Pháp tắc chi lực ẩn chứa trong quyền kình rõ ràng bị ngăn lấy dễ dàng như vậy, xem ra hòa thượng này thật sự có chút tài năng, mình phải cẩn thận đối đãi rồi, bằng không nếu lật thuyền trong mương thì quả thật không tốt.
- Nếu như bổn tọa suy đoán không sai thì ngươi chính là Nhân Hoàng Dương Lỗi của thế giới này như lời Liễu Hàn nói có đúng không?
Hắn nhìn Dương Lỗi, trên mặt có chút ít kinh ngạc, không nghĩ tới thực lực Dương Lỗi lại không tầm thường như thế, đối với võ giả của một vị diện cấp thấp, có thể đạt tới cấp độ như vậy đã rất khó được rồi.
- Đúng vậy, lão hòa thượng, ngươi lần này tới, có lẽ là không có hảo tâm a?
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn hắn nói:
- Không nghĩ tới Liễu Hàn lại là người như vậy, ta nhìn lầm hắn rồi.
- Tiểu thí chủ, bổn tọa thấy tư chất ngươi không tệ, nếu như ngươi nguyện ý quy y ngã phật vậy thì bổn tọa cam đoan thí chủ ngươi ở trong vòng trăm năm sẽ đạt tới cấp độ Kim Tiên, thậm chí đạt tới Đại La Kim Tiên cũng không phải là không được.
Hòa thượng tóc dài nhìn Dương Lỗi một tay để phía trước, một tay nắm lấy Phật châu, bộ dáng kia, phối hợp với đầu tóc rối tung khiến Dương Lỗi cảm giác thập phần quái dị, tên này, một tên hòa thượng rõ ràng còn giữ lại tóc dài, hình thù cổ quái, quả thực khiến Dương Lỗi có chút chịu không được.
- Buồn cười, đây là trò cười lớn nhất ta nghe được, ngươi lại bảo ta đi làm hòa thượng, ta đường đường hoàng đế không làm lại đi làm hòa thượng, ngươi thật sự là ý nghĩ hão huyền, ta hậu cung giai lệ, cuộc sống thật tốt, thật thoải mái, ngươi rõ ràng bảo ta đi trải qua quãng thời gian tẻ nhạt sống không bằng chết kia, quá buồn cười rồi.
Dương Lỗi nghe vậy không khỏi cười ha hả:
- Hơn nữa, ta hôm nay tu luyện còn không đến ba mươi năm đã đạt đến cảnh giới Huyền Tiên, ngươi cho rằng ta muốn đạt tới cảnh giới Kim Tiên cần bao lâu? Lời của ngươi, đối với ta mà nói, một chút hấp dẫn cũng không có.
- Nói như vậy thí chủ không muốn rồi.
Hòa thượng tóc dài nhìn Dương Lỗi, ánh mắt híp lại, cả người thoạt nhìn tuy rằng hòa hòa khí khí, trên mặt còn treo vẻ tươi cười, nhưng sau lưng nụ cười này còn cất giấu một tia lãnh ý, đây là khẩu Phật tâm xà điển hình, ở trước mặt một bộ, sau lưng một bộ, người như vậy chính là vô sỉ nhất, Dương Lỗi đương nhiên rõ ràng, làm một đế vương, năng lực nhìn mặt nói chuyện vẫn phải có, nếu như ngay cả điểm ấy cũng nhìn không ra vậy thì cũng đừng nên làm hoàng đế nữa.
- Sao hả, trường mao, nếu như bản thiếu gia không muốn chẳng lẽ ngươi còn bắt buộc ta sao?
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn hắn, đối với tên trường mao hòa thượng này hắn vẫn hết sức cẩn thận, dù sao tu vị tên này cũng không yếu, tuy rằng bị mình lợi dụng pháp tắc chi lực chế trụ, nhưng hôm nay cũng có tu vị Đại La Kim Tiên đỉnh cao, một khi toàn lực, nếu mình không cẩn thận không chừng sẽ bị thương ngay. Cẩn thận dùng thuyền vạn năm vẫn luôn là phong cách hành sự của Dương Lỗi.
Hòa thượng tóc dài lắc đầu nói:
- Thí chủ nghiêm trọng rồi, bổn tọa sao lại bắt buộc, chỉ là thí chủ hữu duyên với Phật, thật sự rất hữu duyên, thí chủ phật tính cực cao, đích thị là ngã phật chuyển thế chi thân, cho nên, thí chủ nhất định sẽ là người trong Phật môn ta, nếu như thí chủ nhất định không chịu quy y ngã phật, vậy thì vì ngã phật, bổn tọa cũng chỉ có thi triển thủ đoạn cường ngạnh độ hóa thí chủ, khiến thí chủ quy y ngã phật thôi.
