Cô lẳng lặng nhìn một nữ nhân đang đi đến, nhan sắc xinh đẹp và cao quý hiện rõ. Nàng ta đang bước vào một cách uy nghi
[ Đó là muội muội của nữ Hi Vân tên Hi Y ]
" A! Đệ nhất mĩ nhân kinh thành là đấy sao? "
Cô vươn lên chút ý vị rồi tiếp tục xem kịch
" Thần thiếp tham kiến bệ hạ. Vì trong người không được khỏe nên thần thiếp đến muộn. Xin bệ hạ tha tôi "
Tiếng nói ngọt ngào của Hi Y vang lên, người nam nhân đang ngồi trên cao kia không trả lời. Vẫn lạnh lẽo bình thản...
" Mời nương nương đứng dậy "
Tiếng nói công công kính cẩn vang lên
Đôi mắt của Hi Y liếc nhẹ qua ông ta rồi tiến lên vào chỗ ngồi
" Ly quốc hôm nay viến thăm, nên sẽ để muội muội ta là Ly Hoa lên biểu diễn một vũ khúc "
Tam hoàng tử Ly Hoàng lên tiếng, trong giọng nói chan chứa ý cười...
Chỉ thấy Ly Hoa kia bước lên nhúng người trước tất cả, tiếng tì bà vang lên. Thân thể mềm mại xoay chuyển sau đó hòa mình vào tiếng nhạc. Chiếc mạn che như ẩn như hiện nhan sắc xinh đẹp của một thiếu nữ. Nàng ta uyển chuyển xung quanh tạo nên cảm giác hòa vào tiên cảnh. Tiếng tì bà thê lương như một nỗi đau đớn được dồn nén, dưới ánh trăng sáng nhạt như hiện như hữu của Ly Hoa. Mặc kệ tất cả mà chạy theo giai điệu yên bình đau đớn...
Cô lẳng lặng nhìn mà nhẹ gật đầu tán thưởng, một ít lâu sau điệu múa dừng lại. Đám người vỗ tay tán dương cùng với lời bàn tán
- Đó là tứ công chúa Ly quốc. Nghe nói là đệ nhất mĩ nhân
- Cầm kì thi họa đều tinh thông, nàng ta rất được hoàng đế Ly quốc quý trọng
- Trăm nghe không bằng một thấy. Hay
- Đẹp quá
...
Ly Hoa từ từ mở mạn che ra, tất cả đều đồng loạt bất ngờ. Một thiếu nữ xinh đẹp không thua kém gì đệ nhất mĩ nhân Hi Y. Nhiều lời bàn tán càng lớn hơn
" Thất vương nghe nói vẫn chưa có ý trung nhân. Không biết ngài nghĩ sao về muội muội ta? "
Ly Hoàng đứng lên hướng Thất Vương gia mở lời
Cô trên cây quan sát mà kinh ngạc
" Ừ ha! Nam tên gì? "
[ Nà ní? Ký chủ! Ngươi giỡn với ta à? ]
" Trong kí ức nguyên chủ đâu có. Ngươi cũng chưa cho ta xem. Chỉ cho coi tên nữ "
[ Hử? Vậy sao? Ha ha! Chắc là thiếu sót của hệ thống. Để ta kiểm tra ]
" Hừ! "
[ Ra rồi! Thất vương Hiên Viên Khải Minh. Và hoàng đế tân nhiệm Hiên Viên Hoàng Phong ]
" Cái tên lạnh lẽo đeo mặt nạ kia là Hiên Viên Hoàng Phong? "
[ Vâng! ]
Cô không nói gì nữa tiếp tục nhìn xuống
" Ý tam hoàng tử là sao? "
Tiếng nói lạnh lùng của Hiên Viên Khải Minh vang lên khiến những người ngồi gần run rẫy.
" Ngài hiểu ý ta mà. Không biết bệ hạ có thể thành toàn? "
"... "
" Bệ hạ! Thần mạn phép từ chối "
Hiên Viên Khải Minh đứng lên lạnh lùng từ chối
" Tại sao Thất vương gia lại không chấp nhận. Hay muội muội ta có chỗ nào không hợp với người? "
" Không phải! Chỉ là ta không đủ tư cách để lấy công chúa đây "
" Thất vương sao lại nói vậy? Nếu ngài không xứng thì thiên hạ này còn ai dám tranh giành muội muội ta "
" Ta không thể lấy nàng ấy "
" Vương gia đến nay đã . Mà trong phủ lại không một bông hồng... Hay là lần nay hai quốc gia ta liên thân. Càng gắng kết thêm tình hữu nghị "
Ly Hoàng mỉm cười tuấn dật thấu tình đạt lý khiến nhiều thiếu nữ mê mẫn
" Bệ hạ "
Không khí căng thẳng khiến nhiều người run sợ, cô nhìn đến tình huống mà nhẹ mỉm cười...
