Đoạn hay tới rồi...
Thế nhân đều biết trong ba mươi năm bàn về búa pháp, Đoàn Đại Hắc toàn thắng Diệp Ôn nhưng không biết sau lưng còn cất giấu một thiên đại bí mật.
Năm đó Đoàn Đại Hắc cùng Diệp Ôn cùng xưng "bắc Đoàn nam Diệp", cùng được liệt vào hàng đoán tạo sư giỏi nhất Linh Năng đại lục, một núi không thể chứa hai cọp, trừ phi một đực một cái. Hai tên này đã sớm nhìn đối phương không vừa mắt, vì vậy trước lúc đối chiến họ làm một giao hẹn đánh cuộc vô cùng điên cuồng.
Người thua phải làm nô bộc cho người thắng!
Vụ đánh cược này gần như là kiểu bắt nạt nhưng sau khi Diệp Ôn thảm bại, hắn thực sự thực hiện đúng hẹn.
Tuy nhiên Đoàn Đại Hắc ngẫm nghĩ thì cảm thấy chuyện này quá điên cuồng nên không chịu tiếp nhận, nhưng Diệp Ôn lại ở trước đại môn Đoàn gia quỳ ba ngày ba đêm, vợ con của hắn cũng cùng nhau quỳ xuống!
Thà quỳ làm nô cũng không lỡ hẹn!
Từ đó, Đoàn gia nhiều thêm một gia tộc phụ thuộc họ Diệp.
Đoàn Tiểu Bạch than nhẹ một tiếng, trên mặt thoáng qua một tia tưởng nhớ, Đoàn Đại Hắc chính là cha của hắn, bất hạnh mà mất sớm ở những năm đầu tráng niên.
Mà Diệp Ôn vì kỷ niệm Đoàn Đại Hắc, nên đổi tên thành Diệp Nhạc Sơn, ý vì "Niềm vui trên đời này, chỉ có cuộc chiến tại Hoa Sơn".
Thế nhân đều biết, Diệp Ôn thảm bại, lưu phái chế tạo truyền thống từ đây sa sút.
Nhưng cũng không biết, cho đến ngày nay, Diệp Nhạc Sơn chưa từng buông tha cho chế tạo truyền thống.
Sau khi Đoàn Đại Hắc qua đời, Diệp Nhạc Sơn xứng đáng là đoán tạo sư mạnh nhất, mặc cho hắn vẫn sử dụng chế tạo truyền thống nhưng lúc ấy cũng không có đối thủ.
Nhưng Diệp Nhạc Sơn lại mai danh ẩn tích dưới chức vụ nô bộc Đoàn gia, cả đời chế tạo chỉ vì Đoàn Thiên Đường, đối với vương miện vua chế tạo lại chẳng thèm ngó ngàng tới.
Ở trên người của cô gái, Đoàn Tiểu Bạch loáng thoáng nhìn thấy bóng dáng của Diệp Nhạc Sơn, thân thể thiếu nữ trẻ tuổi cùng linh hồn Diệp Nhạc Sơn già nua, trong chớp mắt này, tựa như chồng lên nhau.
"Ngài sinh ta chưa sinh, ta sinh ngài đã già, không thể sinh ở cùng một thời đại với Diệp Nhạc Sơn là tiếc nuối lớn nhất của cuộc đời Đoàn Tiểu Bạch này."
Một năm kia, Hoa Sơn luận búa, Diệp Ôn quỳ xuống, Đoàn Tiểu Bạch mới mười hai tuổi, tuổi trẻ u mê, hắn vĩnh viễn không thể nào quên, trong lúc mưa to như thác đổ, cha mình đỡ Diệp Ôn yếu ớt đứng dậy, than vãn, khóc lớn, đi con mẹ vua chế tạo, Đoạn Đại Hắc ta không bằng ngươi a!
Từ đó về sau, Đoàn gia nhiều thêm một lão bộc, Đoàn Tiểu Bạch nhiều một người thầy, dọc theo con đường từ thiên tài đến thiên vương như hiện tại, ảnh hưởng của Diệp Nhạc Sơn đối với hắn so với bất kỳ ai cũng phải lớn hơn.
Vừa là thầy vừa là bạn cũng là đối thủ!
Chuyện Đoàn Tiểu Bạch hài lòng nhất trong cuộc đời này là vượt qua Diệp Nhạc Sơn.
Chuyện tiếc nuối nhất là lúc vượt qua, Diệp Nhạc Sơn đã sớm không còn ở trạng thái đỉnh phong.
Tệ đoan lớn nhất của lưu phái chế tạo truyền thống chính là yêu cầu quá mức sức mạnh và thể lực của đoán tạo sư, Diệp Nhạc Sơn dần dần già nua, giơ búa càng ngày càng lực bất tòng tâm, lúc chế tạo thường xuyên xuất hiện vấn đề về sức khỏe, thể lực suy kiệt, đã sớm không còn uy phong như năm đó.
