...Điện Bắc Minh....
Nơi này vừa xảy ra một cuộc tranh đấu kịch liệt giữa các nước.
Nhân lúc Bắc Minh đang suy yếu Chiêu My với Hải Triều Quốc bắt tay với nhau để đoạt vị.
Nhưng kết quả vẫn vậy...! Bắc Minh luôn thắng! Đối với kẻ địch bọn chúng chắc bất ngờ lắm trong khi chàng đang mất hết tu vi triều đình suy yếu mà chàng lại có thể lật ngược thế cờ dành phần thắng...!Về Tiêu Dạ Thần hắn chỉ đứng sau giật dây chưa từng ra mặt!
Sau trận chiến này có lẽ các nước cũng dập tắt ý định soái ngôi Bắc Minh.
Cũng phải thôi! Đối đầu với tên ác quỷ máu lạnh như hắn thì chỉ có đường chết.
Hạng người như Thất Cảnh Trần còn chưa xưng làm đối thủ của chàng...!trong thiên hạ này chỉ có duy nhất có thể hạ gục được hắn...!không ai khác ngoài người đó.
Thế mà tên nào đó còn đòi mang một bộ hỷ phục tân nương lên thách thức sự kiên nhẫn của chàng.
Thất Cảnh Trần muốn soái ngôi xong rồi cướp cục cưng nhà hắn về làm hoàng hậu sao? Đúng là chán sống!
Tiêu Dạ Thần đã đoán ra được hắn sẽ ra tay vào giờ hợi ngay lúc đại lễ sắp kết thúc nên chàng mới mắt nhắm mắt mở cho nàng vào Minh Giới.
Một mặt là để nàng tránh tiếp xúc nhiều với cảnh máu me mặt khác chỗ đó cũng là nơi nàng muốn đến.
Dạ Thần...Tiêu Dạ Thần! Tới giúp ta...!được không?....
Tiếng nàng vang vọng trong tâm trí chàng ngày một rõ hơn.
Chàng giật mình tỉnh dậy trong Thư Phòng cảm nhận được tim mình đang nhói nhói rất khó chịu.
- Dương Nhất.
Chàng vừa gọi Dương Nhất đã lật đật từ ngoài chạy vào với tốc độ nhanh nhất.
- Chủ tử có chuyện gì dặn dò.
- Trẫm kêu ngươi đi bày trận pháp Chiêm Tinh đến đâu rồi.
- Thần đã bày cái ở cổng vào cái ở Tâm Cảnh, Nguyệt Cảnh, Vân Mộng Hoa, Ma Cảnh,...tóm lại huyễn cảnh đều có trận pháp đó.
Gì chứ! Vân Mộng Hoa một trong những huyễn cảnh nguy hiểm nhất Minh Giới bởi trong đó toàn là những yêu quái có tu vi cao trên năm.
Ma cảnh cũng là nơi trú ngụ của tất cả các thây ma, yêu ma, ác linh, oán linh từ các giới.
Tiên nhân chưa có ai qua được cảnh đó! Bạch Tư Thành tuy là thần quân nhưng khi hạ phàm để cứu Bạch Diệp Yên hắn đã bị phản vệ tu vi giảm một nửa căn bản thoát khỏi nơi đó rất khó huống chi còn người nữa cần hắn bảo vệ.
- Ngươi....!!! Chẳng phải trẫm nói chỉ được bày ở mấy huyễn cảnh thường thôi sao?
- Thần sợ hoàng hậu nương nương biết nên cố ý bày thêm cảnh khó vào để tránh hiềm nghi.
Vừa nghe đến đây Tiêu Dạ Thần không giữ được bình tĩnh nữa chàng lập tức lấy quả cầu nhỏ vừa nãy ra một luồng tiên pháp màu xanh xuất hiện kèm theo hình ảnh.
Là cảnh cả bốn người bọn nàng đang chật vật cùng nhau giữ kết giới.
Trong đó có nàng bị thương nặng nhất máu thấm hết vào bộ xiêm y màu trắng đang mặc.
Phút chốc không khí phòng này giảm xuống âm độ trên trán Tiêu Dạ Thần nổi đầy những đường gân xanh.
Từ lúc bước vào cánh cửa Minh Giới chắc chắn nàng ấy đã biết chàng giúp đỡ phía sau rồi.
Tên Dương Nhất ngu ngốc này!
Chàng dùng tốc độ nhanh nhất lao ra khỏi phòng đi về phía Thần Lan Cung.
Ly Nhi...! Nàng nhất định phải đợi ta!
......
...Minh Giới - Vân Mộng Hoa...
Một mình Bạch Tư Thành không thể chống cự nổi nên nàng đã uống thuốc tăng sức mạnh từ hệ thống để duy trì kết giới.
Tình hình ngày tệ đi khi nàng gần đã kiệt sức do tác dụng của thuốc sắp hết.
Ngay lúc đó Miên Miên đã phát hiện ra bên phải họ chỗ đất trống bên kia có hình ngôi sao cánh.
Thì ra là vậy! Cho nên không có con côn trùng nào dám lại gần đó...hoá ra đó là nơi đặt trận pháp Chiêm Tinh.
- Nghe đây! Ta sẽ cố gắng kéo dài thời gian Bạch Diệp Yên nàng dẫn Thanh Ly với cô gái kia đi trước ta đuổi theo sau.
- Được.
Sau khi hai người kia dẫn nàng bước vào trận pháp Chiêm Tinh thì Bạch Tư Thành mới đuổi theo sau đi vào.
......................
Mọi cảnh vật nhanh chóng được chuyển đổi từ ngày sang đêm.
Xung quanh chỗ nàng với mọi người đang đứng đều tối om như mực chỉ có ánh trăng màu đỏ mờ mờ.
Một cơn gió lạnh thổi qua khiến nàng rợn tóc gáy...nơi này quá tối nàng chưa thể xác định nó là cảnh nào.
- Đây là nơi nào?
Bạch Diệp Yên nhìn tứ phía với giọng có chút run run mà hỏi.
- Có lẽ là...Ma cảnh.
Bạch Tư Thành nhàn nhạt đáp lại.
Ma Cảnh - Cảnh thứ trong Minh Giới! Chỗ trú ngụ của các thây ma, yêu ma, oán linh,...!không thể siêu thoát.
Nơi này khắp nơi toàn là oán khí thảo nào nàng cứ thấy lạnh sống lưng.
Mây đen tản ra mặt trăng máu lên cao toả ánh sáng đỏ soi sáng khắp mọi nơi.
Lúc này nàng mới nhìn rõ được nơi mình đang đứng là một bãi tha ma với mấy trăm ngôi mộ.
Miên Miên với Bạch Diệp Yên hét toáng lên suýt nữa là chạy khỏi đây cũng may mà Bạch Tư Thành giữ chân họ lại.
Xung quanh không có lấy một cây cỏ bông hoa hay một thứ gì có sự sống cả chỉ duy nhất một màu đen của oán khí.
Quạ....quạ....quạ! Mấy con quạ đậu trên cành cây khô bỗng kêu một mấy tiếng làm nàng giật nảy mình.
Nói nàng không sợ ma chính là nói dối!
- Tối quá không thấy đường chắc là phải đợi trăng lên cao chút nữa mới đi được.
Bạch Tư Thành nhìn lên mặt trăng máu mới lên được một chút đã bị mây đen một nửa rồi quay sang nói với mọi người.
- Tôi có đuốc này.
Miên Miên vừa nói xong liền mở hệ thống lấy ra một ngọn đuốc đưa cho Bạch Tư Thành.
Giây sau hắn liền hốt hoảng dập tắt nó.
- Cô điên à! Ở Ma cảnh tuyệt đối không được để lửa cháy nếu không nó sẽ thu hút yêu ma đến đây.
Hắn quát lên doạ Miên Miên sợ mất mật cô ấy chỉ biết đứng né sau lưng Bạch Diệp Yên.
- Không ổn rồi...mau chạy...yêu ma đang tìm đến.
Nàng khẽ nhắc nhở hắn mới dừng lại.
Chợt! Tại ngôi mộ gần đó từ dưới đất xuất hiện một cánh tay người sau đó mấy ngôi mộ lân cận cũng vậy.
Một xác ướp mặc quan phục triều đình bật dậy khỏi chiếc quan tài.
Hình dáng của nó như cương thi thời nhà Thanh nhìn cứ như mới chết vậy.
...- Hết chương -....