...Huyễn Cảnh Minh Giới....
Minh Giới trước kia từng là nơi hội tụ nhiều tinh hoa trời đất đẹp tựa bồng lai tiên cảnh...!nhưng hiện giờ khung cảnh trước mắt thật khác xa với tưởng tượng.
Mọi thứ xung quanh tàn rụi xơ xác bầu trời bị bao phủ bởi một lớp mây đen dày đặc.
Xác chết thây ma chất thành đống trải suốt mấy trăm dặm máu tươi nhuộm đỏ con sông.
Tiếng khóc thét, tiếng ai oán, nỗi uất ức oán giận của các ác linh quỷ dữ hoá thành sát khí tàn sát nhân loại.
Thiên Giới và Phàm giới đang rơi vào cảnh lầm than!
...Bên bờ sông Vong Xuyên....
Ở đó vừa xảy ra một cuộc đại chiến giữa tiên với ma.
Tên Ma tôn giả trốn thoát còn lại, người còn sống chả còn mấy ai đa số đều bỏ mạng ở cuộc chiến vô nghĩa kia.
Thiên giới và các giới khác có thể sẽ bị phá hủy.
Đáng lẽ ra nàng không quan tâm đến việc của Thiên Giới chỉ vì nó có liên quan tới chàng nên....
Nàng chậm rãi đứng dậy đi về phía bờ vực Vong Xuyên.
Chàng thấy vậy thì gắng gượng đứng lên nhìn về phía nàng.
- Thanh Ly! Nàng muốn làm gì?
- Dạ Thần...hay gọi chàng là Đế Quân đây? Lừa gạt ta suốt mấy trăm năm...!đến giờ ta mới nhận ra có phải ta rất khờ đúng không? Chính tai nghe chàng thừa nhận lừa gạt ta mà ta vẫn cắn môi cho qua...!thật nực cười.
Nàng vừa nói chân không ngừng bước về phía sau.
- Nàng đừng bước nữa...mau dừng lại...
Phong Lan Thần biết nàng đang có ý định gì.
- Chàng vì cả thiên hạ này mà lừa gạt ta làm sao ta nỡ để nó bị biến mất.
- Thanh Ly! Chỉ cần nàng dừng lại cái gì ta cũng đồng ý với nàng.
- Muộn rồi! Ta rất mệt! Vở kịch này đã đến lúc hạ màn rồi.
Phong Lan Thần hay Tiêu Dạ Thần ta đều không qua tâm nữa...cho dù thời gian có quay ngược lại...!ta vẫn không hối hận...!vì đã từng yêu chàng...
- Khônggggg! Thanh Ly! Thanh Ly....
Chỉ nghe thấy tiếng hét của chàng...
Vừa dứt lời nàng ngả người về phía sau rơi tự do xuống sông Vong Xuyên.
Bỗng nàng cảm nhận được mấy giọt nước rơi xuống mặt mình...!nó rất mặn là nước mắt...!chàng lại khóc ư? Không? Đều là tưởng tượng...!một tên kiêu ngạo như chàng sao có thể hạ mình khóc lóc vì một nữ nhân nàng kì vọng khá nhiều rồi.
Tiếng nước vang lên một hồi sau đó nàng chìm sâu xuống đáy hồ.
Chân khí từ cơ thể nàng bay lên trời tạo thành một luồng tiên pháp mạnh đánh tan bầu trời đen kịt sau đó rơi xuống phàm trần các giới hồi sinh vạn vật.
Tiên pháp rơi xuống đâu nơi đó cây cối sing trưởng rất nhanh tất cả mọi người bị chết oan được sống lại một cách thần kì.
......................
...Ở thế giới song song....
Hàn Dung Ly đang bị một nhóm người đuổi bắt.
Thân phận của cô là quân sư của tổ chức mafia khép tiếng tại châu Á.
Vì trong tổ chức có nội gián nên vị trí của cô bị lộ hiện tại cô đang bị bọn chúng ép đến vách núi phía sau là biển mênh mông.
Tình thế nguy cấp cô đành nhảy xuống biển...!mặc dù là quân sư có danh tiếng nhưng Hàn Dung Ly không biết bơi bởi từ nhỏ cô rất sợ nước.
Nghe thấy tiếng nước vang bên tai sau đó cô ngất lịm chẳng biết gì nữa.
Hai hồn phách được thức tỉnh hoà là một...!
...----------------...
Khi cô tỉnh lại thấy mình đang nằm ở một nơi rất lạ chợt một cô bé nhỏ có cánh hiện lên.
- Xin chào người chơi mới!
- Ngươi là ai?
- Xin tự giới thiệu ta là hệ thống giúp mọi người chơi xuyên không.
- Ngươi đưa ta tới đây làm gì?
- Kí chủ hiện tại đã được hệ thống xác nhận.
Người nhất định phải làm nhiệm vụ mới trở về được!
- Ngược lại.
- Thì người sẽ bị nhốt ở đây mãi mãi.
- Phiền phức.
- Kí chủ đại nhân muốn tìm hiểu cốt truyện với nhiệm vụ hay xuyên không trước.
- Tìm hiểu nhiệm vụ cốt truyện đã rồi tính.
- Nhiệm vụ hiện tại của người là công lược nam chính công được để hắn hay ai khác phá hủy thế giới sinh đẹp này.
- Ta còn chưa biết mặt tên đó công lược thế nào?
- Kí chủ đại nhân yên tâm! Hệ thống tôi sẽ xuất hiện mọi lúc khi người cần còn bây giờ người mau đi đi.
Hệ thống đang tải cốt truyện bắt đầu đếm ngược .......
Cô bé hệ thống vừa nói xong ánh sáng trắng đã nuốt nàng đi mất.
......................
...Nguyệt Hoa Quốc - Phủ đệ của Nhị công chúa....
Trong tiềm thức của nàng vang lên một giọng nói.
...Từ giờ cô chính là ta, ta cũng chính là cô hai chúng ta hoà là một...!nhớ kĩ tên cô là Dung Ly...
Nàng giật mình tỉnh lại thấy mình nằm trên một chiếc giường thời cổ đại.
Mọi thứ xung quanh rất xa xỉ bắt mắt.
Cốt truyện được hiện lên trong đầu nàng.
Nguyên chủ là Dung Ly nhị công chúa của Nguyệt Hoa Quốc.
Nàng ấy được sinh ra vào mùa đông lạnh giá theo cốt truyện kể thì ngay khi tiếng khóc của nàng ấy vừa cất lên tuyết bên ngoài trời ngừng rơi hoa sen trong hồ hoa ở mọi ngóc ngách trong phủ đua nhau nở một cách kì lạ.
Mọi người cho đó là điềm lành nên nàng công chúa này rất được sủng ái...tuy vậy nhưng nàng ấy đối xử với mọi người rất tốt với người hầu cũng như nhiều tỷ muội cùng cha khác mẹ.
Lớn lên nàng ấy không những xinh đẹp động lòng người mà còn thục nữ nết na rất được lòng cha mẹ.
Chính vì tính tình hiền lành thục nữ của Hàn Dung Ly nhiều tỷ muội khác coi nàng như cái gai trong mắt muốn loại bỏ.
Nguyên nhân từ đó mà ra.
...-Hết chương -....