Buông tha cho chế tạo truyền thống, sử dụng linh năng để chế tạo, liền giải quyết rất dễ dàng vấn đề nhiều năm qua, bởi vì linh năng lực không bao giờ già yếu.
Nhưng Diệp Nhạc Sơn lại không làm như vậy, cho dù ở Hoa Sơn luận búa, rõ ràng thực lực chế tạo của Đoàn Đại Hắc tương đối ngang hàng cùng hắn, nhưng cuối cùng bằng vào ưu thế về linh năng chế tạo mà chiến thắng hắn, Diệp Nhạc Sơn cũng không bỏ qua lưu phái truyền thống.
Đoàn Tiểu Bạch từng hỏi Diệp Nhạc Sơn vì sao cố chấp như vậy, thậm chí mắng hắn bảo thủ quá mức, không biết tiến thủ.
Diệp Nhạc Sơn nhưng trả lời như thế này:
- Đó là truyền thừa của lão tổ tiên, không thể vứt bỏ, không thể quên đi!
Thà bỏ đoán tạo cũng không thể để mất truyền thừa!
Đây chính là Diệp Nhạc Sơn.
Cho dù ông lão không muốn bỏ qua truyền thừa, nhưng cũng chẳng có người nào nguyện ý nhận truyền thừa.
Đoàn Tiểu Bạch bái Diệp Nhạc Sơn làm thầy, nhưng chưa bao giờ dám thừa nhận là học sinh của Diệp Nhạc Sơn, bởi vì hắn không có tư cách, hắn dùng là đoán tạo bằng linh năng!
Trên đời này, đã sớm không còn người trẻ tuổi sử dụng chế tạo truyền thống!
Diệp lão, ngài nguyện ý truyền thừa, nhưng làm gì có ai muốn ngài truyền thừa chứ?
Đoàn Tiểu Bạch cảm thấy đau buồn cùng mê mang, cho tới hôm nay, cho đến khi thiếu nữ xuất hiện!
Lưu phái chế tạo truyền thống ở trên người một trẻ tuổi thiếu nữ lần nữa tỏa sáng hào quang chói mắt!
Nàng tựa như lúc Diệp Nhạc Sơn còn trẻ, tựa như năm đó ngạo thị chế tạo giới Nam vương Diệp Ôn!
Nàng mang dục hỏa trọng sinh lại chế tạo truyền thống, muốn đem thành kiến thế nhân phá hủy toàn bộ!
- Oa, nguyên lai chế tạo truyền thống trâu bò như vậy ư?
- Ai, cái này ngươi không biết đâu? Năm đó, Nam vương Diệp Ôn với kỹ năng tột đỉnh dương danh từ lưu phái truyền thống, chỉ bất quá sau trận Hoa Sơn luận chiến, không còn ai biết tung tích của hắn."
- Sau Diệp Ôn, lại không có ai xuất hiện, ta từng cho là..."
Nghe các khán giả thán phục, Đoàn Tiểu Bạch bất tri bất giác mù quáng cho rằng.
Diệp lão, truyền thừa của ngài, sẽ không đứt đoạn!
...
Đinh! Đinh! Đinh!
Búa lớn đập xuống, nhiên tinh xuất hiện, dần dần biến thành thanh âm duy nhất trong sân.
Chu Lập Huy ở thời điểm phút giây hoàn thành chế tạo, phẩm chất là trung cấp cửu phẩm, nhưng không có ai chú ý hoặc thán phục, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung ở trên người thiếu nữ cô độc giơ búa kia, ngay cả Chu Lập Huy cũng buông xuống thiết búa, thất thần nhìn xem.
phút giây, thiếu nữ hoàn thành tạo vật biến chất!
Một khắc kia, kim loại tỏa sáng, sáng chói tựa như đường chân trời lúc tờ mờ nghênh đón ánh sáng rạng đông của ngày mới.
Tất cả mọi người đều nín thở, thời gian vào giờ khắc này trở nên dài đằng đẵng vô cùng, bọn họ ý thức được thiếu nữ đã không còn bất kỳ hy vọng thành công, thời gian chỉ còn lại bảy giây, coi như một giây một búa, cũng đập không xong mười búa tạo hình.
Nhưng mà, trong lòng mọi người xuất hiện hy vọng mãnh liệt.
Bọn họ cầu nguyện, kỳ tích sẽ phát sinh.
Thiếu nữ không buông tha, trong nháy mắt khi tạo vật biến chất hoàn thành, nàng không có một tia dừng lại, thậm chí không đổi búa lớn chuyển thành búa nhỏ mà tiếp tục giơ búa nện xuống!
Đinh đinh!
Một búa này!
Nện mọi người nổi cả da gà!
Đinh!
Búa thứ hai!
Đập khán đài lặng im, không một tiếng động!
Oanh!
Búa thứ ba!
Đập tất cả mọi người trợn mắt há mồm!
Thiếu nữ thật có thể làm được một búa một giây!
phút giây, nàng đập sáu búa, nửa giây đầu tìm ra vị trí thích hợp nhất để đặt búa, nửa giây sau đem cú nện nện chính xác ở trên vị trí nhỏ bé ấy, đây là chuyện bất khả tư nghị!
Thần hồ kỳ kỹ, làm người ta nghẹt thở!
Nhưng, cuối cùng vẫn không còn kịp rồi, tạo hình còn kém bốn búa, thời gian chỉ còn lại một giây cuối cùng.
- Kháo!
Ở một giây sau cùng, có người bóp cổ tay than thở, có người tức giận mắng chửi, kỳ tích sở dĩ là kỳ tích, bởi vì căn bản nó ít khi hoặc không bao giờ phát sinh, mọi người cầu nguyện kỳ tích nhưng đều bị thực tế đánh ngã, như vậy lập lại bi ai của vô số kỷ nguyên, làm người ta bi thương mà tức giận!
Oanh!
Nhưng mà thiếu nữ không bởi vì tuyệt vọng mà dừng tay, nàng vẫn kiên định nện ra một búa cuối cùng!
Thời gian tựa như dừng lại ở giờ khắc này, tất cả khán giả đều cầm ống nhóm nhìn về phía của thiếu nữ, ống kính như ngừng lại trên một chiếc nhẫn sáng chói.
Chiếc nhẫn kia ở hơi nước trong tỏa ra ánh sáng chói lọi, thân nhẫn trong suốt, tựa như hòn đá quý cao quý nhất trên đời!
- Thành... Thành công?
Tất cả mọi người đều khó có thể tin, trợn to hai mắt, bọn họ không nhìn thấy một tia tỳ vết nào từ chiếc nhẫn kia, đây là thành phẩm hoàn mỹ!
Chế tạo thành công!
Làm sao có thể?
- Nàng, chỉ dùng bảy búa!
Có người phát hiện ra chân tướng.
Mười búa tạo hình là chỉ trong mười búa phải hoàn thành chú hình, nhưng cũng tồn tại bảy búa liền tạo hình thành công, chẳng qua độ khó kia so với mười búa cao hơn một đoạn lớn, giống như chơi rubik vậy, quy định mười lần xoay phải hoàn thành, lại có người chỉ dùng bảy lần.
- Ông trời của ta a, nàng ngay cả thời gian suy tính cũng không có, ở trong bảy giây hoàn thành bảy búa tạo hình? Điều này sao có thể?
Tại sao không thể nào? Đây chính là kỳ tích a!
Đây chính là kỳ tích a!
Biết bao giải thích tuyệt vời, các khán giả bạo phát ra những tiếng hô nóng bỏng cùng tràng pháo tay như sấm dậy!
Nhưng trên đài chế tạo, thiếu nữ bỗng nhiên hướng trọng tài đang say mê vẫy vẫy tay phải, trọng tài cùng các khán giả lúc này mới nhớ tới, đây vẫn đang trong cuộc tranh giải, chiếc nhẫn còn không được giám định phẩm chất.
Các trọng tài cười cười vây lại, bọn họ xem ra, kết quả đã không còn trọng yếu, coi như phẩm chất là cấp thấp, ở trong lòng bọn họ, thiếu nữ cũng đã chiến thắng.
Các khán giả cũng không còn thảo luận nữa.
Các ngươi nói, có khả năng là... cao cấp hay không?
Suy nghĩ nhiều làm gì, có thể hoàn thành coi như kỳ tích, nếu như có thể đạt đến trung cấp cửu phẩm đánh ngang tay cũng coi như thần tích rồi, cao cấp... Chuyện không thể nào.
- Đừng nói trung cấp cửu phẩm, có thể đạt trung cấp nhất phẩm cũng đã đủ ngưu bức rồi? Tán dịch đúc lại a, đây vốn so với chế tạo bình thường khó hơn nhiều, còn phải hoàn thành trong hai phút, ai hiểu chế tạo đều biết chuyện này nghịch thiên biết bao nhiêu a.
Các khán giả nhiệt liệt thảo luận, qua hồi lâu, phát hiện trọng tài lại chậm chạp không có công bố kết quả giám định.
- Làm sao còn không công bố kết quả a?
Chẳng lẽ...
Mọi người trong lòng sinh ra dự cảm bất tường, chẳng lẽ chế tạo không thành công hoặc phẩm chất quá thấp cho nên trọng tài không muốn công bố?
Ngay trong lúc này, trọng tài trưởng rốt cuộc xoay người đối mặt ống kính, trên màn ảnh, chỉ thấy trọng tài trưởng biểu tình một bộ như thấy quỷ.
Môi hắn khẽ run, rung giọng nói:
- Kết quả giám định là... Truyền kì tam phẩm."
Giờ khắc này, diễn võ trường Đoàn Thiên Đường, một lần nữa yên lặng như tờ.