Lưu Phong gật gật đầu, nói: “Tốt, chúng ta cùng đi. Tuy nhiên ta nghĩ nên để Cao Lệ vương công bố thân phận Thái tử cho nàng đi. Nói như vậy chờ lão băng hà thì nàng cũng trực tiếplên ngôi” Lưu Phong nóng lòng muốn đem chuyện tình nơi này giải quyết để sớm trở về đối phó lão cáo già Tĩnh vương gia kia. Tình hình phía Vương Đức Vọng làm hắn có chút lo lắng. Mấy năm nay, hắn cùng Vương Bảo Nhi, Vương Đông Đông có quan hệ vô cùng hòa hợp. Hắn không muốn chỗ Vương Đức Vọng nảy sinh chuyện gì đó không ngờ.
“Ta đồng ý sẽ thuyết phục Đại Vương để làm ngươi làm Thái Tử. Tuy nhiên ngươi chờ ta một lúc để ta thay cái khố bẩn đã.” Nói xong, ngay trước mặt Lưu Phong và Phỉ Nhi công chúa nàng cởi đồ ra. Rồi cũng trước mặt bọn họ thay một cái khố con thêu phượng đã bẩn.
Lưu Phong âm thầm nhíu mày vô cùng coi thường. Hắn quyết định đợi cho đến khi Phỉ Nhi làm nữ vương thì sẽ đem cung cách của Thiên Thượng Nhân Gian hoạt động tại đây để truyền bá trong vương quốc Cao Lệ những món hàng nội y hiện đại. Thứ nhất coi như giải phóng phụ nữ, thứ hai nơi đây tràn ngập co hội kinh doanh, nhất định có thể kiếm chác thêm một phen.
Do mụ Hậu dâm đãng Mỹ Cơ thuyết phục, rốt cuộc ngày hôm sau Cao Lệ vương tuyên bố lập Phỉ Nhi làm Thái Tử.
Khi tin tức như vậy xuất hiện, Cao Lệ vương triều lập tức liền nổi lên sóng to gió lớn. Theo lý thuyết mà nói, Cao Lệ cho phép có nữ vương xuất hiện. Nhưng nhìn trong gần ba trăm năm lịch sử, vẫn chưa từng có xuất hiện nữ vương. Đại bộ phận nam nhân đều không muốn mình bị một nữ nhân cai quản.
Mà Nhị vương tử lúc trước có hy vọng nhất làm Thái tử. Vương tử lại càng tức giận, thậm chí còn tỏ vẻ bất mãn của mình ngay tại chỗ.
Nhưng trước uy quyền oai nghiêm của Cao Lệ vương thì bọn họ cũng chỉ có thể tỏ vẻ bất mãn, không hơn.
Đã biết sự tình không thể vãn hồi nên hai huynh đệ liền không hề ôm ảo tưởng gì, mà bắt đầu bày mưu tính kế. Chờ tương lai Cao Lệ vương qui tiên thì làm chính biến đoạt vị.
Đối với ý tưởng của bọn họ thì trong lòng Lưu Phong và Phỉ Nhi công chúa biết rõ ràng.
Ba ngày sau, do Mĩ Cơ thu xếp mà Lưu Phong và Phỉ Nhi cùng nhau cầu kiến Cao Lệ vương
Cao Lệ vương từ sau khi tuyên bố Phỉ Nhi làm Thái tử liền chưa từng có một ngày bình yên. Gần như thời khắc nào đều có đại thần cầu kiến, hi nhìn lão thu hồi thánh lệnh đã ban ra. Đại bộ phận quan viên hiển nhiên cũng không hề mong muốn Cao Lệ xuất hiện một nữ vương.
Cao Lệ vương trong lòng kỳ thật cũng không phải thực tình nguyện, nhưng là sự tình đã đến tình trạng này thì lão cũng không có cách nào thu hồi thánh chỉ của chính mình.
Hơn nữa, lão đã đáp ứng với Mỹ Cơ, hơn nữa còn đồng ý với nàng việc này tuyệt sẽ không sửa đổi. Đối với Đại Vương Sợ Vợ kia mà nói thì chuyện bác thánh chỉ cũ là gần như không có khả năng.
Cao Ly vương nhận được tin Lưu Phong cùng Phỉ Nhi công chúa cầu kiến trong lòng hơi có chút không vui mừng lắm. Vỗn lão đang muốn cùng Hoàng hậu du ngoạn Vu sơn (mây mưa). Kết quả là chuyện tốt lại bị quấy rầy. Tuy nhiên do thái độ của Mỹ Cơ mấy ngày nay khiến trong lòng lão chỉ nghĩ thầm, đã đến ba ngày rồi. Nàng luôn nói thân thể mình không thoải mái, không chịu cùng lão đồng sàng.
