà dùng Tra Xét Thuật đến dò xét.
[ Vòng sắt: đúc bằng cực phẩm hàn thiết kết hợp với vạn năm băng tuyền. Bên trên thiết lập 5200 loại sát trận, 8 vạn loại trận văn, 470 vạn 38280 đạo cấm chế.]
"....................." Ta có một câu MMP không biết có nên nói hay không.
"Lâu ngày gặp lại, món quà ta chuẩn bị, không biết A Minh có vừa lòng hay không?" Vừa nói, Tiếu Thương Thiên còn vừa tiến về trước.
"Ngươi rốt cuộc là muốn như thế nào!"
Huyết Minh cũng không tiếp tục lá mặt lá trái nữa, trực tiếp quát. Đến tận bây giờ, hắn vẫn còn chưa nhìn rõ được sở cầu thật sự của Tiếu Thương Thiên. Hắn ta rốt cuộc là muốn làm gì? Giết hắn? Hay là tra tấn hắn?
"A Minh, ta cũng không biết nên nói ngươi ngu xuẩn hay là ngây thơ nữa. Đến hiện tại, ngươi vẫn chưa rõ thứ ta muốn là gì nữa sao?"
Liên tục lùi về sau, không kịp phòng ngừa, Huyết Minh liền ngã ngồi lên trên bàn chính vụ của Tiếu Thương Thiên. Cùng lúc đó, hắn ta cũng bước tới, bắt lấy hai tay của Huyết Minh, đem vạt áo trước ngực hắn xé mở. Nhìn thấy hai cái màn thầu rớt xuống đất kia, Tiếu Thương Thiên liền mở miệng giễu cợt:"Liễu cô nương, ngực của ngươi cũng thật phẳng a."
".................." Mụ mụ, đây là muốn làm gì? Tại sao lại xé áo của ta?
Nhưng là, bất chợt lại chạm chân trúng một vật gì đó. Cả người Huyết Minh ngay lập tức liền cứng đờ, cũng không dám loạn động nữa, hai mắt từ từ trợn tròn lên. Ngay tức khắc liền ở trong lòng mắng to hệ thống:"Hệ thống!!! Ngươi mau cút ra đây cho ta. Ngươi không phải đã nói tên này bất lực hay sao? Vậy thứ mà ta vừa bất cẩn chạm trúng kia là gì? FYM."
[..................] Bị mắng cho một trận, mắt thấy tình cảnh hiện tại càng ngày càng hỏng bét. Hệ thống liền giấu đầu không dám thở mạnh, ẩn sâu công cùng danh. 555, nó làm sao lại biết được kẻ này là giả vờ bất lực kia chứ.
Lúc này, lông tơ trên người Huyết Minh đều dựng đứng lên. Nháy mắt liền hiểu được Tiếu Thương Thiên là muốn điều gì. Gương mặt chợt xanh chợt đỏ, tức giận đến không thể nào chịu đựng được nữa mà trực tiếp bộc phát:"Cút!"
Ma khí cuồn cuộn, đồng tử nhuộm lên huyết quang. Hy Tà lấy tốc độ nhanh chóng từ trong không gian lao ra, đâm thẳng về phía Tiếu Thương Thiên. Tiếu Thương Thiên bởi vì bị đánh bất ngờ, theo bản năng liền nghiêng mặt, cùng lưỡi kiếm đỏ tươi sượt qua nhau. Ngay tức khắc, trên mặt hắn ta liền nhiều ra thêm một đầu vết sẹo. Mà Hy Tà cũng bị hắn ta một chưởng đánh bay, ghim sâu vào trên vách tường.
**Lạy chúa, A Minh rốt cuộc cũng khai thiếu rồi. /mừng rớt nước mắt/
**Đoán xem chương sau ai sẽ xuất hiện nào? ◐.̃◐
Truyện convert hay : Danh Môn Khuê Chiến