Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vị trí đó đáng lẽ thuộc về ta...
Người ở bên cạnh y, người duy nhất chiếm được ánh mắt của y, người mà y nuông chiều, sủng nịch và dịu dàng...
Mọi chuyện diễn ra không đúng chút nào!!!
Họa Mục Tiên đắm mình trong bóng tối vô hạn, hắn như một con dã thú lao vào rừng cây u ám rồi tàn phá mọi thứ trước mắt.
Hắn không thể chờ đợi được nữa, không thể trơ mắt nhìn y ân ân ái ái với nữ nhân khác, vô pháp tiếp cận chỉ có thể nhìn từ xa. Lời hứa mơ hồ của Ma Thiên Tôn hiển nhiên không còn thỏa mãn được dục vọng của Họa Mục Tiên, chi bằng... phá hủy tất cả rồi gây dựng lại từ đầu?
Một lồng giam hoàn mỹ.
Họa Mục Tiên ngẩn ngơ nhìn bàn tay rướm máu của mình, khi lấy lại ý thức, hắn phát hiện ra xung quanh đều là xác chết của chó sói và thú rừng.
"Ha ha..." Họa Mục Tiên cười như điên dại, không hiểu sao thanh âm lại có chút thê thảm và bi thương.
Rõ ràng Họa Mục Tiên thấy được, Cẩn Dục Lăng cơ bản chưa từng đối xử đặc biệt với hắn, chưa từng làm những hành động khiến hắn ảo tưởng.
Rõ ràng không có hi vọng... vì sao lại có tuyệt vọng chứ?
"Grừm..."
Họa Mục Tiên bất chợt nghe được âm thanh yếu ớt ở gốc cây, phát hiện ra một con sói trắng nhỏ bị thương nặng ở chân, dù nó cô độc nhỏ bé nhưng đôi mắt vẫn lóe lên sự kiên cường cùng cố chấp. Họa Mục Tiên vô thức ôm lấy tiểu lang vào lòng thì thầm "Xin lỗi, tiểu dã lang, làm mày bị thương rồi!"
Ngươi hẳn cô độc và lạnh lẽo lắm, đúng không?
Chúng ta thật giống nhau...
•
•
Có một bạn cùng phòng u ám, khó gần, Đường Tô Chiến vẫn hết sức cố gắng giao hảo với hắn. Có một chuyện y không thể ngờ tới, Họa Mục Tiên tự nhiên lại mang theo một sủng vật trở về, hình như tên của nó là Bạch Lang. Đường Tô Chiến nhìn chằm chằm vào con sói nhỏ trắng muốt như tuyết mơ màng trong ổ rơm, biểu tình liền trở nên vi diệu.
Y không biết Họa Mục Tiên lại yêu thích động vật nhỏ đáng yêu a, đã vậy Bạch còn là dã thú quý hiếm được bán với giá trên trời. Phải nói rằng động vật bị bệnh bạch tạng như thế này chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, nhưng nó lại rất được các tiểu thư và công chúa yêu thích. Trước đây, có vài lần Đường Tô Chiến đã tìm mua tiểu bạch lang để có thể lấy lòng mỹ nhân, thật đáng tiếc khi chẳng còn cơ hội.
"Chẳng lẽ mấy nữ tử Ma giới và Tiên giới cũng thích động vật nhỏ chăng?" Đường Tô Chiến nghiêm túc suy xét, liệu y có thể trao đổi mua bán với Họa Mục Tiên không nhỉ?
Cạch.
Họa Mục Tiên mở cửa bước vào phòng, vô cùng thành thục xem Đường Tô Chiến như không khí, bình tĩnh ôm lấy Bạch Lang toan bước ra ngoài.
"..." Đường Tô Chiến bỗng nhiên phát hiện ra một điều, lấy lòng tên đáng sợ này còn khó khăn hơn lấy lòng mỹ nhân nữa.
Cảm thán một hồi, Đường Tô Chiến lại vội vàng bám đuôi tính ôm cành cây lớn là Họa Mục Tiên. Tuy ở bên cạnh người này sẽ chẳng có chuyện gì tốt đẹp, nhưng Đường Tô Chiến lại rất thích hóng hớt nhiều chuyện.
"Ngươi làm ta thật tổn thương đó huynh đệ, ta đã vất vả nghe ngóng tin tức giúp ngươi..." Đường Tô Chiến vừa đi vừa lải nhải bên tai Họa Mục Tiên, hoàn toàn chẳng giống một thiếu gia lụa là con ông cháu cha.
"Có chuyện gì?" Họa Mục Tiên cuối cùng cũng chịu nhìn thẳng vào mắt Đường Tô Chiến nói chuyện, cứ để y lải nhải mãi hắn sẽ không nhịn được mà ám sát người này luôn.
"Muốn yên ổn sống ở đây phải nhập gia tùy tục a, ngươi cứ hết đọc sách lại tu luyện mà không biết sự tình gì sẽ bị coi thường đó." Đường Tô Chiến trợn mắt nhìn vẻ mặt lạnh nhạt thờ ơ của Họa Mục Tiên. Rõ ràng Ma giới tràn ngập nguy hiểm và tối tăm, nhưng tại sao Đường Tô Chiến cảm thấy... chẳng có việc gì có thể lay động cảm xúc của Họa Mục Tiên.
