- Keng, chúc mừng túc chủ làm được việc tốt: Chữa bệnh cứu người. Nhận được điểm nhiệm vụ, exp hệ thống x.
Nghe thấy tiếng của hệ thống Hàn Mặc vui vẻ, không ngờ lần này cứu người lại được thưởng phong phú như thế.
- Cha sao rồi.
Thấy Hàn Mặc và Long lão đi ra Long An Thành đứng dậy hỏi.
- Nhờ có y thuật cao cường của Hàn tiểu huynh đệ đây bệnh của ta đã khỏi rồi.
Long lão đáp.
- Tốt quá cảm ơn Hàn huynh đệ.
Long An Thành kích động tiến lên cầm lấy tay Hàn Mặc giật liên tục ( cái kiểu bắt tay lên xuống nhanh:))
- Chú, không có gì đây là việc cháu nên làm.
Hàn nhanh rút tay ra không thì bị tên này kéo rời mất.
Bỗng lúc này Long Chấn Thiên đứng dậy tiến đến cầm lấy tay Long lão.
- Đúng là khỏi thật, sao có thể!
Long Chấn Thiên dò xét bệnh tình của Long lão nhưng để cho Long Chấn Thiên sững sờ là cơ thể của Long lão không bị tổn thương gì.
Long Chấn Thiên chấn kinh, chẳng lẽ là Hàn Mặc đã chữa khỏi nhưng mà Hàn Mặc còn quá trẻ đi lấy đâu ra bản sự này. Nhưng nó lại xảy ra trước mắt không thể không tin được.
- Hừ! Con thấy chưa thiên ngoại hữu thiên, thiên ngoại hữu nhân còn không mau xin lỗi Hàn tiểu huynh đệ.
Long lão nói ra.
Long Chấn Thiên từ trong chấn kinh tỉnh lại vội quay ra hướng Hàn Mặc.
- Hàn tiểu huynh đệ xin lỗi vì đã coi thường cậu lúc trước. Cảm ơn cậu đã chữa khỏi cho cha tôi.
Long Chấn Thiên cúi đầu xuống nói. Khiến cho người như Long Chấn Thiên cúi đầu xuống thế này chắc hẳn ông ta rất yêu quý cha của mình.
- Không cần đâu chú, chuyện lúc trước cháu cũng không để bụng.
Hàn Mặc nói ra.
- Hàn huynh đệ chúng tôi không biết phải làm gì để cảm ơn cậu. Cậu xem Nguyệt nhi là tôi thế nào có đẹp không?
Mẹ của Long Tuyết Nguyệt là Vân Kim Dung nói ra.
- Mẹ này! nói gì kì vậy.
Bị nhắc đến Long Tuyết Nguyệt xấu hổ.
- Nguyệt tiểu thư đúng là rất đẹp.
Hàn Mặc nói ra.
Hàn Mặc thấy không ổn, bà mẹ này muốn tác hợp con gái cho mình.
Thấy Hàn Mặc khen mình Long Tuyết Nguyệt đỏ mặt. Hứ bổn cô nương đây là xinh đẹp nhất.
- Vậy cậu có muốn qua lại với Nguyệt nhi này ta không Hàn tiểu huynh đệ.
Vân Kim Dung mỉm cười nói ra.
- Đa tạ ý tốt của dì, Nguyệt tiểu thư đúng là rất đẹp nhưng Hàn Mặc đã có bạn gái rồi nên không thể.
Hàn Mặc vội từ chối. Để cho Hà Vũ Vi biết mình được ưu ái làm con rể thế này không biết cô ấy có đánh chết mình không.
- Không sao mới chỉ là bạn gái thôi, chưa phải là vợ chồng vẫn qua lại được.
Vân Kim Dung không từ bỏ nói.
- Long lão, chú, dì Hàn Mặc đi trước hôm khác sẽ ghé qua chơi.
Hàn Mặc nói rồi không đợi ai nói gì chạy ra ngoài cửa.
- Thằng nhóc này chạy cũng nhanh thật.
Long lão cười nói ra.
" Mình đẹp thế này mà hắn không muốn sao hứ đồ không có mắt nhìn. " Long Tuyết Nguyệt nghĩ. Thấy Hàn Mặc cứ từ chối Long Tuyết Nguyệt cảm thấy hơi mất mát. Có bao nhiêu đàn ông muốn làm bạn trai của Long Tuyết Nguyệt đều bị cô từ chối, riêng Hàn Mặc lại không muốn cô khiến Long Tuyết Nguyệt cảm thấy hơi bị thua cuộc.
...
Ra khỏi Long gia Hàn Mặc bắt một chiếc taxi đi về nhà. Hàn Mặc đổ mồ hôi, nếu ở lại lâu chút nữa không biết sẽ thành ra chuyện gì.
