Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ Chọc

chương 172: chú à, đừng dính lấy tôi (20)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Các câu lạc bộ đã đến đông đủ, còn có vài người đã chuẩn bị xong thiết bị quay chụp, kết quả bị người ngăn lại, không cho vào.

Thật thú vị.

Vệ sĩ gật đầu, còn tưởng Lăng Thanh Huyền là người của thiếu gia.

"Người có tiền thật ghê gớm nha. Chỗ này vốn là nơi công cộng, dựa vào cái gì mà chiếm hết?"

"Bọn tôi chuẩn bị kỹ càng suốt mấy ngày, từ thật xa chạy tới, kết quả không cho vào, các người là nhân viên quản lý chỗ này chắc?"

Bọn họ gào to lên, yêu cầu một lời giải thích. Đồ Tuyết Nguyệt khoan thai tới trễ, nghe xong lời bọn họ nói.

"Tất cả không cần lo lắng, mình đi nói với anh ấy một chút. Mọi người chờ nha."

Ả vẫn luôn là loại hình dịu dàng, nhã nhặn. Lúc này đoàn người đều đang líu ríu, chỉ có ả đứng ra nói chuyện, mọi người lập tức đồng ý.

"Đó là ai vậy? Trước giờ chưa gặp qua. Thật xinh đẹp."

"Là đoàn phó của bên tiểu Trương, tên là Đồ Tuyết Nguyệt á. Dạo gần đây hoạt động rất sôi nổi. Con người cũng không tệ, còn chủ động qua thương thuyết."

Lưu Hạ khoanh tay trước ngực, không quá thích Đồ Tuyết Nguyệt. Anh ghé sát vào Lăng Thanh Huyền: "Trực giác của nữ nhân, ánh mắt con nhỏ kia nhìn em không tốt lắm."

"Anh là nữ nhân?" Lăng Thanh Huyền nhìn bộ ngực giả của anh.

Lưu Hạ hừ một tiếng: "Thời điểm anh cos nhân vật nữ, trực giác nữ nhân sẽ được kích hoạt."

Ừ, nhất ngươi rồi.

Giới tính của Lăng Thanh Huyền, Lưu Hiểu đã sớm nói với Lưu Hạ, cho nên Lưu Hạ vẫn luôn đem cô gộp vào nhóm chị em gái, lúc này nói chuyện cũng không hàm hồ.

"Manh tương, có phải em quen biết cô ta không? Kết thù oán gì rồi? Cần anh trai giúp em giải quyết?"

Lăng Thanh Huyền nhớ tới bộ dáng anh bị đánh hội đồng phải nhập viện, dứt khoát cự tuyệt.

"Người trong kia, chính là tên lần trước đánh anh." Cô cung cấp manh mối.

Lưu Hạ nổi cơn tam bành: "Thằng chó đó, lần trước anh đây uống say, nó thừa cơ xông vào. Mắc gì kiếm chuyện với anh? Anh có quen nó đâu."

ZZ nói, hình như nguyên nhân là do cô.

Thấy Lưu Hạ có vẻ rất ngứa tay, cô quyết định kéo anh nhập bọn.

【Ký chủ, ngươi chớ có dạy hư người ta. 】

Kỳ Tuấn đánh hắn, hắn nhất định phải đánh trả.

Nguyên nhân gây ra là bổn tọa, bổn tọa giúp hắn.

Hợp lí.

【...】Là hợp ý của ngươi chứ hợp lí gì.

Bên kia Đồ Tuyết Nguyệt đã bàn bạc xong, quay người cười nói: "Hiểu lầm thôi. Kỳ thiếu là bạn của mình, mọi người vào đi."

Ả dựa vào Kỳ Tuấn thỏa mãn lòng hư vinh, lại đem địa vị của mình tăng cao.

Ánh mắt những người kia nhìn ả đều đầy hâm mộ.

Cùng thổ hào làm bạn thật là tốt. Mặc dù người chơi cosplay cũng rất có tiền, bất quá cũng không ai đến mức bao hết một hội trường.

Đoàn người nhao nhao tiến vào, đợi đến lượt Lưu Hạ cùng Lăng Thanh Huyền, Đồ Tuyết Nguyệt ngăn cô lại.

"Lăng Manh, đã lâu không gặp. Đây là CP cô mới lập hả?"

Giọng nói của ả chanh chua, ánh mắt nhìn Lưu Hạ làm anh cực kỳ khó chịu.

"Âm dương quái khí, không ai dạy cô nói chuyện dễ nghe một chút à?"

Đồ Tuyết Nguyệt không giận mà còn mỉm cười: "Đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Lăng Manh, ở đây không hoan nghênh cô. Cút về đi!"

"Con nhỏ chết tiệt này!" Lưu Hạ đã vung nắm đấm lên tới, bị Lăng Thanh Huyền đè lại.

Giọng nói của cô hờ hững, ánh mắt lạnh như băng: "Làm người, không tốt sao?"

Đồ Tuyết Nguyệt sắc mặt đanh lại: "Cô có ý gì?"

"Ý trên mặt chữ, cần tôi tìm cho cô cuốn từ điển không?"

Lăng Thanh Huyền thật sự mở từ điển trên điện thoại, phiên dịch cho ả.

"Lăng Manh, cô có bệnh à?"

Bổn tọa rất khỏe mạnh.

Người trẻ tuổi phải mài giũa một chút, mới có thể càng hiểu chuyện.

Khí tức chung quanh Lăng Thanh Huyền khẽ biến hóa, không khí như trùng xuống.

Lưu Hạ rùng mình, cảm thấy an tâm lại có chút nguy hiểm.

【Ký chủ, đây là cơ hội để kiếm điểm hảo cảm đó ~】

Lăng Thanh Huyền: ?

【Mời ký chủ trong vòng một phút xin nhân vật phản diện giúp đỡ. 】

Lăng Thanh Huyền: ???

Xin giúp đỡ cái gì? Cô chỗ nào cần giúp đỡ?

【Xin ký chủ làm theo yêu cầu nha ~】ZZ lập tức nói: 【Ký chủ, nể mặt đi mà. Hệ thống khó khăn lắm mới tuyên bố nhiệm vụ. Xin ngươi hoàn thành chút đi.】

Nể mặt? Bổn tọa tìm cho ngươi một cái mặt heo có được không?

【Không được, không được.】

Mặc dù Lăng Thanh Huyền có thể trực tiếp giải quyết nữ chính, nhưng nể tình ZZ mặt heo đầy nước mắt nước mũi, vẫn là gọi điện thoại.

Chuông đổ một hồi, bên kia lập tức kết nối.

"Thân ái, nhớ tôi sao?"

Lăng Thanh Huyền chưa từng chủ động gọi cho hắn, cho nên Kỳ Dật đặc biệt trân quý, nói chuyện cẩn thận, sợ mình cầm di động không cẩn thận ấn vào nút cúp máy.

Đồ Tuyết Nguyệt còn tưởng cô sẽ sử dụng thủ đoạn gì, kết quả là cầm di động lên gọi điện thoại.

"Ha ha, Lăng Manh, còn có ai địa vị cao hơn Kỳ thiếu của Kỳ gia nữa. Cô không phải muốn kéo người trong câu lạc bộ của mình tới phá đám đó chứ?"

Ả tin tưởng vững chắc, Lăng Thanh Huyền giao thiệp không rộng, tuyệt đối không quen biết được nhân vật nào quan trọng hơn Kỳ Tuấn. Ả chính là cố ý chờ ở đây, muốn ra oai phủ đầu với Lăng Thanh Huyền.

Lăng Thanh Huyền liếc ả một cái, ZZ vẫn đang nhắc nhở: 【Ký chủ, một phút đếm ngược sắp hết rồi nha. Xin nhanh nhanh lên đi ~】

"Bên em có chuyện gì vậy?" Kỳ Dật cũng nghe thấy lời của Đồ Tuyết Nguyệt, lập tức sắc mặt lạnh xuống, thư ký đứng bên cạnh ngay cả hợp đồng trên tay cũng không dám đưa tới.

Hôm nay sắc mặt của tổng giám đốc hơi bị đáng sợ.

Còn tiếng kêu 'thân ái' kia, cô có phải nghe nhầm rồi không? Xem ra gần đây áp lực công việc quá lớn.

Lăng Thanh Huyền nghĩ nghĩ, nói: "Tới đây, giúp một tay."

Thật phiền phức. Còn phải đứng đây chờ...

Phải ha, hệ thống chỉ nói xin giúp đỡ, đâu có nói cô không được tự giải quyết đâu. Thế thì điện thoại cứ gọi, còn người thì cứ đánh thôi.

Mắt cô chợt sáng lên, nghe thấy nhiệm vụ ngẫu nhiên hoàn thành, lập tức cúp máy.

Kỳ Dật đầu dây bên kia hoảng sợ. Lăng Thanh Huyền từ trước đến nay chưa từng xin hắn giúp đỡ, thế mà bây giờ lại gọi đến nhờ hắn hỗ trợ.

Nhất định đã xảy ra chuyện lớn.

Hắn gọi lại, nhưng không ai bắt máy.

Hắn không lắp định vị lên Lăng Thanh Huyền, cô cũng không nói địa chỉ, làm sao mà tìm?

'Kỳ thiếu của Kỳ gia'

Ngẫm lại mấy chữ này, Kỳ Dật gọi cho Hạ Kình.

"Kỳ Tuấn đang ở đâu?"

Hạ Kình mặt đầy ngơ ngác: "Đó là cháu trai của anh, sao tôi biết được!"

"Điều tra."

Hạ Kình rùng mình, ngoan ngoãn cho người đi điều tra, một lúc lâu sau mới trả lời: "Ghê nha! Kỳ gia lấy đâu ra cả núi tiền cho cháu anh tiêu xài thế? Hắn vậy mà bao trọn một hội trường. Cảnh tượng siêu hoành tráng nha. Anh..."

Tuyệt, lại cúp máy. Vắt chanh bỏ vỏ mà. Hạ Kình thề, cậu mà gọi cho Kỳ Dật thì cậu là chó!

Trong văn phòng, Kỳ Dật cầm áo khoác lên liền phóng thẳng ra ngoài.

Thư ký ở phía sau gọi với theo: "Kỳ tổng, hợp đồng, hội nghị!"

"Hủy bỏ." Giọng điệu đầy khí phách. Hợp đồng chục triệu, không sánh bằng việc chạy đi tìm Lăng Thanh Huyền.

Thư ký ngu ngơ chôn chân tại chỗ. Kỳ tổng mấy hôm trước còn tăng ca theo đuổi dự án này, kết quả bây giờ lại từ bỏ?

Mấy chục triệu đó!

Kỳ Dật nghiêm mặt, mắt nhìn thẳng, mở ra tai nghe Bluetooth, lại gọi thêm rất nhiều lần.

Không nghe máy. Không nghe máy.

Cô rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Nếu cô gặp phải nguy hiểm, hắn tuyệt đối sẽ không để yên cho Kỳ Tuấn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio