Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

chương 174: khuôn mặt sau gáy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chỉ thấy phần đầu sau dưới mái tóc dài của An Nhân trọc lốc, không có tóc, toàn bộ đầu chỉ được phủ bởi lớp tóc trên cùng.

Nhưng đây không phái điều đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là trên phần gáy trọc lốc của cô ta còn có thêm một khuôn mặt.

Vẻ mặt trắng bệch, nụ cười dữ tợn…

Đó là mặt của Chung Tuyết!

Khi thấy tôi sợ đến nỗi tái mặt, Chung Tuyết càng cười chói tai hơn.

“Sao thế? An Tố, cô có thích không? Chắc hẳn cô không ngờ rằng tôi sẽ đến tìm cô nữa đúng không?” Cô ta vặn vẹo khuôn mật: “Lúc trước các cô đã hại chết cả nhà tôi ở núi Hồng Diệp, tôi chạy trốn được là nhờ sự trợ giúp của đại tiểu thư. Trong những ngày qua, tôi đã luôn tìm cách trả thù cô và

Tiết Xán. Cuối cùng, tôi cũng nghĩ đến một người. ”

Cô ta cười đến nỗi mặt mày nhãn nhúm lại.

“Đó chính là An Nhân. Tôi và cô †a đều rất hận cô, đều sẵn sàng dùng tính mạng để trả thù cô và Tiết Xán… Vậy nên tôi mới cài cái bẫy này. Hi hì, cô có thích hay không?”

Toàn thân tôi rơi vào trạng thái suy sụp.

Không chỉ tôi, ngay cả Tiết Phong cũng rất khiếp sợ. Anh ta chỉ vào An Nhân, bật thốt lên: “An Nhân, cô điên rồi à! Nếu cứ để cô ta ám vào người cô như thế này, cô có biết cô sẽ bị giảm tuổi thọ rất nặng nề không hả!!”

An Nhân ở phía khác quay lưng với chúng tôi, cười khẩy:

“Giảm tuổi thọ thì sao? Bây giờ tôi sống không có chút ý nghĩa nào cả, chỉ cần có thể giết chết An Tố và Tiết Xán, dù có làm tôi chết cũng không thành vấn đề!”

Giờ tôi mới phát hiện ra rằng, nỗi oán hận của phụ nữ khủng khiếp đến mức nào.

Tôi vùng vẫy nhìn Tiết Xán trong kết giới.

May mắn thay, tình hình của Tiết Xán cũng không quá tệ.

Mặc dù trúng độc giọt lệ quỷ sẽ trở nên rất yếu ớt, nhưng thực lực của Tiết Xán mạnh hơn rất nhiều so với đám cô hồn dã quỷ kia, lấy một địch trăm cũng không bị yếu thế.

Tuy lúc này Tiết Xán trông nhợt nhạt, nhưng vài ba con quý này đã sắp bị hắn giết sạch.

Như thấy được vẻ nhẹ nhõm của tôi, Chung Tuyết cười khinh bỉ.

“An Tố, đừng nói là cô tưởng, tôi dày công lập ra cái bẫy này chỉ để đưa tới vài con dã quỷ đối phó với Tiết Xán thôi đấy?”

Mặt tôi biến sắc, vội vàng nhìn vẽ phía Chung Tuyết thì thấy cô ta đột nhiên nhắm mắt lại, miệng lẩm bẩm.

Theo tiếng đọc tụng của cô ta, một đợt âm thanh sột soạt đột ngột vang lên từ phía xa.

Không giống với âm thanh của những con quỷ xuất hiện trước đó, âm thanh lần này càng thần bí hơn, khiến người nghe cảm thấy ngứa ngáy.

Âm thanh ngày càng to hơn, như thể có thứ gì đó đang không ngừng đến gần.

Tôi lo lắng nhìn xung quanh, cuối cùng nhìn thấy một bóng đen to lớn xông tới.

Sau khi nhìn thấy nó là gì, tôi như bị sét đánh mà mặt mày xám ngoét.

“Sao cô lại biết được!” Tôi quay sang thét lên với Chung Tuyết: “Sao cô lại biết Tiết Xán sợ nhện!” Thứ đang liên tục ào đến từ bốn phía là nhện, cả một đàn nhện.

Những con nhện đó có lớn có nhỏ, lớn thì cao bằng một nửa con người, nhỏ chỉ to bắng ngón tay.

Mỗi một con nhện đều lông lá xồm xoàm, vô số cái chân ngọ nguậy liên tục, tập trung lit nhít lại một chỗ. Ngay cả người không sợ nhện như tôi cũng cảm thấy tê da đầu! Khi Tiết Xán ở trong kết giới nhìn thấy những con nhện đó, khuôn mặt vốn đã trắng bệch của hắn lập tức mất đi chút máu cuối cùng.

Tay hắn khẽ run, một con ác quý nhào ngay vào người hẳn và xé rách quần áo của hắn.

Mặt Tiết Xán trở nên căng chặt, quỷ khí trên người hắn lại tăng vọt! Trong biển quỷ khí cuồn cuộn, đám nhện đó ngã xuống hơn một nửa, nhưng vẫn có vài con xông về phía Tiết Xán.

Ánh mắt của Tiết Xán trở nên sắc bén, hẳn trở tay một cái, con nhện đến gần hắn lập tức nổ thành từng mảnh. Tôi đứng một bên mà chỉ cảm thấy trái tim mình như bị cột vào lò xo, co giãn liên tục, sợ hãi vô cùng.

