Hi Du Hoa Tùng

chương 386: dương thị vẫn còn trinh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Không sai, đúng vậy, Thiên Đại chẳng những bị Lưu Phong phát hiện, còn bị hắn đánh trọng thương.” Hắc Phượng Hoàng khẽ cười 1 tiếng nói: “Tổ chức Hắc ám võ sĩ căn bản là không làm được chuyện đại sự nào. Điện hạ, ta khuyên ngươi sau này đối với họ nên có giới hạn. Không nên lãng phí tiền của vào đám Phù Tang này.”

“Như thế nào lại như vậy? Chẳng phải hắn thực lực rất mạnh sao? Thiên Đại chẳng phải đã nói ngay cả Kim Đan hậu kỳ hắn cũng không sợ sao?” Thái Tử Phi khó hiểu không giải thích được.

“Không sai, quả thật với tu vi của Thiên Đại không cần sợ tu chân giả Kim Đan hậu kỳ, nhưng là tu vi của Lưu Phong không chỉ là Kim Đan hậu kỳ.” Hắc Phượng Hoàng chậm rãi nói: “Căn cứ theo tình báo của chúng ta, Lưu Phong ít nhất đã tu thành Nguyên Anh, hơn nữa hắn trong tay còn có thượng cổ thần binh Hạo Thiên Kiếm. Đồng thời bên người còn có thần điểu Nguyên Anh kỳ. Cho nên tổng lực chiến đấu của hắn cũng đã có thể so sánh với Nguyên Thần sơ kỳ rồi.”

Thái Từ Phi mặc dù không phải người tu chân, nhưng đối với cảnh giới tu chân cũng hoàn toàn minh bạch, nghe Hắc Phượng Hoàng nói như vậy, nàng nhất thời cảm thấy sợ hãi, không trách vừa rồi Lưu Phong nói chuyện lại tự tin như vậy, nguyên nhân là do hắn thực sự có thực lực."

"Điện hạ, người trước tiên không nên kinh hoảng, ta vẫn còn chưa nói hết. “Hắc Phượng Hoàng tiếp tục nói:” Sư môn của Lưu Phong, cũng chính là Phượng Viên là đến từ Tu chân giới Vân Mộng Trạch Phiêu Hương Cốc, thế lực rất là cường đại."

"Vậy Phượng Viên Tứ cô nương?" Thái Tử Phi càng nghe càng kinh ngạc.

"Không sai, Phượng Viên Trương Mỹ Nhân cũng chính là tu chân Phiêu Hương Cốc, trong tu chân giới gọi là Xà Hạt Tiên Tử, hơn mười năm trước tu vi đã đạt tới Kim Đan hậu kỳ. Về tu vi hiện tại, không cách nào phán đoán được, bởi vì nàng đã lâu không cùng người khác động thủ."

Thái Tử Phi nghe xong lời Hắc Phượng Hoàng, trong lòng sợ hãi bất an, không ngừng tại Linh Nội Đường đi tới đi lui, sắc mặt tư lự bất an.

"Làm sao bây giờ? Ta bây giờ nên làm cái gì đây?" Thái Tử Phi không còn kiêu ngạo, nhìn Hắc Phượng Hoàng với ánh mắt cầu trợ, hy vọng nàng có thể đưa ra chủ ý.

"Điện hạ, kỳ thật người không cần khẩn trương. “Hắc Phượng Hoàng cười cười:” Nếu chính thức so sánh, thì lực lượng của tổ chức cũng không hề thua kém Phiêu Hương Cốc."

[

truyen cua tui dot❤net ]

"Thật vậy không?" Thái Tử Phi sắc mặt hoà hoãn không ít.

"Đương nhiên là thật. “Hắc Phượng Hoàng sắc mặt nghiêm nghị:” Lực lượng của tổ chức không phải như ngươi tưởng tượng. Chỉ cần người một ngày vẫn còn là người của tổ chức, tổ chức sẽ luôn đứng phía sau hỗ trợ ngươi. " Hắc Phượng Hoàng nói lời này chính là nếu Thái Tử Phi tâm xao động thì cũng chính là tự rước họa vào thân ah.

Thái Tử Phi là người thông minh, tự nhiên thấy được ý tứ của Hắc Phượng Hoàng, thoáng do dự một chút nói: "Ngươi yên tâm, chuyện đã tới nước này, ta cho dù lòng có không yên cũng không thể quay đầu lại nữa rồi."

"Điện hạ, người biết là tốt. “Hắc Phượng Hoàng suy nghĩ một chút, đề nghị:” Điện hạ, ta có 1 đề nghị, không biết người có muốn nghe?"

