Editor: Ochibi
Trải qua hai ngày này linh lực bài độc, chấm hồng và vết sẹo trên mặt Lăng Thanh Huyền đã tan đi không ít, hơn nữa nhờ kính sát tròng, dung nhan tú lệ của cô dần dần biểu hiện ra.
Sáng sớm, Hứa Hướng Dương liền hôn cô mấy lần, chưa đã thèm kéo tay nhỏ của cô.
“Người trẻ tuổi, cần tiết chế.”
Cô đột nhiên nói lời này, Hứa Hướng Dương sắc mặt ửng đỏ, thẹn thùng không dám nhìn cô.
“Anh không phải muốn cái kia……”
Hai người trong phòng nhỏ hẹp cùng nhau rửa mặt, Hứa Hướng Dương giúp cô chải đầu, nhìn tóc đen của cô có hơi xoăn tự nhiên hỏi: “Hôm nào anh dẫn em đi làm tóc nha.”
“Ừ.”
Đối với cô thuận theo, Hứa Hướng Dương rất vui vẻ, hắn xoa xoa tóc cô, bị cô chụp lại.
Quả nhiên, sau khi thấy được là có thể phản kháng rất tinh chuẩn.
Thế nhưng cô không chút nào thương tiếc mà nhéo mặt hắn.
Ừ, cảm xúc không tồi.
Bọn họ cùng đến trường học, Hứa Hướng Dương cũng không biết vì sao, vẫn luôn quan sát xung quanh.
Bộ dáng hắn nhìn xung quanh khiến người ta nghi hoặc, “Làm sao vậy?”
“Anh cảm thấy bé cưng xinh đẹp hơn, cho nên không thể để người khác phát hiện.” Thiếu niên rất nghiêm túc nói, dường như là thật sự rất sợ hãi người khác cùng hắn đoạt.
Nhưng dung mạo hiện tại của cô chỉ có thể tính trung đẳng, trên mặt cũng chưa có tốt hoàn toàn.
Lăng Thanh Huyền lại nhéo nhéo mặt hắn.
Hai người thân mật khiến cho chú bảo vệ ở cổng trường ngăn lại, “Tuổi còn nhỏ đừng nói yêu đương, cố gắng học tập đi.”
“Không có yêu đương.” Lăng Thanh Huyền cắn bánh bao Hứa Hướng Dương mua cho cô, mơ hồ không rõ mà nói.
Câu trả lời rõ ràng khiến thiếu niên không vui, nhưng hắn không phản bác gì.
Lớp khác nhau, khi Hứa Hướng Dương nghĩ về danh hiệu học sinh bất lương của mình, quyết định không đến lớp, lại bị gõ một cái.
“Cố gắng học tập.”
Hứa Hướng Dương:……
Thật là làm người ta không thể phát giận được mà.
Liên tục mấy ngày Hứa Hướng Dương xuất hiện ở phòng học khiến những người khác kinh ngạc không thôi, càng khiến người khác kinh ngạc chính là, hắn vậy mà lấy sách ra nghe giảng.
Tất cả đàn em đều mở to mắt nhìn, không biết đại ca phát điên cái gì nữa.
Chỉ có Hứa Hướng Dương tự mình biết, chỉ khi trở nên ưu tú, cô gái kia mới có thể toàn tâm toàn ý nhìn mỗi hắn.
Bắt đầu tranh cử hội học sinh, Lăng Thanh Huyền nhìn Khương Tuyết không kiên nhẫn nổi nộp giấy báo danh, chính cô cũng nộp một tờ.
“Cô mà cũng, muốn trúng cử hội học sinh?” Khương Tuyết rất khinh thường, từ sau lần trước, cô ta hoàn toàn không muốn để ý tới Lăng Thanh Huyền nữa, nói gì khó nghe thì cứ nói.
“Cảm ơn.” Lăng Thanh Huyền nửa chống đầu nhìn ngoài cửa sổ.
Vừa lúc là tiết thể dục năm ba, cô thấy trong đám người sôi nổi có một nam sinh ngồi ở bậc thang cúi đầu đọc sách.
Nam sinh đeo mắt kính không khung, từ sườn mặt nhìn qua trông rất soái khí, nhưng bất đồng với loại soái khí ánh mặt trời của Hứa Hướng Dương, mà là mang theo chút hơi thở trầm ổn cùng thư sinh.
Ngón tay hắn thon dài lật trang sách, dường như cảm giác được có người đang nhìn hắn, hắn nghiêng đầu nhìn hướng Lăng Thanh Huyền.
Lăng thanh huyền cũng không né tránh, tầm mắt hai người giao hội trong không trung.
Hắn lại nhìn về quyển sách trên tay.
Học bá trường cao trung này, nam chủ vị diện, Viên Việt.
Lăng Thanh Huyền chuyển động bút trong tay, nhìn nhìn dung mạo chính mình trong gương nhỏ, có chút hiểu rõ cái gì.
Công bố thành tích nguyệt khảo lần trước, Lăng Thanh Huyền là học tra, một mình chiếm cứ vị trí cuối cùng trong tất cả các môn và tổng điểm, mà Khương Tuyết do thiếu hụt thành tích hai môn, thành tích tuột xuống hơn trăm hạng.
(Nguyệt khảo: kiểm tra hàng tháng)
Lý do tiếp cận Viên Việt vô vọng, cô ta mới lựa chọn gia nhập hội học sinh, Viên Việt là hội trưởng hội học sinh, sau khi cô ta tiến vào, sẽ là gần quan được ban lộc.
Thành tích Lăng Thanh Huyền đang từng bước nâng cao, chuông tan học mới vừa đánh lên, ở cửa đã vang tiếng các cô gái kinh hô.
“Kia không phải là giáo thảo Hứa Hướng Dương sao? Cậu ấy sao lại tới đây nữa?”
“Người ta tới đón người mình thích, chúng ta cũng đừng nhúng vào.”
“Nhỏ học tra kia? Nguyệt khảo lần trước cô ta một mình độc chiếm cuối bảng, có chỗ nào để thích.”
Bọn họ vừa đi vừa nói chuyện, không dám dừng lại trước mặt Hứa Hướng Dương, sợ bị đánh, dù sao danh hiệu Tiểu Bá Vương của Hứa Hướng Dương không phải hư danh nói chơi.
Lăng Thanh Huyền dưới ánh mắt ghen ghét của Khương Tuyết đi đến bên cạnh Hứa Hướng Dương, thiếu niên mang theo bánh mì cho cô.
Bởi vì ở trong trường học, không thể trắng trợn táo bạo dắt tay, trong lòng Hứa Hướng Dương rất nghẹn khuất.
Hắn muốn ôm ấp hôn hít hơn nữa với Lăng Thanh Huyền.
Ra cổng trường, hắn gấp không chờ nổi mà nắm tay cô.
Mềm mại, ngoại trừ có hơi lạnh.
“Tay em vẫn luôn lạnh thế này sao?” Hắn cầm tay cô lắc lắc, mày sắp nhăn thành một đóa hoa cúc.
“Ừ.” Trời sinh, cái này đổi không được.
Hứa Hướng Dương kéo gần tay cô, đem tay cô bỏ vào trong túi mình.
Sắc mặt hắn đỏ lên, nhìn về nơi khác.
Giống một cọng lông vũ, nhẹ nhàng chậm chạp đang cào hắn.
“Thiếu gia.” Hai người còn chưa đi xa lắm, có một chiếc siêu xe dài dừng lại, người trung niên ăn mặc nghiêm cẩn từ trong xe bước ra, hướng tới Hứa Hướng Dương khom lưng.
“Tối hôm qua phu nhân tìm không thấy cậu, rất là lo lắng, hãy mau cùng tôi trở về nhà.”
Ngày hôm qua hắn quá hưng phấn, quên mất báo với người trong nhà.
Nghĩ đến Lăng Thanh Huyền bên cạnh, hắn chuẩn bị tiếp tục không về.
“Chú Từ, trong khoảng thời gian này cháu sẽ không về, nói với mẹ cháu không có việc gì.”
Chú Từ còn chưa nói xong, cửa sổ xe kéo xuống, lộ ra mặt Viên Việt.
Bạn học xung quanh tan học về nhà, vốn thấy siêu xe chân đã bất động, hiện tại nhìn thấy trong xe vậy mà có Viên Việt, càng kích động nhảy dựng lên.
Viên Việt a, nam thần học bá, tuy rằng giá trị nhan sắc không có gây chú ý bằng Hứa Hướng Dương, nhưng thành tích người ta rất tốt, hơn nữa xem tình huống này, nhà hắn cũng rất có tiền.
“Bác gái sốt ruột, cậu xác định không về?” Viên Việt nhìn hai người bọn họ dắt tay nhau, đem ánh mắt đặt trên trên Lăng Thanh Huyền, “Bạn gái cậu?”
“Ách, vẫn chưa phải.” Hứa Hướng Dương không buông tay cô ra, hắn không thích tầm mắt Viên Việt nhìn Lăng Thanh Huyền.
Thân mình hơi nghiêng sang bên, hắn chặn Lăng Thanh Huyền.
Nếu mẹ để Viên Việt qua tới, nhất định muốn hắn phải trở về, nếu lần này không về, có lẽ lần sau khó qua đêm bên ngoài.
Hắn xoay người dặn dò nói: “Về sớm một chút, tiền trên người đừng dùng hết đi mua bánh mì, uống nhiều nước, em xem miệng em đã có chút khô, buổi tối ngủ đừng vứt chăn……”
Chú Từ:……
Nếu phu nhân nhìn thấy tình huống này, chỉ sợ lại muốn quỷ khóc sói gào, rốt cuộc con trai nhà mình chưa từng hỏi han ân cần bà như vậy.
Viên Việt:……
Mấy ngày không thấy, Hứa Hướng Dương điên rồi chăng?
Nhìn theo Hứa Hướng Dương rời đi, Lăng Thanh Huyền chậm rãi về tới nhà.
Gia tộc Viên Việt, là một trong những gia tộc tương lai sẽ nhằm vào Hứa Hướng Dương, hiện tại bọn họ mặt ngoài anh em, nhưng sau này sẽ thế nào?
Hứa Hướng Dương vẫn quá đơn thuần, nếu cứ mặc kệ, hắn thiếu nguyên cốt truyện bạn gái phản bội, cũng sẽ có anh em tốt trở mặt thành thù.
Cuối cùng khi biết chân tướng, vẫn sẽ đi lên con đường xưa.
Nhiệm vụ ẩn dấu của cô là thu hoạch hảo cảm của hắn, làm nhân sinh hắn trở lại quỹ đạo.
Cô đến từ giữa ảnh hưởng và thay đổi hắn.
ZZ, hảo cảm Hứa Hướng Dương đối với bổn tọa hiện tại là bao nhiêu?
Vị diện trước, là vị diện thích ứng, cho nên hệ thống sẽ không ngừng nhắc nhở, sau khi chính thức bắt đầu, chỉ khi ký chủ muốn biết, mới có thể biểu hiện.
【 Hảo cảm vai ác Hứa Hướng Dương hiện tại là . 】
…… Quá, quá cao điểm đi?
//