Edit: Anh Thơ
No - OVER
No - OVER
No - OVER
No - OVER
No - OVER
....
Lại thêm một nhóm kẻ lẩn trốn nữa bị đánh chết, vừa vặn qua , ngày thì sau tên những kẻ trên danh sách phần lớn đều có dấu hiệu đầu lâu.
Hiện tại chuyện khiến các lính đánh thuê có hứng thú nhất chính là lên mạng chú ý hướng đuổi giết mới nhất của Thành Minh. Bọn họ hành động nhanh gọn, chuẩn xác, độc ác, năng lực truy lùng lại càng khiến cho người ta phải cảm thán. Có người phỏng đoán rất có thể Thành Minh có một hệ thống truy lùng giỏi nhất thế giới, chỉ cần nắm giữ được đặc điểm gen hoặc tín hiệu thông tin của mục tiêu thì có thể lập tức định vị được.
Suy đoán này khiến cho tất cả mọi người chấn động, nếu như suy đoán là thật thì trên đời này còn có người nào mà Thành Minh không tìm thấy sao? Đại khái là chỉ có trốn vào khu vực trọc hóa thì mới có thể tránh né được sự truy lùng giống như thiên la địa võng này.
Hiển nhiên là vài kẻ lẩn trốn còn lại cũng nghĩ như vậy, bọn họ chuẩn bị đồ dùng, tất cả đều trốn vào khu trọc hóa. Danh sách người bị đánh chết liên tiếp kia khiến cho bọn họ nhìn thấy mà phát hoảng, bọn họ cảm thấy cho dù mỗi ngày phải chiến đấu với sinh vật trọc hóa thì cũng tốt hơn là sợ hãi chạy trốn cái chết.
Thế nhưng thần may mắn cũng không đứng về phía họ, khu vực trọc hóa mà bọn họ cho là an toàn nhất cũng không thể khiến cho bọn họ tránh thoát khỏi tử thần.
Thành Minh còn có một đôi mắt trên bầu trời - Long Ưng.
Một ngày đi vạn dặm, xuyên qua mây mù đỉnh núi nhìn xuống mặt đất, bất luận sinh vật nào đang di chuyển cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của nó. Trong vòng một ngày, nó có thể lượn qua lượn lại khu vực trọc hóa vài lần. Trừ phi là trốn vào Ám Vực, nếu không đừng có hòng thoát khỏi ánh mắt nó.
Đêm ngày thứ tám, Long Ưng bắn đạn tín hiệu lên không trung: No - OVER.
Lần này tất cả mọi người đều chấn động đến mức câm nín.
Từ vị trí của đạn tín hiệu có thể dễ dàng suy đoán ra kẻ lần trốn số bị giết chết ở khu vực trọc hóa.
Đây chỉ là ngẫu nhiên phải không? Mọi người không chắc chắn, nghĩ.
Nhưng mà một giờ sau, một đạn tín hiệu khác nổ tung trên bầu trời: No - OVER.
Vị trí cũng là khu vực trọc hóa! Lần này tất cả mọi người đều ý thức được rằng đây không phải là ngẫu nhiên, khu vực trọc hóa vậy mà cũng không thể tránh khỏi sự truy lùng của Thành Minh.
Đây là tồn tại nghịch thiên thế nào chứ? Rốt cuộc Thành Minh còn cất giấu bao nhiêu bất ngờ? Cằm của vô số người vì vậy mà rơi xuống đất, trong lòng chấn động, đồng thời cũng âm thầm cảnh giác, về sau tuyệt đối không thể đắc tội Thành Minh, nếu không có muốn trốn cũng không có chỗ trốn!
Đuổi giết vẫn còn tiếp tục cuối cùng còn lại người, bọn họ đều vô cùng mệt mỏi, tất cả lại một lần nữa trở lại thành thị, trực tiếp chạy trốn về khu phía nam, mong rằng lực phòng ngự bên trong thành sẽ giúp bọn họ tránh được một kiếp.
người này đi liên lục bất kể ngày đêm, rất nhanh đã sắp đến Thánh Đô (thủ đô của khu phía Nam, không giống với Thành Thánh ở khu phía Bắc, Thánh Đô chỉ là một căn cứ phụ của Thành Thánh, thuộc loại đô thị trung tâm bậc )
Bọn họ không hề phát hiện ra vài người đeo mặt nạ đã sớm mai phục ở rừng cây bên ngoài Thánh Đô, giống như một dã thú hung ác im lặng nhìn chằm chằm con mồi đang di chuyển.
người nhìn cửa vào Thánh Đô gần trong gang tấc, trái tim sợ hãi cuối cùng cũng từ từ yên tĩnh lại, trên gương mặt mệt mỏi không dấu nổi vẻ vui sướng.