"Ngươi nói đi." Tình thế bức bách, thái độ của Thái Tử Phi đã thay đổi 180 độ.

"Trước mắt, đứa nhỏ kia vẫn chưa biết người không phải là mẹ ruột của hắn. “Hắc Phượng Hoàng phân tích nói:” Lợi dụng điểm này, người có thể dùng tình cảm mẫu tử để cảm hoá hắn. Trong cuộc sống, tình mẫu tử là thiêng liêng nhất. Có lẽ, hắn sẽ bị người cảm hoá."

"Không được “Thái Tử Phi lắc đầu:” Qua hai lần tiếp xúc, ta biết trong lòng hắn, tuyệt đối không có 1 điểm coi trọng tình cảm này."

"Không có khả năng. “Hắc Phượng Hoàng quả quyết nói:” Trong thiên hạ, con cái đối với mẫu thân không thể không có tình cảm. Hắn hận ngươi càng sâu, thì tình cảm đối với ngươi càng nặng. Ngươi bản thân thử cảm hóa hắn, dùng tình mẫu tử cảm hoá hắn."

"Dùng tình cảm cảm hoá, không nên lại dùng phương pháp câu dẫn hắn. Dù sao hắn vẫn cho là người là mẹ ruột. Người câu dẫn hắn, chính là sẽ làm hắn càng thêm ác cảm."

Bổng Bổng của Lưu Phong đang được Dương Thị mút, lại từ từ cương cứng lên. Dương Thị dường như sợ Lưu Phong xuất tinh vào miệng, vội vàng đứng lên, ôm chặt Lưu Phong, dùng hạ thể nhẹ nhàng, khe khẽ cọ sát bổng bổng, hai tay vuốt ve lưng hắn.

"Công tử, ta thích người."

Dương Thị đôi mắt đẹp nhìn Lưu Phong thật tâm nói. Nàng tịnh không cần biết Lưu Phong nghe có hiểu hay không, chủ yếu là nàng vốn đã muốn nói ra lâu rồi.

Lưu Phong nao nao, nghe lời tỏ tình của nữ nhân, nhìn dung nhan kiều diễm, trong nhất thời có chút si mê. Hắn biết lúc này Dương Thị nói với hắn là những lời thật tâm, bởi vì nàng tưởng hắn tâm trí đã mê muội, nên cũng không kiêng kị nói ra những lời mà ngày thường không dám nói.

“Ta cũng thích nàng.” Lưu Phong có chút động tâm, dùng ngôn ngữ si ngốc đáp trả thâm tình của Dương Thị.

Dương Thị kích động, cũng không hoài nghi cử động của Lưu Phong. Đôi mắt đẹp, hàng lông mi thật dài khẽ động, nhìn lên, cẩn thận hướng Lưu Phong liếc một cái, nam nhân anh tuấn tiêu sái này cũng thích mình. Nghĩ tới đây, nàng trong lòng không khỏi âm thầm mừng rỡ, khẽ cắn môi anh đào, lộ ra một tia ngượng ngùng và thỏa mãn cười.

“Có còn hơn không”

Nói thật ra, nửa đêm bị Thái Tử Phi cân dẫn, hơn nữa Dương Thị còn dùng tay phục vụ, Lưu Phong lúc này đã rất kích thích chỉ muốn làm Dương Thị.

Nhưng là lại lo lắng gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.

Dương Thị như thế nào lớn mật trực tiếp hấp dẫn mình, không lẽ chỉ là muốn cùng mình hoan ái. Lưu Phong suy nghĩ, hay là thủ đoạn của Dương Thị lúc giao hoan mới thi triển ra.

“Mẹ kiếp, bất cứ là chuyện gì, có Phi Nhi ở đây, ta sợ cái gì.” Cắn một cái, Lưu Phong đã quyết định cùng Dương Thị giao hoan. Dù sao cũng chính nàng tự tìm tới, giao hoan cũng không cần mình phải chịu trách nhiệm.

Nhìn thân thể trong suốt của Dương Thị, Lưu Phong thân thể không tự chủ, bàn tay đưa ra đặt lên tiểu yêu của nàng, tay phải dán chặt lên tiểu phúc của nàng, bàn tay nhẹ nhàng khe khẽ đặt lên, lâu lâu khe khẽ vuốt ve đám lông đen mượt ở đây.

Dương Thị cảm giác được bàn tay cường tráng hữu lực đang nằm ở tiểu yêu của mình, bàn tay lại không kiêng kỵ ra sức vuốt ve, không khỏi làm tim nàng đập loạn xạ.