Thấy ma quỷ và nhện bên cạnh Tiết Xán ngày càng ít, tôi định thở phào, nhưng tôi không thể kìm được nước mắt khi nhìn thấy mặt hản trắng bệch như tờ giấy. An Nhân đứng cạnh tôi trở nên hoảng loạn.

“Chung Tuyết!” Cô ta to tiếng chất vấn đằng sau mình: “Cô đã nói là chắc chản sẽ giết được Tiết Xán mài Tại sao tôi lại có cảm giác hản như có thể đối phó với đám ác quỷ và nhện này của cô vậy!” “Cô câm miệng cho tôi!” Chung Tuyết la lên rồi đoạt lấy quyền khống chế cơ thể của An Nhân, sau đó cần nát ngón tay định dùng máu vẽ bùa trong không trung.

Nhưng một bàn tay đột nhiên bắt lấy tay cô ta. Khi Chung Tuyết nghiêng đầu qua nhìn thấy Tiết Phong, cơ thể cô ta lập tức cứng đờ.

Tiết Phong lạnh lùng nhìn Chung Tuyết, mặt không chút cảm xúc: “Một vừa hai phải thôi cô gái.”

Mặt Chung Tuyết càng nhợt nhạt hơn, nhưng ngay sau đó, biểu cảm của cô ta trở nên dữ tợn: “Dựa vào cái gì chứ! Hôm nay tôi nhất định phải giết chết tên ác độc Tiết Xán này để báo thù cho nhà họ Ninh và nhà họ Chung!”

“Tất cả là do nhà họ Ninh tự chuốc lấy cái chết! Nhà họ Chung các cô cũng là ngu trung ()!” Trên mặt Tiết Phong xuất hiện vẻ nghiêm túc hiếm thấy: “Cô cần gì phải u mê không tỉnh ngộ, nên đi đầu thai sớm chút đi!” Cơ thể của Chung Tuyết run rẩy, trên khuôn mặt quỷ tràn đầy nước mắt.

Lúc này tôi mới nhớ ra rằng Chung Tuyết thích Tiết Phong.

“Tiết Phong, trước đây tôi đã biết anh là người nhà họ Tiết, nhưng tôi vẫn cứ thích anh..”

Cô ta nghẹn ngào nói: “Bởi vì tôi nghĩ tình yêu không liên quan đến ân oán gia tộc… Dù bây giờ anh có nói những lời này với tôi, tôi vẫn không thể từ bỏ anh…”

Dứt lời, trong mắt Chung Tuyết lóe lên vẻ sỉ mê, nhưng nó trông hơi đáng sợ khi xuất hiện trên khuôn mặt quỷ vặn vẹo này.

Tiết Phong không nhịn được mà lùi lại một bước: “Cô muốn làm gì?” Chung Tuyết đột nhiên cất tiếng cười, nụ cười ấy vô cùng âm u.

“Tôi muốn anh chết!” Bỗng nhiên, cô ta nói: “Sau đó làm quỷ với tôi!” Nói xong, cô ta dùng cơ thể của An Nhân nhanh chóng túm lấy Tiết Phong.

Tiết Phong kinh hãi và định né tránh, nhưng Chung Tuyết đã rút ra một lá bùa đập vào trán anh ta! Ngay sau đó, Tiết Phong không thể nhúc nhích.

“Tiết Phong!” Tôi hốt hoảng muốn tiến lên cứu Tiết Phong, nhưng An Hoành Viễn và Lâm Nhã Lan đột nhiên nhảy ra chặn tôi lại.

Lúc này, An Hoành Viễn không giả điên giả rồ nữa mà nhìn chằm chằm vào tôi, nói một cách oán hận: “An Tố, hôm nay cô đừng hòng chạy trốn! Cô và gã nam quỷ chết tiệt này đi chết hết đi!” CMN, tôi thật sự rất muốn văng tục.

Vì quan tâm nên tôi mới đến cứu họ, nhưng họ lại lợi dụng tấm lòng này của tôi để làm hại tôi và Tiết Xán! Cả nhà họ An bọn họ đều CMN là ảnh đế ảnh hậu! Lúc này, Chung Tuyết đã nhanh chóng bóp cổ Tiết Phong.

Cô ta bóp rất chặt, chẳng mấy chốc, mặt Tiết Phong đã đỏ lên.

Chung Tuyết nhìn chấm chẵm vào mặt Tiết Phong, trong mắt cô ta tràn đầy điên cưồng và say đảm, miệng lẩm bẩm: “Hãy mau chết đi… chết rồi.. là có thể ở bên cạnh tôi…” Khi thấy sắc mặt Tiết Phong đã chuyển sang màu đỏ tía tựa như có thể ngất đi bất cứ lúc nào, bỗng dưng..

Một luồng khí lạnh rít gào thổi tới! Toàn thân An Nhân run rẩy dữ dội, lảo đảo ngã xuống.

Chung Tuyết thả lỏng tay, cơ thể cúa Tiết Phong mềm nhũn ngã xuống đất, hai mắt nhắm nghiền, có vẻ như đã ngất xỉu.

Tôi kinh ngạc quay đầu…

Chỉ thấy bên trong đống vụn cơ thể của đám ma quỷ và nhện, bóng dáng cao ráo của Tiết Xán chậm rãi bước tới.

Ngu trung: Là thuật ngữ để chỉ những người bị ảnh hưởng của Nho giáo trung thành với cấp trên một cách mù quáng ở thời nay.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio