Sau khi sửa sang lại trạch viện thành công thì Thiên Thượng Nhân Gian đã chuẩn bị xong, chiếm hết tầng một của trạch viện. Chỉ còn chờ đến ngày hoàng đạo thì khai trương.
Nhập gia tùy tục, Lưu Phong cũng sai Phiên tử Cẩm Y Vệ mời đến một vị tướng số có chút đạo hạnh xem ngày tốt. Đó là ngày mùng năm tháng năm.
Tiểu Điệp, Liễu Oanh. Một nhóm tỷ muội đã được Lưu Phong giảng giải hoàn toàn nắm rõ phương thức biểu diễn vũ thoát y.
Lo lắng cho các nàng lần đầu tiên biểu diễn trước đám đông, Lưu Phong cũng không để cho các nàng mặc nội y trực tiếp ngay mà dể cho Vương Bảo Nhi đến Thiên Y Vô Phùng may cho các nàng mỗi người mấy bộ quần áo lửng biểu diễn mà thôi.
Y theo kế hoạch, cũng tung nội y bó sát ra thị trường. Để cho hoành tráng, hắn còn mời cả Kim Vận phu nhân đến buổi lễ chính thức tung nội y bó sát ra ngoài.
Ngày khai trương Thiên Thượng Nhân Gian, trước đại môn đã tụ tập rất đông người xem.
Đầu tiên là Tiểu Điệp, Liễu Oanh, mang theo các tỷ muội, tiến lên biểu diễn vũ thoát y. Nhất thời khiến cho đám dâm dân một phen kích động, chỉ muốn nhảy lên đài, thân mật cùng các vũ công. Nhưng Lưu Phong đã sớm trù liệu mọi việc, hắn bố trí đám người phiên tử Cẩm Y Vệ làm công tác bảo vệ vũ đài mới tránh hiện trường khỏi một phen náo loạn.
Thừa dịp tràng diện còn đang hưng phấn, Tiểu Điệp giới thiệu qua các tiết mục biểu diễn của Thiên Thượng Nhân Gian, làm cho đám dâm dân lại một phen sôi trào máu huyết.
Tiếp theo, Lưu Phong tiến lên giới thiệu sản phẩm nội y bó sát.
Gã trước tiên chuẩn bị một vị trung niên phu nhân béo mập đi lên vũ đài.
Người này là do Lưu Phong đích thân lựa chọn, mặc dù rất mập nhưng thân thể cũng cao ráo, vẻ mặt lại xinh xắn.
“Mọi người, chúng ta sẽ cho mọi người xem sự biến hóa của phu nhân này.” Vương Bảo Nhi từ bên cạnh nhanh chóng đem một chiếc nội y bó sát có nhãn hiệu Đại An Phân, giơ lên cho mọi người cùng thấy.
Sau đó Tiểu Điệp và Liễu Oanh mang đến một bức màn, che lại, giúp đỡ trung niên mỹ phụ thay nội y.
Các vị, một đại mỹ nhân chuẩn bị xuất hiện." Vương Bảo Nhi lập tức bảo các cô nương vén bức màn lên. Trung niên phu nhân xuất hiện một lần nữa trước mặt mọi người.
"A!"
Tại toàn trường, nhất thời vang lên một trận kinh hô.
Heo nái có thể biến thành thiên tiên. Thật quá sức thần kỳ.
Mọi người đồng dạng như nhau, bị cảnh tượng này làm chấn động cả tâm thần.
Trung niên phu nhân lúc trước trên dưới như nhau, không có lấy một đường cong nào cả nhưng giờ đây đã trở thành lả lướt mạn diệu. Lúc trước hai vú chảy dài xuống dưới, bây giờ đã trở thành gọn ghẽ, cao vút. Lúc trước bụng bự một đống nhưng bây giờ là bụng nhỏ. Lúc trước cặp mông vốn là chảy xệ xuống. Nhưng bây giờ đã trở nên căng tròn. Phối hợp với khuôn mặt xinh đẹp, vóc người cao ráo. Đã trở thành một mỹ nữ.
Một số dâm dân bên dưới còn lớn tiếng hét lên: “Mỹ nữ, mỹ nữ.”
Kim Vận phu nhân mặc dù là khách mời nhưng chứng kiến sự thay đổi-heo nái trở thành thiên tiên-cũng không khỏi bội phục Lưu Phong sát đất.
Tiểu Điệp, Liễu Oanh. Cũng âm thầm xưng tán bản lĩnh của Lưu Phong. Mấy ngày nay tiếp xúc với vị chủ nhân trẻ tuổi này, các nàng phát hiện ra người này thật có nhiều bản lĩnh. Đi theo một chủ nhân như vậy, quả thực rất hài lòng.
"Lần sau nhất định nhờ chủ nhân cho mặc nội y sexy một chút mới được." Lúc đầu các nàng không dám mặc đồ lót múa cột, chỉ dám mặc quần áo ngắn, nhưng bây giờ mấy vũ công này đều thay đổi ý nghĩ của mình.
Kim Vận phu nhân đi đến, nhỏ giọng nói với Lưu Phong: "Công tử, thật là thần kỳ. Ngươi mau làm cho ta một bộ nội y bó sát này."
Uat
ui.net/Lưu Phong một trận buồn bực nổi lên. Nữ nhân lại yêu cầu nam nhân may đồ lót cho mình, chuyện này có thể xem là hảo tượng sao? Đương nhiên Lưu Phong và Kim Vận phu nhân thực ra cũng là có mối quan hệ mập mờ. Nàng ta nói như vậy cũng không có gì lạ.