- Mở bảng trạng thái.
Hàn Mặc nghĩ trong đầu.
" Túc chủ: Hàn Mặc
Tu vi: Trúc cơ tầng bảy /%
Công pháp: Âm Dương Thần Quyết ( tầng thứ hai)
Kỹ năng: Không có
Nghề nghiệp: Chưa có
Tài phú: ức vạn
Điểm nhiệm vụ:
Exp hệ thống: / "
- Không biết lên cấp hệ thống sẽ có cái gì mới đây.
Hàn Mặc lẩm bẩm.
Bốn mươi phút sau xe đã về đến căn nhà mới của Hàn Mặc và Hà Vũ Vi. Hàn Mặc trả tiền rồi đi vào nhà.
Mở cửa ra đi vào Hàn Mặc nhìn thấy Hà Vũ Vi đang ngồi trên ghế tu luyện.
Hàn Vũ Vi cảm nhận được có người vào mở mắt ra.
- Anh về rồi sao?
Hà Vũ Vi cười nói ra.
- Ừm, em cảm thấy thế nào rồi?
Hàn Mặc hỏi.
- Em có thể cảm thấy linh khí rồi.
Hà Vũ Vi đáp.
- Vậy sao.
Hàn Mặc nói ra.
Tự tu luyện đúng là lâu thật, Hàn Mặc thầm nghĩ.
- Vi vi...
Hàn Mặc nói ra.
Hà Vũ Vi liếc mắt nhìn Hàn Mặc biết Hàn Mặc muốn làm gì.
- Đi vào trong phòng đã.
Hà Vũ Vi lắc mông đi vào phòng ngủ,Hàn Mặc theo vào.
Vừa đi vào Hàn Mặc ôm lấy Hà Vũ Vi hôn lên đôi môi hồng hào của cô.
Hôn năm phút hai người mới tách nhau ra thở hổn hển.
- Ngạt thở chết người ta rồi.
Hà Vũ Vi oán trách nhìn Hàn Mặc.
- Hắc hắc..
Hàn Mặc cười một tiếng rồi bắt đầu lột quần áo cửa Hà Vũ Vi ra, Hà Vũ Vi cũng rất phối hợp bắt đầu cởi quần áo của Hàn Mặc. Trong phòng bắt đầu truyền đến những tiếng rên rỉ cùng tiếng thở dốc.
Tu vi của hai người cứ thế mà tăng lên theo thời gian.
...
Ba tiếng sau.
Hà Vũ Vi đã mệt hết hơi nằm ngủ như con mèo trong lòng Hàn Mặc. Nhìn Hà Vũ Vi ngủ đang ngủ trong lòng mình Hàn Mặc hôn lên trán Hà Vũ Vi rồi rời giường mặc quần áo ra khỏi phòng ngủ.
Tu vi của Hàn Mặc bây giờ là Trúc Cơ tầng tám - /%, Hà Vũ Vi bây giờ đã đổi phá tới Luyện Khí tầng bốn Hàn Mặc không khỏi thần than song tu đúng là một cách tăng tu vi nhanh khác.
Nhưng Hàn Mặc đâu có biết vì có hệ thống cùng với công pháp nghịch thiên kia nên mới tăng nhanh như vậy. Nếu ở tu chân giới thì không thể tăng nhanh như thế được, nhiều nhất là từ phàm nhân đến luyện khí tầng hai.
Hàn Mặc đi vào bếp chuẩn bị nấu ăn. Hà Vũ Vi bị Hàn Mặc vắt kiệt sức bây giờ không thể dậy nấu cơm được Hàn Mặc đành phải tự thân vận động.
Ba mươi phút sau một bàn ăn đã được Hàn Mặc nấu xong. Trông cũng đẹp mắt nhưng không biết mùi vị thế nào.
Lúc này Hà Vũ Vi đã lấy lại được một ít sức lực đi ra khỏi phòng ngủ.
- Thơm vậy, là chồng em nấu đây sao trông ngon quá.
Hà Vũ Vi vào bếp thấy bàn đồ ăn hưng phấn nói.
- Em ngồi xuống đi.
Hàn Mặc nói ra.
Hai người ngồi xuống bàn bắt đầu ăn. Hà Vũ Vi gắp lấy một miếng thịt gà đưa vào miệng.
- Ngon thật chồng em không ngờ cũng biết nấu ăn cơ đấy.
Hà Vũ Vi cười nói ra.
- Em tưởng anh không biết nấu ăn sao.
Hàn Mặc hỏi.
- Đúng vậy, lúc trước anh ăn chơi như thế mà ai lại đoán được một công tử như anh lại biết nấu cơm chứ.
Hà Vũ Vi cười hì hì nói ra.
Hàn Mặc dở khóc dở cười.