Thái tử điện hạ mấy ngày nay công việc bận rộn, Hứa Từ không thể thường xuyên làm bạn bên cạnh, vào cung lên chức cũng không có động lực nào.
Hôm nay cậu nghỉ ngơi ở nhà, hôm nay nhưng cũng là ngày nước bạn triều bái.
Diễm dương cao chiếu, tình không bích thiên, đúng là ngày lành vạn sự đều hợp.
Nữ Đế Kim quốc sau khi đến cũng không giấu diếm thân phận, nàng đến kinh không lâu, thái tử điện hạ liền biết hướng đi của nàng. Hôm nay sớm đã làm tốt chuẩn bị vạn toàn.
Điểm này Hứa Từ cũng không lo lắng, Nữ Đế Kim quốc cũng không phải hướng về phía Đại Diệu quốc mà đến, nàng lần này đến không địch không bạn, nhưng cũng không mang địch ý. Mục đích nàng đến lần này chỉ có một —— Thái tử Duyên Hoa của Tuyết quốc.
Nữ Đế Kim quốc yêu thích mỹ thiếu niên da mềm mặt sáng, nàng chính là coi trọng mặt búp bê đáng yêu trẻ tuổi của thái tử Tuyết quốc mới có thể mãnh liệt theo đuổi.
Vào ngày cậu gặp mặt thái tử Duyên Hoa, thái tử Duyên Hoa từng có hỏi qua cách nhìn của thái tử đối với trang dung của nam tử.
“Thái tử ở trên chiến trường lâu, người mà ngày thường kết giao rất tốt đều là đại hán râu quai nón, nam nhân đích thực cơ nhục cuồn cuộn.” Hứa Từ che giấu lương tâm nói lời này, chỉ hi vọng hôm nay có chỗ dùng.
Mà bên kia, Nữ Đế Kim quốc ngồi ở vị trí đầu tiên tay phải của đế tòa, vị trí đầu tiên tay trái của đế tòa đối diện chính là thái tử Tuyết quốc.
Nữ Đế đế quốc chau mày, trong mắt nhìn thái tử Tuyết quốc mang theo ghét bỏ.
Thái tử Tuyết quốc này mấy ngày trước còn là bộ dáng khả ái trắng trắng mềm mềm, sao hai ngày không gặp, qua mấy ngày lại thành mặt thô đầu đen như vậy, trên cằm râu ria xồm xàm bộ dáng lôi thôi.
Thái tử Tuyết quốc lại không để ý tới Nữ Đế Kim quốc, hắn từ khi ngồi xuống, ánh mắt liền không rời khỏi thái tử điện hạ bên người hoàng đế một khắc. Do ngày đầu chỉ là triều bái, các nước bạn đến lễ triều bái, Thái Khang đế lại nói một ít lời khách sáo đúng trường hợp, triều bái buổi sáng liền có thể kết thúc.
Đến buổi chiều, Thái Khang đế mang theo các thủ lĩnh dạo chơi cảnh tượng phồn vinh của kinh đô cùng cảnh trí hoàng cung của Diệu quốc.
Thời gian vội vàng mà qua, liền đến buổi tối.
Bạch □□ bái là việc lớn, mà tiệc tối buổi tối mới xem như là buổi diễn chính.
Thời gian tiệc tối, các thủ lĩnh quốc gia hoặc sứ đoàn đại biểu tham gia yến hội, mà trong quần thần, Thái Khang đế ở trong triều đường chọn ra năm mươi vị đại thần tham gia.
Chuyện yến hội cũng có thái tử điện hạ cùng Lễ bộ xử lý. Nước bạn là khách, nhưng xa gần thân sơ cũng khác với mỗi người. Kim quốc tuy là không mời mà đến, nhưng Kim quốc dù sao cũng là một trong ba nước lớn nổi danh cùng Đại Diệu quốc, Nguyệt quốc, số ghế này tự nhiên cũng là quy cách cao nhất mới sẽ không thất lễ.
Với Già Lâu quốc, năm nay vừa là nước phụ thuộc, vốn nên ưu đãi.
Nhưng nó lại vì mạo phạm Đại Diệu quốc trước mới có kết cục này, Lý Hạo Sâm vẫn không an bài cho hắn chỗ ngồi tốt nào, chỉ là an trí Già Lâu quốc xa xa đến trong góc.