- Vô sỉ ah, thật sự là vô sỉ, đã từng thấy qua người vô sỉ, lại chưa từng gặp qua người vô sỉ như ngươi. Hòa thượng, không thể không nói, da mặt ngươi thực dày, bất quá, ngươi muốn cường độ ta, vậy cũng phải có thực lực kia mới được.
Dương Lỗi nghe vậy không giận ngược lại cười, nhìn Hòa thượng tóc dài:
- Kỳ thật, ngươi cũng không cần phải kéo nhiều loạn thất bát tao như vậy đâu, nếu như ta không đoán sai, ngươi là muốn phương không gian vị diện này của ta, muốn nhờ pháp tắc chi lực của phương không gian vị diện này để tu luyện, muốn đột phá cấp độ Đại La Kim Tiên, chính thức tiến vào Chuẩn Thánh phải không?
Hòa thượng tóc dài nghe vậy, trong mắt hiện lên một đạo hàn ý, nhưng lập tức ẩn nấp.
- Thí chủ nói cái gì, bổn tọa không biết, bất quá ta khuyên thí chủ ngươi vẫn không nên tự cho là thông minh, đừng khiến bổn tọa khó xử.
- Bổn tọa, bổn tọa, ta bổn tọa cái đầu của ngươi, lão gia hỏa, lão trường mao, ngươi là thứ gì chứ? Còn nữa, lớn lên một đầu tóc dài, rõ ràng còn là hòa thượng, này lão bất tử, cũng không xem một chút mình lớn lên bộ dáng gì, rõ ràng còn muốn cường độ ta, còn muốn không gian vị diện này của ta, thật sự là buồn cười quá, hòa thượng, ta khuyên ngươi vẫn nên rời đi thôi, ngươi còn có cơ hội, bằng không thì ta sẽ cho ngươi biết, bông hoa vì sao lại hồng như vậy.
Dương Lỗi nói xong khí thế không ngừng kéo lên, hai mắt lạnh lùng nhìn hắn.
- Thí chủ, ta thấy ngươi là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt rồi, đã như vậy thì ta cũng không khách khí nữa, Vô Hoa ta tung hoành Tu Chân Giới nhiều năm như vậy, ngươi chính là người đầu tiên dám nói chuyện với ta như thế đấy.
Hòa thượng tóc dài, lúc này rốt cục lộ ra diện mục dữ tợn của mình, nhìn Dương Lỗi, ngữ khí lạnh như băng, hắn bị Dương Lỗi vạch trần diện mục lúc này phẫn nộ không thôi, chỉ là một tên Huyền Tiên, rõ ràng dám ở trước mặt mình nói ẩu nói tả, vũ nhục mình như thế, bảo Vô Hoa sao có thể không phẫn nộ chứ.
- Ha ha... Ha ha... Súc sinh cuối cùng là súc sinh, ngụy trang thế nào cũng không thể thành người được.
Dương Lỗi cười lạnh không thôi, nhìn Vô Hoa, tràn đầy trào phúng:
- Đến đây đi, ta ngược lại muốn xem, một đầu súc sinh, có thể nhấc lên gợn sóng gì, có thể làm gì ta, không gian vị diện này của ta, một đầu súc sinh cũng dám dòm ngó, quả thực không biết sống chết ah.
- Hỗn đãn, ta muốn giết ngươi.
Nghe Dương Lỗi nói mình là súc sinh, trong lòng Vô Hoa giận điên lên, đầu đầy tóc lập tức nổ tung, hai mắt đỏ lên, trừng mắt nhìn Dương Lỗi, giống như muốn ăn tươi nuốt sống Dương Lỗi vậy, từ sau khi Vô Hoa đạt đến Kim Tiên đến nay, chưa từng có người nào dám nói trái ý hắn, chứ đừng nói đến lời lẽ nhục mạ như thế, mặc dù là đối thủ, cũng sẽ khách khách khí khí, hôm nay lời nói vũ nhục của Dương Lỗi khiến trong lòng Vô Hoa lập tức phẫn nộ tới cực điểm, quần áo không gió mà bay, mặt đất dưới chân lập tức chấn bay, Phật châu trong tay lập tức biến mất, cả người vô cùng dữ tợn, một thanh liêm đao cực lớn xuất hiện ở trong tay của hắn, khí tức màu đen không ngừng uốn lượn, giờ y khắc này, cả người hắn giống như Ác Ma từ trong địa ngục đi ra vậy.
- Chết, đi chết đi.
Vô Hoa điên cuồng không thôi, từng đạo hắc sắc ma khí, hóa thành đầu đầu Ma Long tà ác ập tới Dương Lỗi.
Ma Long kia một mảnh dài hẹp diện mục dữ tợn khủng bố, uy thế kinh người, ma khí đến đâu, hoa cỏ cây cối, nhao nhao bị ăn mòn, hoàn toàn mất đi sinh cơ.
Truyện convert hay : Lão Bà Của Ta Là Đại Minh Tinh