Cửa thành có một quân đoàn dị năng giả mấy trăm người võ trang đầy đủ chuẩn bị hoan nghênh ba người trở về.
Ngay khi người bước vào vòng bảo vệ của quân đoàn dị năng giả, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm thì một cánh tay quỷ dị đột nhiên xuất hiện, đâm thẳng từ lưng xuyên đến trước ngực của một kẻ lẩn trốn.
Quân đoàn dị năng ngẩn ra vài giây, đến khi bọn họ phản ứng lại thì người tập kích giống như hồn ma kia đã rút cánh tay đầy máu ra, biến mất trước mặt mọi người.
Trưởng quân đoàn lớn tiếng ra lệnh: Mọi người đề cao cảnh giác, nhanh chóng hộ tống bọn họ vào thành."
Đám lính đừng xếp thành hình bán nguyệt, vừa mở vòng bảo vệ ra vừa nhanh chóng chạy vào bên trong thành.
"Ha ha ha ha ha....." Một tiếng cười quỷ dị truyền vào lỗ tai mọi người mang theo hàn ý lạnh lẽo khiến cho người ta sởn gai ốc.
Tốc độ chạy trốn của bọn họ lại nhanh hơn, khi sắp đến cửa vào thì một kẻ lẩn trốn đột nhiên túm lấy vũ khí của một tên lính ở bên cạnh, đâm mạnh vào trái tim mình. Máu tươi lập tức phun ra rồi hắn ngã gục xuống đất, tắt thở.
Toàn bộ quá trình chỉ có vài giây, tất cả mọi người đều không kịp ngăn cản.
"Là thuật điều khiển rối." Một tên lính sợ hãi kêu thành tiếng.
Trưởng quân đoàn ép sự sợ hãi vừa dâng lên trong lòng xuống, hạ lệnh: "Mọi người bày trận, chuẩn bị chiến đấu!"
Đối phương rõ ràng là đang khiêu khích, lấy thực lực của bọn họ thì có thể dễ dàng giải quyết người kia trước khi họ tới gần Thánh Đô. Vậy mà đối phương lại cố tình đợi đến lúc này mới ra tay, quân đoàn trưởng không thể chịu đựng được khi bị người ta chơi đùa giông như một con khỉ. So với bị động chạy trốn thì thà chủ động ứng chiến còn hơn.
Nhưng mà, kẻ lần trốn duy nhất còn sống kia cũng đã bị dọa mất mật, cho dù tố chất tâm lý có vững vàng thế nào thì trải qua gần mười ngày chạy trốn trong sợ hãi, khó khăn lắm mới tới được Thánh Đô, kết quả lại phát hiện tất cả đều vô dụng, thì ra thần chết vẫn luôn theo sát hắn.
Tinh thần hắn cuối cùng cũng tan vỡ, giống như phát cuồng xoay người chạy về phía cửa vào Thánh Đô.
Tiếp theo mọi người liền nhìn thấy khi hắn chạy đi thì thân thể đột nhiên bị cắt thành vô số khối, tạm dừng nửa giây giữa không trung rồi toàn bộ rơi xuống đất.
Thì ra chẳng biết từ lúc nào giữa không trung đã ngưng tụ vô số lưỡi đao gió trong suốt, lẳng lặng ẩn dấu phía sau kẻ lẩn trốn, trong lúc hốt hoảng xoay người bỏ chạy hắn không hề phát hiện ra, kết quả là bị phân thây trong nháy mắt.
Lươi đao gió dính đầy máu tươi, lóe ra ánh sáng lạnh lẽo bên dưới ánh mặt trời.
Tất cả mọi người đều cảm thấy sống lưng lạnh toát, không nhịn được run sợ.
"Ha ha ha..." Tiếng cười quỷ dị lại vang lên, lúc này không chỉ một người mà là rất nhiều người, bọn họ giống như đang tuyên bố thắng lợi, cười đến mức liều lĩnh không kiêng nể gì, hoàn toàn coi đám cao thủ của Thánh Đô như không khí.
Lần đầu tiên phía cao tầng của thế lực dưới lòng đất nhận thức được rằng cho dù Thành Minh vẫn lấy hình tượng quang minh chính đại để thành lập thì nó vẫn ẩn dấu một mặt hắc ám như vậy.
Ba thi thể đang nằm trước cửa Thánh Đô, máu tươi vẫn chảy dài đến bên cửa vào.
No - OVER
No - OVER
No - OVER
Ba đạn tín hiệu đồng thời bắn lên ngay bên trên Thánh Đô nhuộm bầu trời thành một màu đỏ như máu.
Vừa vặn ngày, kẻ lẩn trốn bị giết sạch!