Quốc quân Già Lâu quốc sắc mặt vô cùng xấu hổ, đặc biệt là khi nhìn thấy Tuyết quốc ngày thường cùng nước mình tranh đấu không ngớt, thực lực không bằng mình lại xếp hạng vị trí đầu, mình lại ở vị trí cuối cùng, biểu tình trên mặt thật là đủ mọi màu sắc, rất không đặc sắc.
Các nước phụ thuộc bên cạnh thấy đều cười lạnh trong lòng, Già Lâu quốc không biết tự lượng sức mình, bây giờ rơi vào kết cục như thế cũng là tự ăn hậu quả xấu, không đáng để đồng tình.
Nước bạn an trí ở phía bên trái chủ vị, mà quan viên nước mình, đều an trí ở phía bên phải chủ vị.
Đêm nay tuy nói là tiệc tối nước bạn, nhưng kỳ thật ngầm đấu sớm đã bắt đầu, tối nay đầu tiên là nước bạn cùng Đại Diệu quốc đấu nghệ (tài nghệ), đấu vũ (múa).
Đến ngày mai rồi vài ngày sau, liền là đấu văn, đấu võ, đấu mã (ngựa), đấu hương, đấu mã cầu (cưỡi ngựa đánh bóng) vân vân, tranh đấu mấy ngày, cho đến ngày cuối cùng mới yên tĩnh.
Năm mươi vị đại thần tất cả đều là bệ hạ tự mình chọn lựa, Hứa Từ vốn không ở trong đó. Nhưng Thái Khang đế ngẫm lại, Hứa Từ là phúc tinh của thái tử, đến đây cũng tốt, liền vào lúc cuối cùng vạch Lễ bộ Thị Lang đi, sửa thành thái tử Tiển Mã Hứa Từ tham gia.
Hứa Từ làm người quan chức thấp nhất trong đại thần, dựa theo quy củ liền ngồi xuống góc cuối cùng, vừa lúc đối mặt với Già Lâu quốc.
Tuyết quốc ngồi vị trí đầu, tuy rằng Kim quốc tới chơi, Lý Hạo Sâm vẫn an bài Tuyết quốc ở thủ vị, có thể thấy được Đại Diệu quốc coi trọng Tuyết quốc. Thái tử Duyên Hoa của Tuyết quốc đã không chút giữ lại mù quáng sùng bái thái tử điện hạ, dù cho thái tử điện hạ an bài hắn ở vị trí cuối cùng hắn cũng vui vẻ đi.
Hắn tuy ngây thơ, nhưng cũng không phải không biết thâm ý của Đại Diệu quốc khi an bài như thế, thấy Kim quốc đến đây, Đại Diệu quốc cũng không có một tia bạc đãi Tuyết quốc họ, thái tử Duyên Hoa trong lòng rất là cảm động, mù quáng sùng bái thái tử điện hạ lại tăng thêm mấy phần.
Mà Nữ Đế Kim quốc khuất phục ở vị trí thứ hai, trên mặt lại là một mảnh thản nhiên tự đắc. Nàng hôm nay cố ý mặc một bộ trường bào màu đỏ tươi hoa lệ, đơn giản là tiểu ái sủng của nàng thích màu đỏ, nàng cũng đỏ theo.
Tóc cũng không có bất cứ trâm cài tua rua tô điểm nào, nàng chỉ là cột tóc cao cao thành tóc đuôi ngựa, đồ đỏ thêm thân, một thân khí thế không làm người xem nhẹ đứng ở yến hội.
Mà đối diện, ghế thủ vị là Cung thân vương vừa mất vợ, thân đệ đệ của Thái Khang đế.
Vị trí thứ hai đối diện Nữ đế Kim quốc là ghế của thái tử điện hạ, Lý Hạo Sâm thân mặc trường bào trăn vàng bốn vuốt màu đen, trên mặt không biểu tình, trong mắt như có sóng ngầm lưu động, cả người tản ra khí phách lãnh túc lẫm liệt làm người ta khiếp sợ.
Nữ Đế Kim quốc cùng Lý Hạo Sâm trong yến hội này, một người như một ngọn lửa bùng cháy, một người lại như một khối băng cực lạnh. Hai người địa vị ngang nhau, âm thầm mãnh liệt.
