Bầu trời trong xanh với những áng mây trắng, cô ngồi trên ghế đá trầm tư. Lúc sau tiếng nói ngân bạc nhẹ nhàng vang lên
" Ta đã đến đây ngày mà vẫn chưa có gì xảy ra "
[ Nữ và nam vốn chưa gặp nhau. Sau ký chủ không tìm Ma Tôn trước? ]
" Ha! Có duyên ắt sẽ tự gặp. Hắn chắc cũng đang ở đâu đó thôi "
[ Ký chủ! Người định làm cách nào để chinh phục Ma Tôn? ]
" Chưa biết "
[ Nà ní •.•?? Ký chủ! Là Ma Tôn đó, ký chủ không thể giỡn chơi đâu. Nếu người mà xảy ra chuyện gì chắc chắn bản hệ thống cũng không yên ổn. Xin người suy nghĩ kĩ ]
" Ý ngươi là sao? "
[ Dù đây chỉ là một thế giới nhỏ, nhưng người vẫn có thể bị Ma Tôn đánh bay hồn phách. Mãi mãi không được siêu sinh ]
" Tới lúc đó ngươi đưa ta đi là được "
[ Nói thì dễ lắm, nhưng nếu đưa người đi không kịp thì... ]
" Tới lúc đó rồi tính, bây giờ nữ như thế nào? "
[ Đã xuyên qua được năm, và là bang chủ của một bang phái ngầm lớn mạnh. Và có chi nhánh ở một tửu lâu tên Hi Lâu, nơi đó rất lớn ở Hiên Viên quốc ]
" Ừa! Cha của nữ là một tể tướng lớn trong triều, lại không quan tâm nữ nhi mình nên mới để nàng ta chết thảm. Rồi để người khác nhập vào... "
[ Nữ nhờ vào kĩ thuật hiện đại mà trở thành bá chủ một vùng, hạnh phúc bên nam ]
" Vậy còn cái tên Ma Tôn gì đó? "
[ Hắn vốn không phải nhân vật nào quan trọng, vì hắn không quan tâm nữ nhân ]
" Kể cả nữ cũng không lọt vào mắt xanh của hắn? "
[ Vâng! ]
" Tên này chẳng lẽ thích nam nhân? Vậy thì căng à nha " Cô ra vẻ suy tư
[ Ểh? v?? ]
" Nương nương "
Một nha hoàn hối hả chạy vào gọi cô
" Thúy Liên, có chuyện gì? "
Cô lạnh nhạt hỏi, đây là tiểu nha hoàn hôm trước mà cô gặp. Vì lấy được kí ức của nguyên chủ nên cô biết nàng ta tên Thúy Liên
" Tử Vương... à không Thất Vương đã thắng trận trở về. Và Ly Quốc đang cùng ngài ấy trở lại. Nghe nói là sẽ giao lưu văn hóa với nhau. Đêm nay sẽ có yến tiệc rất linh đình, người hãy chuẩn bị để thu hút sự chú ý của hoàng thượng đi, nương nương "
" Hử? Thất Vương? "
[ Nà ní •O•??? ]
' TIỂU BÁT ĐẢN... '
Ý nghĩ của cô gọi tên nó, khiến cho tiểu Bát Đản sợ hãi
" Ý ngươi là sao? "
Cô vờ hỏi Thúy Liên
" Nương nương, người không biết gì sao? Thất Vương gia đã ra chiến trận năm rồi. Và bây giờ đã thắng trận trở về. Ly quốc là một quốc gia hùng mạnh ngang tầm với Hiên Viên ta. Cả hai nước đều hòa bình và không chiến tranh. Năm nay vì thắng trận của Thất Vương gia nên họ đã đưa hoàng tử, công chúa đến tìm hiểu văn hóa. Người vẫn chưa gặp hoàng thượng bao giờ, nay là cơ hội tốt để thể hiện "
" Hử? Lui ra "
"... Vâng! "
Khi Thúy Liên ra ngoài cô liền bình thản ngồi uống trà
[... Ký chủ... ]
" Hử? "
[ A! Chắc... chắc tại lúc đó đã làm ảnh hưởng đến hệ thống nên... ]
" Vậy là sao? Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra "
[ Quét hệ thống _ Quét thành công ]
"... "
[ Nam nữ đã từng gặp nhau, nhưng chưa nảy sinh chuyện gì. Lúc nữ được bồ đề tuyệt kiếm dạy y thuật đã vô tình gặp gỡ nam. Lúc ấy nam bị thương, và nữ đã cứu giúp. ]
" Nữ Hi Vân đó có tài năng gì? "
[ Người đời mệnh danh Vân Hi công tử, thần y xuất chúng. Nhưng luôn bí ẩn vì đeo mặt nạ chim ưng. Không ai nhìn rõ dung mạo và biết rằng đó là Hi Vân phế vật, kéo người chết từ cõi âm trở về. Và tuyệt kĩ khinh công, tài năng tuyệt học của hiện đại ]
" Ồ! Võ thuật và y thuật. Vân Hi? Hi Vân? Ha! Thú vị "
Nhan sắc tuyệt trần vươn lên nụ cười nhạt, mảnh vải trên đôi mắt cô nhẹ nhàng tung bay.
[ Xem ra, đêm nay là ngày nam nữ gặp lại nhau và cũng là khởi đầu ]
" Bang phái của nữ ở đâu? "
[ Là Hi bang nằm sâu trong Hi Lâu, ngoài người trong hội thì ít ai biết được. Người định làm gì? =.=||| ]
" A! Đi chơi, sẵn tiện chào hỏi xem như quà gặp mặt "
Cô nâng nhẹ khóe môi rồi dùng chân phải điểm nhẹ người, từ không trung cô bỗng biến mất. Chưa đầy giây hình ảnh cô dường như không còn. Giống như chưa từng xuất hiện...
Không bao lâu cô đã dừng trước một đại sảnh rộng lớn, tà áo xanh dương nhẹ nhàng phiêu dật, đôi tay chấp ra phía sau tựa thiên tiên. Cô như một thần tiên hạ phàm, tuyệt trần lại như hồ yêu. Khiến người si mê
- Có kẻ đột nhập
- Tập hợp lại
- Là ai gan to như vậy?
Những môn đồ nam nữ bước ra, trên mặc ai cũng mang theo sát khí nhìn vào cô đề phòng. Từ đám người bước lên một nữ nhân xinh đẹp với đôi mắt đen láy lạnh lùng. Mái tóc mượt mà buộc cao để lộ hai lọn tóc trên mặt. Trên cơ thể là bộ đồ hắc y đen ôm sát người, chiếc khăn quàng cổ đen dài tới chân che đi nữa khuôn mặt chỉ để lộ đôi mắt lạnh lùng càng tạo thêm sự tà ám. Giọng nói đề phòng hướng cô hỏi
" Ngươi là ai? "
Khóe môi cô nhếch lên tạo nên sự lạnh nhạt, sau lớp vải mỏng cô nhìn từng người một
" Chỉ là một vị khách qua đường "
Tiếng nói ngân bạc bình thản vô cảm của cô vang lên
" Khách? Ngươi muốn gì "
Nàng hắc y kia vẫn cao giọng hướng cô tra hỏi
" Muốn thử xem... người của Hi bang như thế nào... "
Vừa dứt lời từ khung trời như tỏa ra một loại uy áp vô hình lớn mạnh, khiến cho từng người phía dưới không chịu được mà ngã quỵ. Chỉ còn nữ hắc y vẫn kiên cường trụ ở đó, từ khóe miệng ai cũng phun ra một ngụm máu tươi. Cô lẳng lặng đứng đó nhìn đến nữ hắc y
Phụt!
Bỗng nhiên nàng ta phun ra ngụm máu, đôi chân khụy xuống đau đớn. Đôi mắt hiện lên tia sợ hãi nhìn cô. Lời nói run rẫy đứt quảng
" N...ngươi... l...là ai... khụ "
" Ha! Huyết Hàn Sương... cứ gọi tắt là... HUYẾT VƯƠNG... "
Lời nói cô vừa dứt thì thân ảnh cô cũng biến mất dạng, chỉ để lại một đám người la lết trên mặt đất. Nữ hắc y đưa mắt nhìn vào khoảng trời vô định, đôi mắt run rẫy tận đáy lòng...
" Huyết vương... "
_____________
Cô trở về phòng mình đóng cửa lại
[ Ký chủ! Người biết khinh công? ]
" Đọc sách "
[ Sách? Nà ní =.=?? ]
" Nữ nhân lúc nãy là ai? "
[ Hồng Ngọc, một trong tả hộ pháp của Nhị sát. Thuộc hạ thân cận của nữ ]
" Nhị sát? Hai người à? "
[ Vâng! Còn một người nữa tên Minh Châu ]
" À ha "
[ Ký chủ! Huyết vương là có ý gì? ]
" Hử? Thì là vậy đó "
[ =.=?? ]
" Ngươi cứ làm việc của mình, ta làm gì thì kệ ta "
[ Uy áp lúc nãy của ký chủ không tầm thường, thậm chí cả khinh công. Người cứ như dịch chuyển, nhưng ta có thể cảm nhận được gió. Chắc chắn, khinh công của người không có một ai có thể đọ ngang ]
" Hử? Quá khen "
[ Chỉ đọc sách mà lại có thể làm được như vậy ngay lần đầu tiên. Ký chủ! Người thực sự là ai? ]
Giọng nói tiểu Bát Đản bỗng trở nên nghiêm túc
" Ngươi bỗng nhiên nghiêm chỉnh khiến ta bất ngờ nha "
[ He he! Vậy sao ~=v=~ ]
" Hừ! Ta rút lại lời đã nói "
[ Ký chủ ^ ]
" Việc ta là ai thì ta không nhớ. Cứ chơi đùa thỏa thích là được "
[ Xạo nè! •¶ ]
¶
" Ngươi đang nói xấu ta sao "
[ Dạ không! Tối nay ký chủ định làm gì? ]
" Hử! Xem kịch "
[ Xem kịch? ]
" Đêm nay chẳng phải có nhiều sự việc hay sao? "
[ Ừa ừa... =~= ]
" Thật đáng mong chờ... "