Đây chính là đáp trả của Thành Minh đối với lần tập kích lần này của thế lực dưới lòng đất: Người xâm phạm Thành Minh của ta, cho dù xa cũng nhất định cũng sẽ truy đuổi! Thiên La Địa Võng khiến cho ngươi không còn chỗ trốn.
ngày đuổi giết cuối cùng cũng khiến cho Thành Minh vang danh toàn cầu. Nếu như nói sự tồn lại của Linh Vân sư và Tinh lọc sư khiến cho Thành Minh được người đời tôn sùng thì có được năng lực truy lùng siêu mạnh và thủ đoạn giết người của Thành Minh đã khiến cho vô số người ý thức được sự bất khả xâm phạm của nó.
Về sau ai dám có tâm tư với Thành Minh thì cũng phải suy nghĩ tự lượng sức mình trước.
So với Thành Minh thì Thành Thánh đang liên tục bị ám sát, thế cục náo loạn.
Bất đắc dĩ, rốt cuộc Lai Địch cũng phải nhờ Thiên Lý giúp đỡ, hy vọng mượn dùng hệ thống truy lùng của Thành Minh để tìm ra sát thủ. Tuy rằng năng lực truy lùng của Thiên Nhãn cũng rất mạnh nhưng là nó cần thời gian mà hiện tại, thức bọn họ thiếu nhất chính là thời gian.
Trước đó nhà họ Bàn cũng đã xin sự giúp đỡ của Tra Nhĩ nhưng mà Tra Nhĩ cũng không lập tức đồng ý mà lựa chọn bàn bạc với Thiên Lý trước.
Hơn năm trôi qua, Tra Nhĩ đã không còn bao nhiêu lòng trung thành với gia tộc nữa, trí nhớ trước kia cũng rất mơ hồ chỉ là trong tiềm thức đưa họ vào phạm vi người một nhà mà thôi. Thế nhưng nếu so với Thiên Lý thì địa vị của nhà họ Bàn trong lòng hắn đúng là không đáng nhắc tới.
Thiên Lý đáp lại Lai Địch, nói: "Trợ giúp các anh cũng được nhưng mà anh muốn dùng cái gì để đổi lại đây?"
[Đổi lại?] Lai Địch cười nói [Cô đúng là không bao giờ chịu thiệt thòi.]
"Chúng ta đã chịu thiệt thòi quá nhiều lần rồi cho nên lần này không muốn chịu nữa."
[Vậy cô muốn cái gì?]
"Quyền độc quyền chăn nuôi Kỳ Lân Vàng."
[Hả?] Lai Địch nhíu mày, nhận thức của hắn ta với Kỳ Lân Vàng dừng lại ở mấy dòng chữ ghi trong tài liệu, là một loài sinh vật nhỏ sắp tuyệt chúng, ngoại trừ có thể sản sinh tinh thạch ra thì không còn ích lợi gì nữa. Nhưng mà yêu cầu này là do Thiên Lý nói ra thì nhất định là có thâm ý gì đó.
Hắn ta suy nghĩ một chút rồi trả lời: [Thế này đi, tôi suy nghĩ một chút, ngày mai sẽ cho cô câu trả lời."
Thiên Lý nở nụ cười: "Tùy anh thôi, nhưng mà tôi sẽ cung cấp thông tin cho nhà họ Bàn trước, bọn họ có hành động gì thì không nằm trong phạm vi suy xét của tôi rồi."
Ánh mắt Lai Địch hơi trầm xuống, ngầm cân nhắc, Kỳ Lân Vàng cho dù có giá trị nghiên cứu thì cũng sẽ không thể so với linh khí và vũ khí khắc văn đi? Vẫn là giải quyết vẫn đề trước mắt có vẻ thực tế hơn.
Suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng Lai Địch đồng ý: [Được, cô truyền tư liệu cho tôi, tôi thay cô xin quyền độc quyền với Viện phẩm cấp. Nhưng mà tôi còn có một điều kiện, chính là hy vọng có được quyền ưu tiên mua linh khí và vũ khí khắc văn.]
"Yêu cầu này của anh hơi quá đáng đấy, như vậy thì có khác gì tôi để cho anh mua một tặng một." Thiên Lý đè nén cảm giác vui mừng trong lòng, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Giao dịch này rất không có lời với tôi."
[Vậy tôi lại lui một bước.] Lai Địch thản nhiên nói [Quyền ưu tiên mua vũ khí trong năm.]
" năm."
[ năm.]
Thiên Lý im lặng một hồi, nói: "Được rồi, năm thì năm nhưng mà tôi hy vọng trong vòng tháng có thể lấy được quyền độc quyền chăn nuôi Kỳ Lân Vàng."