Ánh mắt Nữ Đế lộ ra thưởng thức, khóe môi câu lên, nâng ly rượu với Lý Hạo Sâm ở đối diện: “Xưa nay nghe nói thái tử điện hạ của Đại Diệu quốc dũng mãnh thiện chiến, khí chất bất phàm, hôm nay nhìn thấy, quả nhiên là long chương phượng tư, ngày khác tất thành người tài.”
Thần sắc trong mắt Lý Hạo Sâm không đổi mảy may, giơ ly rượu lên để thi lễ, “Đa tạ bệ hạ tán thưởng, nước bạn thịnh yến của Đại Diệu quốc ta, có thể được bệ hạ đích thân đến, có thể nói là bồng tất sinh huy (vẻ vang cho kẻ hèn này).”
Hai người ngươi tới ta đi, âm thầm tranh đấu.
Tửu lượng của Hứa Từ nhỏ, uống mấy ngụm lại không được. Ăn uống linh đình trên thịnh yến không thích hợp với cậu, sau khi tìm cớ đi vệ sinh Hứa Từ liền lắc lư lắc lư đến hậu hoa viên.
Thái tử điện hạ thấy Hứa Từ khi đi lắc lư lắc lư, liền biết cậu đây là lại say. Vừa muốn đứng dậy đuổi theo, lại bị thái tử Duyên Hoa đối diện đột nhiên gọi lại, “Thái tử điện hạ, đa tạ Đại Diệu quốc những năm gần đây bảo vệ Tuyết quốc ta. Duyên Hoa ta vô cùng cảm kích, chỉ có thể lấy rượu nhạt kính người, để cảm niệm tình hữu nghị của Đại Diệu quốc.”
Thái tử điện hạ nhíu mày, nhìn thái tử Tuyết quốc trước mắt đầy mặt bã râu, ánh mắt lại sáng đến chói mắt này, đau đầu một trận.
Đây đến cùng là kỳ ba nào, ông trời ngài mau tới thu hắn đi!
Thái tử điện hạ không thể rời đi, Nữ Đế Kim quốc lại mượn cớ lui ra.
Nữ Đế Kim quốc vẫy lui người hầu đi theo, đuổi theo thân ảnh màu đỏ lắc lư lắc lư ở nơi xa.
Hứa Từ bây giờ đang đi đến hậu hoa viên, cậu ở trong yến hội này vốn không quan trọng gì, dù rời đi cả đêm cũng sẽ không ai phát hiện.
Cậu giờ muốn liền là đến chỗ yên lặng nào đó hảo hảo tỉnh rượu, lại ngủ một giấc chờ yến hội chấm dứt mới về nhà là được.
Trung tuần (từ ngày đến ngày hàng tháng) tháng năm, ban ngày đã nóng, buổi tối xác thực có gió mát thổi đến, có chút mát mẻ.
Gió nhẹ lướt qua hai má khô nóng hơi say của Hứa Từ, mang đến cảm giác mát nhè nhẹ, Hứa Từ bỗng nhiên thấy thần thanh khí sảng, chỉ muốn lớn tiếng nói tốt.
Cậu nghĩ như vậy, liền cũng làm như vậy.
Nữ Đế theo đuôi phía sau, liền nhìn thấy thân ảnh trước mắt mình đột nhiên ngẩng đầu ngửa mặt lên trời cười lớn một tiếng, nói: “Gió lớn nổi này mây bay lên, ha ha, gió tốt, gió tốt a!”
Bộ dáng kia quả nhiên là bừa bãi tùy tính, rất vui sướng. Trong mắt Nữ Đế chảy ra thần sắc cực kỳ hâm mộ, lại thật lâu không đành lòng tiến lên quấy rầy động tác của Hứa Từ.
Thét to hai tiếng, Hứa Từ cũng có chút mệt mỏi. Cậu tùy tiện tìm một lương đình có thể ngắm trăng liền đi vào ngồi, tính chợp mắt một chút.
Vừa ngồi không bao lâu, cậu chỉ cảm thấy phía sau tựa hồ có tiếng bước chân truyền đến. Hứa Từ rùng mình, chợt quay đầu: “Ai!”
