- ừm.
- Kí chủ, người định vào khu rừng đấy làm gì?
- Tất nhiên là tu luyện rồi.
Ta không muốn một ngày ta bị nam nữ chính giết chết bằng một trưởng đâu.
- Kí chủ , người tính xa thật.
- Không thừa đâu.
Cô đi đến khu Hoa Thiên đó.
Chỉ trong vòng nửa tháng cô đã đạt được công lực đặc biệt là kinh công bậc nhất không ai sáng bằng.
Còn có Ngọc Thương Hồn hiếm có.
Có thể điều kiển gió , lửa , mưa , sấm và đất.
Trông lúc tu luyện không biết tại sao điểm hảo cảm của nam chính và đối trượng tăng lên đáng kể.
Nam chính
Đối trượng công lược là
Điều này làm cô rất vui mừng.
Nhưng cũng không hiểu tại sao lại tăng nhiều điểm đột ngột như vậy.
Ngày với trở và là lễ nguyên tiêu.
Nên cô tung tăng đi dạo phố tiện thể ghé qua nhà trọ hôm đó.
Mọi chuyện đã hoàn thành theo đúng yêu cầu của cô.
Sau đó cô đi chọn mấy bộ y phục màu trắng , xanh , hồng nhạt và lục.
Bởi vì với muốn thay đổi hình tượng của nguyên chủ một chút.
Người ta nói màu trắng làm cho người con gái toát lên vẻ thanh cao , thuần khiết có chút yếu đuối làm nổi dậy tính muốn che chở của người đàn ông.
Sau đó công tiếp tục đi dạo phố , cũng là thời điểm bắn pháo hoa , trên trời trang nhập những màu sắc rực rỡ.
Trông thật đẹp mắt
[ Đối tượng công lược đang đến gần ]
Trong chốc lát khuôn mặt lạnh lùng của cô biến ấy hành một bộ mặt thê lương nhìn pháo hoa sáng rực rỡ rồi tàn trong bóng đêm.
Bỗng có một bàn tay đặt vào vai cô cất tiếng nói.
- Tại sao lại đứng đây một mình vậy ?
Cô quay đầu nhìn lại là một người nam nhân khuôn mặt anh Tuấn , đẹp không góc chết , đúng là một nam thần còn toát lên một ngữ khí lạnh lùng nhưng không thể che giấy được sự quan tâm và nét dịu dàng trong lời nói.
Cô mỉm cười nói
- Phong Thần ca ca sao ?
Người nam nhân cũng mỉm cười dịu dàng xoa đầu cô
- Ừ , trí nhớ của muội thật tốt đó nha , mới gặp nhau một lần mà đã nhớ mặt huynh rồi.
Cô mỉm cười tinh nghịch cầm lấy tay chàng vô tư nói :
- Đó là tại vì huynh quá đẹp trai đó.
- Ồ , thế sao ?
- Tất nhiên rồi , muội không bao giờ nói dối nha.
À mà huynh đi dạo phố một mình sao ?
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Chàng trả lời.
- Đúng vậy , Sao cô nương xinh đẹp như muội lại đi xem hội một mình vậy ?
Cô mỉm cười chua chát nói
- Bị người ta bỏ rơi đó , à mà cũng không phải vậy.
Thôi quên chuyện đó đi , mà sao huynh cũng đi một mình.
?