[Được, hợp tác vui vẻ.] Cuối cùng Lai Địch cũng nở nụ cười.
Hắn cho rằng giao dịch này không hề thiệt thòi nhưng mà tương lai không lâu, hắn không thể không hối hận vì quyết định hôm nay của mình. Quả thực là ngoài sản sinh tinh thạch ra thì Kỳ Lân Vàng không có tác dụng nào khác nhưng tinh thạch mà nó sản sinh ra có thể làm nguồn năng lượng cho các loại máy móc sử dụng được ở khu trọc hóa! Đây là tồn tại có ý nghĩa vượt thời đại.
Mà Thiên Lý có được quyền độc quyền chăn nuôi Kỳ Lân Vàng thì có nghĩa là loại tinh thạch này chỉ có mình cô có, cho dù người khác muốn hợp tác thì cũng phải trả phí độc quyền rất cao cho cô. Gần trăm năm sau, chăn nuôi Lỳ Lân Vàng đều lấy Thành Minh là trung tâm lan ra khắp thế giới.
Có thể nói, Lai Địch tự nhận là thông minh vậy mà lại làm một giao dịch lỗ vốn nhất với Thiên Lý vì vậy cho nên khi Thiên Lý lại muốn trao đổi một số điều kiện nhìn như rất tầm thường thì hắn đều vô cùng cảnh giác để tránh lại sụp hố lần nữa.
Qua một thời gian rất dài thì truyện này đều được coi như truyện cười của rất nhiều người.
Sau khi Lai Địch và nhà họ Bàn lấy được tin tình báo từ chỗ Thiên Lý thì bắt đầu dọn dẹp gián điệp và sát thủ, dùng tư thế như sét đánh ngang tai để ổn định cục diện, mượn cơ hội nắm giữ binh quyền, phân phối chính quyền thành bốn thê lực là nhà Duy Tạp Tư của Lai Địch, nhà họ Bàn, ba gia tộc lớn khác cùng với chính phủ.
Địa vị của chính chủ khá cao, không tham gia tranh đoạt quyền lợi.
Hiện tại gián điệp trong mấy thế lực lớn đã bị loại bỏ khiến cho kế hoạch mấy năm của thế lực dưới lòng đất thiếu chút nữa thì bị hủy hoại. Cuối cùng, còn sót lại cũng chỉ là vài thế lực ẩn giấu rất sâu và những con tôm nhỏ không quan trọng.
Thế lực dưới lòng đất thất bại lần này cũng không còn liều lĩnh như trước, hành động cũng ngày càng bí ẩn.
Qủa thực là bọn họ hơi khiếp sợ nhưng cái bọn họ sợ không phải là sự phản kích của Thành Thánh mà là năng lực tình báo và hệ thống truy lùng siêu mạnh của Thành Minh. Bọn họ sợ một khi trở mặt với Thành Minh thì có thể sẽ khiến cho đối phương mạnh mẽ phản kích thậm trí làm bại lộ thực lực của mình. Cho nên trước khi thăm dò được con át chủ bài của Thành Minh thì bọn họ cũng sẽ không đụng vào tòa thành này nữa.
----
Vở kịch nhỏ:
- Mặt nạ : Chúng ta đánh cược đi.
- Mặt nạ : Đánh cược cái gì?
- Mặt nạ : Cược xem ai giết được nhiều kẻ lẩn trốn nhất.
- Mặt nạ , .... , : Được được, ta cũng muốn tham gia.
- Mặt nạ : Được, tiền cược là cái gì?
- Mặt nạ : Ai thắng thì được làm Lão nhị, ai thua thì phải đi mò lão nhị của Lão đại."
- Mặt nạ : Ta đột nhiên nhớ ra ta bị cảm, còn chưa uống thuốc, ta đi trước đây, tạm biệt.
- Mặt nạ , .... , : Ha ha.... Chúng ta cũng vậy, cũng vậy.
Một trận gió thổi qua, hiện trường cũng chỉ còn lại Mặt nạ .
- Mặt nạ : Ôi, đều là một đám nhát gan.
Kiệt Ngao xuất hiện một cách quỷ dị: "Ta cược với ngươi."
- Mặt nạ : "..... Lão đại, hình như ta trúng phải thuật con rối, lời vừa rồi không phải là ta tự nguyện nói đâu."
Kiệt Ngao: "Trong đội chỉ có ngươi là người điều khiển rối mà thôi."
- Mặt nạ : Ha ha, ta cũng đến giờ uống thuốc rồi, tạm biệt, lão đại.
Kiệt Ngao giơ tay tùm chặt cổ áo Mặt nạ , một trận ngược đãi xảy ra, tiếng gào thét bi thảm vang lên giữa đêm khua....