Nữ Đế cũng không có xấu hổ khi bị phát hiện nhìn trộm, nàng chậm rãi từ sau bụi hoa đi ra, cười nói, “Trẫm có chút say, liền tính tới đây thổi chút gió mát tỉnh rượu. Không nghĩ tới khi đến Hứa Tiển Mã đã ở đây, trẫm thật là không tốt quấy rầy, mới không đi ra.”
Thấy là Nữ Đế Kim quốc, Hứa Từ lại ngồi trở lại, “Bệ hạ thật lịch sự tao nhã, Tiểu Thần cũng là đến tỉnh rượu.”
Nữ Đế Kim quốc thầm nghĩ: ta tự nhiên biết ngươi đến tỉnh rượu, ngươi uống rượu uống say, trẫm nhìn ngươi cũng nhìn đến say.
Chậm rãi đi vào lương đình, Nữ Đế Kim quốc ngồi kề bên Hứa Từ, “Hứa Tiển Mã tựa hồ say không nhẹ?”
“Tiểu Thần tửu lượng không tốt, bệ hạ đừng trách.” Hứa Từ hai mắt vô thần, đầu lắc lư lắc lư.
Nữ Đế Kim quốc thấy bộ dáng cậu đần độn ngây thơ như vậy, trong lòng lại thích vô cùng. Vật nhỏ này, thật là một oa nhi hay thay đổi, một hồi giống một con báo con, một hồi lại giống một con mèo con.
Thấy Hứa Từ choáng say, Nữ Đế Kim quốc liền lớn mật khoát tay lên eo Hứa Từ, thu Hứa Từ vào trong lòng mình. Tay không nhịn không được nhéo nhéo hai má mềm mại của Hứa Từ.
Trên tay một mảnh mềm nhẵn, vô cùng thoải mái.
Bên kia, thái tử điện hạ rốt cuộc ứng phó xong thái tử Tuyết quốc, khi thoát thân lại phát hiện Nữ Đế Kim quốc trước mắt đã sớm không thấy.
Hắn kinh hãi, vội vàng đứng dậy rời đi.
Thường nghe Nữ Đế Kim quốc hành vi không khuôn phép, yêu thích nam sắc, thiên vị mỹ thiếu niên.
Hi vọng là mình lầm, nhưng nếu nàng dám có nửa tia vọng tưởng với Tiểu Từ…
Con ngươi như hồ sâu của thái tử điện hạ nheo lại, trong mắt tràn ra sát ý, dù là Nữ Đế Kim quốc, hắn cũng quyết không tha!
Khi thái tử điện hạ tìm được hậu hoa viên, tình cảnh trước mắt nhất thời khiến hắn tức giận đến suýt nữa tiến lên giết chết người.
“Các ngươi đang làm gì!” Hắn gầm lên một tiếng, đúng lúc ngừng động tác của Nữ Đế Kim quốc.
Nữ Đế Kim quốc tiếc nuối kéo ra miệng suýt nữa liền muốn đụng tới môi Hứa Từ, “Thái tử điện hạ chẳng lẽ nhìn không thấy sao? Hứa Tiển Mã say, trẫm đang giải rượu cho hắn.”
Lòng bàn chân của thái tử điện hạ như nổi gió tiến lên kéo Hứa Từ đến bên người mình, trong mắt bắn ra ý lạnh đủ để đóng băng hết một mảnh hậu hoa viên này, “Tiểu Từ là thái tử Tiển Mã của cô, hắn tỉnh hay không tỉnh rượu không mệt bệ hạ bận tâm, tự cô đến giúp hắn.”
Dứt lời ở trước mặt Nữ Đế Kim quốc, cúi đầu hung hăng hôn Hứa Từ một cái. Không chờ Nữ Đế phản ứng lại, Lý Hạo Sâm dĩ nhiên vận khí khinh công mang theo Hứa Từ say xỉn phiêu nhiên rời đi.
Nữ Đế Kim quốc bị lưu lại một mình tại chỗ, thật lâu mới lấy lại tinh thần, khóe môi gợi lên tươi cười nghiền ngẫm, khuôn mặt vô cùng anh khí mang theo mấy phần nhã bĩ, “Thú vị, thú vị, như thế thì trẫm đoạt mới thú vị chứ.”