“Đại vương, người ta là Vương gia Thượng quốc Thiên triều, người chậm trễ như thế sợ là không được?” Thấy Cao Lệ vương ngẩn người, Mỹ Cơ vội vàng lên tiếng nhắc nhở
Cao Lệ vương phục hồi tinh thần lại, có thâm ý liếc mắt nhìn Mỹ Cơ một cái, lập tức nói: “Mời bọn họ vào.”
Sau đó lão đắm đuối nhìn Mỹ Cơ, cười nói: “Ái hậu, thân thể của nàng rốt cuộc khi nào thì khỏi hẳn. Chúng ta đã ba ngày không có cùng một chỗ.”
“Đại vương, bọn họ đã vào rồi!” Từ sau khi cùng Lưu Phong hưởng tình cảm mãnh liệt (=. =), Mỹ Cơ đối với lão gia hỏa khô quắt đã hoàn toàn mất đi hứng thú, đôi khi thậm chí còn cảm thấy lão có chút ghê tởm.
“Bái kiến đại vương!”
Lưu Phong cùng Phỉ Nhi tiến vào cung kính chào dưới sự tiếp đón nhiệt tình của Mỹ Cơ rồi cùng ngồi xuống. Trong lúc đó Mỹ Cơ lẳng lơ thậm chí không để ý mặt mũi Cao Lệ vương cùng Lưu Phong đầu mày cuối mắt. Khiến sắc mặt Cao Lệ vương tái mét, đối với Lưu Phong đẹp trai còn có chút đố kỵ.
Lão hừ một tiếng, nhìn Lưu Phong thản nhiên nói: “Điện hạ, ngươi tới gặp bổn vương là có chuyện gì?”
“Là tới chứng thực một chuyện” Lưu Phong dửng dưng nói.
“Phỉ Nhi, ngươi? Không phải là các ngươi cùng một mục đích chứ?” Cao Lệ Vương trầm giọng nói: “Ngươi vừa mới được sách phong làm Thái tử, nên ở quý phủ tu tâm dưỡng tính, tìm ta muốn chứng thực chuyện gì?”
Ngừng một chút, Cao Lệ vương đưa mắt chuyển hướng Mỹ Cơ, thay một bộ mặt tươi cười nói: “Ái hậu, nàng đi về tẩm cung trước chờ bổn vương. Ta xử lí chuyện tình bên này xong rồi sẽ đi tìm nàng”
Mỹ Cơ cười khẩy một tiếng, trầm giọng nói: “Đại vương, ta nghĩ ta hiện tại không nên rời đi, bởi vì chuyện này vốn là ta nói cho Phỉ Nhi.”
“Sự tình gì?” Cao Lệ vương cảm thấy trong lời nói của Mỹ Cơ có chuyện, hơn nữa thái độ của Mỹ Cơ đối với hắn dường như có chút vấn đề. Lão lập tức sinh ra cảnh giác, vội vàng hô: “Thị vệ, thị vệ.”
Lưu Phong thản nhiên nói: “Đại vương, đừng hô, cho dù ngươi có hét hỏng cả yết hầu cũng không ai có thể nghe được. Ta đã bố trí cấm chế ở ngoài cửa điện, người bên ngoài sẽ không nge được chúng ta nói chuyện. Hơn nữa. Thị vệ của ngươi hiện giờ đã ở trong sự khống chế của ta.” Lưu Phong yêu cầu chứng thực, kỳ thật cũng chính là chính biến bắt đầu. Hắn đã điều đến một trăm Hắc ám võ sĩ cùng Bất Tử Chiến sĩ, lặng lẽ khống chế thị vệ Cao Lệ vương.
"Ngươi. Ngươi có ý tứ gì? Lớn mật, Phỉ Nhi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ ngươi nghĩ muốn làm khó dễ ta? Hành thích vua soán vị?"Cao Lệ vương giận quát một tiếng, đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Phỉ Nhi công chúa.
“Đại vương, trước không cần tức giận, xin mời hãy nghe ta nói?” Mỹ Cơ đã quyết định đứng ở bên Lưu Phong cùng Phỉ Nhi nên cũng đã không hề băn khoăn nữa. Nàng đi đến trước người Lưu Phong, dựa sát vào trong lòng hắn, cái mông màu mỡ ở trong lòng nam nhân uốn éo vài cái, cười nói: “Đại vương, người còn nhớ rõ người say rượu nói cho ta biết bí mật này sao? Ba ngày trước, ta đen chuyện tình người năm đó sát hại Hồ Diên Đại vương tử để đoạt vị đều nói cho Phỉ Nhi.”
Lời này vừa nói ra, Cao Lệ vương lập tức kinh hãi, vội vàng nói: “Tiện nhân, ta đối đãi ngươi không tệ, không ngờ ngươi hại ta.”
Ngừng một chút, lão lại vội vàng nói với Phỉ Nhi: “Phỉ nhi, hài tử của ta, chớ tin tưởng lời nói của tiện nhân này, nàng lừa gạt ngươi. Ta là do Hoàng gia gia ngươi truyền ngôi cho ta”
“Ta hỏi ngươi, ngươi rốt cuộc có phải là phụ thân của ta không?” Phỉ Nhi mặt lạnh lùng hỏi.
Cao Lệ vương vội vàng nói: “Đương nhiên đúng vậy, ta sao có thể không là thân sinh phụ thân của ngươi, ngươi ngẫm lại mấy năm nay ta đối với ngươi rất tốt.”
Mỹ Cơ cười lạnh một tiếng, nói: “Lão già kia, ngươi còn không biết xấu hổ a, bao năm nay ngươi đối với Phỉ Nhi có khi nào được sống dễ chịu. Nếu không phải trước đây nàng là thuộc hạ của lão Nhị, phỏng chừng nàng đã sớm bị ngươi phế đi.”
Phỉ Nhi lạnh lùng nói: “Hồ sơ trong mật thất này ngươi giải thích như thế nào?”
“Hồ sơ?” Cao Lệ vương hơi kinh hãi, biết sự tình đã không thể giấu diếm.
Phỉ Nhi tiếp tục cười gằn nói: “Nhiều năm như vậy trôi qua. Ta rốt cục biết vì cái gì ngươi đối với ta không tốt, nguyên lai là ngươi sát hại thân sinh phụ thân của ta, cướp lại hết thảy những gì thuộc về ông. Hôm nay, ta sẽ lấy lại hết thảy những gì nguyên bản thuộc về phụ thân.”
“” Phỉ Nhi đừng kích động, hãy nghe ta nói “Cao Lệ vương biết chính mình không thể chống chế, chỉ có thể khuyên nhủ:” Phỉ Nhi, chuyện tình năm đó đã trôi qua. Khi đó phụ vương còn trẻ, chỉ vì nghĩ thầm muốn ngồi trên vương vị, cho nên mới gây ra sai lầm. Hiện giờ để bù lại sai lầm của ta, ta đã muốn sắc phong ngươi làm Thái tử. Tương lai sau khi ta quy tiên thì ngươi chính là Cao Ly nữ vương."
"Im miệng. Lão già kia!"
Mỹ Cơ cười lạnh nói: "Lão già kia, còn không biết xấu hổ. Nếu không do ta âm thầm dùng sức, ngươi có thể đáp ứng lập Phỉ Nhi là Thái Tử không?"
"Cái này. Phỉ Nhi, ngươi là người Hoàng gia, ngươi hẳn là biết vương triều tranh giành khốc liệt. Chuyện tình năm đó không phải Đại ca tử thì là ta vong. Ta không có đường lui ngươi biết không? “Cao Lệ vương định lay chuyển Phỉ Nhi, lão vội vàng nói:” Chuyện tình năm đó căn bản là không có ai đúng ai sai. Hơn nữa sự tình dù sao cũng trôi qua nhiều năm như vậy rồi. Thân sinh phụ thân của ngươi đã chết. Ngươi phải biết rằng, những năm gần đây, là ta đem ngươi một tay nuôi nấng lớn lên. Ta yêu ngươi, nếu không ta cũng không có khả năng lưu lại ngươi sống tới ngày nay. Đánh tăng cũng phải nể mặt phật. Phỉ Nhi. Ngươi hãy nghe ta nói, vứt bỏ cừu hận trước kia đi, chờ ta sau khi quy thiên. Cao Ly liền là của ngươi. Từ nay về sau, ta sẽ hảo hảo đối đãi ngươi tốt. Ta biết lão Nhị cùng lão Tam đều không tình nguyện cho ngươi làm nữ vương, bọn họ đang tập hợp lực lượng, chờ đợi tương lai đối phó ngươi. Ta đáp ứng ngươi trong khi ta còn sống, nhất định giúp ngươi bình loạn, làm yếu thế lực bọn họ và sẽ không sinh ra uy hiếp gì đối với ngươi."
"Hừ!"
Phỉ Nhi hừ lạnh một tiếng, nói: "Thù giết cha không đội trời chung, hơn nữa mấy năm nay ngươi đối với ta cho tới bây giờ vốn không có tình cảm cha con. Đừng tưởng rằng ngươi nói vài câu dễ nghe là có thể khiến ta tha thứ cho ngươi, đó là không có khả năng."