Kích tình và hưng phấn từ tiểu phúc lan tràn, trong phút chốc đã lan khắp cơ thể.

Lưu Phong nhìn khuôn mặt Dương Thị đỏ ửng, hai lúm đồng tiền dâm đãng, trong lòng không kiềm được, chậm rãi cúi đầu một ngụm ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của nàng.

Đừng nghĩ Dương Thị tuổi lớn, vì là người tu chân, chẳng những gia thịt đàn hồi, co giãn, hơn nữa làn môi anh đào cũng mềm mại vô cùng.

Dưới đôi môi điên cuồng của Lưu Phong, thân thể Dương Thị một trận run rẩy, thân thể mềm mại trên người hắn giãy dụa, vặn vẹo mỹ đồn, không ngừng cọ quẹt vào bổng bổng nóng bừng của Lưu Phong.

Không thể phủ nhận, Dương Thị về công phu trên giường đúng là thiên phú, vừa mới nã, nàng hôn có chút trục trặc, nhưng bây giờ kỹ xảo của nàng còn hơn cả Lưu Phong.

Dương Thị mềm mại chòng ghẹo đầu lưỡi Lưu Phong, lâu lâu cái lưỡi nhỏ còn tiến sâu vào cổ họng Lưu phong, khiến Lưu Phong một trân thần hồn điên đảo.

“Công tử, vuốt ve ta, ta muốn người vuốt ve ta.” Trong lòng kích thích Dương Thị chủ động há miệng thỉnh cầu, hơn nữa tự mình còn chỉ dẫn hai tay Lưu Phong những nơi mẫn cảm nhất của mình vuốt ve.

Lưu Phong nhẹ nhàng vuốt ve hương đồn phì mỹ, đồng cỏ tươi tốt, cùng với thiên đậu, khiến cho Dương Thị một trân kích động, trống ngực, hô hấp dồn dập, một tiếng rên rỉ vang lên, mang theo từng đợt hương thơm tiến vào mũi Lưu Phong.

Phi nhi thông qua thần thức cảnh báo Lưu Phong, hắn đang hít mùi thơm này chính là một loại thuốc kích dục. Bất quá, mùi thơm này còn nguy hiểm thấp hơn của Liên Nguyệt trước đây một chút.

Cho nên, Lưu Phong lúc này có chút không để ý tới, có thể thoải mái hưởng thụ.

Hai tay Lưu Phong không ngừng kích động những điểm nhạy cảm nhất của Dương Thị. Thời khắc này, dưới sự kích thích của hắn, thân thể Dương Thị đã hoàn toàn không còn chút sức lực, cả người nàng nằm trọn trong lòng ngực Lưu Phong. Đôi môi đỏ mọng vẫn không ngừng hôn Lưu Phong, đôi tay cũng đã tiến tới bổng bổng của hắn. Bất quá nàng cũng không quá kịch liệt mà vẫn từ từ kích thích. Nàng muốn kích thích dục vọng Lưu Phong, muốn cái bổng bổng này lấp đầy hạ thể trống trải của nàng.

Dương Thị cảm thấy cực kỳ kích thích, nàng vội vàng dẫn dắt tay Lưu Phong đến vị trí thần bí, Lưu Phong âm thầm cười trộm, gặp phải nữ nhân chủ động như vậy, thật là có phúc ah. Có thể nói là cực kỳ kích thích ah.

"Ôm ta lên giường.", càng vuốt ve, cảm giác trống trải trong lòng Dương Thị càng tăng, nàng chủ động phát ra tín hiệu giao hoan.

"Ai hấp dẫn ai?"

"ta hấp dẫn người."

Lưu Phong trong lòng cười hắc hắc, ôm lấy Dương Thị đặt lên giường, cúi đầu, vươn đầu lưỡi bắt đầu trên cơ thể trần truồng trong suốt mà kích thích.

Nhất thời, một trận mê muội cùng hưng phấn dâng tràn trong thân thể Dương Thị, trong thời khắc này, nàng tinh thần hoảng hốt, cảm giác chính mình không phải nằm trên giường, mà là đang bay, đang phiêu diêu. Trên bầu trời, trên mây trắng mà phiêu diêu.

“Công tử, ta thân vẫn còn là xử nữ, người nhớ thương tiếc ta.” Cảm giác được đôi mắt đầy dục vọng của Lưu Phong, Dương Thị trong lòng một trận khẩn trương. Nghĩ tới cùng, nàng vẫn còn là thân xử nữ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio