Kỷ Hiểu Ngạn nghĩ tới hiện tại thì thấy thật bất đắc dĩ, cũng không vui vẻ như khi mới phát hiện ra hệ thống nữa, vội vàng rời khỏi kho đồ, mở bảng cuối cùng trong bảng nhiệm vụ — Khác.
Cái tên này so với mấy cái tên khác vô cùng đơn giản, không giống như mấy cái bảng cầu kỳ vừa rồi, bất kể là nội dung bên trong hay phần trang trí bên ngoài đều khiến cho người ta cảm thấy sạch sẽ đến quá đáng.
Mặt khác, mặc dù mặt bảng là chữ đen nền trong suốt, chợt nhìn thì thấy thật bình thường, nhưng nếu cẩn thận quan sát, bạn có thể nhìn thấy trên mặt bảng có một vài hoa văn gợn nước màu bạc tao nhã, hoa lệ từ từ chuyển động. Thứ hoa văn gợn nước màu bạc kia ở trên nền bảng trong suốt cũng không nổi bật, thậm chí có thể nói là rất bí ẩn. Nhưng Kỷ Hiểu Ngạn lại chú ý đến cái chi tiết quỷ dị này, chỉ bằng thứ hoa văn tự động di chuyển trên mặt bảng này, hắn dựa vào trực giác sắc bén kinh người của mình mà hạ xuống một kết luận: Hệ thống này thật không tầm thường, không, thậm chí có thể nói nó thật quý giá. Mà thực tế luôn chứng minh độ chuẩn xác đến không giống bình thường của trực giác Kỷ Hiểu Ngạn, lần này cũng không ngoại lệ.
[Hệ thống giới thiệu: Đây là hệ thống đã được đào tạo, thuộc chuỗi hệ thống bồi dưỡng tinh hệ sơ tạo E — Hệ thống dạy làm mứt quả điểm tâm ngọt, tức là hệ thống sẽ bồi dưỡng kí chủ trở nên chuyên nghiệp, phát triển, mạnh mẽ, vĩ đại….Bậc thầy làm bánh ngọt hoa quả.
Hệ thống cài đặt cấp độ cao nhất là cấp , số điểm yêu cầu cho mỗi lần thăng một cấp chỉ gấp vài lần, kí chủ thăng cấp kinh nghiệm thông qua việc buôn bán chính sản phẩm mình làm ra, không bán được một trăm sản phẩm trị giá + kinh nghiệm. Vì tránh việc kí chủ lừa kinh nghiệm hệ thống, làm giả một lượng lớn số sản phẩm bán ra, muốn thăng cấp cùng nâng cao danh vọng phải tuân thủ các quy định cứng rắn.
Hệ thống cửa hàng với rất nhiều vật phẩm, cửa hàng càng cao cấp thì càng nhiều vật phẩm, ngoại trừ các sinh vật có trí tuệ thì bất luận là mặt hàng gì cũng đều có thể mua tại cửa hàng, khi đạt đến cấp đặc biệt, kí chủ có thể vào Cửa hàng để bán sản phẩm, nhưng phải chịu một khoản phí sử dụng. Hệ thống sử dụng đơn vị tiền tệ quy thành giá trị tương đương, để tiện dụng kí chủ nên tìm tra bảng đổi giá, bảng giá của hệ thống như sau:
Một triệu giá trị đổi vật phẩm = một ngôi sao
Mười triệu giá trị đổi vật phẩm = một mặt trăng
Một tỷ giá trị đổi vật phẩm = một mặt trời
Một ngàn tỉ giá trị đổi vật phẩm = một đóa hoa cúc.
Đương nhiên, ở đây có sự lựa chọn, nếu kí chủ không thích cũng có thể chọn không đổi.
Hệ thống thiết lập cấp độ cao nhất là cấp , sau khi kí chủ đạt cấp , hệ thống sẽ tự động hủy trói buộc với kí chủ, tiếp tục tìm vị kí chủ tiếp theo, nhưng sẽ cho kí chủ lưu lại hệ thống Cửa hàng sau khi đã thăng cấp để giao dịch với hệ thống.