[ Ký chủ! Người không định làm gì sao? ]
" Làm gì bây giờ? Ngay cả Ma Tôn ta còn chưa tìm ra thì tốt nhất là nên xem kịch "
[... ]
Phía dưới bắt đầu yên tĩnh, người nam nhân lạnh lẽo ngồi trên cao kia không nói gì. Chỉ nhìn xuống nâng khóe môi
" Ta nghĩ lời Ly hoàng tử nói cũng rất đúng "
" Bệ hạ "
Quần thần kinh ngạc hướng lên phía trên, từng cơn gió thổi qua làm muôn loài hoa lung lay trong không gian. Ngự hoa viên với muôn mùi hương thơm mát...
" Ly Hoa khiến người không hài lòng sao? "
Ly quốc công chúa bước lên nhíu mài lo sợ hỏi, khiến nhiều người nhìn thấy không khỏi tiếc thương
Hiên Viên Khải Minh lạnh lùng liếc qua nàng ta khiến thân thể bé nhỏ ấy không chịu được mà run lên. Đi đến ca ca mình lẫn trốn
" Xin Ly quốc công chúa thứ tội. Có thể thất vương đã có ý trung nhân? "
Hi Y đứng lên cất tiếng, liếc nhẹ về phía nữ một cái sắc lẹm
" Ý của nương nương là? " Ly Hoàng bình thản nhìn nàng ta
" Có phải không Thất vương gia? " Hi Y nhìn hắn mỉm cười, sâu trong đáy mắt là tình ý khó thấy
" Có lẽ nương nương nghĩ quá nhiều. Ta quanh năm ở chiến trường làm sao có ý trung nhân "
" Vậy tại sao ngài lại không chấp nhận Ly Hoa công chúa? Nàng ấy dù sao cũng là đệ nhất mĩ nhân Ly quốc "
Cô hứng thú nhìn vào Hi Y kia, khóe môi vươn lên ý cười
" Tiểu Bát Đản "
[ Ký chủ có gì sao? ]
" Ngươi từng nói ta được một món đồ miễn phí ở hệ thống. Đúng chứ? "
[ À! Vâng ]
" Vậy... trong đó có thứ gì đọc được suy nghĩ người khác không? "
[ Có! Đó là Tâm Thông Thuật. Thứ đó dường như rất đắc. Có thể đọc được suy nghĩ của bất kì ai, dù kẻ đó là cường giả vẫn sẽ không hề hay biết ]
" Ta lấy "
[ Vâng...! kích hoạt Tâm Thông Thuật - Vĩnh viễn. Kích hoạt thành công! Mời kiểm nghiệm ]
Cô mỉm cười rồi nhìn vào Hi Y
' Hừ! Thất vương vốn không hề liếc mắt tới một ai. Vậy mà khi nãy lại liếc về Hi Vân. Con hồ ly này thật biết cách quyến rũ nam nhân. Ta sẽ không để ngươi yên '
Cô ồ lên kinh ngạc
" Ha! Nữ nhân này tâm địa thật sâu. Cũng biết quan sát lắm chứ "
[ Nữ nhân thật đáng sợ ]
Ly hoàng tử mỉm cười bước lên
" Nếu như thất vương không có ý trung nhân và không muốn liên hôn cùng muội muội ta. Vậy nếu như Hiên Viên quốc có thể đưa ra một người xuất chúng, thi tài với muội muội ta. Nếu như chiến thắng ta sẽ không nói đến chuyện này nữa. Còn nếu như thua, ngài sẽ phải thành thân với muội ấy "
Lời nói của Ly Hoàng khiến ai cũng phải kinh ngạc, bàng hoàng nhìn nhau
" Không biết ý bệ hạ thế nào? "
Ly Hoàng hướng tới người nam nhân trên cao kia
" Chấp thuận "
" Nếu đã vậy ta có biết một người rất tài giỏi. So với người muội muội như ta cũng không kém. Không biết Thất vương có muốn giúp đỡ? "
Hi Y lên tiếng nhẹ nhàng khiến nhiều người chú ý
" Không biết người mà nương nương nói tới là ai? " Ly Hoàng tò mò hỏi
" Tỷ tỷ ta! Hi Vân... "