"Lão già kia, ngươi tỉnh lại đi. “Mỹ Cơ hai tay ôm lấy cổ Lưu Phong, hừ nói:” Nói thật nhé, ngươi tiêu rồi. Trước mặt Trịnh Vương điện hạ, ngươi căn bản không có cơ hội gì. Nói thật cho ngươi biết, Phỉ Nhi là nữ nhân Trịnh Vương mà ta cũng là nữ nhân của Trịnh Vương."
"Ngươi. Tiện nhân kia, ta đối với ngươi không tệ, làm sao ngươi có thể đối với ta như vậy."Cao Lệ vương thật sự không nghĩ ra, chính mình ngày thường sủng ái Mỹ Cơ, nàng muốn sao, không dám cho nàng trăng. Hơn nữa hắn đem đại bộ phận quyền thế đều giao vào tay nàng. Ờ mặt ngoài nàng là dưới một người, trên cả vạn người (hee hee không phải nằm dưới một người, nằm trên vạn người khác đâu^^) Trên thực tế, hiện giờ nàng là người quyền thế nhất Cao Lệ vương quốc. Nói như vậy, cuộc sống hiện tại đối với nàng mà nói, đã đủ hoàn mỹ rồi. Nàng vì cái gì phải phản bội mình.
Mỹ Cơ cười cười, thản nhiên giải thích một chút: "Lão già kia không hiểu à, thanh niên cường tráng ta không cần, còn theo lão nhân chết tiệt ngươi, ta có bệnh ah."
Lời này vừa nói ra, Cao Lệ vương trong lòng tức giận, thiếu chút nữa tắc thở.
Một lát sau, lão vội vàng nói với Phỉ Nhi: "Phỉ Nhi, ngươi điên rồi, tuy nhiên ta không trách ngươi. Ngươi nói đúng, vương vị vốn thuộc về ngươi. Tốt, ta đáp ứng ngươi sáng sớm ngày mai sẽ tuyên cáo thiên hạ, truyền ngôi cho ngươi. Như thế được rồi chứ?"
"Đương nhiên không được!"
Nói chuyện chính là Lưu Phong, bàn tay của hắn không ngừng xoa xoa trên tuyết lê căng mẩy của Mỹ Cơ. Hắn ôm nàng đến trước mặt Cao Lệ vương, cười nói: "Ta không thích lưu lại phiền toái."
"Ngươi có ý tứ gì?" Cảm nhận được sát ý trong mắt Lưu Phong. Thân mình Cao Lệ vương có chút run rẩy.
Lưu Phong thản nhiên cười cười: "Rất đơn giản, chỉ có người chết mới sẽ không mang cho ta phiền toái."
"Ngươi. Ngươi muốn giết ta?"Cao Lệ vương hoảng sợ lui lại mấy bước.
Sau đó lão vội vàng van xin Phỉ Nhi: "Phỉ Nhi, ta đáp ứng truyền ngôi cho ngươi, vậy còn chưa đủ sao? Cho dù nói như thế nào, chúng ta cùng làm cha con vài thập niên, chẳng lẽ ngươi liền nhẫn tâm như thế?"
"Ái hậu, một ngày vợ chồng trăm ngày ân, mặc kệ nói như thế nào, chúng ta cũng là một hồi vợ chồng. Chẳng lẽ nàng không có thể cho ta một đường sống sao? Ta có thể buông tha hết thảy, ta hy vọng mình có thể tiếp tục sống sót?" Cao Ly vương hy vọng Mỹ Cơ có thể xét đến tìnhem tình trước kia, giúp lão cầu xin.
Mỹ Cơ lập tức xì một tiếng khinh miệt, giọng căm hận nói: "Lão già kia, ngươi câm mồm cho ta. Ngươi không nói sự tình trước kia thì thôi, ngươi lại nhắc tới rõ ràng ngươi là người đáng ghê tởm. Ngươi biết không?"
"Điện hạ, giết hắn là xong hết mọi chuyện. Lão già này tuy già rồi, nhưng mà thân tín không ít, nếu lưu lão lại sẽ thực phiền toái."Mỹ Cơ đề nghị
"Phỉ Nhi, ý nàng thế nào?"Lưu Phong quay sang nghiêm túc hỏi
Phỉ Nhi thoáng do dự một chút, thản nhiên gật gật đầu, nói: "Đáng chết!"
Nói đến đây, nàng đưa ánh mắt chuyển hướng Cao Ly vương, oán hận nói: "Năm đó ngươi sát hại phụ thân ta, sau đó lại đem mẹ đẻ ta tra tấn mà chết. Ngươi như thế nào không có một chút tình nào. Hiện tại ngược lại, chính ngươi phải chết thì ngươi lại cùng ta nói tình nghĩa, điều này không phải buồn cười sao?"