Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cha mẹ Lăng Manh ly hôn khi cô còn rất nhỏ, cả hai đều có gia đình mới cho riêng mình.
Căn chung cư một phòng ngủ một phòng khách trong thành phố này, là lễ vật đoạn tuyệt quan hệ của hai người họ cho Lăng Manh.
Dù sao bọn họ đã có gia đình mới, Lăng Manh kẹt ở giữa, ai cũng không muốn. Thế nên cô đồng ý, bắt đầu cuộc sống một mình.
Lăng Thanh Huyền mở cửa, phòng khách sạch sẽ chỉnh tề, cho người ta cảm giác đơn giản, ấm áp.
Cô rót ly nước, đưa tay đẩy cửa phòng ngủ.
Đập vào mặt, chiếm cứ toàn bộ tầm mắt là màu hồng thiếu nữ.
Cô lặng lẽ buông ly xuống, cũng may mới nãy không uống nước.
Bằng không sinh mệnh của cô đã chịu uy hiếp nghiêm trọng.
ZZ an ủi: 【Thân là cô bé mấy ngàn tuổi, cũng phải học tiếp nhận màu hồng thiếu nữ đi thôi.】
Phòng ngủ của Lăng Manh, tường đều được sơn màu hồng phấn. Từ tủ quần áo đến bàn ghế đều là màu hồng. Đến cả giường, cũng là kiểu giường công chúa màu hồng.
Lăng Thanh Huyền nhìn không chớp mắt, tìm được tủ quần áo. Cô muốn thay bộ y phục của nhân vật phản diện ra, có hơi rộng.
Tủ quần áo kéo ra một phát, thuần một kiểu lolita, suýt chút nữa làm mù mắt cô.
【Whoa. Để Mị nói cho mà nghe, tủ quần áo này là ước mơ của trăm ngàn thiếu nữ đó. Ký chủ, vậy mà ngươi còn ghét bỏ. Toàn bộ đều là nguyên chủ tự mình làm đó.】
Nguồn thu nhập của Lăng Manh là làm quần áo cho cậu lạc bộ cosplay. Bản thân nguyên chủ cũng ao ước bước chân vào giới cosplay, đáng tiếc cố gắng thế nào cũng không được.
Lăng Thanh Huyền nắm vuốt quần áo của Kỳ Dật, ngã xuống giường. Cái giường này còn tạm, không cứng lắm.
Quần áo còn vương mùi rượu nhàn nhạt, mang theo khí tức thành thục của nam nhân.
ZZ đem cốt truyện của Kỳ Dật đưa tới.
Kỳ Dật là chú của Kỳ Tuấn, quanh năm cư trú ở nước ngoài, gần đây mới trở về xử lý sự vụ của công ty.
Trong nguyên bản cốt truyện, vì cuồng công tác, hắn chưa bao giờ xuất hiện trước công chúng, bởi vậy rất thần bí.
Nữ chính của vị diện này Đồ Tuyết Nguyệt, ở tiệc rượu hôm qua cố ý thả thuốc vào champagne đặt cạnh hắn, chính vì muốn cùng hắn qua một đêm xuân, nhấc lên quan hệ.
Đương nhiên, lúc ấy ả chỉ cảm thấy hắn đẹp trai lắm tiền chứ chưa biết thân phận thật của hắn.
Là một cô bé Lọ Lem muốn leo lên cành cao.
Chỉ là không ngờ tới, thời điểm Lăng Manh đến giao quần áo, gặp phải Kỳ Dật đang mơ mơ hồ hồ. Cô tốt bụng đưa hắn về phòng khách sạn, lại bị Kỳ Dật buộc đi tắm rửa.
【Giải thích một chút. Nhân vật phản diện chỉ là không thích phụ nữ chạm vào hắn nên mới bảo Lăng Manh đi tắm rửa thôi đó nha.】
Thế sao hắn không tự đi mà tắm?
【Bởi vì lúc đó hắn đầu óc quay cuồng chứ sao.】
Lăng Manh tâm lý yếu ớt, lòng đầy run sợ đi tắm trở ra, đi tới mép giường bị đẩy một phát, vấp té lên giường xỉu ngang.
Lăng Thanh Huyền: "..."
Cho nên nguyên chủ cùng nhân vật phản diện cái gì cũng chưa làm?
【Đây không phải trọng điểm. Trọng điểm ở phía sau.】
Kỳ gia đã sớm chướng mắt Kỳ Dật, ai ai cũng muốn cướp lấy công ty của hắn, hơn nữa cổ phần công ty, người của Kỳ gia cũng có một phần.
Bọn họ giở thủ đoạn khiến Kỳ Dật bị xe tông, trở thành tàn tật. Công ty đâu thể nào giao cho một kẻ tàn tật quản lí, cho nên cổ phần của Kỳ Dật bị chia cắt, quyền lực bị cướp đoạt.
Nhưng một kẻ tàn tật, đầu óc vẫn hữu dụng. Kỳ Dật sau khi hắc hóa, không chỉ đem cổ phần đoạt về, còn đem những kẻ từng tổn thương mình, toàn bộ gϊếŧ chết một cách hết sức tàn nhẫn.
Đương nhiên, hắn cũng không thể nào có kết cục tốt đẹp. Cuối cùng công ty vừa đoạt lại cũng bị công ty nước ngoài thu mua.
Lăng Thanh Huyền cuốn lọn tóc đen dài, im lặng không lên tiếng.
【Ký chủ ~ Nhân vật phản diện sau khi tìm được Lăng Manh, định cho cô phí bịt miệng. Không ngờ biết được cô là bạn gái của cháu trai, cho nên không có động thủ.】
【Cho nên lần này nhân vật phản diện không có thù oán với ngươi nha ~】
Cho nên van xin ký chủ đừng lại nảy sinh ý nghĩ đắp chiếu cho nhân vật phản diện.
"Ồ." Lăng Thanh Huyền trở mình, nhìn qua không thèm để ý.
Độ hảo cảm của tiểu gia hỏa là số âm... Số âm.
'Tinh!'
Là tiếng chuông báo tin nhắn.
Lăng Thanh Huyền chậm rì rì mở ra điện thoại màu hồng nhạt, màn hình hiển thị người gửi: Kỳ học trưởng.
Xem ra là nam chính Kỳ Tuấn.
Nội dung tin nhắn: Manh Manh, anh chấp nhận lời tỏ tình của em. Anh cho phép em làm bạn gái của anh.
Xem ra trò 'Thật hay Thách' trong cốt truyện lên sàn rồi.
Lăng Thanh Huyền trượt tay một cái, đem gã kéo vào sổ đen.
【Tra nam!】ZZ giận dữ.
Lăng Thanh Huyền đôi mắt sáng lên.
Ngươi đã nói vậy, bổn tọa vì dân trừ hại nhé?
Linh kiếm của cô đói khát đã lâu.
【...】Ký chủ, ngươi có phải đang hiểu lầm gì không?
Nam chính không thể gϊếŧ, nữ chính không thể gϊếŧ, nhân vật phản diện không có lý do gϊếŧ. Lăng Thanh Huyền cảm thấy cô ở nhà phơi cá mặn là được rồi.
【Ký chủ, hôm nay câu lạc bộ ở trường của ngươi chiêu nạp thành viên mới. Ngươi mau đi đi. Đừng nằm nữa!】
Không đi.
Bổn tọa cũng đâu phải nhân vật gì quan trọng.
Còn nhiều cá phải phơi.
【Ta giúp ký chủ hủy giám sát ở khách sạn nha.】ZZ đưa ra điều kiện trao đổi. 【Cho nên, nhanh cái chân lên.】
A, thật ồn ào.
Vừa lúc cũng không buồn ngủ, Lăng Thanh Huyền tùy tiện tìm một bộ quần áo trong tủ tròng lên, ra cửa.