Bất quá Lưu Phong không muốn cho Kim Vận phu nhân mặc nội y bó sát này. Tác dụng phụ của bộ quần áo này đã được Vương Bảo Nhi nhắc nhở. Hắn không muốn Kim Vận phu nhân phải gánh chịu. Hơn nữa vóc dáng của nàng cũng đã rất hoàn hảo. Thực sự không cần phải nhờ đến nội y bó sát này.
"Như thế nào? Đệ tiếc với ta một bộ nội y sao?"
Kim Vận phu nhân thấy Lưu Phong không trả lời, sắc mặt có chút hờn giận mà hỏi.
Lưu Phong vội vàng giải thích: "Phu nhân, nghe ta nói đã. Chất liệu của nội y bó sát này thực không giống như tỷ tưởng tượng đâu."
"Người xem xem nó có gì khác với nội y thông thường không?" Lưu Phong thuận tay lấy một bộ nội y bó sát, đưa cho Kim Vận phu nhân.
Kim Vận phu nhân tiếp nhận, cẩn thận sờ soạng một lúc: "Dường như nó co giãn hơn so với nội y thông thường."
"Đúng, nguyên lý của nội y bó sát này là như vậy. Tỷ xem cái áo này, nó ép ngực của nữ nhân từ hai phía lại, thêm gọng sắt để đỡ ở dưới nữa. Nó chỉ có tác dụng ép các cơ thể nhiều thịt lại cho gọn hơn. Tỷ đã hiểu chưa? Nội y này vốn là dùng sức mạnh đè ép các khối thịt lại với nhau, tạm thời sẽ tạo ra mỹ quan nhưng nếu cởi bỏ ra thì cơ thể sẽ trở lại như cũ. Điểm khó khăn nhất là khi mặc nội y này, nhất định phải chịu một sự thống khổ, nhất là vùng bụng, eo. Tỷ nghĩ xem như vậy có thoải mái hay không?"
Kim Vận phu nhân nghe xong, quả nhiên bỏ đi ý niệm trong đầu.
"Phu nhân, kỳ thật vóc dáng của tỷ đã hoàn hảo rồi, không cần đến nội y này đâu. “Lưu Phong thuận tay, bóp mông nàng một cái, cười nói:” Đệ rất thích đường cong tự nhiên như thế này. Một thời gian nữa đệ sẽ tạo ra nội y khác, phù hợp với tỷ."
Kim Vận phu nhân cũng không nói đến chuyện đó nữa mà hỏi: "Nếu nội y bó sát này có nhiều khuyết điểm như vậy thì làm sao mà bán ra ngoài?"
Điểm này thì Lưu Phong rất tự tin: "Phu nhân yên tâm, mặc dù nội y bó sát có khuyết điểm nhưng ta dám khẳng định chuyện tiêu thụ nó sẽ rất suôn sẻ. Tỷ là nữ nhân, tỷ cũng biết nữ nhân rất yêu thích cái đẹp. Chỉ cần có thể trở nên xinh đẹp thì một chút thống khổ có xá là gì."
Nữ nhân quả thật yêu làm đẹp vô địch. Lưu Phong vẫn nhớ tại kiếp trước khi mùa đông vừa qua, khí hậu chưa ấm áp hẳn nhưng các nữ nhân đã thi nhau mặc váy, quần short, phô bày vẻ đẹp mình ra thì một chút lạnh lẽo có xá là gì.
Tự mình chứng kiến sự thần kỳ của nội y bó sát. Rất nhanh chóng nhiều người tiến lên chuẩn bị mua nội y bó sát cho nữ nhân của mình. Nhất thời tiếng mua bán, trả giá vang lên không ngớt
“Một trăm lượng bạc. Thiếu một đồng cũng không bán.” Vương Bảo Nhi dựa theo sự phân phó của Lưu Phong, tuyên bố giá bán.
Nhất thời hiện trường lại một phen rung động. Giá một bộ nội y như vậy quả thực là rất đắt. Phải biết 100 lượng bạc có thể cho một gia đình người dân bình thường sống vài chục năm.
Kim Vận phu nhân cười, nói: "Công tử, không đùa đấy chứ? Một bộ nội y sao lại đắt như vậy?"
Lưu Phong thì không cho là như vậy: "Đắt? Đệ lại không cho là vậy. Nội y bó sát này là sản phẩm cao cấp, chủ yếu phục vụ cho giới quý tộc, quan viên, các gia đình phú thương. Đối với tầng lớp thượng lưu mà nói thì 100 lượng bạc chẳng là gì cả."
"Công tử, ý của ngươi là không định bán nội y bó sát này cho dân chúng?"
Lưu Phong lắc đầu, cũng không phải đệ không muốn bán mà dân chúng bình thường thì không cần thiết phải có nhu cầu làm đẹp cao như vậy."
Kim Vận phu nhân gật đầu: “Không sai, gia đình dân chúng bình thường, ăn còn chưa đủ, làm gì có tâm tư mà theo đuổi việc làm đẹp vóc dáng của mình.”
Lưu Phong tiếp tục nói: "Theo điều tra trước đây của đệ thì giới thượng tầng của đế quốc có rất nhiều thái thái, tiểu thư béo tốt. Nếu đệ mang sản phẩm này đến cho họ thì đối với họ mới thực sự là chuyện tốt."
"Ha ha!" Kim Vận phu nhân cười một tràng: “Ngươi là một thương nhân chỉ biết đến lợi nhuận mà còn dám mặt dày cho đó là chuyện tốt.”
Lưu Phong đắc ý cười: "Phu nhân, một trăm, hai trăm lúc đó e là cũng không quan trọng. Theo sự tính toán của đệ thì chờ khi bán xong lô hàng đầu tiên thì bắt đầu đẩy giá lên cao, ít nhất cũng phải gấp hai, gấp ba bây giờ."
"Đắt vậy còn có người mua sao?"