Nói như vậy cũng không đúng, Họa Mục Tiên chẳng phải luôn luôn để ý tới vị ma tôn đại nhân kia sao? Đường Tô Chiến cảm thấy rất kỳ quái, y dám khẳng định rằng vào ngày hôm đó, lúc mà y cùng Họa Mục Tiên được đưa tới cũng là lần đầu tiên hắn gặp Cẩn Dục Lăng.
Nếu gọi đó là tình yêu sét đánh... có phải hay không quá nhiều lỗ hổng?
"Ma giới đang đấu đá nội bộ, đây là chuyện ai cũng biết đó thôi. Vị Lăng đại nhân kia cũng không tránh khỏi vòng xoáy này." Đường Tô Chiến bình tĩnh nói tiếp, y biết chỉ cần chuyện gì liên quan tới Cẩn Dục Lăng thì Họa Mục Tiên sẽ vô cùng để tâm tới.
Họa Mục Tiên hơi nhíu mày trầm tư, đôi mắt bắt đầu hiện lên một chút nôn nóng "Nói rõ hơn đi."
"Giống như Nhân giới, ở Ma giới cũng có bộ máy vận hành của riêng mình. Đám người ma tu chia ra thành hai phe khác nhau, một phe thuộc về Ma tộc, tự hình thành đế quốc dưới sự cai trị của hoàng tộc. Phe còn lại bao gồm các môn phái tu ma, lớn mạnh nhất chính là Ma giáo của Ma Thiên Tôn. Mối quan hệ của hai phe phái này vô cùng mỏng manh, chỉ khi đối đầu với nhóm người Tiên giới và Yêu giới mới cùng nhau hiệp lực."
Dừng nói một chút, Đường Tô Chiến cẩn trọng đảo mắt nhìn xung quanh, thanh âm cũng nhỏ hơn rất nhiều "Nghe đồn rằng Ma tộc không còn tin tưởng giáo chủ Ma Thiên Tôn, vì ông ta trước đây có quan hệ với Yêu tộc nên Ma tộc vô cùng phẫn nộ và chỉ trích gay gắt. Hiện tại bọn họ đang muốn tấn công các môn phái chính đạo để cân bằng thế cục và lấy lại uy danh của bản thân, nhưng giáo chủ thì không ủng hộ và trợ giúp cho kế hoạch này. Ta đoán rằng chẳng bao lâu nữa nơi này sẽ có thêm những vị khách đặc biệt rồi. Tình hình rối loạn như vậy, là cơ hội cho chúng ta đào tẩu đó!!!"
"..." Họa Mục Tiên khinh thường ra mặt, quả nhiên tên Đường Tô Chiến vẫn chưa từ bỏ ý định chạy trốn, cái gì mà 'nhập gia tùy tục' chứ?
Họa Mục Tiên vuốt ve bộ lông mềm mại của Bạch Lang, gương mặt đầy vẻ trầm tư suy nghĩ.
Ma tộc sao...
Đây là cơ hội tốt để kéo Ma Thiên Tôn xuống bùn lầy.
Lúc đó, Cẩn Dục Lăng chỉ có thể dựa vào hắn.
Đường Tô Chiến rùng mình lùi lại vài bước, nhìn biểu tình này của Họa Mục Tiên là y biết được, sắp có người bị tính kế rồi.
----
Trầm Lăng lặng lẽ ngắm nhìn ánh trăng mơ hồ bị mây che phủ, sau khi nghe hệ thống nhắc nhở cốt truyện, trong lòng cậu đầy phiền não.
Không hiểu sao nội dung lại bị đẩy nhanh lên như vậy, cậu chẳng nhìn ra rốt cuộc có chỗ nào sai sót.
Đáng lẽ ra nội dung phải được diễn ra như thế này: Họa Mục Tiên tuổi bị bán vào Ma giáo -> ăn hành -> sau một năm được Cẩn Dục Lăng để mắt tới, sủng nịch như con ruột -> Họa Mục Tiên tuổi làm chuyện gì đó khiến y mất hứng, bị đem vào Tỏa điện -> tiếp tục ăn hành -> ra khỏi Tỏa điện Hoạ Mục Tiên vẫn bị bắt nạt -> hắc hóa -> Năm Họa Mục Tiên tuổi, Ma tộc và Ma giáo nội chiến, hắn nhân cơ hội trốn thoát ra ngoài -> tìm được cơ duyên -> gia nhập Thiết Cơ Môn -> ...
Nếu Trầm Lăng không lầm, hiện tại Họa Mục Tiên chỉ chưa tròn tuổi mà thôi, vì sao nội dung tuổi lại đẩy lên lúc này chứ? Thật ra Ma giới không quá để ý chuyện tuổi tác, thậm chí một đứa trẻ tuổi cũng có thể giết người, nên việc một hài tử tuổi nhưng sớm trưởng thành về mặt tâm lý cũng không phải chuyện hiếm lạ.
Chất xúc tác rốt cuộc nằm ở đâu?
Họa Mục Tiên? Không thể nào, Trầm Lăng đã quan sát và đề phòng, Họa Mục Tiên ngoài tu luyện và đọc sách ra thì chưa từng làm chuyện gì quá phận, cộng thêm việc Trầm Lăng không còn sủng nịch, nuông chiều, lấy lòng hắn giống như trong nguyên tác, Họa Mục Tiên cũng dần bị lãng quên trong tầm mắt của mọi người.
Vậy là... Ma Thiên Tôn sao?