Up : // :
Phía sau bếp nhà cậu, tụi nó bối rối nhìn con gà liên tục kêu dưới đất. Vĩnh Khoa khốn khổ ngồi bệt xún đất than thở
-"Làm gì đầu tiên? Tao không muốn sát sinh đâu."
Hắn đưa mắt nhìn quanh bếp, rồi sải tay với lấy con con trên tủ,nói-"Hình như đầu tiên là chặt chân nó ra trước"
-" Chắc không vậy, thôi tao sợ tao đi nhặt rau."- Cô nàng Hoàng Linh trốn việc làm gà, thay vào đó là cầm rổ rau ra ngồi nhặt.
-" Quyên, mày vào trong tra Google xem nào!."- Khoa bắt đầu mở dây thừng trói gà ra.
Hai con gà được giải thoát vội vàng cong chân chạy, nhưng rốt cuộc vẫn không thoát nổi "móng vuốt" của hắn. Đôi gà quấy quẫy lên, kêu to điếc tai, lông gà bay tán loạn. Minh Khánh nhíu đôi mày kiếm, thật rất muốn buông tay ra khỏi con dơ bẩn này, từ nhỏ đến giờ đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với con gà trong khoảng cách gần như này.
Chịu không nồi hắn vội vàng nói-" Mau giữ nó lại cho tao."
Nó bất đắt dĩ nhăn mặt liếc xéo, có hai con gà mà giữ không được. Đồ công tử bột!
Nó lấy cái lồng nhốt hai con gà lại, Khoa đi vào trong lấy điện thoại ra.
-" Ở đây không có wifi mày ơi, đợi tao đăng kí G đã nào"
Hắn nhìn hai con gà kêu tán loạn, ngứa mắt bảo-" Cứ đêm hai cái chân con gà cắt đi"
-" Cứ từ từ, à có rồi nè, đầu tiên là cắt cổ gà.."- Khoa cười lạnh nói-"Mày cắt cổ đi, tao không sát sanh"
Hắn hừ nhẹ, cầm con dao và cái chén, lôi một con gà ra, đè nó nằm xuống, kê cái chén dưới cổ gà rồi đưa con dao vào cổ gà
-" Ấy khoan, nhổ ít lông ở vùng cổ nó rồi hãy cắt"-Khoa
-"Ghê quá mày ơi, thôi tao đi nhặt rau với Hoàng Linh"
Nó quay người đi vô, lại thấy Hoàng Linh cũng đang ngồi ôm cái điện thoại, rổ rau vẫn chưa có nhặt cọng nào
-" Mày nhắn tin với trai hả con kia?"-Nó trêu ghẹo Hoàng Linh
-"Làm gì có, tao đang xem cách nhặt rau í mà."
Nghe Hoàng Linh nói xong mà nó suýt xỉu. Ôi mẹ ơi, cái hoàn cảnh gì vậy nè? Làm gà tra Google thì còn đỡ, còn cô nương này nhặt rau cũng phải tra . . . =))
-"Mày tiểu thư vừa thôi Linh ạ, để tao làm mẫu cho xem nè, ở nhà ba mẹ thương quá không cho làm à??"
Ôi chết, nó lỡ miệng nói ra điều cấm kị nhất của Hoàng Linh
Nghe vậy Hoàng Linh cười nhạt, đôi mắt mở lớn bình tĩnh nói -"Mẹ tao mất rồi, người tao kêu bằng ba hiện đang ở bên cạnh bà dì ghẻ, ông ấy không thương tao."
Nó sững sờ, dừng lại hoạt động, tuy Hoàng Linh vẫn bình thản nhưng có thể nhận ra con tim cô ấy đang quặn thắt. Có nỗi đau nào lớn bằng nỗi đau mất mẹ? Có nỗi đau nào ai thấu hiểu khi ba đi theo người khác? Đã từng nghe qua bối cảnh nhà Hoàng Linh, nhưng khi nghe chính miệng cô nói ra thì vẫn bất ngờ, còn có chút cảm thông nữa.
-"Thôi không nói nữa, dạy tao cách nhặt rau đi nè"-Hoàng Linh trở lại cái giọng nhí nhảnh thường ngày
Nó cũng không nói gì nữa, chăm chú nhặt rau.
Nhưng khi con gái tụi nó đang nhặt rau trò chuyện vui vẻ, thì phía đằng sau anh chàng lãng tử khốn khổ đang cắt cổ gà
Cứ cách vài giây lại nghe tiếng nôn oẹ.
-"Cố lên anh yêu, gần xong rồi"- Khoa bịt mũi, một tay vỗ cái lưng của hắn
Hắn không tới nổi yếu đuối như vậy, tại Khoa nôn ói làm hắn cũng muôn ói theo luôn. Cái cổ gà chảy ta những dòng máu tươi, mùi tanh nồng như đang bao phủ cả thân thể hắn và Khoa. Một trận càn quét dạ dày tiếp làm hắn nghiêng đầu qua một bên, mật dạ dày cũng trực tiếp nôn ra luôn. Khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, mồ hôi hột bên thái dương của hắn cũng tuôn rơi.
Hoàng Linh với nó ở trước nhặt rau mà cười nghặt nghẽo, còn nghịch ngợm lôi cả điện thoai ra quay video.
Các giai đoạn làm gà sau đều làm theo trên Google hết, nhưng sau cắt tiết canh xong, hắn xém xỉu luôn, lăn đùng vào phòng không thèm làm gì cả!
----------/------------/
Viết bằng điện thoại lâu dễ sợ :(
Cả nhà ngủ ngon
BQ ngủ ngon, tắt điện thoại ngủ đi, onl miết :)))