Ngực đau như bị xé thành từng mảnh nhỏ. Rõ ràng thời điểm cắm chủy thủ vào, nàng cũng không cảm thấy đau đến vậy.
Lăng Thanh Huyền thở hổn hển một chút, sờ lên ngực, lành lặn như thường.
Thời khắc hấp hối, dường như có gì đó rơi lên môi.
Nhẹ như lông vũ, vô cùng nhỏ bé.
Nàng ngước mắt, trong không gian sương trắng, ZZ đang cắn khăn tay.
"Ngươi chảy nước miếng?"
Nếu không cầm khăn tay làm gì?
ZZ hừ một tiếng, móng heo lau mặt một cái: 【Ký chủ, nhiệm vụ thất bại.】
Hảo cảm dừng ở điểm. Chờ đến khi nắp quan tài hoàn toàn đóng lại, mới đạt tới , nhưng lúc đó nàng đã thoát ly vi diện kia rồi.
ZZ gãi đầu, mấy cọng lông heo rơi rớt.
Sầu. (。╯︵╰。)
Chính diện có một đồ vật ném tới, nó cầm lên xem xét. Là một túi tiền nhiễm máu, đồ án phía trên xấu xúc phạm người nhìn.
【... Ký chủ, ngươi lại mang theo đồ vật về. 】
Nó là bà quản gia sao? Sao cứ đem cái gì về cũng ném cho nó?
Trong lòng tức giận, nó ngoài mặt vẫn thực ngoan ngoãn giúp nàng cất lại.
【Ký chủ, có mở ra vị diện sau luôn không?】
"Giang Ly còn sống chứ?" Lăng Thanh Huyền không vội vã mở vị diện. Thanh âm lạnh lùng trong trẻo của nàng quanh quẩn trong sương trắng.
ZZ nghẹn ngào: 【Đã chết. Hắn cùng ngươi tiến vào quan tài.】
Chỗ bị mũi đao cắm vào kia, lại bắt đầu đau nhói... Di chứng sao?
Nàng không nói gì thêm, bào ZZ mở ra vị diện tiếp theo.
_____________________________[Ta là dòng sông nước mắt]___________________________
Mùi máu tanh nồng đậm xen lẫn hôi thối ập tới.
Đồng hố tích tắc kêu.
Lăng Thanh Huyền mở mắt ra, chất lỏng sền sệt màu đỏ tràn ngập căn phòng.
Có tiếng chuột chít chít kêu vang, đứt quãng.
【Quỷ thần thiên địa hột vịt lộn ơi!】ZZ kêu một tiếng, cả cốt truyện cũng không kịp nhét tới.
Lăng Thanh Huyền đánh giá căn phòng gió thổi không lọt này.
Trên tường, trên trần nhà đều có vật thể không xác định màu đỏ dính vào. Còn trên mặt đất... là mấy cỗ thi thể không còn ra hình người.
Lăng Thanh Huyền đếm sơ qua. Tổng cộng bốn thi thể, xem ra là một nhà bốn miệng ăn.
Trên mặt bọn họ dính máu tươi, nhìn không rõ bộ dạng, nhưng giữa chốn này, người sống chỉ có Lăng Thanh Huyền, chẳng lẽ...
Cô vội kêu ZZ: "Bổn tọa lần này là tội phạm gϊếŧ người?"
Cái thân phận này có chút kíƈɦ ŧɦíƈɦ. Dựa vào gian phòng cùng gia cụ, cô đang ở vị diện hiện đại, gϊếŧ người phạm pháp. Cô còn là một cô bé không hiểu chuyện đó nha!
ZZ hồi lâu mới lên tiếng: 【Ký chủ, thân thể của nguyên chủ ở bên tay trái của ngươi.】
'Nguyên chủ'
Hai chữ cho thấy, thân thể lần này của Lăng Thanh Huyền, đã tử vong.
Nàng là quỷ, còn là thể loại quỷ chân không chạm đất, trôi dạt bốn phương.
Lăng Thanh Huyền trôi nổi một hồi mới phát hiện. Khó trách cô cảm thấy tầm mắt có chút kỳ quái.
ZZ, thân thể lần này của bổn tọa cũng chết rồi, xem ra không cần tiếp tục ở lại vị diện này đâu nhỉ?
【Cần! Vị diện lần này tồn tại thiên sư cùng quỷ quái. Cho nên tình trạng hiện tại của ký chủ là bình thường.】
Sau đó, ZZ truyền đến cốt truyện của vị diện này.
Nữ chính của vị diện này tên là Nguyễn Mạch. Từ nhỏ được cha mẹ đưa đến núi Long Hổ học tập. Ả thiên tư thông tuệ, rất nhanh nắm giữ năng lực thiên sư.
Sau khi về nhà, ả vừa là thiên kim tiểu thư, vừa tiếp tục ở bên ngoài bắt quỷ phục ma.
Trong quá trình bắt quỷ, ả vô tình biết được cách luyện Âm Quỷ Phiên cùng La Sát Trận, từ đây gặp quỷ gϊếŧ quỷ, trở thành người nổi bật nhất trong giới thiên sư.
Nam chính là Lương Tập. Trong nhà tuy có thiên sư huyết mạch, nhưng gã là một khúc gỗ mục không có thiên phú. Về sau, gã từ trong lão trạch của gia tộc tìm được thiên sư bí tịch cùng đan dược, cải thiện thể chất của mình, từ đó tu vi tiến bộ vượt bậc.
Gã cùng nữ chính gặp nhau ở một dịp tụ hội thiên sư, sau đó thường xuyên kết bạn cùng đi. Hai người thực lực đều mạnh, cuối cùng hấp dẫn lẫn nhau, trở thành vợ chồng mẫu mực trong giới thiên sư.
Nam nữ chính được Thiên Đạo chống lưng, dĩ nhiên vận khí tốt. Lăng Thanh Huyền xuyên tường mà qua, chờ đợi kịch bản của mình.
Nguyên chủ tên là Linh Nhi, sinh viên đại học bình thường, cha mẹ, em gái cũng rất bình thường.
Vào một ngày bình thường, lại có ác quỷ xâm nhập, thổi quét tính mạng cả nhà.
Ác quỷ kia là do nữ chính Nguyễn Mạch khi thu được Âm Quỷ Phiên không cẩn thận thả ra. Lúc đó ả đắm chìm trong vui sướng thu được bảo vật, căn bản không thèm quản ác quỷ kia, mới dẫn đến thảm kịch cho gia đình nguyên chủ.
Không chỉ có thế. Sau khi nguyên chủ thành quỷ, bởi vì ngày sinh của cô vừa vặn phù hợp với yêu cầu luyện quỷ của Âm Quỷ Phiên, bị Nguyễn Mạch hiến cho Âm Quỷ Phiên, sau đó còn bóp chết cơ hội đầu thai của cô.
Âm Quỷ Phiên chỉ thu ác quỷ, Nguyễn Mạch vì gia tăng thực lực của mình, quỷ mới quỷ tốt toàn bộ đều thu.
Lăng Thanh Huyền minh bạch. Cô duỗi tay đi lấy cây gậy ven đường, chuẩn bị chạy tới nhà nữ chính.
Thừa dịp nữ chính còn thu mình vào Âm Quỷ Phiên, nhanh chóng gϊếŧ chết ả.
Nhưng mà tay cô xuyên qua cây gậy, cô lấy không được.
ZZ đỡ trán: 【Ký chủ, ngươi hiện tại là quỷ, không đụng được vật thật.】
Bổn tọa cái gì cũng đụng không được, làm sao đi chơi chết nữ chính?
Vị diện này xu cà na rồi.
Cả nhà nguyên chủ bị chết rất thảm, những trong nhà đóng kín mít, tạm thời sẽ không có ai phát hiện thi thể.
Trạng thái quỷ hồn hiện tại của cô cũng không thể trực tiếp đi báo cảnh sát.
Lăng Thanh Huyền lơ lửng ở giữa đường cái, một bé trai kinh ngạc nhìn cô, nói với mẹ mình: "Mẹ, mẹ nhìn kìa. Có một chị mặc áo đỏ đẹp ơi là đẹp."
Mẹ của bé nhìn không thấy ai, vỗ đầu bé một cái: "Con nít quỷ hà, không lo học cho giỏi, chị gái đẹp với chị gái xấu."
Lăng Thanh Huyền: "..."
Không phải con nít quỷ, là nữ quỷ, còn là nữ quỷ xinh đẹp.
Cô tìm một cửa hàng có cửa kính, nhìn vào mới phát hiện trên người mặc hỉ phục đỏ thẫm.
Có chút quen mắt, hình như là bộ cô mặc khi thành thân hồi vị diện trước.
ZZ thở dài: 【Chính nó.】
Không muốn truy cứu cái này, ZZ tuyên bố hai nhiệm vụ chính tuyến.
Nhiệm vụ một, thay cả nhà báo thù, tiêu diệt ác quỷ, trừng trị Nguyễn Mạch.
Nhiệm vụ hai, thành công đầu thai.
Không có nhiệm vụ ẩn giấu sao?
ZZ kinh ngạc.
Ký chủ thế mà chủ động hỏi nhiệm vụ ẩn giấu.
【Tạm, tạm thời chưa có mở ra.】
Lăng Thanh Huyền đã nắm được sáo lộ. Xem ra còn cần gặp phải tiểu gia hỏa mới có thể mở nhiệm vụ.
Bất quá lần này cô là quỷ, nếu tiểu gia hỏa là người, chẳng lẽ phải diễn Thiến Nữ U Hồn?
Hững hờ ở trên đường lơ lửng một lát, Lăng Thanh Huyền bụng kêu.
Bổn tọa bây giờ không phải quỷ sao? Tại sao còn bị đói?
【... Ký chủ, quỷ cũng cần ăn cung phụng linh tinh.】
Phiền phức.
Làm quỷ còn phải đau đầu vì trưa nay ăn gì.
Bên đường có tiệm bánh mì, cô cũng chỉ có thể nhìn, không thể ăn,
Chóp mũi ngửi được mùi khét, Lăng Thanh Huyền nhìn sang bên kia đường.
Một bà lão lưng còng đang đốt vàng mã trong một vòng tròn vẽ bằng phấn.
Mùi hương cô ngửi thấy chính là cái này.
Nhẹ nhàng bay qua, Lăng Thanh Huyền nhìn thấy bên cạnh có một đứa bé khoảng mười tuổi đang ngồi chảy nước miếng.
"Thứ này có thể ăn không?" Cô hỏi tiểu quỷ.
Tiểu quỷ sợ hết hết hồn, lắp bắp: "Lệ, lệ, lệ quỷ!"
Cô mặc một thân áo đỏ, tóc tai bù xù, thật y chóc lệ quỷ.
Nó muốn chạy, Lăng Thanh Huyền đưa tay xách lại.
Bổn tọa có thể đụng được đồ vật!
【...】Nó là quỷ, không phải đồ vật, 【Ký chủ, quỷ hồn có thể đụng nhau.】
Cái này không quan trọng.
Lăng Thanh Huyền hỏi lại lần nữa: "Có thể ăn không?"