________________________________________________________________________________
Đồ Tuyết Nguyệt ngồi ở vị trí chiêu nạp thành viên mới của câu lạc bộ, duy trì động tác uy nhã. Ả cố ý kéo cổ áo xuống, lộ ra một ít da thịt.
Ngày hè nắng vàng rực rỡ, chiếc kẹp hoa lê trên tóc ả phản quang lấp lánh.
Các học đệ bước ngang qua đều nhịn không được ngoảnh lại nhìn thêm vài lần.
Ả thưởng thức bút trên tay, trên môi nở nụ cười nhàn nhạt, trong lòng lại lo lắng bất an.
Người đàn ông hôm qua, tuổi tác thích hợp, quần áo cũng cao cấp, vừa nhìn đã biết không phải người thường. Đáng tiếc, lúc sau không biết đi đâu mất.
Nghĩ đến việc của Thiên trả Địa, ả liền tức đến tím toàn thân.
'Lạch cạch'
Bàn của câu lạc bộ bên cạnh còn đang bỏ trống, đột nhiên truyền đến âm thanh chiếc ghế bị kéo mạnh ra.
Âm thanh có chút đột ngột, Đồ Tuyết Nguyệt xoay người nhìn qua, một bộ trang phục lolita đỏ đen phối hợp đập vào mắt.
Chủ nhân của bộ quần áo kia mái tóc đen như mực nhu thuận xõa tung, trên đầu một vật trang trí cũng không có.
Xuống chút nữa, gương mặt nhỏ tinh xảo mang theo biểu tình lạnh nhạt. Cô đạm nhiên ngồi tại chỗ, khuỷu tay chống trên mặt bàn, ngón tay như bạch ngọc nhè nhẹ gõ.
Âm thanh thật nhỏ kia phảng phất đang từng hồi mà gõ vào lòng Đồ Tuyết Nguyệt.
Khí chất vương giả trời sinh khiến ả cảm giác được nguy cơ.
Cô gái này là ai?
Một nam sinh viên vốn định đến chỗ ả, đỏ mặt bước ngang qua, cẩn thận từng li từng tí hỏi cô gái kia: "Học tỷ, còn đơn xin gia nhập không?"
Cô gái đưa tay vào hộc bàn tìm kiếm, đưa cho nam sinh.
"Học tỷ, có bút không?"
Tay Lăng Thanh Huyền siết thành nắm đấm.
Cái gì cũng không có thì ngươi tới đây làm gì? Xem chỗ của bổn tọa là tiệm tạp hóa à?
【Ký chủ, bình tĩnh. Trên đường, học đệ học muội thật đông đúc mà ~ 】
Ngươi nghĩ bổn tọa sợ chắc?
【...Không có.】
Lăng Thanh Huyền lạnh mặt, cô không có bút.
Từ bên cạnh, một cánh tay da thịt trắng nõn đưa tới, Đồ Tuyết Nguyệt cười nói: "Chị có nè. Học đệ cần dùng sao?"
Đứng trước hai cô gái, nam sinh kia gương mặt đỏ bừng, vội vàng nhận lấy, cúi đầu điền vào.
"Xin chào, làm quen một chút nha. Mình là Đồ Tuyết Nguyệt của CLB Văn Học, còn bạn?"
Đối với loại con gái này, Đồ Tuyết Nguyệt trước tiên là muốn tạo mối quan hệ. Bộ thời trang kia cũng không rẻ, gia cảnh cô gái này hẳn là không tệ.
Lăng Thanh Huyền liếc mắt. Nữ chính kìa.
Nữ chính hình như cuối cùng chạy lên giường Kỳ Tuấn. Cũng chính là ả gợi ý cho Kỳ Tuấn, đem Lăng Manh ném vào nơi rừng hoang nước độc.
Lăng Thanh Huyền nhìn chằm chằm vào bút trên tay học đệ kia. Cây bút này chắc là đâm thủng sọ được đó.
【...】