Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

chương 565

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Không phải là ta không chờ được.” Vẻ mặt Dương thần y có chút khó xử, “Nguyên nhân chính là do đầu óc của bà lão không tốt lắm. Ta sợ rằng nếu cứ tiếp tục như thế này, lão phu nhân sẽ mất trí nhớ. “

Mặt tôi tái đi.

Đối với tôi, lão phu nhân của Ninh gia mất đi trí nhớ, điều này kinh khủng như việc bà ấy chết đi vậy.

Bởi vì mất đi trí nhớ, bà ấy làm sao còn nhớ được bí mật của Ninh gia, làm sao có thể giải độc sâu Gu của Ninh gia cơ chứ.

“Ngươi không cần phải suy nghĩ nhiều.” Nhìn thấy ta như vậy, Dương thần y còn tưởng rằng ta lo lắng Ninh gia lão bà, “Bà nội ngươi như vậy thật sự sẽ có cuộc sống tốt hơn, giống như một Lão ngoan đồng. “

Tôi giật giật khóe miệng, cố gắng không để cho Ninh Thanh Mi và Dương thần y nhìn ra bất kì sơ hở nào.

“Nếu bây giờ mẹ tôi mất trí thì thật khó cho Ninh gia chúng tôi vì có rất nhiều chuyện cần bà ấy truyền lại cho Trác nhi.” Dù sao Ninh Thanh Mi cũng là một người phụ nữ biết trước sau. Bà ấy đột nhiên nghĩ ra điều gì đó và nhìn cậu bé bên cạnh nói: “Giáo chủ Ninh Trác đâu! Gọi lại cho thiếu gia đến đây nhanh lên.”

Trong lòng tôi mừng thầm mà hét lên: thật tuyệt! Ninh Thanh Mi tự nhiên lại nhắc tới chuyện này.

Tôi biết không chỉ có chuyện Sâu Gu, Ninh gia còn có rất nhiều bí mật mà chỉ có các lão phu nhân mới biết, đương nhiên cần phải truyền lại cho người nối nghiệp đời sau.

Theo logic mà nói, Ninh Thanh Mi là người lớn tuổi nhất trong hàng trực hệ của Ninh gia, theo tôi biết thì Ninh Thanh Mi hình như đã từng kết hôn, có vẻ mọi chuyện không tốt đẹp nên mới về làm dâu nhà người ta thì quay lại gia đình.

Nhưng dù thế nào, hôn ước vẫn còn, bà ấy không còn là người của Ninh gia theo quy định nữa, cho nên bà ấy không thể tiếp nhận những bí mật này.

Nên người được truyền lại những bí mật này chính là Ninh Trác.

Ninh Thanh Mi lo lắng hỏi, nhưng chàng trai trẻ khóc nói: “Giáo chủ, không biết vì chuyện gì mà đi ra ngoài, hình như đang tìm thuốc.”

Tôi sững sờ một hồi mới nhận ra thuốc mà tiểu hầu tử nói chính là trinh nữ mà Ninh gia đã giết trước đó.

Tôi đếm thời gian, mới nhận ra hình như là lúc mình trở thành Tiết Vô Song, du hành trở về gặp Ninh Trác ở ngoại thành.

Nghe nói Ninh Trác không có ở nhà, Ninh Thanh Mi càng thêm lo lắng, vội hỏi: “Dương thần y, chuyện này của lão phu nhân có thể kéo dài được bao lâu?”

“Tôi đã dùng một cây kim vàng để tiêm cho cô ấy. Tôi đoán rằng tôi có thể kéo dai chuyện này thêm một ngày đêm nữa.”

Ninh Thanh Mi đột nhiên càng thêm lo lắng.

Cô hiểu Ninh Trác không quan tâm lắm đến việc nhà, mấy ngày đêm sau khi rời đi sẽ không trở lại.

Nhìn thấy cơ hội này, tôi liền nói: “Cô à, để con nói chuyện với bà nội, Con sẽ nói với Ca Ca khi Ca Ca trở lại.”

Tôi biết thân phận của Ninh Thanh Mi tuyệt đối không thể làm gì hơn được vì bà đã không còn là người nhà họ Ninh trên, dù sao tôi vẫn là người Ninh gia nên sẽ tốt hơn nhiều.

Ninh Thanh Mi nhíu mày nhìn tôi, “Nhưng quy củ không được lộn xộn.”

” Cô Mẫu đừng lo lắng, sau khi con nói với Ca Ca, con sẽ uống ngay viên thuốc xóa đi trí nhớ, và con sẽ không thể nhớ hết mọi chuyện này.”

Ninh Thanh Mi hiển nhiên không nghĩ ra cách nào tốt hơn, do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn gật đầu.

Sau khi Dương thần y tiêm cho lão phu nhân xong, liền cùng Ninh Thanh Mi đi ra ngoài, còn tôi đi thẳng vào phòng trong của lão phu nhân.

Phòng của lão phu nhân Ninh gia xa hoa hơn lão phu nhân Tiết gia, đều là đốt lò luyện dược, khí tức nồng nặc đan dược.

Đến gần giường liền nhìn thấy một bà lão tóc trắng tựa vào trên giường, khác hẳn với dáng vẻ của Tiết gia lão bà, Ninh gia lão bà kia mang theo sát khí nhàn nhạt, mặc dù có chút không tỉnh táo, nhưng dáng vẻ ấy vẫn lộ ra bên ngoài, hơi thở trên người bà ấy vẫn không suy giảm, và tôi thấy đây là một người phụ nữ đã trải qua nhiều mưa gió trở trong cuộc đời.

“Bà ơi.” Tôi thận trọng đến gần bà, ngồi xuống trên đầu giường, nhẹ nhàng gọi.

Lão phu nhân của Ninh gia bị kim vàng đâm vào trán, sau đó chậm rãi mở mắt ra, đáy mắt có chút vẩn đục, nhưng trong sâu thẳm vẫn có một tia sắc bén, “Uyển Uyển, con đã về phải không?”

Bà ấy nói chậm rãi, không thể đoán được bất kỳ cảm xúc nào trong giọng điệu ấy.

“Bà nội, thần y nói …” Tôi muốn nói tiếp nhưng Ninh gia lão phu nhân trực tiếp ngắt lời tôi.

“Ta biết thần y nói gì, nói ta sắp bị mất trí nhớ rồi sao?” Ninh gia bà nội đầu óc bây giờ rất tỉnh táo nhờ có sự giúp đỡ của Dương thần y, nên cũng không có cảm giác mình sắp bị mất tỉnh táo chỉ nhẹ nói.

Tôi suy nghĩ một chút, mới chậm rãi nói: “Bà nội, sư huynh không có ở nhà, ngươi có chuyện gì muốn nói thì hãy nói với con, sao người lại không nói cho con biết? “

Lão phu nhân đột nhiên nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ lạ, “Uyển Uyển, sao ta không biết con lại quan tâm đến chuyện gia đình như vậy?”

Tôi sững người một lúc, chỉ sau đó nhận ra rằng dường như tôi đã phạm sai lầm.

Ninh Uyển Uyển mà tôi tiếp xúc chính là Ninh Uyển Uyển, năm sau đã biến thành Quỷ Hồn, có lẽ vì lúc đó, nàng vẫn như vậy suốt chín trăm năm trước khi Ninh Trác sống lại và Ninh Thanh Mi được thả ra ngoài. Ninh Uyển Uyển là truyền nhân duy nhất còn sót lại của Ninh gia, vì vậy nàng ấy phải đóng vai trò hỗ trợ cả gia tộc.

Vì vậy,Ninh Uyển Uyển mà tôi biết, đối với Ninh gia vô cùng có trách nhiệm, nhưng tôi lại quên mất rằng Ninh Uyển Uyển chỉ là một cô gái tuổi mới lớn, có anh trai và Cô mẫu trên đầu lo việc nhà thôi nên cô ấy sẽ không cần quan tâm đến nó.

Tôi cố gắng kìm nén sự hoảng sợ trong lòng, giả vờ bình tĩnh, cụp mắt xuống, trầm giọng nói: “Gia đình chúng ta bây giờ sắp gặp khó khăn rồi. Cho dù con giò cũng không còn nhỏ nữa, con cũng phải quan tâm đến nó vì trách nhiệm …..”

Tôi nói xong, lòng bàn tay đều là mồ hôi, vì sợ bà già gian xảo này sẽ phát hiện ra.

Một lúc sau, tôi rốt cục cũng nghe thấy Ninh gia lão phu nhân thở dài, “Được rồi, thật tuyệt, cháu gái nhỏ của chúng ta rốt cuộc đã trưởng thành, thật đáng yêu.”

Tôi thấy nhẹ nhõm trong lòng.

Chỉ nghe lão phu nhânNinh gia nhàn nhạt nói: “Nghe nói ngươi phụ trách hạ độc sâu Gu cho Tiết Xán, ngươi đã thành công chưa?”

“Xong rồi thưa bà nội.” Tôi thì thào trả lời ngắn gọn, không hề nhắc tới chuyện Ninh Thanh Mi ép tôi làm điều đó.

“Thật tuyệt.” Lão phu nhân Ninh gia lộ ra vẻ hài lòng. “Lúc trước ta nói với Thanh Mạt là lo lắng rằng con sẽ mê muội vì thích người đàn ông đó mà không biết phải bắt đầu như thế nào, bây giờ xem ra con vẫn còn. biết cái gì cần hơn”

Tôi thầm thở phào nhẹ nhõm, nghĩ cũng may là mình không nói ra chi tiết.

“Được rồi, ta cũng biết thời gian của mình không còn nhiều Ninh Trác nhi tử tuy rằng là trưởng tộc nhưng cũng chỉ nghĩ đến chuyện tu luyện, ước chừng ngày này một đi không trở lại, cũng không được.” làm nữa đi. Trước khi mất trí, ta sẽ nói với hắn một số chuyện, ta sẽ nói với con một số chuyện, con có thể nói lại với sư huynh của con. Sau khi xong chuyện này, nhớ uống thuốc quên chuyện. ” bà già dửng dưng nói.

Khi bà cụ hứa với tôi, tôi không thể không nín thở.

Cuối cùng tôi đã có thể biết phương pháp kia là gì.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio