Hắn cưng chiều xoa đầu cô nói
- Hôm nay bố mẹ cháu đi du lịch nên giao cháu cho chú.
Hôm nay cũng không có việc gì quan trọng nên chú ở nhà chơi với cháu.
Trợ lí Trương đang đứng ở bên cạnh cũng không ngạc nhiên cho lắm.
Từ khi Lục tiểu thư ra đời, lúc cô ấy con ở Lục Gia thì hầu như tuần nào chủ tịch cũng nghỉ một buổi để đến chơi với cô ấy.
Từ lúc cô ấy chuyển về đây sống chung với chủ tịch thì ngài ấy thường tan làm sớm hơn.
Bình thường thì Lục tổng và Lục phu nhân một năm về tầm vài ngày nên Lục tiểu thư cũng về nhà với ba mẹ mình.
Khi cô ấy trở lại thì tổng tài lại nghỉ một ngày để chơi với cô ấy.
Chuyện này hơn mười năm nay vẫn như vậy nên cũng không ngạc nhiên cho lắm.
Nhưng thật lòng anh cũng rất quý vị tiểu thư này , cô rất biết điều cũng không như các vị tiểu thư khác bị chiều dẫn đến sinh hư.
Cô rất ngoan ngoãn ở bên chủ tịch , thỉnh thoảng còn giúp ngài giải quyết các hợp đồng.
Cô ấy đúng là thiên tài của thiên tài , ý kiến của cô ấy phải nói là trên cả tuyệt vời.
Dự án nào của cô cũng rất tốt thu được lợi nhuận cao.
Điều đó là chủ tịch càng thêm yêu quý và cưng chiều cô hơn.
Bây giờ chủ tịch nói như vậy cũng không có gì lạ cả.
Cô từ nãy đến giờ mới để ý thấy trợ lí Trương liền mỉm cười chào hỏi
- Chào anh trợ lí Trương.
Anh cũng mỉm cười lại
- Chào Lục tiểu thư
Cô quay lại nhìn hắn cười nói
- Cháu lên phòng thay đồ đây.
Tí cháu xuống , chú cháu mình cùng đi chơi.
Hắn mỉm cười , ánh mắt đầy sự sủng nịnh nói
- Được.
Cô lên phòng , hắn cũng bảo trợ lí Trương về.
Phòng cô rất đơn giản , chỉ có một tủ quần áo , tấm hình của cô chụp với hắn và mấy tấm hình khác của cô.
Có giá sách , trên đấy chỉ có hai loại là ngôn tình và sách kinh doanh.
Cô lấy quần áo , bước vào nhà tắm , ngâm mình trong buồn tắm.
Trong đầu thì trò chuyện với hệ thống
[ Chủ nhân , hình như cô nhận được giấy đi du học rồi đúng không ?]
- Ừm
[ cô có định đi không ? ]
- Tất nhiên là có.
Cơ hội tốt như vậy sao lại bỏ lỡ được cơ chứ.
[ Chẳng lẽ cô định nhường nam chính cho nữ chính à ?]
- Không , ta đâu có nhân từ như thế.
Hôm nay ta sẽ nâng mức hảo cảm của hắn lên , ngày mai ta sẽ bay.
Hệ thống lo lắng nhắc nhở
[ Chủ nhân , nhưng hai năm nữa nam chính và nữ chính sẽ gặp nhau đó.
Đấy là định mệnh vả lại cái hào quang nữ chính vô cùng lợi hại đó ]
- Ta sẽ hoàn thành chương trình học trong hai năm ngươi không cần phải lo đâu.