Nếu kí chủ cả đời không lên được cấp , hệ thống sẽ xóa bỏ tất cả dấu vết tồn tại của kí chủ.
Hệ thống tồn tại các loại chứng năng khác nhau, mời kí chủ tự xem xét, chúc kí chủ may mắn.]
Quả nhiên, cái hệ thống này không phải thứ đơn giản mà, đây là một trong hai cảm tưởng duy nhất của Kỷ Hiểu Ngạn sau khi nghe giới thiệu, hả, sao lại là một trong hai á? Bởi một cảm tưởng khác của Kỷ Hiểu Ngạn chính là: quả nhiên thiên hạ không có bữa trưa nào miễn phí a.
Kỷ Hiểu Ngạn ngưng mắt về đoạn giới thiệu ngắn ngủi mấy trăm chữ của hệ thống kia, càng đọc cẩn thận càng thêm kinh hãi. Nếu thật như cái hệ thống này nói, thì cái hệ thống này đúng là căn bản không có lỗ hổng nào để chui.
Kinh nghiệm để thăng cấp của hệ thống yêu cầu nhiều lắm, tăng từ cấp lên cấp đơn giản nhất là phải có được giá trị kinh nghiệm từ hệ thống, cho đến khi đạt cấp cao nhất là cấp , mỗi lần thăng cấp cấp sau điểm lại gấp mấy lần cấp trước, như vậy nhất định sẽ có lúc lên tới mấy triệu, mấy tỉ, thậm chí mấy trăm tỉ kinh nghiệm, đây đâu phải là một con số nhỏ, không có thì nhất định sẽ phải ngồi chờ hệ thống từ từ xóa bỏ dấu vết chứng minh sự tồn tại của mình.
Nếu như cứ bán đồ đi là xong, nếu mình có tiền thì không nói, hoàn toàn có thể tìm cách lừa gạt, tự làm tự tiêu chỉ cần có đủ tiền cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng” Vì tránh việc kí chủ lừa kinh nghiệm hệ thống, làm giả một lượng lớn số sản phẩm bán, muốn thăng cấp cùng nâng cao danh vọng phải tuân thủ các quy định cứng rắn.” đã đem cái phương pháp ấy bóp chết tại chỗ.
Không thành công liền xả thân sao? Sau khi thành công không chỉ thu được danh tiếng và tài sản mà hơn nữa còn có thể đạt được một vị trí ngang hàng với Cửa hàng của hệ thống, nhưng thất bại thì chỉ có thể bị xóa sạch dấu vết tồn tại, trên thế giới này sẽ chẳng còn ai nhớ đến mình, thậm chí ngay cả linh hồn cũng biến mất. Đấy là khi con người thực sự có linh hồn.
Như vậy, hệ thống này nếu là với Kỷ Hiểu Ngạn ở thế kỉ mà nói thì thật sự là tai họa, dù sao ở địa cầu thế kỷ cũng chẳng thiếu chuyên gia đồ ngọt hay các bậc thầy làm mứt quả, thiếu chính là độ dài sinh mạng mà thôi, nếu Kỷ Hiểu Ngạn muốn hoàn thành nhiệm vụ, chẳng khác nào bảo y ở địa cầu lũng đoạn toàn bộ ngành công nghiệp đồ ngọt, điều này cũng có nghĩa là đánh bại toàn bộ các cao thủ làm đồ ngọt, điều này không có khả năng thực hiện nổi.
Nhưng đây nào phải Trái đất, đây là tương lai, ở đây cao thủ bánh ngọt vốn chẳng hề tồn tại, chỉ có các chủng loại bánh ngọt rất nhỏ, hơn nữa, giá cả cũng rất cao.
Huống chi con người ở đây đều có thể sống đến tuổi, chỉ cần có tay nghề cùng một cái giá bình dân là có thể hoàn thành nhiệm vụ, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.
Nghĩ đến đây Kỷ Hiểu Ngạn rốt cục cũng buông tâm tình đang bị treo lơ lửng xuống, đóng hệ thống lại sau đó bỏ Phil vẫn một mực ôm trong tay xuống. Bình phục tâm tình phập phồng của mình.