Mặc dù nàng đang cố lấy lòng chàng nhưng trái tim bên trong nàng đang đập rất nhanh.
- Phu quân nói đùa rồi thiếp thân có thể làm gì được chàng chứ.
- Nàng có thể cho vi phu uống thuốc mê rồi hành hung.
Lúc đó ta hôn mê mặc nàng tùy ý hành hạ.
- Phu quân nghĩ xa quá.
Ly Nhi còn đang tuổi trăng tròn chưa muốn ở goá.
Với lại nhan sắc này của chàng đáng để thưởng thức.
Nàng vẫn mạnh miệng bạo gan thò tay xuống sờ soạng lung tung.
Bỗng chàng giữ tay nàng lại thuận tay bế nàng lên tiến đến giường.
Kéo chăn quấn nàng lại.
- Đừng lộn xộn! Nghỉ ngơi sớm đi.
Chàng nói xong định rời khỏi thì....!Mẹ kiếp bà đây đã chủ động như trong sách viết thế rồi mà hắn không có phản ứng gì? Hay là hắn thích nam nhân lên không được.
Bỗng chàng quay phắt lại đè nàng xuống giường.
- Nàng biết mình vừa nói gì không?
- Ta đâu nói gì.
- Nàng đang nghĩ phương diện đó của vi phu không được.
- Chàng nói gì vậy?
Hắn đọc được suy nghĩ của mình ư! Nàng nghĩ thầm.
- Đúng vậy! Vốn dĩ vi phu định tha cho nàng nhưng giờ thì...
Phong Lan Thần chưa nói hết câu nàng đã thuận đà lật ngược người lại leo lên người Phong Lan Thần ngồi
Trên đời này duy chỉ có mỗi nàng dám leo lên giường chàng quậy sau đó trèo lên người chàng ngồi như vậy.
- Nói nhiều thế làm gì đọc được thì đọc thôi.
Bà đây còn phải làm việc chính.
Lần này nàng tung chiêu chí mạng luôn thôi dù gì mất nụ hôn đầu rồi hôn thêm lần nữa không sao đâu ha.
Vì chính sự về nhà nàng phải cố.
Giây tiếp theo nàng cúi xuống chạm môi chàng.
Khoảng khắc nàng chủ động hôn xuống làm Phong Lan Thần hơi bất ngờ khuôn mặt cứng đờ ánh mắt không khỏi ngạc nhiên nhìn nàng.
Còn nàng lần đầu chủ động chẳng biết hôn như nào cứ cắn lung tung không quên cởi đồ của chàng ra.
Bàn tay nghịch ngợm cứ sờ soạng khắp cơ thể chàng.
- Nhóc con! Ai dạy nàng làm mấy chuyện này.
- Tự bổn cung có kiến thức đó chàng nghĩ ai có thể dạy ta.
- Kĩ thuật kém.
- Dám chê bổn cung.
Giây sau chàng đã lật được người lại nàng đã nằm dưới thân chàng.
- Để vi phu dạy nàng...
Giây phút cuối khi chàng chuẩn bị hôn nàng lần nữa thì bên ngoài Dương Nhất xông thẳng vào.
- Vương...! Thần có chuyện gấp cần bẩm báo.
Dương Nhất đột nhiên phá cửa xông vào làm chàng dừng lại.
Khi thấy cảnh hai người đang ôm ấp trên giường thì Dương Nhất che mặt lại quay sang một bên.
Nàng thấy hắn ta đến liền nheo mắt lườm.
- Thuộc hạ không thấy gì hết.
Dương Nhất nhìn thấy cảnh y phục vất la liệt trên sàn còn có cảnh tình chàng ý thiếp của hai người thì không khỏi cười thầm.
- Có chuyện gì sao?
Phong Lan Thần lạnh như băng sát khí nổi lên hỏi lại.
- Không có ạ! Thần đi ngay.
Dương Nhất định đi ra ngoài thì bên ngoài lại có một đám nô tỳ của nàng huỳnh huỵch chạy vào.
- Nương nương ơi! Có tin tốt.
Thư Nhiễm cùng một đám nô tỳ ở Cung Thường Hy chạy vào cung của chàng định bẩm báo gì đó nhưng khi nhìn thấy cảnh như vậy thì bọn họ nghẹn họng lập tức che mắt lại.
- Có chuyện gì vậy! Thư Nhiễm.
Nàng thấy cô ấy đến thì hoang mang.
Chẳng phải nàng đã dặn nếu không có chuyện gì gấp thì đừng làm phiền sao? Hay có chuyện gì hệ trọng.
- A! Chuyện là...!
Thư Nhiễm chưa kịp nói gì thì bị Dương Nhất bịt miệng lôi ra ngoài trước khi đi để lại một câu
- Không có gì đâu nương nương! Người tiếp tục đi.
Sau đó mọi người hiểu ý ra ngoài đóng cửa lại cho hai người.
Phong Lan Thần biết có người đang nghe lén bên ngoài nên chàng phất tay một cái tất cả cửa sổ cửa chính đều đóng hết nến cũng bị thổi tắt mọi người đều bị sức mạnh gì đó thổi bay ra cửa cung luôn.
Cứ ngỡ Phong Lan Thần định làm gì đó nhưng chàng lại buông ra nằm ôm nàng vào lòng.
- Hôm nay tha cho nàng.
Chàng nói nhè nhẹ như gió thổi vào tai nàng.
Nhưng nàng vốn quen ngủ một mình rộng rãi rồi có người bên cạnh thấy không quen thế là nàng đẩy chàng ra.
- Sao cơ?
Nàng chết đứng....quay một vòng tóm lại thì vẫn không thị tẩm được.
Tức chết mà chắc phải lên kế hoạch mới.
- Nàng muốn tiếp tục.
- Không có không có...ta đi cung khác ngủ.
Chàng kéo tay ôm nàng vào lòng.
- Ngủ ở đây đi.
- !!!
A! Mất mặt quá đi.
Khó khăn lắm mới dám làm thế mà giờ nàng chẳng còn tự tin nữa.
...- Hết chương -....